Chương 567: Buổi lễ trao giải (3)

Buổi lễ trao giải đang diễn ra trong căng thẳng liên tục ——

Trác Bách Quân và Trầm Ngọc Lộ ngồi chung một chỗ, nhìn trên khán đài chuẩn bị trao giải thưởng cho diễn viên trẻ xuất sắc nhất, giải thưởng này, one-king có Đường Tân và Toàn Cầu có Thiên Na, nhìn từng phim phát hình ra, đều có chút căng thẳng nắm chặt quả đấm, có chút căng thẳng cười, thậm chí, Trác Bách Quân quay đầu, nhìn Isha ở cách đó không xa, cô vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ôm vai nhìn Thiên Na diễn xuất trong “Trạm kế tiếp ngày sau”, không lên một tiếng!!

"Xin mời người trao giải thưởng cho diễn viên trẻ xuất sắc nhất, phía dưới khán đài, Trương Kính Trung và Phó Thiên Minh ——" Người chủ trì mỉm cười hưng phấn kêu!

Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay cuồng nhiệt.

Trác Bách Quân đầu hơi nghiêng về phía Trầm Ngọc Lộ, phân tích nói: "Năm nay diễn viên trẻ xuất sắc nhất, mời đạo diễn lớn tới trao giải, xem ra thật khích lệ rất lớn cho người mới —— Nhưng tôi có dự cảm, nếu không để đạo diễn lớn trao giải thưởng cho Nam, Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất sau cùng thì nhất định là dành cho chính Nam, Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất thực hiện ——"

Trầm Ngọc Lộ quay đầu, nhìn Trác Bách Quân ngạc nhiên nói: "Ý của anh là ——"

Trác Bách Quân đột nhiên cười khẽ nói: "Còn có ý gì nữa? Ý là chiến tranh giữa cô và Hạ Tuyết bắt đầu rồi!"

Trầm Ngọc Lộ vừa nghe, ánh mắt lóe lên, lộ ra nụ cười tàn nhẫn nói: "Một núi không thể chứa hai hổ! Tối nay, có Hạ Tuyết cô, thì không có Trầm Ngọc Lộ tôi! Có Trầm Ngọc Lộ tôi —— Vậy hãy để cho cô cầm cúp đứng trên khán đài, chết đi ——"

Trong bóng đêm, có mấy dáng người nằm sấp, trong đêm đen ẩn nấp, cả sân vận động bị bao vây, chỉ chừa lại quạt hút gió hướng ra phía ngoài, từng người nhanh chóng xoay tròn, giống như ánh đèn xoay tròn, Tử Thần rốt cuộc ẩn nấp ở đâu? Tử Thần chỗ nào cũng có, một cái quạt hút xoay tròn, đột nhiên chậm rãi dừng lại, dường như không ai phát hiện nó đối diện giữa khán đài, sát thủ hắc đạo nổi tiếng, cùng súng và cuộc sống giết người trong bóng đêm, hắn đang ẩn núp trên tòa nhà đối diện sân vận động, nhai kẹo cao su, cầm súng trường nghiền ngẫm, cúi đầu, híp mắt, nhắm ống kính, nhắm chính xác phương hướng Microphone, từ từ đem ống kính, nhắm vào trán Trương Kính Trung, tay của hắn nhẹ nhàng đặt lên chốt, làm ra động tác như muốn bấm cò, đôi môi giống như lưỡi đao, đáng sợ, đột nhiên lạnh lùng "Phằng" một tiếng, khóe miệng kéo ra nụ cười lạnh, nói: "I-wit¬ing-for-you! Hạ Tuyết ——"

Hứa Mặc và Nhậm Phong nhanh chóng đi vào hội trường buổi lễ, Chính Hách và Hi Thần nhận được báo cáo tình hình mới nhất, cũng trầm mặc lui về phía sau khán đài, khi bọn hắn tiến về phía sau đài trong nháy mắt, ánh mắt Trác Bách Quân đông cứng, lúc này Trầm Ngọc Lộ nhận được tin của BTC, muốn mình làm người trao giải thưởng, vào phía sau đài —— Trầm Ngọc Lộ xem xong tin, lập tức đứng lên, muốn đi ra ngoài, nhưng Trác Bách Quân nắm chặt tay của cô ta, sắc mặt ngưng trọng nói: "Đừng đi!!"

Trầm Ngọc Lộ ngạc nhiên nhìn Trác Bách Quân nói: "Tại sao? Còn có 20', tôi phải trao giải thưởng cho diễn viên trẻ rồi!"

"Đừng đi!! Hành động của chúng ta có thể bại lộ!" Trác Bách Quân trầm ngâm suy nghĩ mắc sai lầm ở khâu nào ——

"Bại lộ?" Sắc mặt của Trầm Ngọc Lộ tái nhợt nói: "Không thể nào! Hành động này chỉ có hai chúng ta biết, phối hợp không chê vào đâu được, làm sao có thể bại lộ?"

Trác Bách Quân lập tức nhìn Trầm Ngọc Lộ căng thẳng nói: "Tứ đại hộ vệ của Hàn Văn Hạo tất cả vào phía sau đài, mục đích chính là muốn cô! Nếu bây giờ cô rời khỏi nơi này thì cô vĩnh viễn không về được!!"

Ánh mắt Trầm Ngọc Lộ mãnh liệt lóe lên, nhìn hắn, có chút căng thẳng nói: "Vậy chúng ta nên làm gì? Điều này không thể tin nổi, có phải anh suy nghĩ quá nhiều hay không?"

Trác Bách Quân nhìn Trầm Ngọc Lộ nói: "Cho nên tôi sớm cũng đã nói, bảo cô không cần loạn!! Nên biết, chuyện Hạ Tuyết rơi lầu vừa qua, trước mắt bọn họ đã đề cao cảnh giác, nếu vào lúc này cô hành động thiếu suy nghĩ, tất nhiên bọn họ sẽ phát hiện! Tôi nghi ngờ Hàn Văn Hạo đã điều tra ra được cái gì trên người của cô, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của cô từ lâu!!"

Trong lòng của Trầm Ngọc Lộ ầm ầm vỡ vụn, cũng trong lúc này, vẻ mặt của cô ta nghiêm nghị, ngẩng đầu lên, nói: "Có lẽ bọn họ biết kế hoạch của tôi, nhưng bọn hắn không biết, rốt cuộc kế hoạch của tôi là gì —— Tôi nói kế hoạch kia cho anh, nhưng cũng chỉ một phần trong đó thôi ——"

Trác Bách Quân lập tức quay đầu nhìn Trầm Ngọc Lộ, không thể tin được nói: "Cô lại dám gạt tôi?"

Trầm Ngọc Lộ nhìn Trác Bách Quân, giận dữ nói: "Đừng tưởng rằng, tôi không biết chuyện hư hỏng của anh và Tĩnh Đồng! Anh đối với con bé chết tiệt kia đã động lòng, đã sớm đem báo thù ném xa ngàn dặm!! Tôi không thể tin anh nữa!! người rơi vào lưới tình, lòng dạ không còn cứng rắn nữa!!"

"Cô thật sự rất hồ đồ!" Trác Bách Quân vội nhìn Trầm Ngọc Lộ, tức giận nói: "Tôi không vứt bỏ báo thù! Bởi vì tôi đã vứt bỏ chính tôi!! Mặc dù tôi yêu cô ấy, nhưng tôi cũng chỉ có thể giết sạch mọi người, mới dám cùng ở bên cô ấy cả đời!! Mà giết chết Hàn Văn Hạo! Là biện pháp duy nhất để Trác Bách Quân tôi có thể sống sót!! Cô quá hồ đồ! Hợp tác với cô nhiều năm, bây giờ cô làm chuyện sai lầm! Hư kế hoạch của tôi!"

"Kế hoạch của tôi và anh không giống nhau!!" Trầm Ngọc Lộ lập tức quay đầu, nhìn trên khán đài trao giải thưởng, ánh mắt cô ta lạnh lẽo, ngửa đầu nói: "Mục đích của tôi không muốn Hàn Văn Hạo chết!! Mục đích của tôi là giết cô gái bên cạnh Hàn Văn Hạo! Từng bước từng bước giết hết! Tối nay, xem như hành tung của tôi bại lộ, tôi cũng muốn Hạ Tuyết chôn theo tôi!"

Có một đàn ông, người mặc lễ phục màu đen của nhân viên làm việc, hai tròng mắt mang theo tàn nhẫn như có như không, từng bước, từng bước đi qua cửa khách mời, đi tới trước mặt của Trầm Ngọc Lộ, cúi đầu, vươn tay nhanh chóng giữ chặt huyệt vị trên cổ tay Trầm Ngọc Lộ, làm cho nửa người cô ta nhanh chóng tê dại, lạnh lùng nói: "Trầm tiểu thư —— Đã đến lúc cô phải lên trao thưởng cho diễn viên trẻ rồi ——"

Hai tròng mắt Trầm Ngọc Lộ mãnh liệt chợt lóe, nhìn ánh mắt người đàn ông này giống như khát máu, cô ta cắn chặt răng, thở phì phò, khẽ gật đầu nói: "Tốt —— Tôi đi với anh ——"

Trác Bách Quân ngồi một bên, căng thẳng nhìn cô ——

Trầm Ngọc Lộ không lên tiếng, từ từ đứng lên, thở phì phò, từng bước từng bước bị đàn ông kiềm chế, đi về phía trước —— Rốt cuộc ở phía trước đài trong từng hồi trống, cô ta từng bước từng bước đi vào phía sau khán đài, lập tức bị người đàn ông này dùng sức mạnh tàn nhẫn kéo xuống một phòng VIP, sau đó ném cả người cô ta vào, ánh đèn đột nhiên sáng lên, cô ta đột nhiên phát hiện Hàn Văn Hạo đang lẳng lặng ngồi trên ghế sa lon, dùng ánh mắt lạnh lùng quen thuộc nhiều năm qua nhìn cô ta, tròng mắt nhấp nháy, kêu nhỏ: "Hồ Điệp ——"

Ánh mắt Trầm Ngọc Lộ lập tức trợn trừng!!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện