Chương 1466: Uổng tử cốc
Chương 1466: Uổng Tử Cốc.
Lâm Minh đi vào Thiên Yêu Thành, cũng không tìm hiểu tin tức về đế ngọc ngay, mà là đi vào Hắc Thần Bảo của Thiên Yêu Thành, xem nhiệm vụ trong Hắc Thần Bảo.
Mỗi tòa thành thị trong Tu La Lộ đều có nhiệm vụ đống ứng, sau khi hoàn thành sẽ nhận được thần chi phù văn phong phú.
Thần chi phù văn đẳng cấp cao rất có diệu dụng, Lâm Minh đã cảm nhận được rồi, hiện tại có cơ hội càng không bỏ qua.
Thiên Yêu Thành chiếm diện tích thật lớn, Lâm Minh từ cửa nam đi vào trong thành, Hắc Thần Bảo nằm ở cửa thành phía bắc, cách xa nhau mấy trăm dặm.
Hành tẩu mấy trăm dặm Lâm Minh đều không có phi hành, cùng nhau đi tới, Lâm Minh phát hiện hắn không ngừng tới gần cửa bắc thì kiến trúc, thành thị này càng ngày càng nghiêm túc và ngưng trọng, thậm chí ẩn hàm sát khí.
Ngay từ đầu lúc ở thành nam, hai bên đường đi cửa hàng mọc lên san sát như rừng, vô cùng phồn hoa, mà tới gần cửa phía bắc thì các loại chợ giao dịch, quán rượu biến mất không còn gì nữa, mà chuyển biến thành từng tòa thành lũy.
Những thành lũy này do nham thạch màu xám nặng nề xây dựng mà thành, trên mặt đá che kín các dấu vết sâu và màu đỏ sậm, những dấu vết này rõ ràng do vũ khí và móng vuốt đánh vào, thậm chí ẩn ẩn Lâm Minh còn cảm giác được mùi máu tươi ở khu vực này, giống như đang đi vào trong chiến trường Tu La.
- Những kiến trúc này đều dùng đá xám xây thành, trong đó gia nhập huyền thiết thiết tinh, vô cùng chắc chắn, tuy xây thành bộ dạng như vậy, bị đao kiếm đánh hoang tàn khắp nơi, chẳng lẽ bắc thành thường xuyên xảy ra đại chiến sao?
Bên người Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên ngạc nhiên hỏi, mà lúc này Lâm Minh đã từ chỗ Hồn Bạch tìm được đáp án.
Hắn nói ra:
- Thiên Yêu Thành đối mặt đại hoang vô tận, trong đại hoang có quá nhiều hung thú, mỗi cách một ít năm sẽ có sự kiện hung thú công thành, mà phía nam của Thiên Yêu Thành có vách núi che chắn, cho nên mặt phía bắc là chiến trường.
Lâm Minh nói như vậy Tiểu Ma Tiên kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh.
- Làm sao ngươi biết?
Lâm Minh sờ sờ cái mũi, không có giải thích. Mà ở bên cạnh hắn Độc Vũ Yêu Vương hừ một tiếng, khinh thường nói ra:
- "Hắn là võ giả bản thổ của Tu La Lộ, biết rõ những chuyện này cũng không có gì lạ.
Tiểu Ma Tiên bật cười, không có nói cái gì nữa.
Ba người rất nhanh đi tới Hắc Thần Bảo của Thiên Yêu Thành, trước khi tiến vào trong Thiên Yêu Thành, bọn họ dịch dung lần thứ hai, đây là đề phòng lúc dừng lại ở Tuyệt Bích Nhai hấn dẫn người có ý chí người ta, mà làm cho có người theo dõi.
Hắc Thần Bảo của Thiên Yêu Thành còn lớn hơn Hỗn Loạn Thành vài lần, mà võ giả trong Hắc Thần Bảo có tố chất chỉnh thể tăng lên một đoạ, trong Hỗn Loạn Thành có nhiều võ giả Mệnh Vẫn Kỳ, cũng có võ giả Thần Hải, nhưng à bọn họ thường làm nhân viên trong Hắc Thần Bảo.
Người tới đại hoang này đa phần lịch lãm rèn luyện, phần lớn là cường giả có tu vị ngoài Thần Quân cảnh.
Lâm Minh đi tới trước đài thông báo nhiệm vụ, nơi này cũng giống như trong Hỗn Loạn Thành, từng dãy nhiệm vụ ghi giá công khai, chỉ cần đưa đầy đủ nguyên khí phù văn mới có thể đạt được huy chương nhiệm vụ.
Nhưng mà có một điểm làm cho Lâm Minh kinh ngạc, hắn phát hiện nơi này có nhiệm vụ cấp Bích Hồn hi hữu. Chỉ cần rất ít nguyên khí phù văn là mua được, nhưng mà dường như nó đọng ở trên đài nhiệm vụ từ rất lâu rồi, người tới hỏi rải rác không có mấy.
- Ân? Có ý tứ, chẳng lẽ hai nhiệm vụ này độ khó thật lớn?
Lâm Minh lúc này đọc nội dung hai nhiệm vụ..
Nhiệm vụ cấp Bích Hồn hi hữu đầu tiên là Táng Thần Lĩnh. Từ trong Táng Thần Lĩnh lấy được một viên Táng Thần Thạch, đến lúc đó Táng Thần Thạch và huy chương nhiệm vụ dung hợp, dĩ nhiên sẽ được ban thưởng phù văn.
Nhiệm vụ thứ hai là trong ba năm săn giết ba ngàn sáu trăm hung thú cao cấp. Huy chương nhiệm vụ sẽ hấp thu khí tức hung thú, sau khi nó đầy tự nhiên đạt được ban thưởng phù văn, nếu như vượt qua ba năm thì nhiệm vụ thất bại.
Độ khí nhiệm vụ thứ hai còn dễ nói, hung thú cao cấp còn mạnh hơn võ giả Thần Hải sơ kỳ nhiều, trong ba năm giết ba ngàn sáu trăm đầu, ý nghĩa mỗi ngày phải giết ít nhất là ba con, rất nhiều người tới Thiên Yêu Thành lịch lãm chỉ có tu vị Thần Hải trung hậu kỳ, nhiệm vụ này với bọn họ mà nói chẳng khác gì không thể hoàn thành.
Về phần nhiệm vụ thứ nhất, tới Táng Thần Lĩnh lấy một Viên Táng Thần Thạch, nhiệm vụ này huyền cơ, tự nhiên chính là tại chôn cất thần lĩnh bên trên.
Đó là nơi nào?
- Hồi bẩm chủ nhân, Táng Thần Lĩnh này lão nô cũng thầm nghe trôm uqa, nhưng tình hình cụ thể thì không hiểu.
Tuy Hồn Bạch sống trong Tu La Lộ thật lâu, nhưng mà không phải cái gì hắn cũng biết, sâu trong đại hoang rất che giấu, hơn nữa thực lực của Hồn Bạch cũng không đủ đi tới Thiên Yêu Thành lịch luyện, biết rõ cũng không nhiều.
- Táng Thần Lĩnh hình như chơi rất tốt.
Tiểu Ma Tiên hoàn toàn là bộ dáng không sợ trời không sợ đấy, địa phương càng thần bí càng có thể kích thích nàng hứng thú, mà bên cạnh Tiểu Ma Tiên, sắc mặt của Độc Vũ Yêu Vương không tốt lắm, loại địa phương này dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết nó thập phần nguy hiểm, nếu như hắn tùy tiện đi cùng Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên vào trong đó có khả năng phải chết..
Lâm Minh đi tới chỗ nhân viên công tác của Hắc Thần Bảo hỏi tình huống về Táng Thần Lĩnh, nhân viên công tác là một lão giả Ma tộc, hắn nghe Lâm Minh hỏi thăm thì có chút không kiên nhẫn, dù sao tu vị của Lâm Minh chỉ có Thần Biến hậu kỳ, đi Táng Thần Lĩnh chẳng khác gì chịu chết.
Đối với loại tiểu bối nhàm chán nghe ngóng tin tức này hắn từ trước đến nay mặc kệ, nhưng mà vì chức trách hắn miễn cưỡng ném cho Lâm Minh một khối ngọc giản, trong đó có giới thiệu về Tàng Thần Lĩnh.
Lâm Minh dùng thần niệm quét qua ngọc giản, rất nhanh tìm được tin tức liên quan.
Táng Thần Lĩnh có phạm vi mấy vạn dặm, đây là hiểm địa truyền lưu không biết bao nhiêu vạn năm, võ giả bình thường tiến vào trong đó cơ bản có đi không về. Thiên tài đỉnh cấp tiến vào cũng dữ nhiều lành ít!
Trung ương của Táng Thần Lĩnh có một sơn mạch toàn thân đỏ thẫm, trong vùng núi này có một hạp cốc thâm bất khả trắc, gọi là Uổng Tử Cốc.
Sở dĩ có tên này là vì người tiến vào trong đó chưa từng có nhìn thấy ai còn sống quay về, uổng mạng, uổng mạng, ý tứ hoàn toàn không có một chút giá trị, rất nhiều hiểm địa, bí cảnh tiến vào trong đó tuy cửu tử nhất sinh, nhưng mà sau khi bình an trở về, rất có thể đạt được đại cơ duyên, mà Uổng Tử Cốc tắc thì không như thế, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua trong Uổng Tử Cốc có cơ duyên gì, chỗ đó chỉ có tiến vào là không có ra, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Thậm chí nghe đồn mấy ngàn vạn năm, thậm chí mấy tỷ năm trước, đều biết Thiên Tôn còn vẫn lạc trong Uổng Tử Cốc! Uổng Tử Cốc là hiểm địa nổi danh trong Tu La Lộ, tuyệt đối là cấm khu sinh mệnh.
- Thiên Tôn cũng vẫn lạc?
Lâm Minh há hốc mồm, hắn không biết Thiên Tôn trong Tu La Lộ có bao nhiêu, cho dù không sai biệt với Thần Vực thì cũng có mấy trăm, bọn họ đều có đại khí vận gia thân, là thiên tài đỉnh cấp, là nhân kiệt trong nhân kiệt, không biết giẫm lên bao nhiêu thi cốt của võ giả mới hoàn thành con đường Thiên Tôn của mình.
Người như vậy không ai có thể xem thường.
Võ giả một khi thành tựu Thiên Tôn, sinh mệnh của hắn kéo dài, cũng rất ít gặp phải họa sát thân, nhưng mà bây giờ Lâm Minh từ trong ngọc giản biết được có Thiên Tôn vẫn lạc trong Uổng Tử Cốc.
Nghe tin tức này chẳng khác gì đầm rồng hang hổ!
- Thiên Tôn cũng chết?
Cho dù Tiểu Ma Tiên tâm lý ham chơi rất nặng và không sợ hãi cái gì, nhìn đến đây cũng sững sờ.
Thiên Tôn còn vân lạc, mặc kệ thiên tài, tuổi trẻ tuấn kiệt cái gì đó, cho dù là Tạo Hóa thánh tử cũng chỉ là trò cười mà thôi.
Chuyện này có ý nghĩa Uổng Tử Cốc căn bản là một chỗ cấm địa, tuyệt đối không có thể vào.
Lâm Minh có chút trầm ngâm, hắn nói ra:
- Uổng Tử Cốc này chúng ta tuyệt đối không đi, cho dù đồn đãi có khuyếch đại, nhưng mà cho dù có chết Thiên Tô hay không thì chúng ta cũng không thể thừa nhận được, về phần Táng Thần Lĩnh bên ngoài Uổng Tử Cốc thì chúng ta có thể đi xem, đương nhiên phải có kế hoạch thật tốt, mới cân nhắc hành động.
Táng Thần Lĩnh nguy hiểm nhỏ hơn thật nhiều, dựa theo ngọc giản miêu tả thì võ giả bình thường đi vào Táng Thần Lĩnh chắc chắn phải chết, thiên tài đỉnh cấp đi vào thì lành ít dữ nhiều, Lâm Minh tự nhận là bất kể là hắn hay là Tiểu Ma Tiên, đều không phải bốn chữ thiên tài đỉnh cấp có thể hình dung.
Nếu như bọn họ thực sự vẫn lạc trong Táng Thần Lĩnh, như vậy nhiệm vụ này quá không hợp thói thường, căn bản là đi vào chịu chết.
- Ngươi muốn đi Táng Thần Lĩnh?
Nghe Lâm Minh nói, sắc mặt Độc Vũ Yêu Vương trầm xuống, nơi nguy hiểm như vậy thì hắn không muốn đi, đi cùng chỗ với Lâm Minh, hắn nói không chừng sẽ thành pháo hôi, cơ hồ tất cả chuyện không may đều rơi vào người của hắn.
Hắn hiện tại chỉ muốn an tâm thí luyện, ít nhất hắn không muốn đi cùng chỗ với Lâm Minh cùng.
- Không nên nói giỡn, không thấy ngọc giản nói ngay cả Thiên Tôn cũng chết trong đó hay sao? Ngươi muốn chịu chết đừng kéo chúng ta.
Độc Vũ Yêu Vương muốn kéo Tiểu Ma Tiên đi về chiến tuyến của mình, nhưng mà rất rõ ràng hắn thất vọng.
Tiểu Ma Tiên bĩu môi nói ra:
- Lá gan của ngươi quá nhỏ nha? Nơi làm Thiên Tôn vẫn lạc chính là Uổng Tử Cốc, chúng ta không có đi vào trong đó, chúng ta chỉ tiếp nhiệm vụ cấp Bích Hồn, chỉ giới hạn trong Táng Thần Lĩnh mà thôi.
Tiểu Ma Tiên nói như vậy sắc mặt Độc Vũ Yêu Vương càng khó coi hơn, hắn lại bị Tiểu Ma Tiên nói nhát gan, chuyện này làm hắn thập phần biệt khuất, hắn chỉ không muốn Lâm Minh đi cùng chỗ với Tiểu Ma Tiên mà thôi.
Lúc này Lâm Minh cũng không quan tâm tới Tiểu Ma Tiên cùng Độc Vũ Yêu Vương tranh chấp, hắn tiếp tục xem phía sau của ngọc giản, chỗ đó thậm chí có địa đồ của Táng Thần Lĩnh và Uổng Tử Cốc.
Bộ dạng địa đồ cực kỳ phức tạp, nghĩ đến đã qua nhiều năm như vậy đều không ai có thể chính thức nguyên vẹn thăm dò Táng Thần Lĩnh, cho nên đạt được địa đồ phần lớn là đánh giá, liều hiểu ra cũng chỉ miễn cưỡng xem mà thôi.
Đương nhiên Thiên Yêu Thành nói tường tận Táng Thần lĩnh là nơi chôn xương của thần linh, nhưng mà cũng không có nghĩa bày ra đó mặc cho người ta quan sát.
Lâm Minh cũng tùy tiện nhìn mà thôi, không có trông cậy vào bản đồ này có bao nhiêu giá trị.
Nhưng mà nhìn xem một chút Lâm Minh nhíu mỳ lại, những hình dáng nhỏ trong địa đồ rõ ràng có chút quen mắt!
Hồi tưởng lại đường vân trong đế ngọc, Lâm Minh trùng trùng điệp điệp thở ra một hơi, hắn đưa ra kết luận đại hoang thần tàng trong đế ngọc này có chín phần nằm ở Táng Thần Lĩnh.
Hơn nữa có khả năng thật lớn nó nằm ở ngay Uổng Tử Cốc trong truyền thuyết!
- Đại hoang thần tàng, tại Uổng Tử Cốc?
Lâm Minh sửng sốt.
Nơi này ngay cả Thiên Tôn có đi không về, mình vào được sao?