Chương 1209: Mạnh gặp mạnh hơn
Xì Xì Xì!!!
Khí thế của Lâm Minh dường như ngưng hóa thành thực chất, sắc bén như mũi thương xé rách không khí đâm thẳng chân nguyên hộ thể của Võ Quy Vân, phát ra tiếng vang chói tai.
Võ Quy Vân như trước không hề động đậy, lạnh nhạt nói:
- Khí thế không tồi! Ngươi quả thật có vài phần bản lĩnh. Như vậy, ngươi hiện tại liền chịu đựng khí thế của ta đi!
Võ Quy Vân nói xong hét lớn một tiếng, khí thế toàn thân như hải dương mênh mông tùy ý lao ra. Luồng khí thế này rồi lại tụ thành một dòng lũ vọt thẳng chân trời, ngay cả mây trên trời đều bị xua tan. Người dự thi phụ cận đều bị luồng khí thế này ép cho liên tục lùi lại.
Quả nhiên là bễ nghễ thiên hạ, không ai bì nổi!
- Ha ha ha! Đại sư huynh quả nhiên lợi hại!
- Chỉ bằng khí thế đã có thực lực như vậy, đại sư huynh tuyệt đối là người mạnh thứ nhất Chân Võ đại thế giới, gần đến truyền nhân Thiên Tôn. Thần chắn giết thần, phật cản giết phật!
- Ai còn dám nói Long Nha lợi hại hơn đại sư huynh? Đại sư huynh chiến lực như vậy toàn bộ khai hỏa, ai có thể chắn? Đừng nói Lâm Minh này còn chỉ là Thần Hải sơ kỳ! Nếu hắn có thể thắng đại sư huynh, thiên phú của hắn chẳng phải là vượt qua truyền nhân Thiên Tôn rồi!
Lâm Minh là Thần Hải sơ kỳ đỉnh, đối chiến Võ Quy Vân Thần Hải hậu kỳ, phần chênh lệch tu vi này thoạt nhìn không lớn. Bình thường Lâm Minh vượt cấp vài cảnh giới nhỏ chiến đấu đơn giản như ăn cơm uống nước, nhưng đối với thiên tài đỉnh cao mà nói, các mặt đều đã tới gần cực hạn, tu vi liền trở thành nhân tố ảnh hưởng rất lớn. Võ Quy Vân thiên phú như thế, nếu bị người vượt cấp hai cảnh giới nhỏ đánh bại, vậy thật sự là chuyện không thể tưởng tượng.
Nhìn thấy Võ Quy Vân đại triển thần uy, đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa chung quanh đều mở to mắt nhìn chằm chằm vào sân thi đấu, chỉ sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào của trận chiến.
Rắc!
Võ Quy Vân bước ra một bước, nham thạch vỡ nát. Một cước này dường như giẫm lên trái tim mọi người, tim đập đều đột nhiên bị khựng lại.
- Để ta xem xem, ngươi có bản lĩnh để ta vận dụng Thần Võ vô thượng hay không đi!
Võ Quy Vân lời này vừa ra, võ giả của Chân Võ Đại Thánh địa còn không cảm thấy gì, nhưng là những người dự thi khác đều sợ ngây người.
Thần Võ vô thượng!
Bốn chữ này đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là từ ngữ trong truyền thuyết.
- Võ Quy Vân lại cũng biết Thần Võ vô thượng?
- Trời! Thần Võ vô thượng! Đó là võ học đỉnh cấp Thiên Tôn khai sáng nha!
Những võ giả xuất thân Thánh địa bình thường hoặc là gia tộc tu võ này đều khiếp sợ đến nói không ra lời, trong ngôn ngữ tràn đầy ý hâm mộ sâu sắc. Thần Võ vô thượng là thứ mà bọn họ nhìn lên đều không thể.
Mà đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa nhìn thấy phản ứng của những người này, một luồng cảm giác tự hào sâu sắc tự nhiên sinh ra. Cho dù là bọn họ căn bản không được học Thần Võ vô thượng, cũng vì Thánh địa của mình có thể có Thần Võ vô thượng mà tự hào.
