Chương 1150: Thiên địa đại kiếp!!

Năng lượng toàn thân Lâm Minh vận chuyển, lúc đó thu tay lại tự nhiên là không thể nào, nhưng nếu như đánh tiếp, lại cần thiêu đốt lực lượng linh hồn của Mộ Thiên Tuyết, Lâm Minh tự nhiên cũng sẽ không tùy tiện phát ra một kích như vậy, hắn không dám khẳng định, sau khi linh hồn của Mộ Thiên Tuyết đích xác lâm vào ngủ say lần thứ hai, có thể có tổn thương vĩnh viễn hay không, nói không chừng đến lúc đó muốn thức tỉnh Mộ Thiên Tuyết một lần nữa, máu tủy Rồng cũng không đủ.

Thần kinh Lâm Minh căng thẳng, rụt rè cẩn thận đề phòng, dự phòng linh hồn cổ xưa kia phát động đánh lén.

- Hắc hắc, ngươi tựa hồ không tin bổn tôn, bổn tôn nói dừng tay, chính là sẽ không động thủ lần nữa, nếu không ngươi cho rằng, dưới tình huống bổn tôn có phòng bị, bằng vào ngươi cùng lực lượng linh hồn trên người của ngươi, cho dù vận dụng món đồ vật đó, là có thể giết chết bổn tôn sao?

Linh hồn cổ xưa cười lạnh nói.

Linh hồn cổ xưa liếc mắt một cái liền nhìn thấu Mộ Thiên Tuyết tồn tại, đây cũng là chuyện tình hợp lý, vốn là Mộ Thiên Tuyết ẩn núp ở bên trong không gian Ma Phương, linh hồn cổ xưa tự nhiên nhìn không thấu, về sau Mộ Thiên Tuyết thích phóng linh hồn lực đi ra, chuẩn bị công kích, linh hồn lực của linh hồn cổ xưa nếu so với linh hồn cổ xưa thì cường đại hơn nhiều, tự nhiên thấy rõ ràng!

Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết liên thủ cũng chỉ có thể phát động một kích, dưới tình huống linh hồn cổ xưa này có phòng bị, một kích kia có thể làm đối phương trọng thương, nhưng muốn giết chết nó, quả thật rất khó, loại tồn tại cổ xưa này, không biết có bao nhiêu thủ đoạn giấu diếm, dễ dàng bị giết chết như vậy, thì nó đã tựu không có khả năng còn sống lâu như vậy.

Lâm Minh khe khẽ trầm ngâm, vẫn là tạm thời chặc đứt liên lạc của tinh thần chi hải cùng Ma Phương, nếu không Ma Phương chỉ cần vận chuyển, cũng sẽ luôn luôn tiêu hao linh hồn lực của Mộ Thiên Tuyết.

Mặc dù Ma Phương ngưng vận chuyển, nhưng linh hồn Mộ Thiên Tuyết lúc này vẫn là kết hợp cùng Lâm Minh ở chung một chỗ, có thể tùy thời thúc dục Ma Phương phát động phản kích.

- Ngươi làm sao nhận được món đồ vật đó?

Linh hồn cổ xưa kia đột nhiên hỏi.

Lâm Minh trầm mặc, chưa trả lời, linh hồn cổ xưa kia cười hắc hắc, tựa hồ lơ đễnh nói:

- Cái vấn đề này, thật ra thì cũng không trọng yếu! Bất kể nói như thế nào, cái đồ vật này ngươi có thể nhận được chính là một cuộc tạo hóa! Không nghĩ tới, không nghĩ tới, 3.6 tỉ năm a, đại kiếp khi cái đồ vật này xuất thế có lẽ lại sắp tới.

Linh hồn cổ xưa lẩm bẩm tự nói, đôi câu vài lời trong một đoạn này lại làm cho Lâm Minh đột nhiên cả kinh, 3.6 tỉ năm?

Chẳng lẽ cái linh hồn này sống 3.6 tỉ năm?

3.6 tỉ năm là cái khái niệm gì? Sinh mệnh diễn biến lịch sử của một cái tinh cầu, thường thường cũng chỉ không tới mấy ức năm mà thôi, 3.6 tỉ năm đầy đủ để một viên Hằng Tinh ra đời, rồi lại diệt vong!

