Chương 916: Khống Chế Ngược
Nhìn chén trà bay tới, nghe Tư Đồ Dao Hi vừa nói “một ngày chỉ cắt vài ngón tay, nửa bàn tay còn quá nhẹ nhàng”, trong lòng Lâm Minh đột nhiên sầm lại, mắt đầy tơ máu.
Hắn bỗng ngẫm lại, ống tay áo bên trái của Lan Vân Nguyệt vần rũ xuống, che khuất cánh tay, mặc kệ là nấu nước, pha trà đều thế. Trước đó hắn còn cảm thấy kỳ quái, nhưng không chú ý, hiện giờ bỗng nhiên hiểu được có thể xảy ra chuyện gì, nghĩ tới kết quả, trái tim Lâm Minh co thắt.
Cảm giác bắn ra, nhập vào trong ống tay áo trái của Lan Vân Nguyệt, lại phát hiện ra tay trái của Lan Vân Nguyệt chỉ còn nửa bàn tay, năm ngón tay cũng bị cắt mất!
Khoảng khắc đó, Lâm Minh mắt muốn nứt ra, tim như vỡ thành tám mảnh, trong lòng hắn bộc phát ra hận ý cùng sát khí dày đặc chưa từng có!
Chén trà bay lên, nước sôi nóng bỏng văng ra, Lan Vân Nguyệt nhìn chén trà bay tới, sắc mặt tái nhợt, lại không thể tránh né được. Tư Đồ Dao Hi tiện tay ném ra, đã ẩn chứa lực lượng pháp tắc bên trong chén trà, Lan Vân Nguyệt tu vi chưa tới Hậu Thiên kỳ làm sao có thể tránh né.
Ngay khi chén trà sắp đụng vào trán nàng, đột nhiên vỡ tan như bị thứ gì đánh trúng, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của Lan Vân Nguyệt mà hóa thành bụi bặm, tiêu tan mất bóng. Ngay cả nước nóng cũng biến mất tăm, không phải bốc hơi, mà là chân chính tiêu tan!
Đó là...
Lan Vân Nguyệt mở to mắt, sau đó nàng thấy được không gian trước mặt xé rách ra, một nam nhân trẻ tuổi áo đen, tóc xõa dài bước ra từ hư không, cầm theo Phương Thiên Họa Kích đỏ như máu. Tóc đen bay bay, dài gần đầu gối, khí thế chấn nhiếp đất trời!
Nam nhân mày kiếm mắt sáng, dung mạo tuấn tú, phong thái ngời ngời, nhưng ánh mắt hắn ẩn chứa hận thù tức giận làm cho trời cao rung chuyển!
Sát khí vô hình phủ xuống, giam cầm mảnh không gian này, lúc này Lâm Minh không còn lòng dạ nghe lén tình báo của Dương Vân, chỉ muốn giết chết những kẻ này bằng phương pháp tàn nhẫn nhất.
Hắn ngừng lại, lạnh băng thấu xương nói:
- Ta muốn tất cả các ngươi chết đi! Hồn phi phách tán, không vào luân hồi!
- Lâm Minh!
Nhìn thấy Lâm Minh đột nhiên xuất hiện, Tư Đồ Mỹ Nguyệt cùng nam nhân trẻ tuổi kia nhảy dựng như mèo bị đạp đuôi. Tuy rằng bọn họ không coi ai ra gì, nhưng đối mặt với yêu nghiệt muôn đời như Lâm Minh, nào có bản lĩnh gì mà kiêu ngạo? Ba năm trước hắn là biến thái có thể chống đối trực diện cường giả Thần Hải yếu nhất!
- Đừng hoảng sợ!
Tư Đồ Dao Hi trải qua kinh ngạc nhất thời liền bình tĩnh lại, Lâm Minh xuất hiện, đúng là điều bà ta muốn.
- Hắc hắc! Lâm Minh, đúng là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào. Ngươi biết rõ nơi này là cạm bẫy, lại vẫn lao vào như ngu ngốc, xem ra ta coi thường vị trí của tiểu tiện nhân này trong lòng ngươi. Tốt, tốt lắm! Rất là tốt! Sớm biết ả quan trọng với ngươi như thế, ta càng phải tra tấn ả, cạo rách mặt ả, cắt mũi, móc mắt. Nhưng giờ cũng không trễ, ta sẽ tra tấn lăng nhục ả trước mặt ngươi, hiệu quả càng tốt hơn, ha ha ha ha!
Tư Đồ Dao Hi đã phát cuồng, lúc bà ta cười to, bỗng bóp nát một hạt châu, trong nháy mắt, cảm giác quy tắc thiên địa xung quanh xảy ra biến đổi rất nhỏ, không gian bỗng co rút lại!
Hả? Đây là Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận!
Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận là một trong những trận pháp mà Ma Đầu Thượng Cổ vẫn lấy làm kiêu ngạo, khóa chặt quy tắc thời không một khu thiên địa, khiến võ giả bị vây nhốt trong đó, không đi ra được.
Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận phải bố trí sớm, hình thành cạm bẫy trong vòng vài dặm, lúc đó có người bước vào trong phạm vi đại trận bao phủ, chỉ cần khởi động hạt châu đã dự phòng, sẽ đột ngột khởi động nhanh chóng thu nhỏ phạm vi, bao vây không gian nhỏ khoảng 3 trượng, giam cầm thần thông.
Bởi vì trận pháp này vốn là cạm bẫy, tính bí mật cực tốt, khiến người ta khó phát hiện. Tuy nhiên Lâm Minh tìm hiểu trí nhớ Ma đầu thượng cổ, quen thuộc mọi tình huống trong Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận. Nếu hắn tra xét rõ ràng từ trước, nhất định sẽ phát hiện ra Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận. Nhưng hắn trốn trong không gian vặn vẹo, phải tránh né Tư Đồ Dao Hi, tự nhiên không thể tùy tiện thả ra cảm giác, cho nên không phát hiện sớm.
- Ha ha ha! Ngu ngốc, đúng là ngu ngốc, thấy qua ngu ngốc cũng chưa thấy ngốc tới như vậy!
Thấy mình lập tức khống chế được Lâm Minh, Tư Đồ Dao Hi cười ha hả. Bà ta tự biết xa cách 3 năm, mình có lẽ không phải là đối thủ của Lâm Minh, nhưng có trận pháp của Dương Vân, bà ta bắt Lâm Minh dễ dàng như vậy.
Ở đằng sau Lâm Minh, Lan Vân Nguyệt nhìn thấy Lâm Minh đột nhiên xuất hiện, ban đầu là mừng rỡ, không thể tin nổi, tiếp đó trong lòng lại căng thẳng. Đương nhiên nàng không biết Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận cái gì, nhưng lại biết những người này đã sớm bố trí sẵn cạm bẫy chờ Lâm Minh.
Nàng vội vàng hô lên:
- Lâm Minh, ngươi đi mau, bọn họ bố trí cạm bẫy!
- Ha ha ha, tiểu tiện nhân, ngươi đúng là ngu ngốc, ngay từ lúc tiểu súc sinh này xuất hiện đã nhất định nằm trong cạm bẫy của ta, hiện giờ hắn đã sớm bị bao vây rồi!
Nam nhân trẻ tuổi bên cạnh Tư Đồ Dao Hi ngông cuồng cười ha hả, đệ nhất yêu nghiệt muôn đời, ngã xuống trong tay bọn họ cũng là chuyện đáng tự hào. Tuy rằng không hy vọng xa vời lấy được bí mật trên người Lâm Minh, hay là kế thừa ít nhiều số mệnh trên người hắn.
Lan Vân Nguyệt vừa nghe nam nhân trẻ tuổi nói vậy, lòng như tro tàn.
- Lâm Minh... Ta...
Trong mắt Lan Vân Nguyệt tràn đầy nước mắt, tim như dao cắt, nàng tình nguyện Lâm Minh nhẫn tâm hơn mặc kệ nàng, tình nguyện mình bị chặt tay, tình nguyện bị lăng nhục cưỡng gian, cũng không muốn Lâm Minh vì nàng mà ngã xuống.
- Hừ, tiểu tiện nhân, tuy rằng ngươi ngu không ai bằng, nhưng ngươi dám nhắc nhở Lâm Minh ở trước mặt lão thân, đúng là chán sống rồi. Mỹ Nguyệt, Ngưỡng Quang, các ngươi xé hết quần áo của ả cho ta, cắt ra từng miếng thịt, ta thật mong chờ biểu hiện của ả ta.
- Ha ha, hay lắm!
Nam nhân trẻ tuổi nghe Tư Đồ Dao Hi ra lệnh, mặt đầy tươi cười dâm tà, tên hắn là Tư Đồ Ngưỡng Quang.
Thấy hai người đi về phía mình, Lan Vân Nguyệt ôm chặt hai tay, sắc mặt tái nhợt, mắt như tro tàn, nhưng hiện giờ nàng không phải lo lắng cho mình, nàng nhìn Lâm Minh, nước mắt giàn giụa.
- Thật xin lỗi... Thật xin lỗi... Ta chết không đáng tiếc, nhưng... Ngươi thật không nên tới...
Ở trong Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận, Lâm Minh chỉ im lặng, ý niệm của hắn liên hệ vào trận tâm Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận, tay trái Oản Luân Thánh khí bùng lên hào quang rực rỡ. Hắn càng giận dữ, đầu óc càng tỉnh táo, hắn đã sớm hiểu thấu đại trận này, hiện giờ chí cần hiểu rõ sắp xếp trận văn của nó, có thể nhập vào chân nguyên, khống chế được trận pháp.
Thấy tình cảnh này, Tư Đồ Dao Hi càng thêm đắc ý, đầu óc càng thêm thông suốt, bà ta vì Lâm Minh mà mất hết mặt mũi, tổn thất nặng nề, tức giận đến phát run, bây giờ cuối cùng cũng trả thù được.
- Vốn cứ tưởng nữ nhân tàn phế này không đáng một đồng trong lòng ngươi, ta cũng không để ả trong lòng. Không ngờ ngươi còn rất coi trọng ả, sớm biết vậy hôm nay ta gọi mấy Ma đầu Dâm đạo chiêu đãi ả ở ngay trước mặt ngươi, cho ả ta dục tiên dục tử!
- Ha ha, cô tổ mâu, tiêu diệt cũng biết chút Thải Âm Bổ Dương thuật, có thể thí nghiệm một lần. Nhưng mà nữ nhân này tu vi quá thấp, không hút được bao nhiêu nguyên âm, nói không chừng còn là ả ta chiếm tiện nghi. Cũng được, hôm nay ta ban cho ả ta một phen cơ duyên.
Tư Đồ Ngưỡng Quang cười hung ác nhào vào Lan Vân Nguyệt, ngay lúc này, trong mắt Lâm Minh bắn ra 1 hồi tinh quang, trước sau chỉ mới 5 hơi thở, hắn đã hiểu thấu được Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận.
- Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận, khuếch đại!
Lâm Minh quát lớn, mở ra Tà Thần lực, chân nguyên toàn thân nhập vào Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận, dọc theo sắp xếp trận văn, giành lấy quyền khống chế trận pháp. Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận vốn chỉ có phạm vi ba trượng trực tiếp mở rộng ra 10 trượng, bao phủ Tư Đồ Ngưỡng Quang.
Bùm!
Tư Đồ Ngưỡng Quang đâm đầu vào vách đại trận, khí huyết lộn ngược, mắt nổ đom đóm.
- Sao... Sao lại...
Tư Đồ Ngưỡng Quang sửng sốt, hắn không hiểu sao lại đi vào trong Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận, bị nhốt chung với Lâm Minh!
Sao lại thế này!
Chẳng những Tư Đồ Ngưỡng Quang, Tư Đồ Dao Hi cùng Tư Đồ Mỹ Nguyệt cũng kinh hãi. Bọn họ ý thức được không ổn, lập tức muốn trốn, lúc này phạm vi Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận lại điên cuồng tăng lên, mở rộng mấy chục trượng, lập tức bao phủ luôn cả Tư Đồ Dao Hi cùng Tư Đồ Mỹ Nguyệt!
Nháy mắt, ba người bị nhốt chung lồng giam với Lâm Minh, tựa như ba con chó nhốt chung với hổ, có thể biết trước kết cục!
- Đây... Đây là chuyện gì?
Trong lòng Tư Đồ Dao Hi kinh hãi, mặt vàng như đất! Còn Tư Đồ Mỹ Nguyệt cùng Tư Đồ Ngưỡng Quang như lọt hầm băng, trong lòng kinh hãi vô cùng!
Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận là trận pháp do Dương Vân bố trí ra, làm sao có thể bị Lâm Minh khống chế ngược lại?
Ở ngoài trận pháp, Lan Vân Nguyệt hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn ánh mắt sợ hãi của ba người cũng hiểu được Lâm Minh đã khống chế cục diện. Nàng cảm thấy như mộng như ảo, khó có thể tưởng tượng chỉ 10 năm trôi qua, Lâm Minh đã đạt tới mức khiến những nhân vật này sợ đến hồn phi phách tán.
- Đừng sợ, tiểu súc sinh này trải qua ba năm tuy rằng trở thành Mệnh Vẫn tầng bốn, nhưng dựa vào tu vi Thần Hải kỳ của ta vẫn có thể chống đỡ cho đến lúc viện binh chạy đến, đừng hoảng sợ!
Tư Đồ Dao Hi vừa rống to, vừa muốn thử xem có thể phát ra tin tức hay không.
Lúc này, Lâm Minh đột nhiên nhào tới, hắn không dùng Đại Hoang Huyết Kích, trực tiếp vung tay chộp lấy Tư Đồ Ngưỡng Quang như chim ưng vồ thỏ, khóa chặt không gian, khiến đối phương không thể nào tránh né.
- Cô tổ mẫu, cứu ta!
Tư Đồ Ngưỡng Quang hoảng hốt kinh hoàng, mặt vàng như đất. Tay của Lâm Minh như khóa chặt hư không, không thể nào tránh né, đối mặt với Lâm Minh, hắn như trẻ con đối mặt với người trưởng thành, không có sức chống cự. Thậm chí chân nguyên trong người cũng bị giam cầm, không vận chuyển nổi, làm cho hắn hồn phi phách tán, chỉ có thể cầu cứu Tư Đồ Dao Hi.
- Tiểu súc sinh, thả hắn ra, ta liều mạng với ngươi!
Tư Đồ Dao Hi hú lên, rút ra loan đao màu máu chém vào cổ Lâm Minh. Ngay trong nháy mắt này, Tư Đồ Dao Hi lại bỗng dừng bước, nàng nhìn thấy sau lưng Lâm Minh nở rộ một đóa Huyết Sắc Liên Hoa đầy yêu dị...