Chương 1080: Bị lừa rôi (2)

Bốn người Khâu Vân Bình đuổi theo phía sau Âu Dương, tiến nhập vào trong hư không, nhưng trong nháy mắt tiến vào, bọn họ phát hiện cái khe hư không phía sau trực tiếp biến mất! Lúc này bốn người đều phát mộng!

Thì ra không phải thân thể của bốn người tiến vào, mà là linh hồn. Linh hồn của bốn người bọn họ đi theo Âu Dương, tiến nhập vào trong thế giới vô cùng vặn vẹo!

- Ha ha ha! Cho dù lão tử phải chết cũng phải kéo theo bốn người các ngươi chết cùng.

Thanh âm của Âu Dương truyền đến, hắn đứng ở vị trí cách bốn người không xa. Thế giới xung quanh không ngừng vặn vẹo, thân thể Âu Dương đã vỡ vụn thành từng mảnh. Mặc dù thân thể hắn có linh hồn hỏa diễm bao vây, tuyệt đối cũng không thể dừng lại trong thế giới này, bởi vì hắn không có cách nào khống chế được thế giới này!

Thế giới này có một cái tên khiến mọi người sợ hãi chính là luân hồi!

Không sai, người giúp đỡ Âu Dương chính là Minh Hậu, nhưng Minh Hậu chỉ mở ra luân hồi cho Âu Dương, không có nghĩa Minh Hậu có năng lực khống chế luân hồi.

Người có thể không chế luân hồi chỉ có chí cao vô thượng chân chính, còn Minh Hậu vẫn chưa đạt đến trình độ đó. Nhưng Minh Hậu có thể thông qua địa ngục, trong nháy mắt mở ra luân hồi, để người tiến vào bên trong, nhưng muốn đi ra chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

Người đạt được cấp bậc như Âu Dương và Khâu Vân Bình, cho dù là luân hồi cũng thể lấy mạng của bọn hắn, nhưng bọn họ muốn từ trong đi ra, chỉ có hai phương pháp. Thứ nhất là chuyển thế luân hồi sống lại. Thứ hai chính là đợi đến ngày thứ bảy, trong nháy mắt thân thể của mình hô hoán linh hồn của mình, mạnh mẽ xé mở thông đạo luân hồi, sau đó rời đi!

Nhưng bất luận là cách nào, đối với Âu Dương mà nói, mục đích đều đạt được, cái Âu Dương muốn chính là bảy ngày cuối cùng này!

- Các vị, các ngươi chờ thân thể thức tỉnh linh hồn đi, ta đi trước!

Âu Dương cười ha ha. Toàn thân chui vào trong thông đạo chuyển thế luân hồi!

Bốn người Khâu Vân Bình trợn tròn mắt! Bọn họ không ngờ kết quả cuối cùng lại như vậy! Tất cả bọn họ chỉ biết cắn răng! Tiến vào luân hồi, muốn đi ra ngoài xác thực chỉ có hai phương pháp, nhưng bọn họ hiển nhiên không có linh hồn cường đại như Âu Dương.

Linh hồn của Âu Dương đã cường đại đến mức, cho dù sống lại cũng có thể khôi phục trong nháy mắt, cho nên đối với Âu Dương mà nói, bản thân một lần nữa chuyển thế chỉ là bảy ngày suy yếu mà thôi. Sau khi thời gian suy yếu qua đi, hắn lập tức có thể biến thành Thần Tiễn, nhưng nếu bọn họ luân hồi, khả năng phải rất lâu mới có thể. Cho nên mặc dù nhìn qua đồng dạng là bảy ngày, nhưng lựa chọn duy nhất của bọn họ chính là đợi thân thể thức tỉnh linh hồn!

- Làm sao hắn có thể mở luân hồi!

Lý Thu Linh nhìn thời không vặn vẹo xung quanh, trên mặt nàng tràn ngập mê man!

- Tên gia hỏa này vĩnh viễn không thể phán đoán theo lẽ thường, nhưng chúng ta đều quá coi thường hắn, sợ rằng từ khi hắn hiện thân đã chuẩn bị tất cả. Hắn chính là muốn lôi kéo chúng ta tiến vào trong luân hồi, sau đó vây khốn chúng ta bảy ngày!

Khâu Vân Bình bất đắc dĩ nói.

- Vậy đối với hắn có chỗ tốt gì, cho dù linh hồn của hắn cường đại đến mức có thể xuyên qua luân hồi sống lại, hắn cũng sẽ có bảy ngày suy yếu!

Phiến công tử có vẻ không rõ.

- Chúng ta đều bị lừa, vừa rồi Âu Dương rất yếu. Lần trước ở hải ngoại, có lẽ hắn đã sử dụng một loại bí pháp chiến đấu, thời gian đó chính là thời kỳ suy yếu của hắn. Hiện giờ hắn chỉ cần vượt qua bảy ngày suy yếu này, chúng ta sẽ không còn cơ hội giết hắn nữa....

Một đạo quang mang xé nát hư không xuất hiện trong một tiểu thế giới. Đây chính là tiểu thế giới Đa Văn mà Âu Dương xuyên qua lần đầu tiên. Đạo quang mang này chính là Âu Dương từ thông đạo luân hồi bay ra, lần này hắn đã chơi bốn người Khâu Vân Bình thành công.

Hắn có thể mang theo ký ức sống lại, chỉ cần chờ bảy ngày sau, hắn lập tức có thể trở thành Thần Tiễn, sau đó trở về tiên giới, trở lại phương bắc.

Âu Dương tính toán một chút, bảy ngày sau, không sai biệt lắm cũng là lúc trận đại tuyết đầu tiên của tiên giới phủ xuống, khi đó cũng là lúc Âu Dương triệt để hủy diệt thiên đình.

- Lão gia! Thiếu gia bị một đạo huyết quang đập hôn mê rồi!

Bỗng nhiên, một quản gia chạy tới nơi ở của đại nguyên soái Bì Khánh Phong của Đại Vận quốc hốt hoảng nói!

- Tên nghịch tử đó bị đập chết càng tốt!

Bì Khánh Phong nhớ tới nhi tử của mình lại vô cùng tức giận. Nhi tử của hắn thật quá bi kịch, bản thân hắn cũng không biết kiếp trước mình đã tạo ra nghiệp chướng gì, mà nhi tử của mình văn không giỏi võ không thông, nói trắng ra là một phế vật, một phế vật hoàn toàn, còn là một kẻ ăn chơi chân chính. Cả ngày ỷ vào thế lực của mình đi gây chuyện thị phi khắp nơi, nếu không phải mình ra sức chống đỡ, phỏng chừng hôn ước mà bệ hạ ưng thuận đã bị hủy bỏ rồi...

Kỳ thực Bì Khánh Phong không biết chính là, nhi tử Bì Vân Liệt của hắn không phải bị huyết quang đập choáng váng, mà là gia hỏa này từ trên giả sơn ngã xuống chết trước, sau đó Âu Dương vừa vặn bay qua nơi này, tạm thời chiếm lấy khối thân thể của hắn.

Âu Dương đương nhiên không thể dùng khối thân thể của con người. Đối với hắn mà nói, thân thể của con người quá yếu. Bảy ngày sau, Âu Dương sẽ rời khỏi khối thân thể này, thuận tiện giúp linh hồn của gia hỏa này sống lại, xem như trả cho hắn một đại lễ.

Đến lúc đó Âu Dương sẽ trực tiếp lựa chọn trọng tố chân thân sống lại, dù sao phương pháp thánh chiến của Âu Dương không phải nói đùa, một khi lực lượng khôi phục, trọng tố chân thân căn bản không có áp lực.

- Chuyện này...

Lão quản gia cũng không biết nói gì cho phải, nhưng thiếu gia thật sự có chút quá mức, chuyện này cũng không trách được lão gia. Nhưng quản gia biết, trên thực tế lão gia vẫn rất thương yêu thiếu gia.

- Bì gia ta rốt cuộc đã tạo ra oan nghiệt gì! Nhớ năm đó, tổ tiên chính là nhân vật từng chiến đấu với Thần Tiễn, nhưng đời đời truyền thừa, tại sao đến hôm nay lại đổi tới một nghiệt súc như vậy!

Bì Khánh Phong lắc đầu thở dài.

- Đi xem tên nghịch tử đó chết chưa, nếu không chết, ngày mai nhị công chúa tới cũng phải gặp!

Bì Khánh Phong nói xong, lại thở dài một hơi, xoay người rời khỏi.

Lão quản gia cũng lắc đầu, hắn biết, công tử Bì Vân Liệt thật sự rất không có năng lực, nhưng bất luận như thế nào hắn cũng là người kế thừa tương lai của Bì gia. Bì gia thế lực cực lớn, cho dù công tử là một người ngu ngốc, cũng đủ an phận sống cả đời. Hiện tại trong lòng lão gia chỉ có một suy nghĩ, đó chính là nhanh chóng để công tử có người nối dõi tông đường, đời này không được thì nhanh chóng vứt bỏ, xem đời sau thế nào....

Trên giường, Âu Dương đang rầm rì kêu la...

- Khốn khiếp... Đây là thân thể của con người hay sao? Con người sao có thể yếu như vậy?

Âu Dương bất đắc dĩ vỗ lên bộ ngực có thể nhìn thấy cả xương sườn, Âu Dương hoài nghi, chỉ cần mình tùy tiện lắc lư mấy cái, khối thân thể này sẽ tan vỡ.

- Cũng may không phải cả đời phải ở trong khối thân thể này, nhiều nhất chỉ dùng bảy ngày mà thôi!

Âu Dương rất khó lý giải, một thân thể thê thảm như vậy làm sao có thể sống sót.

- Thân thể này đừng nói là tu luyện, cho dù là luyện võ cũng không được! Được rồi, bảy ngày sau, ta sẽ tặng ngươi một đại lễ!

Âu Dương biết, mình không thể mượn không thân thể của người ta bảy ngày, dù sao trước đây thuê một chiếc xe đạp, ngươi cũng phải trả tiền, chứ đừng nói là dùng thân thể của người ta bảy ngày! Dùng thân thể bảy ngày.. Âu Dương thừa nhận mình có chút thất bại...

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện