Q.5 - Chương 3: Bách Điểu Triêu Dương

Đổ Thạch là ngọc thạch chỉ được khai thác ở một khu vực đặc biệt, bình thường mà nói ngọc bích vừa được khai thác ra thì có một lớp phong hóa bao bọc kỳ thật không thể biết là phôi tốt, cho nên người khai thác phải cắt lớp đá ra, mới có thể biết bên trong rốt cuộc là cái tình huống gì. Có thể là ngọc bích có thể là đá, có thể là thượng đẳng phẩm, cũng có thể liệt đẳng phẩm, cho nên rốt cuộc là cái gì, trước khi cắt ra thì hoàn toàn không thể phán đoán được, sử dụng trình độ khoa học kĩ thuật nhân loại chiếu bức xạ cũng không thể nhìn thấy tình cảnh bên trong.

Sở dĩ lâu mà lâu, còn có một cái quy cũ như vậy, khối thạch trước tiên được trả giá, sau đó bắt đầu cắt, một khi đá mở ra, vô luận bên trong là cái gì giá cả không thể thay đổi.

Như vậy, thuần túy như đánh bạc với giá cả thương định, liền sau có chứa nồng hậu “ Đổ mệnh” với ý vị như một loại hành vi đã được xưng là “Đổ Thạch”.

Đối với Đổ Thạch không thể xác định tính chất, mọi người bình thường dùng tám chữ để khái quát: một đao lên thiên đường, một đao xuống địa ngục.

Đổ Thạch xác suất thành công phi thường thấp cho nên mọi người thường nói “ thập đổ cửa thâu( đổ mười lần thua chín)”mà hiện tại xuất hiện tại phiên đấu giá đúng là một khối Đổ Thạch.

" Tiêu Vận tỷ tỷ, chị thật là lợi hại," Trữ Tình mắt có chút đỏ hồng, nói:" Ngay cả cái này cũng biết."

Tiêu Vận mỉm cười, vẻ mặt lại mang theo vài phần ngạo nghễ:" Ta biết các thứ vốn cũng không ít."

Tiểu Khai nghe xong tiêu vân gải thích, cũng có chút hiểu nói: “ Chúng ta có muốn đổ hay không đổ?”

“Ai, đổ không được a”. Tiêu Vận thở dài: “ Ngươi xem tảng đá này, đá sỏi thô kết tinh bên ngoài, bên trong kết cấu tạp chất, độ cứng thấp, kém trong suốt, xem ra cũng là hạ phẩm, hơn nữa thạch đầu ở nơi đây đều là rạn nứt, cũng không có hiện tượng, nếu thạch đầu bên trong có ngọc bích cũng chỉ là hạ phẩm, càng huống chi bên trong không có cái gì. ”

Nàng nói tới đây chợt nghe người chủ trì nói: “ Khối đổ thạch này để giá một ngàn vạn, hiện tại đấu giá bắt đầu.”

“ Ti!” Rất nhiều khu ghế ngồi truyền đến âm thanh bàn tán, sau một lúc một ghế đã có người mắng lên: “ Ta kháo, có phải là điên không, chỉ như vậy một khối đá cũng muốn một ngàn vạn? Các ngươi đấu giá như thế nào, như thế nào trả giá loại đấu giá như thế này? ”

Người chủ trì sắc mặt có chút xấu hổ, cười giải thích: “ Kỳ thật chúng ta cũng thấy giá này có chút cao... chẳng qua người bán kiên trì con số này hơn nữa.... hơn nữa tảng đá này vô luận như thế nào cũng là vật gia truyền, một khi đã là lão tổ tông truyền truyền lại, luôn có thâm ý cho nên... cho nên... a a.”

Thanh âm kia lại mắng: “ Lão tổ tông có thâm ý, sao hắn không tự bản thân đổ a, bằng cái gì để đến nay đổ? Mà tảng đá vừa nhìn chính là hạ phẩm, bên trong cái gì cũng không có, lão tử làm hai mươi năm với ngọc thạch sinh ý, ánh mắt nhìn là biết. Được, cho dù tảng đá có ngọc bích, như vậy khối ngọc bích, có đáng một ngàn vạn sao chứ? Hừ hừ ta xem trừ phi đầu óc ai bị ngộp nước, đi mua thạch đầu của ngươi mới lạ.”

