Chương 1090: Tinh tế chỉ nam (40)
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Giáo sư Ngụy vừa mới nói xong, phòng họp ồn ào trong nháy mắt an tĩnh lại.
Có một số người có lẽ không biết Vạn Hác Xuân là ai, nhưng người phụ trách của Đế Khoa bên kia biết, cơ giáp do vị đại sư này làm ra, chỉ có càng tốt hơn, không có tốt nhất.
Hơn nữa RN6, chỉ cần là người biết lái cơ giáp, thì đều biết là cái gì.
Chỉ là Đế Khoa vạn vạn không nghĩ tới, học viện Đế Quốc lại có RN6!
Còn cho một học sinh sử dụng như thế, cái này mẹ nó không phải là giỡn chơi sao?
"Thi đấu sao có thể dùng RN6?!"
Nửa ngày sau người phụ trách của Đế Khoa mới lên tiếng, biểu thị chất vấn của mình.
"Cái này cùng sử dụng thuốc khác nhau ở chỗ nào?"
"Đương nhiên là có khác nhau, RN6 được tinh tế công khai có thể sử dụng." Giáo sư Ngụy lễ phép cười cười: "Không phải vật vi phạm lệnh cấm."
Học viện Đế Khoa giận: "Các anh làm thế có khác gì với gian lận chứ?!"
"..." Trong lúc nhất thời giáo sư Ngụy thật đúng là không tìm ra câu gì để phản bác, dù sao sử dụng RN6 đúng là mượn dùng ngoại lực.
Sơ Tranh nhìn về phía phe tổ chức, bình tĩnh hỏi: "Quy tắc thi đấu có nói không thể sử dụng?"
Phe tổ chức bị điểm tên, lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ với RN6: "Không có... Không có quy định rõ ràng."
Phe tổ chức xem lại quy tắc một lần, phát hiện không có quy tắc nào, có thể kẹp lại RN6.
RN6 ở trong tinh tế được phân loại rất đặc biệt, không dính dáng đến cái nào cả.
Khi bọn họ chế định quy tắc, cũng không nghĩ tới, có người sẽ ở sử dụng RN6 trên trận thi đấu!
Giữa hai đầu lông mày Sơ Tranh tràn đầy lãnh đạm: "Nếu đã không có, vì sao không thể dùng?"
Học viện Đế Khoa: "Cái này không công bằng!!"
Sơ Tranh: "Có gì không công bằng? Các người có, cũng có thể dùng, ai cản trở các người?"
Học viện Đế Khoa: "..." Mẹ, cũng là bởi vì bọn họ không có đó!
Sơ Tranh tiếp tục: "Nếu là chính các người không có, còn không cho người khác dùng, mặt các người lớn như vậy chắc?"
Học viện Đế Khoa: "..."
Sơ Tranh liếc nhìn người của học viện Đế Khoa: "Còn có vấn đề gì?"
Học viện Đế Khoa: "..."
Tạ Uyển Uyển đứng ở phía sau, bởi vì vừa rồi thua tranh tài, sắc mặt hơi trắng bệch, lúc này ánh mắt nhìn Sơ Tranh, giống như một con dao.
Sơ Tranh lại từ đầu đến cuối cũng không liếc nhìn cô ta lấy một cái, xác định không có vấn đề gì, để giáo sư Ngụy mang người rời đi.
Người của học viện Đế Khoa chịu thua thiệt, chỉ có thể nhai nát nuốt vào trong bụng, âm thầm mắng học viện Đế Quốc không biết xấu hổ.
-
"Chúng ta thắng như thế có phải là có chút..." Không quá quang minh lỗi lạc.
Từ phòng họp đi ra, một ít học sinh có chút thấp thỏm.
Sơ Tranh đi qua bên cạnh bọn họ: "Bất kể thắng thế nào, chỉ cần là thủ đoạn hợp pháp hợp lý, đều là bản lĩnh."
"Sơ Tranh nói mặc dù không sai, nhưng mọi người cũng không nên quá ỷ lại." Giáo sư Ngụy tiếp lời nói: "Nhưng lần này nếu học viện Đế Quốc có thể xoay người, thì tin tưởng về sau dựa vào chính các em, cũng không phải là không được!"
Học viện Đế Quốc thua quá lâu.
Đáy lòng mọi người giống như đã biết, bất kể như thế nào, cũng sẽ thua, nên thái độ tiêu cực, trực tiếp ảnh hưởng đến thi đấu.
Chính như giáo sư Ngụy suy nghĩ, ở các trận thi đấu cấp cao sau đó, cho dù không sử dụng RN6, cũng từ quá khứ luôn dừng bước trước top 10, bây giờ trực tiếp tiến vào top 5.
Sĩ khí của học viện Đế Quốc tăng vọt trước nay chưa từng có.
Đến khi thi đấu đoàn đội phía sau, đã lấy được một thành tích tốt.
"Giáo sư Ngụy, những người hô cố lên cho chúng ta ở bên ngoài là ai vậy?"
"Chắc là học sinh của trường học."
"Không thể nào, hiện tại đang là giờ lên lớp mà, sao có thể có nhiều người như vậy."
"..."
Giáo sư Ngụy ngẫm lại hình như cũng đúng.
Vậy người cổ vũ bên ngoài từ đâu tới?
Quản hắn từ đâu tới làm gì, bây giờ có lợi với bọn họ là được rồi!
-
Mấy ngày nay giáo sư Ngụy đi đường sinh phong, vô cùng xuân phong đắc ý.
Hôm nay, Sơ Tranh vừa tới hiện trường thi đấu, thì có học sinh xông tới: "Giáo sư Ngụy, giáo sư Ngụy..."
"Hắn không ở đây." Sơ Tranh nói: "Có việc?"
"Xảy ra vấn đề rồi!" Học sinh kia mặt mũi tràn đầy lo lắng.
Vừa rồi thi đấu đoàn đội, một học sinh của trường học bọn họ, chẳng biết tại sao đột nhiên ngã xuống trên sân tranh tài, kết quả kiểm trắc nói là tinh thần lực sử dụng tới độ.
Trừ cái đó ra, cũng không có vấn đề khác.
"Hôm qua cũng có một trường hợp như thế." Học sinh bên cạnh nói: "Nhưng không phải trường học chúng ta."
Đều do sử dụng tinh thần lực quá độ, người kia bây giờ còn chưa khôi phục.
Sơ Tranh ở bên cạnh tra xét hai người thi đấu kia, rất không khéo, đối tượng trong trận thi đấu, đều có Tạ Uyển Uyển.
Thi đấu buổi chiều còn có Tạ Uyển Uyển, buổi chiều Sơ Tranh đúng giờ đi xem Tạ Uyển Uyển thi đấu.
Đây là tổ ba người đoàn thể thi đấu, đấu trường rất lớn, nhưng xuyên qua màn hình có thể quan sát được toàn bộ đấu trường.
Ngay từ đầu không có đặc biệt gì, nhưng theo thời gian trôi qua, Sơ Tranh phát hiện đối thủ của Tạ Uyển Uyển đột nhiên xuất hiện sai lầm trọng đại, sau đó liền bị đè lên mà đánh, cuối cùng ngã xuống.
Lần này cũng giống vậy, có một người sử dụng tinh thần lực quá độ, sau khi kiểm tra, trừ tinh thần lực sử dụng quá nhiều, thì cũng không có vấn đề gì nữa.
Ba người.
Trùng hợp?
Trùng hợp chó má.
Chắc chắn là Tạ Uyển Uyển làm cái gì rồi.
Nhưng Tạ Uyển Uyển đã làm gì?
Sơ Tranh suy nghĩ không ra, dự định đi trói Tạ Uyển Uyển.
"Em đang suy nghĩ gì thế? Ngồi ở đây hơn nửa ngày rồi." Cảnh Lan mang theo bình rượu tới.
"Em phải làm sao trói..." Sơ Tranh kịp thời im tiếng: "Người thi đấu với Tạ Uyển Uyển, đều xuất hiện tình trạng sử dụng tinh thần lực quá độ."
Cảnh Lan ngừng động tác uống rượu: "Sử dụng tinh thần lực quá độ?"
"Ừ, bây giờ còn chưa khôi phục lại. Nhưng kiểm tra không ra vấn đề gì khác, chỉ nói là tinh thần lực sử dụng quá độ, người cũng hôn mê chưa tỉnh lại."
Hắn hỏi Sơ Tranh tài liệu cụ thể, sau khi xem xong, sắc mặt có chút âm trầm.
"Ầm —— "
"A!"
Bên ngoài đột nhiên vang lên mấy tiếng nổ, sau đó là đám người thét lên.
Cảnh Lan kéo Sơ Tranh chạy ra bên ngoài.
Chờ bọn họ rời khỏi tòa nhà kia, liền nhìn thấy một khung cơ giáp, đang công kích đám người.
Sơ Tranh: "..."
Tạ Uyển Uyển điên rồi sao?
Bên kia có cơ giáp ra ngăn cản Tạ Uyển Uyển, nhưng rất nhanh những cơ giáp kia dồn dập ngã xuống đất, cảm giác kia tựa như đột nhiên bị rút sạch năng lượng vậy.
"A!"
Kiến trúc bên cạnh bị hỏa lực của cơ giáp đánh tới.
Cơ giáp tìm kiếm cái gì đó trong đám người, từ trong đám người túm người kia lên, một lát sau lại đập xuống.
Sơ Tranh trông thấy những người bị đập xuống kia, rõ ràng đã mất đi năng lực hành động, mềm nhũn giống như một khối vải rách.
Sơ Tranh ẩn ẩn cảm thấy không khí xung quanh làm cô không thoải mái.
Giống như có một cỗ lực hấp dẫn, dẫn dắt cô sang bên kia.
Tinh thần lực?
Cơ giáp dường như trông thấy cô trong đám người, đột nhiên chạy về phía bên này.
Má ơi!
Tràn trề phóng túng hướng đến ta như thế à!!
Sơ Tranh kéo Cảnh Lan ôm vào bên người, dẫn hắn chạy sang kiến trúc bên cạnh.
Tốc độ của cơ giáp cực nhanh, thoáng chốc liền đuổi kịp cô.
Sơ Tranh giơ tay, ngân quang từ trên cổ tay thoát ra ngoài, quấn lên chân cơ giáp, Sơ Tranh kéo một cái, ngân tuyến kéo căng, cơ giáp bị kéo lảo đảo, nhào xuống đất.
Ầm ầm ——
Dưới chân truyền đến cảm giác chấn động.
Bốn phía có cơ giáp rơi xuống, có thể là thấy cơ giáp của Tạ Uyển Uyển ngã xuống đất, dồn dập tiến lên, muốn chế phục cô ta.
"Đừng đi qua!"
Cảnh Lan quát một tiếng.
Kết quả tiếng nói của hắn vừa dứt, thì mấy bộ cơ giáp kia liền bắt đầu té xuống đất.