Cái này so với thời gian mình nghĩ còn dài hơn nhiều, Thiên Tôn cũng không thể sống lâu như vậy!

Đừng nói là 3.6 tỉ năm, ngay cả một ức năm, cũng không người nào có thể sống đến, 'Ức' tựa hồ chính là một đạo thiên địa pháp tắc một ức năm để ước thúc thọ nguyên của võ giả, được gọi là một cái kỷ nguyên Thần Vực, không có tánh mạng con người có thể vượt qua một kỷ nguyên, Thiên Tôn mặc dù có thể ở chi phối thiên địa pháp tắc có thể ở trình độ nhất định, nhưng không phải là mỗi một thiên địa pháp tắc bọn họ cũng có thể chi phối, trước mặt pháp tắc nào đó, bọn họ đều phải cúi đầu.

Cũng tỷ như lực lượng năm tháng trôi qua này!

- Hắc hắc, ngươi tựa hồ rất giật mình? Nói cho ngươi biết cũng không sao, bổn tôn có thể sống lâu như vậy, là bởi vì bổn tôn vốn không phải là người, mà là . . . Khí linh!

Linh hồn cổ xưa nói như vậy, Lâm Minh thất kinh, khí linh?

Thiên! Một khí linh cường đại đến loại trình độ này, đây là khí linh cấp bậc vũ khí gì?

Khí linh cũng là tánh mạng nhưng không thuộc về tánh mạng huyết nhục, mà là một loại tánh mạng năng lượng, năm đó, Lâm Minh gặp phải Điện Linh trong thí luyện Cổ Phượng ở Thần Hoàng Đảo, cũng là tồn tại tương tự, tuổi thọ của bọn họ, nếu so với loài người, hung thú dài hơn nhiều, ngủ mười vạn năm cũng chẳng có gì lạ. Dựa theo Điện Linh kia thuyết pháp, tuổi thọ của bọn họ dài giống như nham thạch!

Như thế, còn sống mấy ức năm, cũng không kỳ quái. Hơn nữa lúc trước Lâm Minh nghe lời của linh hồn cổ xưa này, hắn là thi triển một loại bí pháp được gọi là Tịch Diệt đại pháp, mặc dù Lâm Minh không biết đây là cái gì, nhưng cũng nghĩ được đây là thủ đoạn thông qua ngủ say để kéo dài tuổi thọ.

Nghĩ đến tồn tại cổ xưa trước mắt này, là lão quái vật còn sống 3.6 tỉ năm, trong lòng Lâm Minh luôn là có chút cảm giác cực độ không thành thật.

- Đại kiếp ... Ngươi nói đại kiếp là cái gì?

Lâm Minh trầm giọng hỏi.

- Là thiên địa đại kiếp! Cái thế giới này, không có gì có thể tồn tại vĩnh hằng, không có gì có thể ngăn cản được lực lượng năm tháng trôi qua, Thiên Tôn không thể, Thần thú không thể, khí linh không thể, bao gồm cả phương thiên địa này, đại thiên thế giới, cũng không thể! Cái thế giới này, cuối cùng sẽ gặp phải kiếp nạn, thậm chí nếu như kiếp nạn quá lớn, có thể sẽ làm cho vũ trụ cũng đổ! Mà kiếp nạn là cái gì bổn tôn cũng không cách nào biết trước!

Nghe lời nói của linh hồn cổ xưa này, tâm thần Lâm Minh đột nhiên chấn động.

- Vũ trụ đổ?

Đây chẳng phải là ý nghĩa ba ngàn đại thiên thế giới, ba ngàn Thần Vực, bao gồm sinh linh trong đó, toàn bộ diệt vong!

Ngay cả Thiên Tôn, ở bên trong gió lốc thế giới Hủy Diệt này, cũng như con kiến hôi vô lực sao!

- Không sai! Tuy nhiên phải không biết bao nhiêu ức năm, thậm chí ức ức năm mới có thể phát sinh, một lần kiếp nạn, không đến nổi để cho vũ trụ hủy diệt.

- Nghe ý của ngươi là, 3.6 tỉ năm trước, cũng đã xảy ra một lần kiếp nạn?

Trong lòng Lâm Minh cảm giác, chuyện theo lời linh hồn cổ xưa này, hẳn là thật sự, chẳng lẽ Ma Phương biểu thị cho đại kiếp, vốn chính là một vật không tốt? Ngày trước, trận kiếp nạn kia, làm cho thiên địa pháp tắc dị biến, từ đó, Luyện Thể pháp tắc không hề áp dụng nữa, hệ thống tụ nguyên văn minh, cũng là bắt đầu phồn vinh từ khi đó.

- Này ... ...

Trong lòng Lâm Minh bừng tỉnh đại ngộ, hắn luôn luôn nghe nói, thiên địa quy tắc thay đổi, pháp thể song tu là nghịch thiên mà đi, nhưng cũng không biết vì sao thiên địa quy tắc cải biến, cho dù Mộ Thiên Tuyết cũng không cách nào trả lời, cho tới hôm nay mới biết được nguyên nhân!

Kiếp nạn làm cho thiên địa pháp tắc cũng thay đổi, kinh khủng như thế nào a?

- Hắc hắc, ta xem ngươi cũng là pháp thể song tu, thật can đảm a, hơn nữa, thực lực ngươi không kém, cơ duyên lại đầy đủ, lại tu luyện Thần Võ vô thượng, nếu là ngươi có thể đi ra một con đường trong pháp thể song tu, sâm phá Thiên Cơ, tương lai có một tia xa vời có thể trở thành Thiên Tôn!

Linh hồn cổ xưa mở miệng đánh giá, đây đúng là đánh giá cực cao về Lâm Minh. Từ xưa tới nay, vô luận thiên tài đến loại trình độ nào, cũng không dám nói chính mình tất thành Thiên Tôn, có một tia hy vọng mong manh, đã là người tài tuyệt thế!

Đột nhiên từ mi tâm linh hồn cổ xưa bắn ra một đạo cầu vồng màu xanh lá, đâm thẳng vào mi tâm Lâm Minh!

Trong lòng Lâm Minh căng thẳng, cơ hồ ý thức muốn phản kích, nhưng chợt ý thức được, một đạo thanh mang này tựa hồ cũng không có địch ý, mà là một cỗ lực lượng nhu hòa.

Hắn không có né tránh, tùy ý để đạo thanh mang này bao phủ thân thể, một luồng cảm giác hơi mát mẻ chảy khắp toàn thân, phảng phất giống như lỗ chân lông toàn thân cũng thư giãn.

Trong lòng Lâm Minh vừa động, lại biết một đạo tia sáng của linh hồn cổ xưa thực ra là xoa nhẹ vết nứt trong linh hồn Mộ Thiên Tuyết.

Mới vừa rồi, Mộ Thiên Tuyết thiêu đốt linh hồn lực thúc dục Ma Phương, mặc dù một kích mạnh nhất cũng không có phát ra, nhưng vẫn là tiêu hao đại lượng linh hồn lực, làm cho linh hồn của nàng vốn là đã bị hao tổn lại để lại vết nứt.

Linh hồn cổ xưa phát ra năng lượng linh hồn, thoáng bổ sung tổn thương linh hồn lực của Mộ Thiên Tuyết, ít nhất để cho vết nứt kia không đến nổi phát tác.

Hưu!

Linh hồn Mộ Thiên Tuyết chia lìa với Lâm Minh, nàng cũng không có đem hình chiếu linh hồn thể đi ra ngoài, mà là vẫn ở bên trong tinh thần chi hải của Lâm Minh như cũ, nàng một thân bạch y, mặt tái nhợt, mới vừa rồi nhất thời thúc dục Ma Phương, đối với Mộ Thiên Tuyết tiêu hao thật lớn.

- Lâm Minh, người này ... ...

Mộ Thiên Tuyết cũng không nghĩ tới, khí linh cổ xưa này thế nhưng xuất thủ trị thương cho mình.

Trước khi phát hiện Ma Phương, cùng sau khi phát hiện Ma Phương, thái độ biến chuyển khổng lồ như thế, để cho trong lòng Mộ Thiên Tuyết kỳ quái, nàng cũng không cho là linh hồn cổ xưa này là hạng người thiện lương gì, đây hết thảy, nguyên nhân tự nhiên là Ma Phương.

Lâm Minh khe khẽ trầm ngâm, mở miệng nói:

- "Cảm ơn tiền bối ra tay giúp bằng hữu của ta, chẳng lẽ tiền bối có sâu xa gì cùng Ma Phương? Chẳng lẽ . . .

Lâm Minh nói tới đây, trong lòng đột nhiên vừa động, không khỏi sinh ra một cái ý niệm trong đầu:

- Chẳng lẽ tiền bối là bảo vật đồng loại ở bên trong Ma Phương, khí linh nào đó?

Bảo vật đồng loại Ma Phương, còn có hai kiện, linh hồn cổ xưa này, có phải là một khí linh trong đó hay không?

- Ma Phương ... ... Hắc hắc, tên này xưng cũng coi là chuẩn xác.

Linh hồn cổ xưa tùy ý nói:

- Ngươi thật giống như không chỉ biết Ma Phương, còn biết hai kiện đồ vật khác, thật là có hứng thú, tuy nhiên, ta không phải là bất kỳ một khí linh nào bên trong bọn họ.

Linh hồn cổ xưa lắc đầu:

- Ba đồ vật này, tựa hồ cũng không có khí linh, nếu có, bằng vào khí linh thúc dục lực lượng ba đồ vật này, uy lực sẽ không thể tưởng tượng!

- Bổn tôn là Thương Thiên Cổ Ấn - bổn mạng Linh Bảo vô thượng do Phong Thần Thiên Tôn luyện chế, bản thể của ta, thật ra thì ngươi đã nhìn thấy, chính là Tử Dương Tinh Sơn trước mặt ngươi!

Linh hồn cổ xưa nói như vậy, trong lòng Lâm Minh kinh ngạc, nguyên lai, Tử Dương Tinh Sơn này thực ra là một Linh Bảo vô thượng - Thương Thiên Cổ Ấn!

- Này ...

Lâm Minh không biết nên nói gì, thứ lúc trước Tiểu Ngư Nhi cắn, hẳn là một Linh Bảo vô thượng, thần kỳ nhất chính là, Tiểu Ngư Nhi lại cắn được một mảnh nhỏ, quá hoang đường a!

Linh Bảo vô thượng, tự nhiên là một cái tồn tại cấp bậc như Thần Võ vô thượng, loại vật này, ra ngoài thiên đạo, có thể chi phối thiên địa pháp tắc ở trình độ nhất định, là tồn tại thiên đạo không cho phép, một khi ra đời, sẽ trải qua Thiên kiếp!

Tiểu Ngư Nhi, thế nhưng có thể cắn một cái phía trên Linh Bảo vô thượng?

Linh hồn cổ xưa phảng phất giống như biết Lâm Minh đang suy nghĩ gì, nó cười nói:

- Tử Dương Tinh Sơn mà tiểu cô nương kia cắn, chỉ là của ta thể biến ảo chỉ là của ta, trung tâm bản thể của ta - Thương Thiên Cổ Ấn chân chính, vẫn trấn áp mắt trận của Phong Thần đại trận này như cũ, tiểu cô nương kia mặc dù có chút đặc biệt, nhưng chưa có lớn lên, ở trong đại trận Thiên Tôn bố trí, một chút tổn thương bé nhỏ không đáng kể đã là cực hạn, muốn hoàn toàn phá hư nó, thậm chí phá hư Linh Bảo vô thượng là không thể nào.

Linh hồn cổ xưa nói như vậy, trong lòng Lâm Minh đột nhiên sinh ra một cái ý nghĩ, Phong Thần Thiên Tôn năm đó phí nhiều công sức, thậm chí ngay cả Linh Bảo vô thượng bổn mạng của mình cũng vận dụng, bày ra Phong Thần đại trận này, rốt cuộc là muốn phong ấn thứ gì? Thế nhưng một lần phong chính là 3.6 tỉ năm!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện