Chương 401: Thuật bắn cung của ta rất lợi hại (2)

Gia nhập cung tiễn doanh?

Trong cung tiễn doanh, một người thanh niên toàn thân quần áo màu lục, tay cầm chiến cung màu mực đi ra. Màu y phục này cũng là do Âu Dương cố ý chọn cho bọn họ, thậm chí ngay cả chiến cung cũng là do Âu Dương thiết kế, vô luận lực sát thương hay tốc độ bắn tên ra đều là đỉnh phong.

Trong toàn bộ cung tiễn doanh, những mũi tên đều được Âu Dương chỉ đạo dùng đầu nhọn ba cạnh, tuy rằng khi sử dụng mũi ba cạnh sẽ khó nhập môn hơn một chút, thế nhưng uy lực của nó lại mạnh hơn rất nhiều so với những mũi tên có đầu nhọn bình thường.

Âu Dương nhận thức người thanh niên này, hắn gọi là Mã Tề, chính là một trong mười bảy gã thần xạ thủ của cung tiễn doanh, thuật bắn cung tuyệt đối đứng trên hàng đầu trong toàn bộ cung tiễn doanh. Có điều tính cách Mã Tề là người rất ngạo khí, Mã Tề chỉ phục người có thuật bắn cung cao siêu hơn mình, những người khác ở trước mặt Mã Tề, thậm chí chỉ là nét mặt hòa nhã cũng chẳng được Mã Tề cho.

Đây không tính là khuyết điểm, chí ít Âu Dương cho rằng đây không phải khuyết điểm. Cường giả có ngạo khí của cường giả, Mã Tề ở trong cung tiễn doanh này chính là cường giả.

- Đúng vậy!

Âu Dương với ra sau lưng, nắm lấy Thứ Kiêu Cung phỏng chế do chính mình tạo ra, nói:

- Tài bắn cung của ta rất lợi hại đó.

Lời này Âu Dương nói ra đúng là thật, có điều hắn nói ra khiến mọi người nghe rồi nở nụ cười. Đa La mới tổ kiến cung tiễn doanh, ai cũng đều biết có bao nhiêu người mạnh trong đó, nhưng lúc này đột nhiên xuất hiện một thanh niên, nói với bọn họ thuật bắn cung của hắn rất mạnh?

- A? Thuật bắn cung của ngươi rất lợi hại sao?

Sắc mặt Mã Tề lộ vẻ khinh thường, tính cho tới hiện tại, chỉ có một người khiến Mã Tề phải thừa nhận có thuật bắn cung lợi hại, đó chính là Trác Vũ, còn chân chính khiến Mã Tề coi là người có thuật bắn cung thiên hạ vô song, chỉ có một mình Âu Dương.

Một cung của Âu Dương đồng thời bắn ra hai mũi tên, ba mũi tên, thậm chí là bảy mũi tên, tất cả đều bắn trung các mục tiêu khác nhau, thuật bắn cung như vậy đã vượt xa trí tưởng tượng của Mã Tề, thế niên Mã Tề nghĩ thuật bắn cung của Âu Dương đã không thể hình dung bằng danh từ thần xạ thủ nữa.

Đó chân chính là thần tiễn, thuật bắn cung của Âu Dương đã thông thần, không ai sánh nổi. Đã có lần, toàn bộ thần xạ thủ trong cung tiễn doanh cùng khiêu chiến thuật bắn cung của Âu Dương, thế nhưng lại bị Âu Dương một mình áp chế toàn bộ, đó là áp chế một cách triệt để, áp chế đến mức không hề có sức đánh lại.

Chỉ một lần đó cũng khiến cho Mã Tề và toàn bộ thần xạ thủ trong cung tiễn doanh hiểu được một việc, Âu Dương đã siêu thoát cực hạn, hắn chính là thần trong cung thuật.

- Ta nghĩ mình hẳn là một thần xạ thủ!

Âu Dương rất tự tin nhìn Mã Tề, nếu ngay cả mình còn không xứng với thần xạ thủ, vậy sợ rằng trên toàn thế giới này cũng chẳng tìm đâu ra được thần xạ thủ nữa.

- Thần xạ thủ? Có ý tứ! Tiến lên thử xem sao.

Mã Tề khoát tay với Âu Dương, mỗi ngày có vô số người yêu cầu được gia nhập vào cung tiễn doanh, thế nhưng dám hô lớn chính mình là thần xạ thủ tại ngay cửa doanh, đây là trường hợp đầu tiên Mã Tê nghe được.

- Ngươi tên là gì?

Mã Tề hỏi Âu Dương.

- Ta? Ta là Âu Dương!

Âu Dương cũng không có đổi tên, dù sao việc trùng tên trùng họ cũng không hiếm, ngay trong Đa La cũng không khó tìm ra mấy người có tên là Âu Dương.

- A?

Nghe được tên của Âu Dương, hiển nhiên khiến Mã Tề thấy sửng sốt, có điều rất nhanh hắn liền bình thường trở lại. Huấn luyện viên Âu Dương đã rời đi, tối hôm qua lúc huấn luyện viên nói chuyện với một ít cung tiễn thủ, cũng đã nhắc tới việc phải rời đi. Hiện tại nhìn tiểu tử này, có thể nào cũng không thể liên hệ được với huấn luyện viên của bọn họ, chỉ đơn giản là trùng tên họ mà thôi.

Nhìn bóng dáng của huấn luyện viên, chẳng cần cố ý cũng lộ ra vẻ uy nghiêm tựa như núi cao không thể lay động, còn tiểu tử trước mặt này, hoàn toàn không có sự tồn tại của loại khí thế đó.

Đương nhiên sẽ không có loại khí thế này rồi, bởi vì khi trước là Âu Dương cố ý mỗi ngày đều phóng xuất ra yêu khí làm kinh sợ bọn họ. Đối với thần xạ thủ mà nói, nếu đối mặt với chính mình đều có thể lãnh tính bắn tên, như vậy khi tới trên chiến trường, ngay cả thiên quân vạn mã đang xông lên cũng không thể khiến trái tim bọn họ bấn loạn.

Hiện tại Âu Dương thu liễm toàn bộ yêu khí của mình, phong tỏa yêu đan, bọn họ chỉ là những thần xạ thủ còn chưa được tính là tu luyện giả thì làm sao có thể phát hiện ra được đây?

Đừng nói là bọn họ, pháp thân của Âu Dương mượn mặt nạ thần mộc ẩn giấu yêu khí của mình, dù là một người đạt tới thánh thể bình thường cũng không thể cảm ứng được Âu Dương là một cường giả pháp thân.

- Làm sao vậy?

Âu Dương làm bộ không hiểu nhìn Mã Tề, hỏi:

- Đại ca, có điều gì không thích hợp sao?

- Không có gì, chỉ là tên gọi của ngươi rất hay!

Mã Tề lắc đầu cười, tiếp tục nói:

- Cung tiễn doanh khác với những doanh khác, ở đây chỉ tuyển nhận tinh anh chân chính, muốn được ở lại cung tiễn doanh cũng không nhất định là thần xạ thủ, thế nhưng ngươi tuyệt đối phải là người có thuật bắn cung đủ giúp ngươi được kiêu ngạo, nơi đây không phải nơi có thể đầu cơ trục lợi.

Mã Tề vừa nói, vừa nhìn lướt qua Thứ Kiêu Cung của Âu Dương.

Tại trong mắt Mã Tề, hai phần đầu cung được uốn cung lên chỉ là dư thừa. Đây không phải suy nghĩ của Mã Tề, đây là lời khi trước tại lúc thiết kế kiểu cung cho bọn họ, Âu Dương đã nói ra.

- Với cung tiễn thủ, chỉ cần cung cường lực mạnh là đủ rồi, những thứ hoa lệ bề ngoài không có bất luận tác dụng. Tác dụng của cung chính là giúp cho mũi tên trong tay ngươi bắn trúng tới chỗ yếu hại trên người địch nhân.

Đây là nguyên văn lời Âu Dương nói, hiện tại Mã Tề cũng mặc địch luôn về cách suy nghĩ này.

Dù sao Mã Tề cũng chưa hề nhìn thấy được Thứ Kiêu Cung chân chính, hắn cũng không biết Thứ Kiêu Cung chân chính kia dù mỗi bộ phận đều là một phần không thể thiếu. Sở dĩ Âu Dương phục chế lại nguyên dáng Thứ Kiêu Cung, chủ yếu là vì Âu Dương đã quen thuộc với Thứ Kiêu Cung, chỉ cần có Thứ Kiêu Cung trên tay, Âu Dương chính là dạng cuồng nhân dám trảm cả đại đế.

- Chuôi cung này với ta có cảm tình giống như huynh đệ, nó chính là một phần trên thân thể ta, ta và nó không thể phân cách.

Âu Dương nhìn Thứ Kiêu Cung trong tay, hắn không có nói sai một điểm, Thứ Kiêu Cung đích thực là một phần của hắn.

- A…

Mã Tề không muốn tranh luận quá nhiều với Âu Dương về vấn đề này, dù sao mỗi người đều có một loại cố chấp riêng. Lúc này cả hai người vừa đi vừa nói, đã tới trên sân huấn luyện của cung tiễn doanh.

Phập… Phập… Phập…

Từng tiếng mũi tên bắn vào hình nộm truyền ra, tại chỗ này vô luận là thần xạ thủ hay xạ thủ bình thường, mỗi ngày đều phải hoàn thành các bài tập huấn luyện, đây là quy củ do Âu Dương định ra khi trước. Tuy rằng Âu Dương đã đi, thế nhưng quy củ đã thành, sẽ không có gì thay đổi.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện