Chương 995: Đuổi tận giết tuyệt. (Thượng)
Dù vậy thì tốc độ ra tay của hắn cũng quá nhanh, làm cho sắc mặt của Tư Đồ Thịnh ngưng trọng. Đột nhiên hắn phát hiện, hình như bản thân mình đã đánh giá thấp thực lực của người trẻ tuổi trước mặt.
- Tư Đồ trưởng lão!
Đường Phong hỏi lại, trên mặt xuất hiện một nụ cười trào phúng, nói:
- Theo như lời của ngươi trước đây, thực lực vi tôn, kẻ mạnh là vua! Cái tên bị ta giết, cũng không phải là đại sự gì đúng không? Dù sao hắn yếu ớt như vậy, cũng không cần thiết sống trên đời!
Sắc mặt Tư Đồ Thịnh trầm xuống, mở miệng nói:
- Các hạ chớ quá phận, người chết thì thôi, không cần thiết phải nhục mạ hắn chứ? Hắn chết, đúng là do học nghệ không tinh, tài nghệ không bằng người, nhưng cũng không tới phiên ngươi nói những lời nói kia.
- Hả?
Đường Phong cười to không ngớt, nói:
- Thì ra là Tư Đồ trưởng lão cũng biết đến hai chữ quá phận! Xin hỏi người của Tư Đồ gia, thời điểm đi khi dễ đệ tử Đường gia bảo, có nghĩ tới bản thân mình đang làm quá phận hay không?
- Hừ!
Tư Đồ Thịnh hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi chỉ dựa vào tốc độ hơn người, xuất kỳ bất ý chiến thắng mà thôi, tiểu tử chớ càn rỡ!
- Thì tính sao?
Đường Phong cười lạnh không thôi, nói:
- Trước đây người Tư Đồ gia ngươi càn rỡ, lúc này không cho phép bản thiếu gia càn rỡ trước mặt các ngươi một lần hay sao?
- Ngươi muốn chết!
Tư Đồ Thịnh gầm lên một tiếng.
Đường Phong cất cao giọng nói:
- Là các ngươi đi tìm chết! Linh Mạch Chi Địa, không phải là nơi các ngươi muốn làm gì thì làm!
Tư Đồ Tinh căm tức nói:
- Không nên phí miệng lưỡi với hắn, trực tiếp giết là được!
Dứt lời, vung tay lên, hắn dẫn đầu, xông về phía Đường Phong. Người trẻ tuổi kia chỉ là Linh giai hạ phẩm, dù hắn có thần thức cường đại, dù tốc độ xuất chiêu của hắn cực nhanh, nhưng hắn chỉ có một mình. Đối mặt với vây công, hắn có cơ hội bảo toàn mạng sống sao?
Vốn kiêng kị thực lực của đám đệ tử và trưởng lão của Tư Đồ gia xông lên một lượt, cho nên hắn không dám lãnh đạm, cơ hồ trong nháy mắt, tất cả đã nhào lên.
Mười mấy người liên thủ một kích, đánh vào vị trí Đường Phong đang đứng, mặt đất bị đánh thành một cái hố sâu.
Mọi người nhanh chóng phát hiện, tốc độ của người trẻ tuổi kia vô cùng nhanh, mười mấy người ra tay, nhưng không làm cho hắn bị thương, ngược lại hắn đã chạy thoát ra xa vài chục trượng, hắn vẫn đứng đó rất ung dung.
- Nhiều người khi dễ ít người sao? Đúng là đại gia tộc rất uy phong, bản thiếu gia lĩnh giáo.
Sắc mặt Đường Phong lạnh lẽo.
Tư Đồ Tinh bị lời này làm cho ngượng ngùng, cưỡng từ đoạt lý nói:
- Dám giết đệ tử Tư Đồ gia ta, ngươi phải đối mặt với lửa giận của tất cả mọi người trong Tư Đồ gia.
Vừa nói xong, hắn lại dẫn tất cả người của Tư Đồ gia đánh về phía Đường Phong.
Đường Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, hai bàn tay mở ra, hắn dùng tư thế giống như gieo hạt, hai tay huy động giữa không trung, mang theo một cổ khí thế hào hùng.
Sau một khắc, tròng mặt của người Tư Đồ gia mở lớn khi nhìn thấy một màn quỷ dị.
Toàn thân mặc hắc y, ngay cả gương mặt cũng bị hắc y che kín, xuất hiện một cách rất quỷ dị đứng trước mặt Đường Phong, những người này mới vừa xuất hiện,đã làm cho tất cả đệ tư Tư Đồ gia cảm nhận được một cơn lạnh, đây là cảm giác tử vong!
Càng làm cho người ta kinh ngạc hơn là, toàn thân những hắc ý nhân này không có cương khí chấn động, ngay cả tiếng hô hấp và nhịp tim cũng không có mảy may. Cảm giác được, những người này và đầu gỗ chẳng có gì khác nhau.
Không có người nào biết rõ những hắc ý nhân này xuất hiện như thế nào, xuất hiện từ đâu, cũng giống như chuôi trường kiếm bích lục lúc nãy, xuất hiện quá mức khó hiểu. Hơn nữa lúc này lại càng quỷ dị, số lượng hắc y nhân này không ít, có mười ba người.
Bộ pháp Tư Đồ Tinh ngừng lại, những đệ tử khác cũng thế, mọi người tràn đầy kiêng kị nhìn đám hắc y nhân này. Trước khi thăm dò được thực lực của đám người này, Tư Đồ Tinh cảm thấy không nên hành động thiếu suy nghĩ mới tốt.
- Con mắt của bọn chúng...
Một tên đệ tử của Tư Đồ gia hoảng sợ chỉ vào một hắc y nhân, nói:
- Là màu xanh lá!
Mọi người nhìn theo phương hướng hắn chỉ, phát hiện đúng là thế. Tuy những tên hắc y nhân này dùng áo choàng làm vặt che chắn gương mặt, nhưng vẫn có thể nhìn thấu qua khe hỡ, nhìn thấy hai đóa hào quang màu xanh lá lập lòe, giống như quỷ hỏa ma trơi xuất hiện lúc ban đêm, hai ánh hào quang màu xanh lá này, mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.
Đám đệ tử Tư Đồ gia nhìn thấy một màn này, đều kìm lòng không được run lên một cái.
Đột nhiên Đường Phong chỉ về phía trước, ngón tay chỉ về người Tư Đồ gia, nói:
- Giết sạch bọn chúng!
- Coi chừng!
Tư Đồ Thịnh hét một tiếng đầy kinh hãi, cơ hồ cùng lúc đó, mười ba hắc y nhân trước mặt Đường Phong đều hành động.
Trên mặt đất xuất hiện một cổ cuồng phong, bóng đen trùng trùng điệp điệp, mười ba hắc y nhân biến mất ngay tại chỗ, sau một khắc bọn họ đã xuất hiện trước mặt người của Tư Đồ gia, mỗi hắc y nhân đều tìm được một đối thủ của mình, vung nắm đấm hung mãnh ra.
Nhìn một màn này giống như đã luyện tập tốt, mười ba hắc y nhân, vô cùng chính xác khi chọn đối thủ cho mình, tràng diện hỗn loạn,động tác của bọn họ vẫn đâu vào đấy.
Nhưng khi đám người hắc y nhân vọt tới động thủ với người của bọn họ, đệ tử Tư Đồ gia ngạc nhiên phát hiện. Thời điểm này bọn họ phát hiện dù những hắc y nhân này động thủ, nhưng không có một chút cương khí chấn động nào, bọn họ vung nắm đấm rất trực tiếp và đơn giản công kích bọn họ, dùng hai chân đá ra, phát động công kích.
Những công kích này có thể tạo ra tổn thương sao? Một tên đệ tử Tư Đồ gia nghi hoặc khó hiểu, dù sao đạt tới Linh giai, lúc chiến đấu sở học của bản thân chỉ là thứ phụ, vận dụng thiên địa linh khí mới là trọng điểm. Nhưng bây giờ cử động của những tên hắc y nhân này lại dùng phương pháp trái ngược, căn bản không có cương khí chấn động, thì làm cách nào điều động thiên địa linh khí? Bọn họ chỉ dựa vào quyền cước mà thôi.
Nhân lực có hạn, những hắc y nhân này nhìn thì rất quỷ dị, nhưng thực tế lại không biết chiến đấu, đệ tử được Đường gia bảo dạy dỗ đúng là khó coi.