Chương 191: Địa phương quỷ quái

- Không có khả năng như vậy được. Trừ phi giống như sư đệ Lý Vĩ, có tư cách trực tiếp tiến vào Thông Thiên Phong, bằng không trước khi đạt được Thánh thể chỉcó thể nghe theo mệnh trời. Nhưng các ngươi cũng không cần chán nản quá mức như vậy. Chỉ cần các ngươi đột phá cửu giai đạt được Thánh thể, sẽ có tư cách được chọn tiên sơn...

Lý Xu an ủi.

- Thánh thể...

Nghe hai chữ Thánh thể đó đúng là có người vui mừng có người sầu. Đối với đám người Lam Thông Sở Tương Hợp mà nói, lên Thánh thể căn bản không phải là áp lực. Đối với Âu Dương lại càng không cần phải nói. Hắn thăng cấp không bị áp lực... Nếu như không phải sợ lập tức căng nứt, để hắn trực tiếp đột phá cảnh giới Đạo Nhất, chắc hẳn có thể lên tới Pháp Thân.

Nhưng những bát giai được Âu Dương phục hồi yêu binh đứng phía sau hắn thì sao? Trong số bọn họ có mấy người dám nói mình có thể tiến vào Thánh thể?

Giống như Kim Minh nói, nơi đây đều có vô số thiên tài được xem là có cơ hội trùng kích Pháp Thân. Nhưng trong số bọn họ có bao nhiêu người ngã xuống khi lên Thánh thể? Cho nên tuy rằng một đám bọn họ có thể được gọi là thiên tài, nhưng trong những người này đến tột cùng có mấy người có thể bước vào Thánh thể chỉ có thể nói là nghe theo mệnh trời.

- Được rồi. Hiện tại ta dẫn mọi người đi Phân Phong Nhai. Đợi sau khi các ngươi hoàn thành phân phong của mình tại Phân Phong Nhai, tất cả sẽ được sơn chủ các tiên sơn đến nói cho các ngươi biết...

Phân Phong Nhai. Thật ra vị trí Phân Phong Nhai này nằm tương đối gần với biên giới Vạn Tiên Sơn. Bởi vì mỗi đệ tử vừa tới Vạn Tiên Sơn đều cần tới nơi này đểhoàn thành phân phong của từng người.

Tất nhiên, đám người Âu Dương cũng không ngoại lệ. Khi hai người Lý Xu và Vương Tử Phong dẫn theo nhóm người bọn họ ước trăm người đến nơi này, tất cả Phân Phong Nhai không có một bóng người.

- Không cần kỳ quái. Bình thường trong thời gian tiểu thế giới mở ra, trong năm đó mỗi tông phái sẽ không thu nhận đệ tử Chân Linh Giới. Cho nên Phân Phong Nhai không có ai cũng là chuyện rất bình thường.

Lý Xu nhìn thấu thắc mắc trong lòng đám người Âu Dương. Theo người mới thấy, Phân Phong Nhai là địa phương quan trọng như vậy, sao có thể không có aiđược.

Thật ra không phải vậy. Có thể nói Phân Phong Nhai là hoang sơn. Nhưng nơi này ngoại trừ có một cái thông đạo có thể tùy ý truyền tống ra, căn bản không có bất kỳ thứ gì khiến người khác nhòm ngó.

Khi Vương Tử Phong dẫn theo bọn họ tới đây thôngđạo truyền tống Phân Phong Nhai, trên mặt mấy người bọn họ đều lộ vẻ khẩn trương. Cho dù là Lam Thông luôn thản nhiên, vào lúc này cũng có chút khẩn trương.

10200 tiên sơn, trong số đó không thể nào đều có chất lượng giống nhau. Nhất định có tốt có xấu. Cho nên nếu được phân đến một tiên sơn tốt một chút, khẳng định sẽ có lợi đối với bản thân. Nếu như vận may quá kém bị phân đến một tiên sơn nào đó đặc biệt kém, vậy không nói vĩnh viễn mai một, ít nhất cũng phải nỗ lực trả giá nhiều hơn người khác vô số lần mới có cơ hội được xuất đầu lộ diện.

- Ngoại trừ Mộc Xuân, các vị có thể tự do tiến vào trong thông đạo truyền tống này. Từ trước đến giờVạn Tiên Sơn đều lấy công bằng xử thế. Mỗi một đệtử tiến vào Vạn Tiên Sơn đều phải đi qua một bước này. Tuy nhiên các vị không cần lo lắng quá mức. Tuy rằng Vạn Tiên Sơn có 1020 tiên sơn, nhưng ta dám cam đoan, trong tất cả các tiên sơn đều có đầy đủ các công pháp.

Lý Xu quay về một đám chân tay luống cuống, mới nói lời bảm đảm.

- Ta đi trước!

Rốt cuộc, một người hơn năm mươi tuổi, râu ria rậm rạp trong số những người đi theo Âu Dương đứng ra. Hắn vốn không có tư cách tiến vào Chân Linh Giới. Nếu như không phải cuộc đời này hắn gặp được Âu Dương, hắn chỉ có thể chờ chết trong tiểu thế giới. Hiện tại hắn không chỉ được tiến vào Chân Linh Giới, hơn nữa còn tiến vào Vạn Tiên Sơn một trong tám đại tông phái. Cho dù tiến vào một tiên sơn tương đối kém, cũng tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với việc tiến vào các tông phá nhị lưu khác.

Người râu ria rậm rạp này đi về phía trước vài bước, sau đó xoay người quay về phía Âu Dương ôm quyền nói:

- Âu Dương huynh đệ. Hôm nay từ biệt, không biết cuộc đời này có còn cơ hội gặp lại hay không. Tuy nhiên cả cuộc đời của Hồ Hiểu Phong ta đều ghi nhớđại ân của huynh đệ. Nếu như có một ngày huynh đệcần dùng đến Hồ Hiểu Phong ta, cho dù Hồ Hiểu Phong chết muôn lần cũng không chối từ!

Hồ Hiểu Phong cũng là một người hào sảng. Sau khi nói xong câu đó, hắn liền cúi người chín mươi độ vềphía Âu Dương. Tiếp đó cũng không quay đầu lại đi thẳng vào trong thông đạo biến mất...

- Âu Dương huynh đệ, đại ân không lời nào cám ơn hết được. Lão ca có thể có ngày hôm nay đều nhờhuynh đệ tận lực giúp đỡ. Lão ca cũng là người thô lỗ. Dù sao đi nữa nếu như sau này có cơ hội gặp lại, chỉcần lão ca có chỗ dùng được, cứ nói một tiếng!

Lại một người nói xong cung kính cúi đầu về phía Âu Dương, tiếp đó đi vào thông đạo.

Thấy hai người phía trước làm như thế, mấy chục người phía sau Âu Dương trước khi vào thông đạo,đều quay về Âu Dương nói ra những lời cảm ơn trong lòng của bọn họ. Âu Dương không giả mù sa mưa đi nói lời vô ích gì. Đây là những điều hắn hẳn nên nhậnđược. Cho nên hắn cứ rất quang minh chính đại đón nhận cái cúi đầu của bọn họ.

Nhìn từng cảnh tượng phát sinh trước mắt, trong mắt Lý Xu lệ vẻ nghi hoặc hiếm thấy. Hắn biết, người tại tiểu thế giới có thể tiến vào Chân Linh Giới tuyệt đốiđều là cường giả một phương. Người như vậy thông thường tầm mắt rất cao. Hắn không rõ, rốt cuộc Âu Dương làm cái gì có thể khiến nhiều người cảm ơn đại ân đại đức đối với hắn như vậy?

- Âu Dương huynh đệ. Lão ca không nói những lời cảm tạ. Tương lai lão ca tin tưởng, chúng ta nhất định có thể gặp lại tại Thông Thiên Phong!

Lam Thông nói vẫn rất phù hợp với tính cách bá đạo của hắn. Chỉ mới đến đã dám nói ra tương lai sẽ có một ngày tiến vào Thông Thiên Phong. Cuồng ngạo như vậy cũng chỉ có Lam Thông.

- Lam Thông đại ca yên tâm. Tương lai chúng ta nhấtđịnh sẽ gặp lại tại Thông Thiên Phong.

Âu Dương nhìn Lam Thông mỉm cười một cái, sau đó nhìn Lam Thông bước chân vào thông đạo biến mất không còn tung tích.

- Âu Dương, ngươi sáng tạo vô số kỳ tích. Nhưng Chân Linh Giới tàng long ngọa hổ, vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Sở Tương Hợp cũng không nói những lời vô nghĩa. Sau khi nhắc nhở Âu Dương một câu, hắn liền theo sát phía sau Lam Thông biến mất.

- Tiểu tử, cha ngươi cũng vào đó. Bản thân ngươi nên cẩn thận một chút.

Lăng Trung Thiên thoáng nhìn về phía Lăng Túc sauđó cũng tiến vào thông đạo.

Lý Thanh Phong nhìn Âu Dương một chút, sau đó cúi người nói:

- Âu Dương, đại ân không lời nào nói hết. Ta tin tưởng sau này ta và ngươi khẳng định còn có có ngày gặp mặt.

Lý Thanh Phong cũng tiến vào thông đạo. Đến lúc này, tất cả những người tới Phân Phong Nhai. chỉ còn lại có hai người Âu Dương và Lăng Túc.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện