Chương 317: Đưa cô một đoạn đường
"Bây giờ tôi đang trên đường đi đến Vườn trà, ừ, chừng 2 giờ nữa là có thể đến nơi, lúc nảy ở trên đường đột nhiên bị chặn xe". Hạ Tuyết cầm tay lái, vừa đeo ống nghe nói chuyện với Isha, vừa đạp chân ga, muốn đến tổ diễn kịch sớm một chút, cô là một người rất có ý thức về thời gian, cô biết mọi người chờ đợi thật khó chịu, cho nên cô chưa bao giờ đi trễ, cũng không thích đi trễ.
"Có muốn tôi cử vài vệ sĩ đến bảo vệ cô không? "
"Ôi chao! " Hạ Tuyết lái xe qua trạm thu phí, vừa đưa tiền, vừa cười nói với Isha: "Thật ra cô cũng biết, lúc tôi quay phim, rất ít dẫn người theo bên cạnh, tôi muốn chuyên tâm quay phim! Không có việc gì, không cần cô quan tâm, ở chỗ tổ diễn kịch có nhân viên bảo vệ a! Đến lúc cần thiết, cũng có thể yêu cầu cảnh sát giúp đỡ! "
"Tại sao tôi cứ luôn có một loại cảm giác xấu? " Isha nói thẳng
Hạ Tuyết mỉm cười hỏi: "Có cảm giác xấu thế nào?
"Không biết, có thể cô sẽ gặp rất nhiều chuyện, còn có a, cô đừng để ý đến chuyện của Tiêu Vãn Linh, lần trước ở trên đài trao giải thưởng, lời bà ta nói, cô cũng đừng cho là thật mà để trong lòng. Tôi sợ bà ta làm dáng! " Isha nói thẳng: "Cô là người dễ dàng mềm lòng, vừa nghe người ta nói lời tốt, lập tức cả tin, có biết không?
"Biết rồi! Tốt lắm, tôi đang lái xe, không tiện nói chuyện nhiều, cô cũng bận rộn mà...! " Hạ Tuyết mỉm cười cúp điện thoại, sau đó chuyên tâm lái xe, trải qua đường cao tốc thật dài, nhìn núi non hai bên đường, khắp nơi có tiếng chim hót, hoa thơm, từng cơn gió mát mẻ phả vào mặt, ngọt ngào thoảng qua, Hạ Tuyết hít thở sâu, vừa lái xe vừa hài lòng cười nói: "Con người muốn đi khắp nơi ….. đi chúng ta luôn cần thế giới!
Cô vừa nói, tâm tình vui vẻ thừa dịp xa lộ thông thoáng, trên đường xe ít dần, liền gia tăng tốc độ đạp chân ga chạy nhanh về phía trước, ai ngờ lúc chân ga vừa mới tới 180 km/h, thì trước đầu xe nghe có tiếng rồ rồ, sau đó chiếc xe cọ xát về phía trước, rồi chậm rãi ngừng lại.
"Xảy ra chuyện gì vậy? " Hạ Tuyết cầm tay lái, nhìn kim xăng, đồng hồ nước tất cả mọi thứ vẫn còn rất nhiều, tại sao lại ngừng lại? Nhưng xe cứ như vậy dừng ở bên đường cao tốc.
Hạ Tuyết nhanh chóng nhảy xuống xe, đầu tiên là nhìn trái phải xe, xung quanh bánh xe, cũng nguyên vẹn không chút tổn hại a, cô trở lại trước buồng xe, mở buồng xe ra, đột nhiên oanh một tiếng, trước buồng xe bốc lên khói đen nồng nặc.
"A ……….. khụ khụ khụ" Hạ Tuyết không chịu nổi, đứng trên mặt đất, càng không ngừng ho khan, lúc nảy không cẩn thận sặc khói, làm cho mình ho chết rồi, cô không ngừng chặn ngực, vừa ho khan vừa nhìn khói đen bốc lên, cô không biết xảy ra chuyện gì, bởi vì cô lái xe nhiều năm, nhưng đến bây giờ cũng chưa từng phiền não vì xe hư, bây giờ trở về nước, tưởng được thoải mái, lại gặp chuyện như thế này.
"Rốt cuộc xe này xảy ra vấn đề gì a? " Hạ Tuyết tức giận đứng dậy, chờ khói dầy đặc tan đi, trở lại trước buồng xe, muốn xem xe xảy ra vấn đề gì, nhưng nhìn xung quanh cũng nhìn không hiểu, trong lòng cô lo lắng nâng cổ tay xem đồng hồ, đã 1 giờ 30, sắp đến giờ trình diện tổ diễn kịch rồi, cô dậm chân kêu to một tiếng, bật khóc nói: "Tôi không thích đi trễ a! "
Cô đi ra đường cao tốc, nhìn xe cộ lui tới, muốn cầu cứu, rồi lại có chút lo lắng nơi này hoang vắng, trong lòng cô nghĩ đến tổ diễn kịch phải chờ cô, cô lập tức bấm điện thoại của Isha.
"Thế nào? " Isha nghe điện thoại hỏi.
"Xe của tôi không hiểu sao lại bị hư rồi! Làm sao đây? " Hạ Tuyết cầm điện thoại di động, tựa vào trước cửa xe, phiền não nói.
Isha a một tiếng, bất đắc dĩ cười nói: "Tôi biết ngay mà! Tôi biết ngay sẽ xảy ra chuyện như vậy! Cô chờ, nói địa chỉ, tôi lập tức bảo lái xe đi đón cô! Nhưng cô phải nhớ kỹ, có thể sẽ chậm một chút, cô yên tâm ở trong xe, đừng ra ngoài! Vì sợ gặp cái gì nguy hiểm! "
"Biết rồi! " Hạ Tuyết bất đắc dĩ cúp điện thoại, sau đó sâu một hơi, chỉ đành ngây người tựa vào trước cửa xe, nóng nảy nhưng không có cách nào, nhìn xe cộ tới lui, thở dài một cái!
Một chiếc Rolls-Royce chạy qua trạm thu lệ phí, tiếp tục chạy tới phía trước.
Tả An Na tiếp tục báo cáo lịch trình ở lại Vườn trà với Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo vẫn tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt dưỡng thần lắng nghe.
Xe tiếp tục chạy thẳng phía trước, khi chiếc kia Rolls-Royce xẹt qua một chiếc Ferrari đỏ thẫm và một bóng người nhàn nhạt, tài xế đột nhiên sững sờ nhìn về phía trái một chút, thả chậm tốc độ nói: "Hả? Đây không phải là Hạ tiểu thư sao? tại sao cô ấy lại dừng xe ở chỗ này? Nơi này không thể dừng xe! Trừ phi xe bị hỏng".
Hàn Văn Hạo chậm rãi mở mắt
Tả An Na cũng kỳ quái xoay người lại, nhìn về phía sau một chút, quả thật thấy Hạ Tuyết một mình đang phiền não tựa vào trước cửa xe, không ngừng nhìn đồng hồ đeo tay, thở dài, cô lập tức nói: "Đúng là Hạ tiểu thư, chắc là xe của cô ấy bị hỏng rồi? Tôi nhìn phía trước đầu xe đã mở ra, đậu xe ở chỗ này không phải rất không an toàn sao? "
Hàn Văn Hạo hơi chuyển ánh mắt, nhìn vào kính xe phía trước, quả thật thấy Hạ Tuyết mặc T shirt trắng lộ vai, váy ngắn màu đen, mang giày cao cổ, bất đắc dĩ tựa vào trước cửa xe, ôm vai nhìn xe cộ qua lại, vẻ mặt mờ mịt.
"Tổng Tài " Tả An Na có chút căng thẳng nhìn Hàn Văn Hạo kêu nhỏ.
Hàn Văn Hạo mặt lạnh nghĩ nghĩ, do dự một lát, chậm rãi nói: "Dừng xe".
Chiếc Rolls-Royce rốt cục cũng ngừng lại, sau đó từ từ lui lại phía sau.
Hạ Tuyết cầm điện thoại di động, ở bên thân xe không ngừng đi tới đi lui, lo lắng hỏi: "Rốt cuộc các người lúc nào mới đến hả? bây giờ đã 2 giờ rồi, tôi đã hứa với đạo diễn không đi trễ! Nghe nói Phó đạo diễn không thích diễn viên đến trễ!! Nhanh lên một chút!! Tôi van các người! Vất vả các người rồi!"
Hạ Tuyết lập tức cúp điện thoại, sau đó thở dốc một hơi, ôm vai xoay người chuẩn bị trở vào trong xe, lại thấy một chiếc Rolls-Royce màu bạc đang de lại gần xe của mình, cô sững sờ, theo bản năng nhìn biển số sau xe, sắc mặt của cô lập tức lạnh lùng, quả nhiên thấy xe ngừng lại, Tả An Na bước ra xe, mỉm cười nói nhỏ: "Hạ tiểu thư, xe của cô bị hỏng phải không? Nhanh lên xe, chúng tôi đưa cô một đoạn đường".
Ánh mắt Hạ Tuyết không nhịn được nhìn vào bóng dáng mờ mờ của hắn trong cửa sổ xe.