Thần Võ vô thượng của Chân Võ Đại Thánh địa là Chân Võ Giới Vương tuổi trẻ du lịch Thần Vực mà đạt được. Trên thực tế, một bộ phận Thánh địa Giới Vương giới lớn có thể có Thần Võ vô thượng đều là bởi vì Giới Vương giới lớn của bọn họ quá mạnh mẽ. Những Giới Vương giới lớn này nếu như thời thiếu niên tham gia đệ nhất hội võ, hoàn toàn có thể giành được thành tích top 3. Người như vậy số mệnh ngập trời, đạt được Thần Võ vô thượng cũng sẽ không kỳ quái.
Tuy nhiên, dù có Thần Võ vô thượng cũng chỉ có người thứ nhất trong đệ tử thân truyền mỗi một đời mới có tư cách đến Chân Võ Thần Cung tu tập Thần Võ vô thượng. Bởi vì ngọc giản chỉ có một, hơn nữa còn không trọn vẹn.
Một khối ngọc giản chỉ có thể cung cấp cho một người tìm hiểu. Chân Võ Đại Thánh địa nhiều người như vậy, trừ thiên tài ra còn có cao tầng muốn tu luyện Thần Võ vô thượng. Nhiều người như vậy xếp hạng, làm sao có khả năng đến lượt đệ tử bình thường?
Hơn nữa bởi vì không trọn vẹn, đệ tử trẻ tuổi khi tu luyện Thần Võ vô thượng thường thường cần cao thủ đỉnh cao tự mình chỉ điểm. Cái này lại càng tăng lớn phí tổn học tập một lần. Đệ tử trẻ tuổi trừ Võ Quy Vân ra, đám người Ngự Long đều không thể hưởng thụ đến.
- Hừ. Thần Võ vô thượng, Chân Võ Đại Thánh địa chúng ta từ khi thành lập đã có, Võ Quy Vân sư huynh biết Thần Võ vô thượng có gì kỳ quái.
Một đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa cố ý dùng giọng điệu đương nhiên và khinh thường, kỳ thật trong lòng hắn vô cùng đắc ý.
- Đây chính là nội tình của Thánh địa Giới Vương giới lớn. Tuy rằng Chân Võ đại thế giới có thật nhiều Thánh địa Giới Vương như Song Cực Cung, Thánh Võ Phủ... nhưng là những Thánh địa Giới Vương khác bất kể truyền thừa, thời gian, tài phú, số lượng thiên tài so với Chân Võ Đại Thánh địa chúng ta căn bản không có nửa điểm khả năng so sánh.
Bị những thiên tài xuất thân Thánh địa bình thường, gia tộc tu võ dùng ánh mắt sùng bái và hâm mộ nhìn vào, những đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa này đều cảm giác hạnh phúc tăng vọt. Điều này giống như, quý tộc hoàng đô đi tới đám nhà giàu nông thôn khoe khoang, cảm giác về sự ưu việt đến từ xuất thân tự nhiên sinh ra.
Bọn họ không khỏi nói một câu trong lòng: “Đám dế nhũi chưa từng trải việc đời.”
- Đám người các ngươi lần này cũng xem như mở rộng tầm mắt, có thể kiến thức đến Thần Võ vô thượng chân chính. Chỉ mong tiểu tử ngốc kêu Lâm Minh kia có thể có bản lĩnh làm cho Võ Quy Vân vận dụng Thần Võ vô thượng. Nếu không các ngươi liền không nhìn thấy...
Một đệ tử tặc lưỡi nói, trong lòng hắn nhưng thật ra hy vọng Lâm Minh có thể kiên trì nhiều một lát, bởi vì bản thân hắn cũng chưa từng thấy qua Võ Quy Vân vận dụng Thần Võ vô thượng.
Lúc này ở trung ương chiến trường, Lâm Minh hờ hững nhìn Võ Quy Vân.
Thần Võ vô thượng...
Không biết Thần Võ vô thượng của Chân Võ Đại Thánh địa rốt cuộc là cái gì?
