Chương 358: Vạn Tiên Sơn (1)
Màn đêm buông xuống, bên trong phủ đệ Triệu gia ở Lâm Hải Thành, trong gian phòng Triệu Càn đèn đuốc sáng trưng. Đứng ở ngoài phòng Triệu Càn có thể nghe được từng đợt thở dốc từ gian phòng truyền ra.
Trong gian phòng đang diễn ra một màn hoang đường không gì sánh được. Trên chiếc giường rộng mười thước của Triệu Càn, có năm thiếu nữ khỏa thân đang ra sức lấy lòng Triệu Càn, mà Triệu Càn chính là ghé trên người từng mỹ nữ, không ngừng hoạt động.
Chuyện hoang dâm như vậy tại Triệu gia không coi là mới mẻ. Trình độ đam mê tửu sắc của tam công tử Triệu Càn, toàn bộ Lâm Hải Thành ai cũng biết. Tại Lâm Hải thành, thông thường những cô gái xinh đẹp không dám xuất môn, bởi vì chỉ cần bị tên ma vương này nhìn trúng, như vậy hắn nhất định sẽ dùng các loại thủ đoạn bắt cô gái đó về nhà, biến thành thị nữ bên cạnh.
- A...
Triệu Càn phát ra một tiếng kêu sảng khoái, toàn thân hắn đổ ập vào thân hình đầy ắp tinh dịch bên dưới, trên mặt mang theo cảm giác thỏa mãn.
- Công tử...!
Cô gái bên dưới hắn bộ dạng bất mãn, hờn dỗi kêu lên một tiếng.
- Cút!
Triệu Càn liếc mắt nhìn cô gái bên dưới, sau đó tát một cái vào mặt nàng. Mấy cô gái khác đang nằm trên giường bị doạ, vội vã lăn xuống giường, mặc y phục rời khỏi phòng Triệu Càn..
- Một đám nát vụn, hàng ngày đều phải dùng cái thứ nát vụn như các ngươi, ta đây thật phiền chán.
Triệu Càn nói xong, hắn lại nhớ tới gương mặt tuyệt mỹ của Lý Uyển Như.
- Thực sự không ngờ, ở nơi đó lại có một tiểu mỹ nhân trổ mã xinh đẹp như vậy.
Trên mặt Triệu Càn dâm quang lóe ra, nghĩ đến ngày mai có thể quăng tiểu mỹ nhân này lên giường lớn, mặc cho mình đùa bỡn, trong lòng Triệu Càn lại tràn ngập chờ mong.
- Hắc hắc, ta có chút nôn nóng rồi.
Triệu Càn mỉm cười dâm đãng, lúc này hắn đang tự hỏi ngày mai cần biện pháp gì để đùa bỡn Lý Uyển Như...
- Hừ hừ, không cho ta tham gia yến hội, sợ ta làm mất mặt. Ta không đi, để cho các ngươi mất mặt. Các ngươi chơi đồ của các ngươi, lão tử ta chơi đồ của lão tử ta...
Triệu Càn lầm bầm.
Lâm Hải Thành, khoảng chừng trăm dặm phía tây, trong một khu rừng nhỏ có tám thi thể đang nằm trên vũng máu. Lúc này hai nam tử hắc y đang tìm kiếm vòng tay của bọn họ.
- Nhiệm vụ lấy ngân bài của sát thủ, đối với ngươi và ta căn bản là không có khiêu chiến.
Trên mặt Diệp Thần mang theo vẻ thản nhiên, kỳ thực với tu vi của hắn và Âu Dương, lấy kim bài tuyệt đối là không có vấn đề. Nhưng ở Thiên Hồn, muốn tấn chức mà không có nâng đỡ thì chỉ có thể từng bước một đi lên.
- Không thể nói như vậy. Ngươi xem…
Âu Dương nói, trên tay tản ra một hạt châu thanh quang, đây chính là mục tiêu Cửu Long Châu của bọn hắn.
Âu Dương cầm Cửu Long Châu trong tay đưa cho Diệp Thần nói:
- Ngươi đi làm nhiệm vụ của mình, hai ngày nữa ta sẽ lấy hết kim bài.
Âu Dương nói xong, không tiếp tục lưu lại nơi này, xoay người đi về phía Lâm Hải Thành.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ chưa đến một giờ, Âu Dương không trở về tửu quán của Lý gia, mà là tới phủ đệ Triệu gia ở Lâm Hải Thành.
Âu Dương giống như một quỷ ảnh, trực tiếp leo tường tiến nhập vào trong Triệu gia. Không dừng lại, Âu Dương đi thẳng đến chủ viện của gia chủ Triệu gia là Triệu Cương.
Lúc này mặc dù đã là ban đêm, nhưng Triệu gia vẫn đèn đuốc sáng trưng. Trong chủ viện Triệu gia không có người. Âu Dương chuyển động một vòng, rốt cuộc khi quay trở lại phòng khách Triệu gia thì phát hiện có người bên trong.
Lúc này, trong phòng khách đang có một bữa tiệc nhỏ. Đây chính là bữa tiệc thành niên tổ chức cho tiểu thư của Triệu gia là Triệu Yến.
Triệu gia tổng cổng có ba nam một nữ. Con lớn Triệu Quát rất có phong thái của phụ thân Triệu Cương. Tuổi còn trẻ nhưng đã bước vào Thánh Thể. Ở Lâm Hải Thành cũng được coi là một hảo nhân vật. Nhưng còn đứa con thứ hai Triệu Minh và con thứ ba Triệu Càn thì người nào cũng quần là áo lượt, một loại phế vật kéo cũng kéo không nổi.
Cũng may cô con gái út, và cũng là trưởng nữ của Triệu gia Triệu Yến lại là kỳ tài ngút trời. Tuổi còn nhỏ nhưng đã là bát giai. Triệu gia dự định trong bữa lễ thành niên của Triệu Yến sẽ đưa Triệu Yến đến Vạn Tiên Sơn làm đệ tử. Cho nên lần này mới đặc biệt mở tiệc chiêu đãi một số đệ tử Vạn Tiên Sơn trong Lâm Hải Thành, hy vọng con gái của mình khi vào Vạn Tiên Sơn cũng có được đãi ngộ tốt.
Nhưng Triệu Cương hiển nhiên không hiểu rõ thế chế của Vạn Tiên Sơn. Đệ tử của Vạn Tiên Sơn hơn mười vạn người, kỳ tài nhiều vô kể. Người tài giỏi như Triệu Yến nếu không có một ngàn thì cũng có tám trăm. Muốn trở nên nổi bật ở Vạn Tiên Sơn, trừ phi ngươi giống như Âu Dương, có Bạch Hủ Minh chống đỡ, bằng không thì chỉ có thể từng bước mà đi.
- Triệu gia chủ không cần khách khí…
Hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn lúc này đang ngồi trên bàn. Hai người bọn họ mặc dù vừa mới tiến vào tu vi Thánh Thể, nhưng trong phong cảnh hỗn loạn ở Lâm Hải Thành hiện nay, tiếng tăm của Vạn Tiên Sơn thật sự quá lớn. Ngay cả đột nhiên một năm trước Vạn Tiên Sơn đột ngột tuyên bố không nhận đệ tử nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến địa vị quái vật của nó.
Một năm trước, trưởng lão Vạn Tiên Sơn Âu Dương đánh một trận, giết chết hai gã Đại Đế của Đạm Thai gia, ở Chân Linh Giới không người nào không biết. Trong sự truy sát của vô số cường giả ở Lâm Hải Cảnh, Âu Dương vẫn thong dong bước đi.
Nói ra thời gian trước, ở Lâm Hải Cảnh Bạch Hủ Minh dùng một chiêu trục xuất Đại Đế đỉnh phong Quý Thành Không, được vô số người nhìn thấy. Chỉ một vài việc xảy ra ở Lâm Hải Cảnh nhưng cũng đủ cho mọi người sùng bái Vạn Tiên Sơn đến một độ cao không ai tưởng nổi.
- Hai vị quá khách khí rồi, tiểu nữ còn nhỏ tuổi, còn phải nhờ hai vị dẫn dắt nhiều hơn.
Mặc dù lúc này thực lực của Triệu Cương mạnh hơn hai vị đệ tử Vạn Tiên Sơn, nhưng hắn cũng không dám có chút ngạo khí. Thực lực cố nhiên quan trọng, nhưng thực lực Thánh Thể cửu giai trong mắt Vạn Tiên Sơn thật sự chẳng tính là cái gì. Vạn Tiên Sơn đừng nói là diệt Triệu gia, cho dù diệt cả Lâm Hải Thành cũng là chuyện chỉ trong một phút.
- Đây là điều đương nhiên. Năm nay vốn không thu nhận đệ tử, nhưng với mối quan hệ giữa Triệu gia và huynh đệ chúng ta, hơn nữa, thiên phú của Triệu tiểu thư lại ưu việt như vậy, bất luận thế nào hai huynh đệ chúng ta nhất định cũng phải đưa được Triệu tiểu thư đến Vạn Tiên Sơn.
Hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn không biết mình đang trở thành loại người gì.
- Hắc, hắc! Triệu tiểu thư thiên phú trác tuyệt, toàn bộ Lâm Hải Thành này không ai không biết.
Vị khách nhân bên cạnh được Triệu Cương mời tới cũng phụ họa theo. Còn Triệu Yến lại vô cùng tự tin, nở nụ cười ngạo nghễ.
- Đúng vậy, đúng vậy! Còn phải đa tạ hai vị.
Triệu Cương liên tiếp kính rượu. Từ ngoài cửa nhìn vào, Âu Dương lại có chút buồn nôn.
Âu Dương cũng không có hứng thú lưu lại, tiếp tục nghe bọn họ nói những lời khen tặng buồn nôn này, trực tiếp đẩy cửa bước vào trong phòng khách.
Thấy Âu Dương đột nhiên xuất hiện, Triệu Cương đứng dậy, bước ra nói:
- Ngươi là ai?