Chương 1021: Còn có một người (hạ).

Cảm giác nhận biết của địch nhân đã tới một trình độ rất cao, đúng lúc phi đao quay lại chém tới thân thể của mình mà thanh phi đao này chỉ có thể làm hắn trầy da bên hông chứ căn bản không thể kết liễu được tính mạng của hắn.

Cho dù đang thầm hận không ngớt, Đường Phong cũng phải cố gắng đứng tại chỗ, cương khí trong cơ thể hắn đã mất đi tới chín phần, ba kích Ngự Thần cuối cùng khiến thân thể hắn bị hao tổn không nhỏ, hiện giờ một điểm khí lực để nâng kiếm lên cũng không có. Chẳng qua đang đối mặt với Thọ Đồng Tử nên Đường Phong không dám có ý niệm thư giãn trong đầu.

- Đây là thủ pháp ám khí?

Tốt xấu gì Thọ Đồng Tử cũng là một cao thủ, tuy rằng nhất thời nghi hoặc nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút liền hiểu ra.

Đường Phong gật đầu nói:

- Ánh mắt Đồng tử như đuốc.

Thọ Đồng Tử đang định nói tiếp, nhưng rồi ngẩng đầu nhìn về phía sau Đường Phong, thần sắc hơi rùng mình, cùng lúc đó tinh thần của Đường Phong cũng chấn động, hắn cảm nhận được có vài cỗ khí tức mạnh mẽ đang bay tới từ phía nam.

- Nghĩ không ra ở đây không chỉ có ngươi là cao thủ!

Thọ Đồng Tử lộ vẻ kinh ngạc.

- Đây cũng là một phương thế giới.

Đường Phong đạm nhiên cười.

- Lẽ nào Đồng tử cùng đám người đó giống như nhau đều cho rằng người ở nơi đây rất nhu nhược hay sao? Vậy thì ngươi đã hoàn toàn sai rồi.

Trong lúc nói chuyện, một bóng người xuất hiện bên cạnh Đường Phong, rồi lại một đạo, một đạo thân ảnh xuất hiện liên tiếp bên cạnh hắn.

Không cần đưa mắt nhìn lại, Đường Phong cũng biết là có những ai đã tới đây.

Hỏa Phượng, Tần Thả Ca, thậm chí ngay cả Huyết Thiên Hà đều đã tới.

Toàn bộ ba vị Linh Giai thượng phẩm của Linh Mạch Chi Địa đều đã tụ tập lại đây.

Đợi cho ba Linh Giai thượng phẩm này đứng vững được một lúc thì Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô cũng đã chạy tới, theo sau đó là Đoạn thúc thúc cùng với mấy người Lại tỷ

Trong lúc nhất thời, bóng người bên cạnh Đường Phong nhiều lên dày đặc, thế lực của hắn đang bạc nhược đột nhiên trở nên binh hùng tướng mạnh.

Hỏa Phượng liếc nhìn Thọ Đồng Tử, sắc mặt có chút khó coi, sau đó nhìn về Đường Phong nhẹ giọng hỏi:

- Không có việc gì?

- Ừm.

Ngay cả động tác gật đầu Đường Phong cũng không làm được, chỉ có thể nói nhẹ một câu.

- Thiên Cốc Thọ Đồng Tử?

Huyết Thiên Hà nói một câu, híp mắt đánh giá Thọ Đồng Tử, trong mắt bắn ra một cỗ chiến ý cùng sát ý làm tim người khác đập nhanh hơn.

- Không nghĩ tới người của Thiên Cốc cũng đã xuất thế rồi.

Tần Thả Ca cảnh giác nhìn Thọ Đồng Tử, mở miệng hỏi:

- Xin hỏi đồng tử vì sao có thù oán với vị tiểu huynh đệ này? Có thù oán gì nếu không ngại mọi người cùng ngồi xuống nói chuyện vui vẻ, oan gia nên giải không nên kết.

Đối mặt với câu hỏi của Cung Chủ Thiên Thánh Cung, Thọ Đồng Tử chỉ khinh thường hừ lạnh một tiếng, căn bản không có ý đinh trả lời.

- Nghe nói bất kỳ một người nào trong Thiên Cốc tam đồng tử đều là cao thủ nhất đẳng của thế gian, không nghĩ tới ở chỗ này có thể nhìn thấy một vị, khi dễ tiểu bối không có ý tứ, lão phu xin đến lĩnh giáo cao chiêu.

Huyết Thiên Hà và Tần Thả Ca không hợp nhau, người trước muốn hòa, hắn càng muốn đánh, hơn nữa động tác cực kỳ dứt khoát thẳng thắn, lời vừa dứt thì một thân khí tức cuồng bạo phóng thẳng tới chỗ Thọ Đồng Tử.

Đối mặt với cao thủ đỉnh cấp Linh Giai thượng phẩm Huyết Thiên Hà, Thọ Đồng Tử vẫn không thèm cử động, chỉ lạnh lùng nhìn hắn, không chờ Huyết Thiên Hà vọt tới trước mặt thì đột nhiên một cánh tay quỷ dị đi ra từ trong lòng đất, tóm lấy mắt cá chân của Huyết Thiên Hà.

Huyết Thiên Hà hiển nhiên không nghĩ tới lại có biến hóa đột ngột thế này, cương khí vội vã bắn mạnh xuống mặt đất, phương viên vài chục trượng trên mặt đất được bung ra trong nháy mắt, cánh tay từ dưới lòng đất cũng đồng thời biến mất không thấy đâu, ngược lại từ mắt cá chân của Huyết Thiên Hà toát ra một tia hắc khí, một mùi hôi thối khó chịu bốc lên.

- Còn có người khác?

Sắc mặt Hỏa Phượng cùng Tần Thả Ca đại biến, cũng không hề chần chờ mà vội vàng cùng xuất thủ, nhắm vào bên cạnh Huyết Thiên Hà đánh tới.

Cùng với một tiếng cười thanh thúy vang lên, một thân ảnh giống y đúc Thọ Đồng Tử đột nhiên từ dưới lòng đất xuất hiện bên cạnh Thọ Đồng Tử, vẻ mặt tủm tỉm cười đánh giá mọi người. Vẻ tươi cười của hắn rất trong sáng giống như nụ cười của tiểu hài tử không âu lo, nhưng mà ai nầy đều cảm giác được trong tiếng cười này có một cỗ khí tức nguy hiểm.

- Lộc Đồng Tử?

Sắc mặt Đường Phong trong nháy mắt thay đổi.

Người từ dưới đất thoát ra giống y đúc Thọ Đồng Tử, chẳng qua y phục trên người có một chữ Lộc, hiển nhiên đây là một trong Thiên Cốc tam đồng tử Lộc Đồng Tử.

Thì ra hắn vẫn âm thầm ẩn nấp tại đây, không chỉ chính mình không cảm nhận được tồn tại của hắn mà ngay cả đám người Tần Thả Ca cũng không thấy được, nếu như không phải hắn đột nhiên xuất thủ với Huyết Thiên Hà thì sợ rằng cũng không hề bại lộ hành tung.

- Tam đồng tử đã tới hai vị rồi, còn một vị nữa đâu?

Huyết Thiên Hà vung chưởng lên, một đạo chưởng phong đánh vào trên mắt cá chân của mình, chặt đứt đám hắc khí nhè nhẹ kia, sau quay lại lạnh lùng nhìn Lộc Đồng Tử vừa đánh lén chính mình.

Lộc Đồng Tử hướng mọi người vái chào, cười ngọt ngào nói:

- Phúc tử có việc trong người, lần này vẫn chưa tới được, để cho chư vị thất vọng rồi.

- Không phải bảo ngươi không được đa sự sao?

Thọ Đồng Tử lạnh lùng liếc mắt nhìn Lộc Đồng Tử, hừ nhẹ một tiếng.

Lộc Đồng Tử gãi gãi đầu, cười hắc hắc nói:

- Nhưng mà bọn họ muốn đánh ngươi, cuối cùng ta cũng không thể mở mắt nhìn a, hơn nữa ngươi còn bị thương, nếu như để cho Phúc tử biết chắc chắn hắn sẽ mắng chửi ngươi, ta cũng không muốn nghe hắn cằn nhằn liên miên.

- Cho dù ta bị thương thì bọn chúng cũng không phải là đối thủ của ta.

Thọ Đồng Tử nói lời này có chút càn rỡ, không chỉ có sắc mặt Huyết Thiên Hà âm trầm mà ngay cả Tần Thả Ca cùng Hỏa Phượng cũng cảm thấy nhục nhã.

Tốt xấu gì bọn họ cũng là Linh Giai thượng phẩm, cho dù Thọ Đồng Tử mạnh mẽ thế nào cũng chỉ ở cảnh giới này thôi, ai mạnh ai yếu còn chưa biết mà đã dám kết luận như vậy? Đây không phải là tự vẽ vào mặt mình sao?

Hỏa Phượng và Tần Thả Ca tương đối khó chịu, mặc dù bọn họ biết bên mình người đông thế mạnh nhưng nếu chiến đấu cùng với hai vị đồng tử Thiên Cốc cũng không chiếm đươc tiện nghi, Huyết Thiên Hà cười lạnh một tiếng nói:

- Uy danh sát thần Thiên Cốc, chẳng qua chỉ là to mồm mà thôi!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện