Chương 616: Gương mặt quen thuộc
Trên chiếc ghế ánh sáng đó, lão nhân uể oải dựa người vào ghế, gương mặt già nua đó không hề xa lạ với bọn Lâm Động, vì đó chính là vị lão nhân thần bí mà bọn họ đã gặp trong Viễn Cổ Bí Tàng.
- Ông ta là người của Đạo Tông?
Lâm Động và Tiểu điêu nhìn nhau, nét mặt đều cổ quái, ban đầu bọn họ cũng từng phán đoán thân phận của vị lão nhân này, vì thế lúc này cũng không quá chấn kinh, điều khiến bọn họ thấy kinh ngạc đó là lão nhân ấy lại là người của Đạo Tông!
- Lẽ nào Lâm Động huynh biết vị đại nhân kia của Đạo Tông?
Liễu Bạch ở bên cạnh thấy sắc mặt Lâm Động cổ quái nhìn lão nhân, không kìm được hỏi nhỏ.
- Ừm, từng gặp trong Viễn Cổ Bí Tàng!
Lâm Động khẽ gật đầu khẽ nói.
- Ồ?
Liễu Bạch nghe vậy không khỏi động dung, rồi vẻ mặt đầy ngưỡng mộ. Đối với hắn, từng có qua lại với đại nhân vật của Tông phái siêu cấp đó chính là cơ duyên rất lớn!
- Lão già này nhìn cũng thuận mắt, chưa biết chừng Đạo Tông là một sự lựa chọn tốt!
Tiểu điêu vuốt cằm nói.
Lâm Động cười cười, hắn cũng có không ít thiện cảm với lão nhân này, hơn nữa quan trọng hơn là ông ta không quan tâm gì đến thân phận Thiên Yêu Điêu của Tiểu điêu. Chắc Thiên Yêu Điêu Tộc và Đạo Tông cũng không có ân oán gì. Nếu vào được Tông phái siêu cấp này thì có lẽ cũng không tệ!
- Đạo Tông không dễ vào đâu. Tuy về thực lực Đạo Tông không bằng được Nguyên Môn, nhưng lại vô cùng hà khắc trong việc chọn người, còn nghiêm ngặt hơn cả Nguyên Môn rất nhiều!
Liễu Bạch nói, vừa nói xong hắn mới nhớ ra mức độ biến thái của Lâm Động, rồi tự cười mình, nói:
- Đương nhiên, với thiên phú của Lâm Động huynh thì chắc sẽ được Đạo Tông lựa chọn!
Lâm Động ngẩng lên nhìn lão nhân đó rồi cười hì hì, dáng vẻ đó cũng khiến lão nhân đang nhìn hắn hơi mỉm cười đáp lại.
- Tiểu tử này… cũng thật thú vị!
Ngón tay lão nhân điểm nhẹ lên ghế, ánh mắt có ý cười dừng lại trên người Lâm Động, sâu trong đáy mắt có sự tán thưởng khó lòng nhận ra.
Với bản lĩnh của bọn họ đương nhiên có thể cảm nhận được cuộc đối đầu giữa Lâm Động và Vương triều Thiên Ma ở dưới Bách Triều Sơn! Biểu hiện của Lâm Động đã khiến lão nhân này cũng phải thầm gật gù.
Vị lão nhân này cũng cảm thấy khá kinh ngạc vì sự tiến bộ của Lâm Động trong nửa năm qua. Tuy Lâm Động có được truyền thừa của Viễn Cổ Bí Tàng nhưng dù sao nền tảng quá mỏng, xuất thân từ Vương triều Hạ cấp khiến hắn phải chịu hạn chế rất lớn.
Nhưng hiện giờ Lâm Động đã vượt qua được hạn chế đó, thậm chí còn có thể sánh ngang với cường giả của Vương triều Siêu cấp như Vương triều Thiên Ma!
Lâm Động nhanh chóng rời mắt khỏi lão nhân, nhìn về đỉnh núi. Trên đỉnh núi lúc này đã có không ít người, hơn nữa tất cả đều có khí tức mạnh mẽ, chẳng một ai là loại tầm thường cả!
Những người vượt qua được vô vàn vòng đào thải cuối cùng đến được đây đều có thể coi là kiệt xuất trong số các thiên tài của các Vương triều. Bất luận là thiên phú hay tâm tính, những người ở đây đều có thể nói là thuộc hạng đầu.
Trong số những người này, bọn người Tần Thiên là gây chú ý nhất, quanh hắn thỉnh thoảng lại có cường giả đến khách sáo vài câu, nhìn bộ dạng đúng là nịnh nọt. Thiết nghĩ danh tiếng của Vương triều Thiên Nguyên rất vang dội. Đương nhiên, theo Lâm Động thì phần lớn là bởi vì sau lưng bọn chúng có Nguyên Môn, Tông phái siêu cấp mạnh nhất Đông Huyền Vực!
Lâm Động liếc nhìn Tần Thiên đang đứng cười nhạt đằng kia, không thể không thừa nhận hắn có khí chất rất phi phàm. Nếu không phải vì đã từng có xung đột với bọn chúng thì có lẽ Lâm Động cũng khâm phục hắn. Vương triều Thiên Nguyên có thể trở thành thủ lĩnh của Thập đại Vương triều Siêu cấp, những nhân vật được bồi dưỡng ra quả thật cũng có điểm bất phàm.
Khi Lâm Động nhìn sang, dường như Tần Thiên cũng cảm giác được, hắn hơi quay đầu lại nhìn, gương mặt hiện lên nụ cười nhàn nhạt!
Lâm Động nhìn hắn, gật gật đầu rồi thu ánh mắt lại. Bối cảnh của Tần Thiên tuy không tầm thường nhưng Lâm Động hắn cũng không cần phải đến nịnh nọt!
- Ở đây có không ít kẻ có bản lĩnh!
Tiểu điêu đột nhiên cười nói.
Lâm Động cũng gật đầu cảm thán. Hắn nhìn quanh một lượt đã phát hiện không dưới chục cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn rồi. Chắc những người đó cũng đã vào Niết Bàn Kim Bảng!
Nhưng Lâm Động cũng không lấy làm kỳ lạ, dù cho Vương triều Thiên Ma bị hắn kích bại, nhưng dù sao vẫn còn chín đại Vương triều Siêu cấp nữa! Hơn nữa Không gian Viễn Cổ rộng lớn như vậy, chắc chắn sẽ có người gặo được cơ duyên giống như Tô Nhu, một bước lên trời, có tư cách tranh hùng cùng các thiên tài của Vương triều Siêu cấp!
Vì thế Lâm Động cũng không thấy kinh ngạc khi ở đây có nhiều cường giả mạnh đến vậy.
- Không biết bọn chúng muốn làm gì?
Lâm Động đột nhiên nghĩ tới bọn người thần bí có mưu đồ gì đó trong Không gian Viễn Cổ, cặp mày nhíu lại, rồi ngẩng đầu lên nhìn lên bầu trời trên đỉnh núi. Tuy không rõ rốt cuộc bọn chúng muốn động thủ ra sao, nhưng chắc cũng sẽ ra tay hành động trước khi Bách Triều Đại Chiến kết thúc!
Lâm Động quét mắt một vòng nhưng không phát hiện được gì, bèn nhún vai, không thèm nghĩ đến nữa. Chuyện này không đến lượt hắn phải suy nghĩ! Ở đây còn có các cường giả của Bát Đại Tông Phái Siêu Cấp tọa trấn, dù có xảy ra việc gì thì bọn họ sẽ gánh vác!
- Ha ha, vị đây chắc là Lâm Động huynh đệ?
Khi Lâm Động đang quan sát xung quanh thì một tiếng cười hào sảng đột nhiên vang lên từ bên trái hắn.
Nghe thấy tiếng cười ấy, Lâm Động hơi khựng người rồi quay lại. Chỉ thấy một hàng người đang tiến lại chỗ hắn, cuối cùng hắn nhận ra hai gương mặt quen thuộc, đó chính là hai Chiến tướng của Vương triều Siêu cấp Đại Càn mà hắn từng gặp trong Viễn Cổ Điện!
Hỏa Tướng Chúc Thiên Hỏa và Sơn Tướng Mục Hoang của Vương triều Đại Càn!
- Vương triều Đại Càn sao?
Vừa thấy hai kẻ đó, Lâm Động lập tức biết lai lịch của nhóm người này, một trong Thập đại Vương triều Siêu cấp, Vương triều Đại Càn!
Trước đó Lâm Động chỉ biết Vương triều Đại Càn là Vương triều Siêu cấp uy chấn một phương chứ không biết cũng là một trong Thập đại Vương triều Siêu cấp, thông tin này hắn biết được từ chỗ của Liễu Bạch.
Phía trước hai người bọn Chúc Thiên Hỏa là ba kẻ thể hình cao to sừng sững, năng lượng hùng hồn không ngừng tỏa ra từ người bọn chúng, không ngờ cũng là cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn. Xem ra ba kẻ này chính là Tam Vương trong truyền thuyết của Vương triều Đại Càn rồi!
- Lâm Động huynh đệ, nghe đại danh của ngươi đã lâu, tại hạ là Càn Kình, đây là hai người bạn của ta, mạo muội tới đây chủ yếu là muốn nói một lời xin lỗi vì hai người bọn Thiên Hỏa đã gây phiền phức cho huynh!
Thủ lĩnh của Vương triều Đại Càn, một nam tử với gương mặt chữ điền, cung tay với Lâm Động, cất tiếng cười hào sảng nói.
Vốn dĩ tưởng bọn chúng đến gây chuyện, nên khi nghe thấy lời đó, Lâm Động hơi khựng người một chút. Hắn nhìn gương mặt đỏ au của hai người bọn Chúc Thiên Hỏa, rồi lại nhìn gương mặt tươi cười của Càn Kình, sau đó mới ôm quyền khẽ cười nói:
- Càn Kình đại ca nói gì vậy, trong Không gian Viễn Cổ này có tranh đấu cũng là chuyện thường tình thôi, sao lại phải xin lỗi?
Lâm Động cũng có chút thiện cảm với sự khoáng đạt của Càn Kình, hơn nữa lần đó hắn cũng không phải có ân oán gì với bọn Chúc Thiên Hỏa. Càn Kình có ý hòa giải, đương nhiên Lâm Động cũng vui lòng, dù sao thì thêm một bằng hữu hơn là thêm một địch thủ!
Càn Kình vừa cười vừa không ngừng quan sát Lâm Động. Đương nhiên hắn đã nghe chuyện về Vương triều Thiên Ma, cũng không dám quá nâng cao thân phận mình trước mặt Lâm Động. Thực lực của Vương triều Đại Càn hắn cũng tương đương với Vương triều Thiên Ma, bọn Lâm Động đã giải quyết được Tống Gia Tam Ma thì bọn hắn chắc cũng không có nhiều khả năng chiến thắng. Đối thủ khó nhằn như vậy tốt nhất là không nên động vào!
- Lâm Động huynh đệ quả thật đáng kinh ngạc, với xuất thân từ Vương triều Hạ cấp mà có thể vào được Niết Bàn Kim Bảng, chuyện này đã lâu lắm rồi không xuất hiện!
Càn Kình nói câu này cũng có chút khâm phục từ tận đáy lòng, hắn biết muốn đạt được đến mức này, hẳn Lâm Động cũng đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức.
- Ha ha, lát nữa khi bắt đầu cuộc chiến xếp hạng Niết Bàn Kim Bảng, nếu không may gặp Lâm Động huynh, mong thủ hạ lưu tình!
Càn Kình bỗng đổi giọng, nói.
Lâm Động nghe thế cũng cười, hắn biết tiếp sau đây mới là trọng điểm thật sự!
Cuộc chiến xếp hạng Niết Bàn Kim Bảng, đây là cuộc chiến cuối cùng, cũng là cuộc chiến ác liệt nhất của Bách Triều Đại Chiến.
Xếp hạng cuối cùng của trận chiến này sẽ quyết định thân phận và mức độ được trọng thị khi tiến vào Tông phái siêu cấp, vì thế mà tất cả mọi người đều rất coi trọng nó.
Vì thứ bậc xếp hạng cuối cùng, thiết nghĩ những thiên tài yêu nghiệt từ các Vương triều Siêu cấp cũng sẽ dùng hết sức của mình!
Trận chiến này mới thật sự là long tranh hổ đấu!