Năm đó khi Lâm Minh giao thủ với Xích Chiến Vân của Xích Quang Đại Thánh địa, Xích Chiến Vân học tập cũng không phải Thần Võ vô thượng mà là công pháp Xích Quang Giới Vương giới lớn căn cứ một khối Thần Võ vô thượng thiếu sót tìm hiểu ra. Nói đến cùng vẫn là Xích Quang Giới Vương tự nghĩ ra.
Công pháp Xích Quang Giới Vương tự nghĩ ra hiển nhiên là không thể so sánh với công pháp nguyên bản do Thiên Tôn sáng tạo.
Từ đây có thể nhìn ra chênh lệch. Đồng dạng là Thánh địa Giới Vương giới lớn, Xích Quang Đại Thánh địa rõ ràng không bằng Chân Võ Đại Thánh địa.
Đúng vào lúc này, Võ Quy Vân ra tay. Kiếm của hắn phát ra ánh vàng vạn trượng, kiếm khí sắc bén cắt qua mọi trở ngại.
- Phong mang diệu thế!
Một kiếm chém ra, một cột sáng cỡ một trượng chia tách bầu trời, xé rách mặt đất. Nơi kiếm khí đi qua, nham thạch màu đen cứng rắn bị chém ra hố sâu nhìn không thấy đáy.
Đối mặt với một kiếm khí thế hùng hổ này, Lâm Minh không chút hoang mang. Tà Thần lực mở ra, Phượng Huyết Thương trong tay từ trên đỉnh đầu cao cao nện xuống, mang theo khí thế trước giờ chưa từng có, đập mạnh trên mặt đất. Chỉ nghe một tiếng “Ầm” thật lớn, một luồng sóng khí càng hung mãnh hơn so với Võ Quy Vân thổi quét mà ra, nơi đi qua vô số nham thạch bị vỡ nát, đá vụn bắn lên tận trời.
Một luồng thương mang, một luồng kiếm quang cứ như vậy va chạm cùng một chỗ. Trong lúc nhất thời, mọi tiếng động trong trời đất đều bị cắn nuốt. Lực va chạm đáng sợ hình thành sóng xung kích khủng bố, mãnh liệt bùng nổ!
Vô số đã vụn nổ bay, thân núi rạn nứt. Võ giả chung quanh nhao nhao kêu sợ hãi mở chân nguyên hộ thể, liên tiếp lui ra phía sau. Có một số người trực tiếp bị chấn động trọng thương hộc máu. Bọn họ đều là đệ tử thiên tài, ở nơi cách mấy trăm trượng xem chiến đấu, lại cũng bị dòng khí gây thương tích.
Bởi vậy có thể thấy được, khí thế của hai người giao thủ.
Đúng vào lúc này, Lâm Minh đột nhiên bước ra một bước, thân thể hóa thành bóng mờ mông lung. Bảy môn cùng mở, sức mạnh trong nháy mắt kéo lên đến mấy chục triệu cân. Lâm Minh lúc này có thể nói là một con Thần thú hình người!
- Ngươi vẫn là vận dụng Thần Võ vô thượng của ngươi đi thôi!
Thương Khung Bá Điển – Bách Trọng Lãng!
Ầm ầm!
Thần lực vượt qua trăm triệu cân bộc phát ra, hoàn toàn rót vào trên thân Phượng Huyết Thương chỉ to bằng cánh tay. Sức mạnh tập trung như thế bùng nổ đã là không thể tưởng tượng, căn bản không phải là kiếm có thể đón đỡ.
Đồng tử Võ Quy Vân co rụt lại, hắn biết rõ không thể dùng sức địch lại một thương này của Lâm Minh, thân thể đột nhiên trở nên mơ hồ.
Võ Quy Vân thân là cao thủ thứ nhất Chân Võ Đại Thánh địa, tự nhiên cũng không phải hạng tầm thường. Hắn có được công kích tối cao đồng thời có được thân pháp siêu phàm. Thân hình hắn trong nháy mắt hóa thành 108 bóng mờ, căn bản không nhận rõ thật giả.
- Nói khoác không biết ngượng, lực công kích chiêu thương của ngươi mạnh lại như thế nào, đánh không tới kẻ địch cũng vô dụng. Thân pháp của ta tuy rằng không phải Thần Võ vô thượng, nhưng là thân pháp đỉnh cấp do Chân Võ Giới Vương tự nghĩ ra!
Võ Quy Vân cười điên cuồng, sức mạnh của thương là so với kiếm, nhưng là chỉ cần thân pháp đủ nhanh là có thể tránh khỏi.
Lâm Minh mỉm cười, năng lượng chìm vào thế giới trong cơ thể, Tà Thần lực mở ra. Thiên Ma võ ý bùng nổ!
Vù!
Theo hoa sen màu đỏ nở rộ, năng lượng mênh mông bao phủ toàn bộ khu vực. Không gian Hồng Mông mở ra!
Thân pháp của Võ Quy Vân về bản chất là ý cảnh Nhanh, nhưng mà dưới sự bao phủ của không gian Hồng Mông, 108 bóng người lập tức biến mất 107 cái, ngay cả bản thân Võ Quy Vân cũng bị không gian Hồng Mông ảnh hưởng đến, sức mạnh bị suy yếu trên diện rộng, chân nguyên lưu chuyển không thông suốt.
Đây là lực trường gì?
Võ Quy Vân trong lòng đại hãi, mà lúc này Lâm Minh đã đánh tới trước mắt!
Phượng Huyết Thương trong tay bổ thẳng xuống!
Võ Quy Vân đồng tử co rụt, kiếm trong tay chém ra, bổ mạnh về phía Lâm Minh.
Rắc!
Dưới sức mạnh khổng lồ trăm triệu cân, kiếm quang Võ Quy Vân phát ra bị phá nát không hề trì hoãn, Phượng Huyết Thương bổ thẳng xuống, chém về phía thiên linh của Võ Quy Vân.
Sắc mặt Võ Quy Vân biến đổi mạnh:
- Chân Võ hộ thể đại pháp!
Trong nháy mắt Phượng Huyết Thương sắp đánh trúng Võ Quy Vân, chung quanh thân thể Võ Quy Vân hình thành vách chắn màu vàng dày dặn, đây rõ ràng là pháp tắc hệ Kim.
Chân Võ Đại Thánh địa bao la vạn tượng, mỗi một đệ tử đều có thể tìm được pháp tắc và công pháp thích hợp với mình nhất.
Lâm Minh căn bản không quan tâm, một thương không chút khách khí bổ lên hộ thuẫn màu vàng. Chỉ nghe tiếng “Rắc” thật lớn, hộ thuẫn màu vàng sinh ra thật nhiều vết rạn, hoàn toàn vỡ vụn!
Tuy nhiên bởi vì hộ thuẫn màu vàng này hoãn xung, Võ Quy Vân miễn cưỡng rút ra Linh khí kiếm, lại chém kiếm thứ hai!
Rắc!
Kiếm quang chói mắt chém thật mạnh lên Phượng Huyết Thương, thân thể Võ Quy Vân giống như bị một ngọn núi tông vào, trong nháy mắt bay ngược ra ngoài.
Sức mạnh thật lớn cũng không hoàn toàn bị chặn lại, vẫn có một bộ phận truyền vào trong cơ thể Võ Quy Vân, khiến khí huyết toàn thân hắn sôi trào.
Hắn bay ngược ra chừng mười mấy dặm mới dừng được thân thể.
Một đòn này, Võ Quy Vân chịu thiệt lớn, hắn bình phục khí huyết xao động trong cơ thể mình, nhìn thẳng Lâm Minh, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Ngươi...
Võ Quy Vân không thể tưởng tượng, Lâm Minh có lực bùng nổ khủng bố như vậy rồi lại chỉ là Thần Hải sơ kỳ!?
- Đây là lực trường gì!?
Lâm Minh không trả lời, lạnh nhạt nói:
- Ngươi vẫn là dùng ra Thần Võ vô thượng của ngươi đi!