Người chủ trì mặt mũi trắng bệch, một câu cũng không nói nên lời, tảng đá này vốn giá thực cũng không muốn nghĩ, nhưng là chủ nhân tảng đá là người có thế lực, cũng có chút cố chấp, kiên quyết đấu giá, hơn nữa nói giá ít nhất một ngàn vạn, nhà đấu giá thật cũng không có biện pháp, chỉ có thể đem tảng đá lên bán, bọn họ đem tảng đá an bài phía sau vài loại bảo bối coi như nhọc lòng khổ tâm, chỉ tiếc đổ thạch này là thứ quả thật rất mẫn cảm, mà tảng đá này quả thật cũng quá kém, những người ngồi đây tuy có tiền nhưng không phải ngu ngốc, bọn họ thuần túy đem tiền đổ ra, ai cũng không chịu làm.

“ Như vậy tốt lắm ”. Cũng chính là thanh âm người nọ: “ Ta xem thạch đầu này cũng bán không được, lão tử hôm nay phát thiện tâm, lấy tiền ra đùa vui, năm mươi vạn ta mua, ngươi cho ta tại đương trường cắt ra, ta muốn cho mọi người nhìn xem, lão tổ tông truyền xuống rốt cuộc là cái gì chứ. ”

“ Này...... Không được đích,” Người chủ trì nói: “ Ít nhất một ngàn vạn.”

“ Ha ha ha ha, ngươi thật đúng là coi chúng ta tất cả đều là ngốc tử a?” Người này thở gấp cười tiếp: “ Tốt lắm, lão tử không mua, ta đảo muốn xem, ai đầu óc nước vào mua tảng đá này!"

Người chủ trì một câu cũng không dám phản bác, hắn chính mình cũng biết là tảng đá này khó có khả năng bán ra ngoài, hắn vốn cũng định lấy ra xem thử, không được trả lại coi như hoàn thành với chủ, hắn cũng nhìn thấy tảng đá này không đáng một ngàn vạn, không đáng giá năm mươi vạn, quả thực một vạn không đáng giá, ánh mắt của hắn cũng là cực độc, hắn đã cẩn thận cân nhắc thua thiệt đủ đường, đủ loại dấu hiệu cho thấy rõ.

Nhưng đúng là cố chấp còn có người đầu óc bị nước vào, bên kia thanh âm vừa ngừng, bên này còn có người giơ lên bài tử, người chủ trì không thể tin ánh mắt, nhất thời hai mắt sáng lên, mừng rỡ nói: “ Có người ra giá, tiên sinh số 38 ra giá một ngàn vạn!”

Tiểu Khai đầu óc vẫn chưa ngập nước nhưng thật ra hắn hoàn toàn không có lựa chọn, vật đấu giá phía sau khẳng định sẽ không thấp hơn một ngàn vạn, nếu hắn còn cầm một ngàn vạn này cũng như nhận thua, còn không bằng mua khối đá đổ một chút này còn có một phần vạn cơ hội.

Đương nhiên, trừ phi còn có người đầu óc có nước vào, nếu không Tiểu Khai khẳng định không có đối thủ cạnh tranh.

" Một ngàn vạn lần thứ nhất, một ngàn vạn lần thứ hai, một ngàn vạn lần thứ ba." Người chủ trì cao hứng phấn chấn đập một cây búa:" Được, một ngàn vạn thành giá! Mời tiên sinh số ba mươi tám ra sau hội đấu giá làm thủ tục."

Kết thúc phiên đấu giá, Tiểu Khai nắm tay hai nàng đi ra thì nhìn thấy còn có phục vụ viên xinh đẹp mang theo Tiểu Khai đi làm thủ tục, đợi hết thảy đã xong, Trữ Nguyện vui vẻ a a tìm tới: “ Thế nào, lần này thua tâm phục khẩu phục a?”

“ Còn không nhất định na”. Tiểu Khai nói một hơi: “ Bức họa kia của ngươi còn không biết thật hay giả, hơn nữa ai có thể nói tảng đá không có bảo bối?”

“ Không cần nghi vấn, tảng đá này không có bảo bối.”. Nhìn Tiểu Khai bỏ ra một ngàn vạn Trữ Nguyện so với buôn bán lời một ngàn vạn còn vui vẻ hơn: “ Ta lấy ánh mắt chuyên nghiệp để xem, tảng đá này bên trong ngoại trừ đá hay không phải đá chỉ là mảnh ngọc bích bằng ngón tay cái. ”. Hắn ha ha cười to: “ Ngươi sẽ không nghĩ rằng một mảnh ngọc bích nhỏ vậy có giá một ngàn vạn a?”

Tiểu Khai trừng mắt nhìn hắn một lúc lâu, cuối cùng miễn cưỡng nói một câu: “ Bức họa kia của ngươi cũng không nhất định là thật a.”

“ Ngươi nói đúng, bức họa kia của ta không phải thật.” Trữ Nguyện trên mặt biểu tình càng đắc ý: “ Bởi bức họa kia so với ngươi tưởng tượng còn nhiều tiền hơn!”

“Ách... Nghiêm Tiên sinh ngài muốn... ”. Tiểu thư phục vụ xinh đẹp lại đi tới: “ Xin hỏi ngài cần đưa vật phẩm đấu giá đi đến địa điểm nào?”

“ Không cần”. Trữ Nguyện thay thế Tiểu Khai tiếp nhận lời: “ Giúp chúng ta tìm một gian phòng yên tĩnh, chúng ta muốn đương trường đổ thạch. ”

Tòa nhà Hoa Thịnh trong lòng đất có một tầng đại sảnh rộng lớn, đúng là địa phương người đấu giá thường dùng để xem vật phẩm, nghe nói có người hiện trường muốn đổ thạch người đấu giá lớn nhỏ chính là giám định sư nhất loạt chạy về phía duới, tham gia đấu giá hội những người có tiền nghe được tin cũng không cần mời mà tới, thời gian không bao lâu đại sảnh đến ba mươi người. Chẳng qua đại sảnh này quả thật rộng, tuy nhiều người như vậy nhưng vẫn đang còn vẻ trống trải, kia khối đá lớn lẳng lặng nằm ở trên, bốn phía trong vòng bán kính năm thước có một vòng phòng hộ, phòng ngừa người tới gần.

Bức “ Bách Điểu Triêu Phượng Đồ” của Trữ Nguyện đặt ở trong tủ kính triển lãm, tựa vào tảng đá lớn bên cạnh.

Vừa rồi tất cả mọi người tại phòng đấu giá, ai cũng không biết ại, lúc này đây mặt đối mặt, Tiểu Khai tùy tiện nhìn xem, nhất thời mở rộng mắt mấy thương nhân thành công này đều mặc đồ tây, đều là cách ăn mặc bình thường, nhìn trang phục cũng nhìn không ra danh bài dấu hiệu chỉ có kia đi tới một người có cái bụng to với một nhóm mỹ nữ, có biểu hiện xuất chúng không giống người bình thường. Phóng mắt nhìn lại đúng là mỹ nữ và dã thú cùng đến, cánh tay ngọc trắng muốt với đôi chân thon dài.

Tiểu Khai đứng nhìn thấy mê mẩn, liền cảm thấy một cánh tay vỗ mạnh vào vai, một thanh âm ha ha cười to: “ Nghiêm tiên sinh, ngươi chính là đầu óc có nước vào số ba mươi tám, hân hạnh hân hạnh, ta gọi là Lôi Long. ”

Này thanh âm rất quen thuộc, đúng là ở hội trường đấu giá lên án mạnh mẽ tên chủ trì, Tiểu Khai cả kinh quay đầu lộ ra phía trước một khuôn mặt đen, răng vàng lộ ra, thần thái kiêu ngạo nói không nên lời, một tay ôm eo một mỹ nữ hướng phía Tiểu Khai ha ha trực cười. Này vị mỹ nữ này cũng để lộ áo nhỏ cùng bộ ngực không hề khác biệt lộ ra mảng lớn mảng lớn da thịt trắng như tuyết, và mượt mà như đóa hoa át cả ánh mắt nhìn, một cổ hương phấn son nồng đặc bay tới, hỗn hợp với mùi hôi của miệng Lôi Long, làm cho Tiểu Khai thiếu chút nữa nôn mửa, nhịn không được lui vể phía sau hai bước nhíu mày nói: “ Ngươi muốn làm gì?”

“ Ta không phải muốn làm gì nha”, Lôi Long nhìn đểu Tiểu Khai, hắc hắc cười to: “ Ta chính là muốn nhìn xem rốt cuộc ai đầu óc nước vào, lại có thể đem một ngàn vạn bỏ vào trong nước. ”

Lôi Long này trong nước nổi danh là chuyên gia châu báu, trong xã hội đen cũng có chút thế lực, luôn cho rằng mình là kẻ bất phàm, cũng đặc biệt gặp phải vừa rồi Tiểu Khai trả một ngàn vạn đem mua tảng đá về hắn nghĩ tới nghĩ lui, là Tiểu Khai đây là không để cho hắn chút mặt mũi, là cố ý cùng hắn đối nghịch. Cho nên đấu giá kết thúc hắn lập tức đi điều tra số ba mươi tám là ai, chẳng qua sự tình so với trong tưởng tượng thuận lợi, hắn còn không đợi kết quả chợt nghe nói số ba mươi tám đương trường muốn đổ thạch, hắn chờ tới thời điểm, vừa lúc nhận được điện thoại, nói rất rõ ràng, Nghiêm Tiểu Khai chỉ là một tiểu viên chức, vô thế lực, không có bối cảnh, gần đây vừa mới thăng cấp quản lý của tập đoàn Thiên Dật chính là quản lý nhóm lập kế hoạch.

Hắc hắc, chỉ là một quản lý, không đáng đắn đo?

Tiểu Khai một bên nghĩ tới đổ ước với Trữ Nguyện, cũng không nghe hắn nói chuyện “ Nga” một tiếng, cúi đầu nhịn không được nghĩ thầm: “ Nếu bên trong tảng đá quả nhiên không có bảo bối, ta nên làm sao bây giờ?”

Lôi Long cười hắc hắc, nghĩ rằng Tiểu Khai sợ hắn, đang muốn tiếp tục gây áp lực, thì bỗng nhiên ánh mắt liếc đi tự nhiên nhìn thấy một đại nhân vật, vội vàng như điên chạy lại, trước tiên nghiêm mặt nói: “ Khách quý, Tiêu tiểu thư, không nghĩ tới tự nhiên có nhã hứng đến nơi này.”

Tiểu Vận hướng về phía Lôi Long thản nhiên cười, ánh mắt nhu tình xuất ra. Nụ cười này thiếu chút nữa làm Lôi Long mất hồn, trong lòng liều mạng hò hét: “ Trời a, thiên chi kiều nữ tự nhiên cười với ta, chẳng lẻ...... chẳng lẻ nàng xem trọng một nam nhân thô lỗ như ta?” Hắn một bên nghĩ, một bàn tay đang lặng lẽ ôm mỹ nữ, rút tay trở vể, tận lực làm ra một bộ nhường đường, đang muốn tiếp tục lấy lòng, thì thấy Tiêu Vận cặp mắt chứa đầy nhu tình đã chuyển qua tiểu tử đầu óc bị nước vào kia cười nói:“ Ta tới giúp bạn trai ta tham gia đấu giá đại hội.”

“ Bạn trai!” Lôi Long con mắt trừng như muốn rơi ra.

“ Đúng vậy, hắn gọi Nghiêm Tiểu Khai, là bạn trai của ta ”. Tiêu Vận đi đến bên Tiểu Khai, ôm lấy cánh tay hắn.

“ Tiêu Vận tỷ tỷ, Tiểu Khai ca ca khi nào đáp ứng tỷ?” Trữ Tình có điểm buồn bực tiến lên trước hai bước kéo một cánh tay Tiểu Khai: “ Tiểu Khai ca ca sớm đáp ứng ta, bồi dưỡng một đoạn thời gian cảm tình sau này liền theo ta kết giáo.”

“ Này... Trữ tiểu thư ”. cuối cùng Lôi Long còn có chút kiến thức, một chút liền nhận ra Trữ Tình, lại nhìn đối tượng mà nàng đang kéo cánh tay, bộ mặt bỗng nhiên lộ ra chút trắng bệch.

“ Muội muội, ngươi làm gì a”. Trữ Nguyên nhíu mày đi tới. Cặp mắt hắn nhìn Tiêu Vận ôm tay Tiểu Khai, trong lòng thật sự là ghen tị muốn chết, cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể chuyển sang giáo huấn muội muội: “ Nơi đông người không sợ người khác chê cười sao.”

Trữ Nguyện nói xong lời này cũng không đợi Trữ Tình phản bác, trực tiếp nhìn Tiểu Khai nói: “ Chúng ta bắt đầu a.”

“ Được ”,Tiểu Khai gật gật đầu, đưa một tay ra: “ Ngươi đến trước.”

Trữ Nguyện gật đầu, hướng tới nơi đặt Bách Điểu Triêu Phượng Đồ của mình đi đến.

Lôi Long miệng há to định kêu một tiếng: “ Trữ Thiếu gia”, nhưng là môi mấp máy vài cái, chung quy không dám kêu ra tiếng. Thiên Dật tập đoàn Đại tiểu thư cũng thôi đi, Trung Hành địa sản tiểu công chúa cũng càng không nói, vị đại thiếu gia Trung Hành địa sản thực sự không được rồi, chẳng những đó chính là người cầm quyền thực tế của Trung Hành địa sản, trong cả nước đỉnh đỉnh đại danh thiên tài tuấn tú nhưng vừa mới cười với Nghiêm Tiểu khai tiểu tử vừa đưa tay ra, Trữ thiếu gia liền bước đi, đó là một cái khái niệm gì?

Nghe nói... Vị Trữ thiếu gia cùng thế lực bang đầu búa có giao tình rất sâu a....

Lôi Long mồ hôi lạnh tuôn xuống, đầu óc phút chốc quay cuồng như biển cả nổi giông: “ Xong rồi, xong rồi ta vừa mới đắc tội hắn, hắn là là bạn trai của Tiêu tiểu thư và Trữ tiểu thư, hắn còn khoa tay múa chân với Trữ thiếu gia, như vậy là một nhân vật đáng sợ ta lại dám đắc tội hắn. Lần này ta khẳng định xong rồi, sinh ý sẽ phá sản, hội viên Phủ Đầu Bang đuổi giết, họ phái sát thủ ám sát, ba mẹ, còn có đứa con sẽ bị bắt cóc, bị xẻo thịt, bị uy hiếp, ta hai mươi năm tích tụ tài phú hoàn toàn bị cướp đoạt, bảo bối Tiểu Thiến Thiến, sẽ bị bọn họ bắt cưỡng hiếp, đùa bỡn, cuối cùng chụp ảnh tung lên mạng, còn có ta cùng tiểu Thiến Thiến quan hệ riêng trong phòng cũng sẽ lộ ra.”

Tiểu Khai mở mắt nhìnTrữ Nguyện cầm lấy bức tranh “ Bách Điểu Triêu Phượng Đồ” trong lòng thầm cầu nguyện: “ Đồ giả! Đồ giả! Khẳng định là đồ giả.” Bỗng nhiên cảm thấy bên cạnh có người kéo ống tay hắn, vì thế không kiên nhẫn hất ra, nói: “ Đừng kéo, đang bận nè.”. Một đôi mắt không nháy vẫn nhìn Trữ Nguyện, cảm thấy giống như chờ đợi tuyên phán thật khẩn trương, trong lòng dâng lên cảm giác kinh hoảng.

Lôi Long vẻ mặt tuyệt vọng, cẩn thận nghĩ cách lấy lòng Tiểu Khai, tỏ vẻ chính mình khiêm tốn, hắn cúi lưng xuống, đầu cũng cúi, thanh âm hạ thấp, nhưng là người ta căn bản không để ý, không lưu tình đem gạt tay hắn ra, xem ra hôm nay muốn giải quyết là phải xuất chút máu mới được.

“ Nghiêm....Nghiêm Tiên sinh, ta... ta vừa rồi đấu giá được nữ thần Hoan Hỉ...”. Lôi Long lắp bắp nói: “ Ngài...Ngài nếu muốn... ”

“ Không cần, không cần, đừng ồn ”. Tiểu Khai có điểm giận: “ Ta không có rảnh a. ”

Lôi Long vẻ mặt càng tệ, trên mặt biểu tình trầm xuống không đổi, nắm tay xiết tay xiết chặt nhất thời lại buông ra, từ trước đưa ra sau, chung quy không dám cường bạo, hung hăng cắn răng một cái cuối cùng quyết định, liền nói chuyện cũng mạnh bạo hơn.

“ Nghiêm tiên sinh, nếu ngài không thể tha thứ ta, ta đây đem tiểu Thiến đưa cho ngài một thời gian được không vậy?” Lôi Long thề thốt nói: “ Ta cam đoan, tiểu Thiến tuyệt đối là cực phẩm vưu vật công phu trên giường lợi hại, hơn nữa nàng còn am hiểu....”

Lôi Long còn muốn nói tiếp, bỗng nhiên nghĩ thấy hai cổ mãnh liệt sát khí từ phía sau đánh úp lại, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, liền thấy được hai đôi mắt bạo lửa của Tiêu Vận cùng Trữ Tình hai vị đại mỹ nữ, bốn nắm tay nhỏ niết chặt gắt gao, đang hung hăng trừng mắt nhìn chính mình.

" Trời đất ơi! Hôm nay là ngày tận thế của ta sao chứ?" Lôi Long khóc không ra nước mắt, rốt cuộc một câu nói không nên lời.

Lại nói đến đại sảnh trung ương, Trữ Nguyện bảo nhân viên phục vụ tắt phòng hộ, từ tủ kính triển lãm lấy ra bức “ Bách Điểu Triêu Phượng Đồ “ đối với mọi người mỉm cười: “ Các vị nhất định thấy kỳ quái, vì cái gì ta phải bỏ một ngàn vạn lượng mua bức tranh thật giả khó phân biệt này, hiện tại ta sẽ nói đáp án.”

“ Trữ thiếu gia tuyệt đỉnh thiên phú, không cần phải nói, đương nhiên là xác định bức họa này là thật thì sẽ nguyện ý nói ra thôi. ” Đã có người bắt đầu đánh giá: “ Bức họa này nếu thật sự là của Đường Bá Hổ thì sẽ bán ra ngoài hai ngàn vạn quá dễ dàng. Nếu lúc ấy ta biết ra giá chính là Trữ Thiếu gia, ta khẳng định không chút nào do dự cùng tham gia.”

“ Ha ha ha, ngươi lời này nói sai rồi. ” Mã Thí Tinh cũng cười nói: “ Một khi đã biết Trữ thiếu gia muốn mua, chúng ta đương nhiên chắp tay nhường, ai lại hoành đao đoạt ái a.”

Trữ Nguyện lắc lắc đầu: “ Không đúng, bức họa vốn chính là nhái lại, thực tế cũng chỉ có giá trị một hai trăm vạn thôi.” Hắn lấy tay ấn trục bức tranh chính là quyển trục, cười nói: “ Mọi người nhìn xem, thực sự huyền diệu là ở trong này.”

Bình thường là nơi giữ gìn bảo vật, người nào không phải đem cất vật phẩm cùng bảo bối như nhau, thật sự rất sợ tổn hại, nhưng là Trữ Nguyện giờ phút này một tay giữ chặt quyền trục, một tay tháo trụ họa, hai tay dùng sức, tự nhiên cố sức kéo!

“Xích”. Thanh thúy một tiếng giấy rách nhất thời rõ ràng truyền vào trong tai người đang có mặt.

Bức họa tại đấu giá phẩm trị giá ngàn vạn liền bị xé thành hai nửa.

“ ****, kẻ có tiền chính là kẻ có tiền a! Tự nhiên bỏ ra một ngàn vạn mua bức họa đùa vui.”. Có một vài người cảm thán.

Bức họa bị xé thành hai nửa, lộ ra phảng phất phía sau có một vật phiêu phiêu ung dung mềm nhẹ rơi xuống mặt đất vừa lúc hoàn chỉnh lộ ra.

Hiện ra trước mặt mọi người, là một bộ cơ đồ hoàn toàn giống “Bách Điểu Triêu Phượng Đồ”

“ Trời a! Đây sao lại có thể.” Có người nhịn không được kêu lên: “ Chẳng lẻ... chẳng lẻ đây mới chính là Bách Điểu Triêu Phượng Đồ? Nhưng là thế nào nhỏ như vậy a!”

Quả thật, trước mắt là bức tranh “Bách Điểu Triêu Phượng Đồ” mới. Tuy nhiên bút tích đầm đìa, miêu tả một họa đồ làm rung động lòng người nhưng mà luận diện tích lại quá nhỏ, so với bức họa bị xé, giống như một trong bốn phần xé nhỏ không lớn hơn, tất cả mọi người đều có kiến thức đương nhiên rõ ràng chân chính là “ Bách Điểu Triêu Phượng Đồ”. Khẳng định chưa gặp loại trình độ mà cổ nhân vẽ tranh cũng không có vẽ nhỏ như vậy.

Nhưng là Trữ Nguyện lại ngẩng đầu cười, dùng ngữ khí chắc chắn nói: “ Cũng được, đây là Đường Bá Hổ tuyệt bản thật Bách Điểu Triêu Phượng Đồ hơn nữa hắn sở hữu thủ pháp tối đặc thù, tối trân quý, cũng là một bức tối thú vị.”

“ Trữ thiếu gia, có thể thuyết minh rõ ràng một chút không a.”. Một lão gia đeo kính đầu bạc nói: “ Tại hạ trong nghề khảo cổ cũng đã được 40 năm, vì sao chưa bao giờ nghe nói qua có thứ vật giống như vậy?”

Trữ Nguyện cười thật ôn hòa, ôn hòa tự tin lộ ra ngạo khí cũng rất rõ ràng: “ Trương lão ánh mắt đương nhiên tại thế cao nhất, nhưng là về bức họa này ngài thực sự chưa biết, chưa chắc nghe nói qua, ta cũng bởi vì ngẫu nhiên trùng hợp, hôm đó đọc sách tại tuyền trang trong sách cổ phát hiện ghi lại.”

“ Nga, nguyện nghe kể lại ”. Trương lão xem ra hơi có chút không phục nói: “ Trữ thiếu gia không ngại làm chúng ta cũng mở rộng kiến thức, nói này bức họa rốt cuộc có cái gì cổ quái.”

Trữ Nguyện gật gật đầu: “ Năm đó Đường Bá Hổ để ý Điểm Thu Hương, truyện ghi lại trong thiên cổ giai thoại, nói như vậy ai cũng biết. Nhưng là thế nhân nghĩ đường Bá Hổ gặp Thu Hương trong kì thi, Đường Bá Hổ kì thật cũng là cao thủ tình trường, lại không biết phía sau ánh mắt thế nhân hắn còn cố gắng làm một số việc.”. Hắn cầm tranh lụa trên mặt đất: “ Mà tranh lụa này đó là Đường Bá Hổ lặng lẽ tặng cho Thu Hương làm lễ vật.”

Trương lão có chút động dung: “ Nguyên lai là vật đính ước.”

Trữ Nguyện lắc lắc đầu: “ Nếu là một bức họa làm đính ước vật cũng không đúng, “ Tình trường lãng tử” bốn chữ thật sự năm đó Đường Bá Hổ tả quả thật là một phong thư tình.”

“ Thư tình”. Lòng hiếu kỳ mọi người dâng lên: “ Thư tình ở nơi nào? Như thế nào tả? Trữ thiếu gia gặp qua chưa?”

Trữ Nguyện đưa tay vừa lật tranh lụa đối diện nhất thời hiện ra trước mặt: “ Chư vị mời xem bức thư tình này.”

Trên bức tranh lụa đối diện tràn ngập chi chít chữ nhỏ, liếc mắt nhìn lại ít nhất cũng có hai trăm chữ, mọi người xem rốt cuộc không che dấu được vẻ kinh ngạc trên mặt, nhất tề hít một hơi thật dài.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện