Chương 5: Hôn Lễ Thần Tốc
5.1
Việc chia chiến lợi phẩm của Diêu Viễn bên này lâm vào bế tắc, Bách Hoa Đường đã quen công bằng, nhưng người ta sống chết cũng không nhận, cuối cùng Tẩu Na Thị Na nói: “Tẩu tử, không thì tỷ trực tiếp đưa đồ cho Lão đại bọn em đi?”
Nhược Vi Quân Cố: “A?”
Diêu Viễn lúc này mới hồi thần lại, Quân Lâm Thiên Hạ không biết đã đến từ lúc nào rồi, sau lưng còn dắt theo một bầy ‘Rót xì dầu đảng’.
Nhìn cục diện trước mắt, Diêu Viễn trong đầu không hiểu sao xuất hiện một ý nghĩ: “Sao cảm giác như mình cũng sắp thành Boss gia dưỡng rồi ấy nhỉ?”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Đánh xong rồi?”
“Vâng” Nhìn là biết mà, Diêu Viễn yếu ớt nghĩ
Quân Lâm Thiên Hạ: “Vật phẩm em cầm hết đi.”
Nhược Vi Quân Cố: “Cái đó, Quân Lâm bang chủ, tôi thấy mọi người vẫn nên lấy một nửa đi, dù sao bang anh cũng bỏ ra không ít công sức.” Nói trắng ra là chủ lực, không có đám ngoại viện bưu hãn này bọn họ căn bản không đoạt nổi boss.
Quân Lâm Thiên Hạ: “Em khách sáo quá rồi.”
Chúng ta thì có quan hệ gì mà không khách sáo?? Diêu Viễn buồn bực, người này sao lại cứng đầu vậy chứ? Nổi cáu “Anh nhận cũng phải nhận, không nhận cũng phải nhận!”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Đanh đá vậy sao?”
Diêu Viễn: “…”
Hai người mặt đối mặt nói chuyện riêng, người ngoài tuy không biết bọn họ đang nói gì, nhưng hình ảnh rất hòa hài, có người đã bắt đầu chụp ảnh tới tấp, trong đó có Á Tế Á, Doreamon, Lạc Thủy cùng Ngạo Thị Thương Khung.
Lạc Thủy: “Giang hồ đồn bang chủ đối với đại tẩu có ý từ bao giờ ấy nhỉ?”
Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Hình như là từ khi chúng ta bắt đầu đi xử lý mấy kẻ nói bang chủ là ‘Nhân yêu’ ‘Lăng nhăng’ ‘Lạm sát kẻ vô tội’ thì phải, mốc chính xác có thể nói là lúc Như Ngọc lên kênh thế giới nói không được bắt nạt bang chủ phu nhân nhà chúng ta.”
Ngạo Thị Thương Khung: “Hự…”
Lạc Thủy: “Tiểu Thương ngươi có lời cứ nói, đừng có phát ra cái âm thanh táo bón đó!”
Ngạo Thị Thương Khung: “Ta chỉ muốn nói là hắn có ý với tẩu tử từ ngày xưa rồi .”
“A? ? ?”
Ngạo Thị Thương Khung nói câu này khiến mọi người trong nháy mắt loạn hết cả lên, chủ yếu là do bang chủ đại nhân của bọn họ trước giờ vẫn luôn đi trên con đường “Tuyệt tình hoa tâm”, đang từ nam tuyệt tình thăng thẳng lên thành nam thâm tình đơn phương, không phải quá kinh hồn sao?
Có người định lực không đủ, họa tại miệng , Tẩu Na Thị Na: “Thế ra Lão đại là nam ngây thơ à?”
Hệ thống thông báo: Tẩu Na Thị Na bị bang chủ Quân Lâm Thiên Hạ kick khỏi bổn bang.
Mọi người lập tức trật tự, Hùng Ưng số 1: “Sao Tẩu Na…” Một giây sau nhìn rõ người kick là bang chủ thì ngậm ngay miệng lại. Trong Thiên Hạ Bang bang chủ, Phó bang chủ cùng với Ôn Như Ngọc là có tư cách thêm người xóa người , nhưng bang chủ đại nhân chưa từng sử dụng chức năng này, lần này là lần đầu, có thể thấy lời nói của bạn Tẩu Na Thị Na là cỡ nào không thuận tai rồi.
Mà Tẩu Na Thị Na do bị tống khỏi bang phái, chỉ có thể ở kênh phụ cận tê tái lên tiếng: “Bang chủ ta sai rồi, người thả cho ta trở về đi! Người không phải nam ngây thơ nam, người là nam vĩ đại! ! !”
“…”
Trong YY Thiên Hạ Bang như muốn nổ tung, đều tỏ vẻ đứa nhỏ này hết thuốc rồi, phỏng chừng hôm nay sẽ bị bang chủ ngược chết.
Đảng khán giả Bách Hoa Đường thấy Tẩu Na Thị Na kêu rên thảm thiết thì tỏ vẻ rất hiếu kỳ, đại thần Quân Lâm Thiên Hạ làm gì mà khiến hắn bi thương như vậy?
Diêu Viễn tự nhiên cũng toát mồ hôi, vị nam vĩ đại kia hiện còn đang đứng cạnh cô đây.
Đứa nhỏ ngay thơ Tẩu Na Thị Na ở kênh phụ cận tiếp tục nói: “Đại tẩu! Ngài nói đỡ với bang chủ giúp ta, cho ta về quê đi! Ta vừa bởi vì ngôn từ bất kính bị lão đại đá ra khỏi bang rồi!”
“A?” Diêu Viễn kinh ngạc, nhìn gương mặt tuấn mỹ vô địch trên màn hình, tâm run lên, lại không hiểu sao nghĩ ngay đến hai chữ “Rắn rết”, a di đà phật.
Nhược Vi Quân Cố: “Lời tôi nói bang chủ mấy người chắc gì đã nghe?”
“Em có thể thử” Là câu trả lời trên kênh phụ cận của bang chủ nào đó.
Quần chúng vây xem đều nhịn không được mà suy đoán thật ra mỗ bang chủ đá người chẳng qua là muốn tạo chủ đề nói chuyện với phu nhân thôi phải không? Vì vậy nhao nhao nhìn về phía Tẩu Na Thị Na, mắt mang xót thương, đến cái bia ngắm cũng không phải.
Diêu Viễn tóm lại vẫn cảm thấy chuyện này hoàn toàn không liên quan tới cô, có điều Tẩu Na Thị Na cứ lặng lẽ nhìn như vậy lại không khỏi khiến cô nổi máu hiệp nghĩa, nhưng mà nên nói gì đây? Nửa ngày mới nghĩ ra được câu: “Quân Lâm bang chủ, vạn sự dĩ hòa vi quý.”
“…”
Trong YY, Lạc Thủy cười ầm lên: “Ta bạo gan nói một câu, nếu tẩu tử không phải đã là người của bang chủ, ta thật cũng muốn theo đuổi.”
Ôn Như Ngọc: “Dùng phương thức của nam hay nữ?”
Lạc Thủy: “Biến”
Mọi người đợi bang chủ trả lời, kết quả hồi lâu cũng không có động tĩnh, mãi cho đến khi Ngạo Thị Thương Khung lại ‘hự’ một tiếng, nói: “Bang chủ hẳn là đang cùng tẩu tử nói chuyện riêng rồi.”
Không sai, Diêu Viễn đang ở trong kênh nói chuyện riêng, mà câu trả lời của Quân Lâm Thiên Hạ là: “Dĩ hòa vi quý sao? Nghe cũng không tồi.”
Sao cảm giác như có ẩn ý gì đó? Diêu Viễn trông gà hoá cuốc mà nghĩ, kết quả người đối diện lại nói , “Bang phái của em rất tốt.”
Tìm không ra bẫy rập, hẳn là không có, Nhược Vi Quân Cố: “Cám ơn.”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Đã như vậy, hai bang hòa thân đi? Anh đại biểu bang phái bọn anh, em đại biểu bang phái các em, ý em thế nào?”
Hòa thân? !
Quân Lâm Thiên Hạ tiếp tục nói: “Vật phẩm đánh boss vừa thu được anh không nhận, em cầm coi như một phần sính lễ đi.”
Sính lễ?
Đại thần anh nhất định phải như vậy sao? Thật khó nói chuyện tiếp mà…
Nhược Vi Quân Cố: “Quân Lâm bang chủ, tôi trước mắt chưa có gả cưới chi tâm*.”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Tâm có thể từ từ, trước cứ trao thân cho anh.”
Câu nói này chụp lại, phát lên kênh thế giới không phải là khiến khối người phun nước vào màn hình rồi sao?
Quân Lâm Thiên Hạ: “Phần sính lễ còn lại…” Gửi tới một bức ảnh chụp danh sách sinh lễ hoa lệ thiếu chút thì chọc đui mắt người nào đó.
Nhược Vi Quân Cố: “…”
Nhược Vi Quân Cố: “Được!”
Sau đó Diêu Viễn nhìn mỗ bang chủ lên kênh phụ cận thông báo kết hôn, rốt cuộc sau hai giây nghệt ra mới lại hoàn hồn , cô vừa đồng ý sao? Nói rồi sao? ? Trong khoảnh khắc bị mờ mắt vì tiền sao???
Còn nữa, sao đột nhiên bọn họ lại nói đến kết hôn ? Sau đó còn đi đến thỏa thuận? Lúc đầu không phải… Không phải đang nói chuyện trong bang anh ta có người vừa bị kick ra sao???
Trên kênh phụ cận, Quân Lâm Thiên Hạ bang chủ công bố tin tức ngày mai muốn cùng Nhược Vi Quân Cố thành thân xong quả nhiên dẫn tới sóng to gió lớn, kinh ngạc có, máu gà có, tung hoa cũng có.
Lạc Thủy: “Hóa ra mới rồi là hai người đang bàn chuyện kết hôn sao? !”
Ôn Như Ngọc: “Bang chủ quả nhiên ở phương diện nào cũng có thể được gọi là thần nhân ôi mẹ ơi, thần tốc!!”
Doreamon: “A a a a a a!”
Hoa nở: “Ta cũng muốn gào rú!!!”
Đi đâu phải là nào: “Bang chủ sắp kết hôn , OMG, ta sinh thời rốt cuộc cũng được chứng kiến rồi !”
Vân vân, vân vân…
Bang chủ đại hỉ, đại xá thiên hạ, mỗ nam bị kick được về vị trí, lệ rơi đầy mặt, không quên cảm tạ ân nhân: “Tẩu tử, cám ơn đại ân đại đức đại nhân đại nghĩa của người! Tuy rằng lần trước ta chỉ kịp ở trong dòng người vội vội vàng vàng liếc người một cái, nhưng liền biết người là thiên tiên hạ phàm, tâm hồn người cũng giống như ngoại hình người đẹp kinh hồn đẹp loạn hết cả lên **!!!”
Khi kênh thế giới cũng bùng nổ việc bang chủ Thiên Hạ Bang Quân Lâm Thiên Hạ cùng Bách Hoa Đường Nhược Vi Quân Cố muốn kết liền cành thì Diêu Viễn rốt cuộc hiểu được mình đã bị bá vương ngạnh thượng cung , ặc, hoặc nên nói, bị lùa thượng bá vương?
Diêu Viễn cảm thấy mình rất tà ác, sau đó… đỏ mặt .
Yêu ảo gì gì đó quá đáng ghét!
Lời đã nói ra miệng, Diêu Viễn làm người luôn chính trực, giữ lời đành tiếp nhận bánh xe vận mệnh đột nhiên nghịch chuyển.
Hôm đó mãi cho đến khi logout, Diêu Viễn vẫn là hoa hết cả mắt, chỉ nhớ mang máng mỗ bang chủ có gửi một tin nhắn riêng: “Nghỉ ngơi sớm một chút, tối mai login trước tám rưỡi được không?”
Diêu Viễn có chút hoảng hốt, trả lời: “Được”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Tốt rồi, chuyện kia cứ để anh lo, em không phải để ý gì hết, chỉ cần đến là được.”
Nhược Vi Quân Cố: “Vâng.” Đang định thoát lại bị gọi lại
Quân Lâm Thiên Hạ “Đưa anh số điện thoại, mai khoảng tám giờ sẽ gọi em.”
Nhược Vi Quân Cố: “… Em sẽ lên mà”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Cứ đưa anh đi.”
Diêu Viễn: “…”
Nhược Vi Quân Cố: “138××××××××.”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Được rồi, ngày mai gặp.”
Diêu Viễn cảm thấy anh ta dường như rất bình tĩnh, còn chính mình thật sự là yếu đuối, không phải chỉ là kết hôn trong trò chơi thôi sao? Cũng không phải thật, lo lắng sợ hãi gì chứ? Nghĩ vậy giống như kinh mạch được đả thông, Diêu Viễn cũng bắt đầu ổn định tâm tình một chút.
Vừa muốn bình tĩnh tắt máy tính, tiếng chuông báo tin nhắn lại vang lên: “Anh là Giang Thiên, đây là số của anh, ngủ ngon.”
“…”
Hiện thực cuộc sống cũng bị thẩm thấu rồi ôi mẹ ơi.
———————–
*Gả cưới chi tâm: Ý định cưới xin, ở đây mỗ bang chủ cố tình lờ đoạn gả cưới linh tinh chỉ để ý chứ tâm, cũng là tim, lòng (,mề :))) ) xong trêu cô Diêu.
**Nguyên bản: Đẹp ‘Nhất tháp hồ đồ’ (一塌糊涂)
5.2
Ngày thứ hai đi làm, giờ ăn cơm trưa đồng nghiệp ngồi đối diện hỏi Diêu Viễn: “Diêu mỹ nữ, làm sao mà cả buổi sáng nay tâm trạng có vẻ nặng nề vậy?”
Diêu Viễn ngoài mặt vẫn rất nghiêm chỉnh , cho nên nghiêm chỉnh trả lời: “Chứng sợ hãi tiền hôn nhân.”
Đồng nghiệp kinh ngạc không thôi, “Cô sắp kết hôn ? !”
Nói xong ngay chiều hôm đó toàn bộ giáo chức ỏ Giang Đại đều biết giáo viên từng đi nghiên cứu chuyên sâu từ Canada về, mới nhậm chức được hai tháng, ngày đầu tiên vào trường liền hấp dẫn không ít thầy giáo độc thân, Diêu đại mỹ nữ chuẩn bị kết hôn.
Quân Lâm Thiên Hạ nếu biết chiêu này của hắn vô hình trung xử lý không ít tình địch trong hiện thực, có lẽ sẽ càng không chút do dự mà xúc tiến “Kết hôn”.
Quay lại với Diêu Viễn bên này, đồng nghiệp còn chưa kịp hỏi cho kỹ, Diêu cô nương đã ra vẻ vò nẻ không sợ sứt mà nói: “Thôi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng đi, lại nói, khụ khụ, kết hôn xong không thoải mái thì ly hôn là được, đằng nào thủ tục cũng dễ.”
Đồng nghiệp càng sợ hãi thán phục , đúng là từng ra nước ngoài có khác, tư tưởng phóng khoáng thật!
Đồng nghiệp vẫn đang cảm khái, có người đã tới chào hỏi Diêu Viễn, là hai nam sinh, người bắt chuyện đầu tiên đầu tóc y chang con nhím, mặc một chiếc gile bên ngoài áo phông, quần Harlan. Bạn nhỏ đẹp trai cười híp mắt hướng Diêu Viễn “Hey” một tiếng, khiến các bạn đồng nghiệp không khỏi liên tục than thầm, cả sinh viên cũng đến thổ lộ, phải tội muộn rồi, người ta sắp lấy chồng rồi, lại nói cô giáo Diêu vừa vào trường đã có người bóng gió hỏi có thể tiếp thu tỷ đệ luyến* hay không? Đáp án là không, cho nên tiểu đệ đệ, nghỉ đi, đi học vẫn là nên tập trung vào học thôi.
Kết quả nam sinh kia cười híp mắt kêu một tiếng: “Chị dâu!” khiến các vị đồng nghiệp đồng loạt ngây ra** , Diêu Viễn thì bị tiếng “Chị dâu” này làm cho phát sặc, khụ khụ một lúc lâu rồi mới nhìn chằm chằm người trước mặt hỏi: “Cậu là?”
“Em là Tẩu Na Thị Na” Đối phương tươi cười sáng chói.
Ặc, Diêu Viễn nghĩ thầm, sao lại đụng phải rồi, lần trước lời đồn trên mạng về việc cô là mỹ nữ hẳn là do cậu ta truyền ra, mặc dù là… đề cao Diêu Viễn, nhưng cao quá cũng không hay lắm.
“Cậu là sinh viên trường này sao?”
“Không, em ở trường đại học bên cạnh, hóa ra chị dâu là ở trường này! Có thể gặp lại chị, em cảm thấy thật sự là quá có duyên ! Thời gian trước em cứ qua lại con đường kia suốt mà một lần cũng không thấy chị đâu, hôm nay đến chơi với bạn, thế mà lại gặp, chị bảo có duyên không chứ?”
“Ặc, rất có duyên .” Thành phố này không phải rất lớn sao?
“Chị dâu, em có thể chụp ảnh chị không?”
“Không”
“Đừng vậy mà!”
“…”
“Chị dâu là sinh viên trường này sao? Quá giỏi! Lớp cấp 3 của em thi đỗ được vào đây chỉ được có hai người thôi , một trong số đó chính là con mọt sách bên cạnh em đây.” Cậu ta ôm lấy bả vai nam sinh bên cạnh nói, “Huynh đệ này của em đến [ Thịnh Thế ] là cái gì cũng không biết, quá đụt! Chị dâu quả nhiên trâu bò, chơi điện tử giỏi như vậy mà học vẫn đỉnh!”
“… Cám ơn, em ăn cơm chưa?”
“Chưa ạ, chị muốn mời em ăn à?”
Diêu Viễn quét thẻ mua cơm cho hai cậu sinh viên, sau đó liền cùng đồng nghiệp nhanh chóng bỏ của chạy lấy người, đằng nào cũng ăn lưng lưng bụng rồi, ở lâu thật sự không phải hành động sáng suốt. Tẩu Na Thị Na bưng thức ăn nhìn bóng lưng Diêu Viễn, “Haizz, Sao đã đi rồi? Người ta còn chưa kích động xong mà!”
Con mọt sách bên cạnh vỗ vỗ vai cậu ta nói: “Đi là bình thường , tiện cho cậu biết luôn, cô ấy là giáo viên dạy trong trường, không phải sinh viên.”
Tẩu Na Thị Na: “Hả? !”
Trưa hôm đó, trong phòng ngủ mọt sách, Tẩu Na Thị Na kích động vạn phần leo lên trò chơi, trên kênh bang phái của Thiên Hạ Bang oanh tạc một đống:
“Ta hôm nay gặp được Đại tẩu !”
“Hơn nữa còn cùng Đại tẩu nói chuyện phiếm cự ly gần !”
“Hôm nay Đại tẩu mời ta ăn cơm ! ! Hai mặn hai rau! !”
“Giọng nói Đại tẩu siêu cấp êm tai !”
“Còn nữa, hóa ra Đại tẩu là giảng viên đại học! Nhìn quá trẻ hoàn toàn đoán không ra! !”
Giữa trưa không có mấy người online, nhưng bang chúng Thiên Hạ Bang nhiều, một phần ba người Online cũng đủ xem, N người im lặng tuyệt đối xong thì kỳ kèo thêm nội tình, cầu ảnh chụp.
Tẩu Na Thị Na: “Đại tẩu không cho chụp”
Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Bám theo chứ! Đồ ngốc!”
Lạc Thủy: “Hờ hờ, có khi lại bị diệt khẩu đấy.”
Tẩu Na Thị Na: “Đại tẩu rất dịu dàng !”
Lạc Thủy: “Vậy tại sao không bám theo?”
Tẩu Na Thị Na: “Khóc, tỷ ấy mua cơm cho ta xong là đi luôn, ta còn không kịp phản ứng…”
Huyết Sa: “Phúc hắc!***”
Ngạo Thị Thương Khung: “Tiểu Tẩu ngươi gặp Đại tẩu hai lầm rồi nhỉ, bang chủ còn chưa cưới nàng ấy vào cửa đâu, lá gan ngươi thật là lớn mà.”
Ôn Như Ngọc: “Ừm, việc này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng tuyệt đối không nhỏ, các ngươi phải ghi nhớ từng giây từng phút, bang chủ rất là hung tàn .”
Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Lão Đại không có mặt, Như Ngọc lại có đất kênh kiệu rồi.”
Ôn Như Ngọc: “Cái này không gọi là kênh kiệu, đây là hiểu tường biết tận, tin hay không thì tùy, đằng nào ta cũng tin , chúc ngươi may mắn, Tẩu Ca”
Tẩu Na Thị Na: “…”
Lạc Thủy: “Tiểu Tẩu đừng nghe Như Ngọc nói bậy, bang chủ rất hiểu lý lẽ .”
Sự thật chứng minh, trên phương diện yêu đương, lý lẽ chỉ như mây bay.
Hệ thống thông báo: “Tẩu Na Thị Na bị bang chủ Quân Lâm Thiên Hạ kick khỏi bổn bang.”
Ôn Như Ngọc: “Bang chủ đại nhân ngài đến rồi, tung hoa tung hoa! !”
Lạc Thủy: “…”
Ngạo Thị Thương Khung: “Khụ khụ, lão Đại, không cần hung tàn như vậy”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Lỡ tay”
Quần chúng: “…”
Lát sau bang chủ lại hạ mình giải thích một chút: “Đợi chốc nữa hãy lôi cậu ta vào lại, nhắc nhở một chút, tốt nhất là đừng nên lên mạng rêu rao về cuộc sống ngoài đời của người khác.”
Ôn Như Ngọc: “Được được, để ta xử lý!”
Tiếng lòng hiệp hội fan não tàn của Quân Lâm Thiên Hạ: “Bang chủ chính là chính trực như vậy a a a a a a!”
Ngạo Thị Thương Khung gửi tin nhắn riêng: “Thực ra ngươi còn muốn nghe thêm nội tình hơn đúng không?”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Hờ”
Ngạo Thị Thương Khung trong lòng tự nhủ, mình thì đi điều tra việc tư của người ta mặt không đổi sắc, áy náy cũng không thấy, lại không cho phép người khác bàn luận một ít chuyện về người ta, đây gọi là cái gì? Mà thôi, cũng không quan trọng.
Lại trở lại với Diêu Viễn, tan tầm, Diêu Hân Nhiên nghe nói cô muốn “Kết hôn” liền gọi điện thoại tới cười khuyên giải: “Không cần nghiêm trọng hóa việc hòa thân, chỉ là trò chơi trên mạng thôi mà.”
Nhưng là người ta đến số điện thoại cũng cho đi rồi, người kia liên lạc, Diêu Viễn đầu óc đình trệ nhớ ra mình lúc ấy còn nũng nịu mà trả lời một câu “Anh cũng ngủ ngon nhé” … Đây cũng quá giống đang yêu đương mà!!
“Lại nói, không thoải mái thì giải trừ tình trạng hôn nhân cũng được, đến chỗ NPC làm chút thủ tục là xong.”
Điều này Diêu Viễn cũng có nghĩ đến , nhưng buổi chiều lại nhận được tin nhắn “Tám rưỡi tối nay cử hành hôn lễ, hy vọng em không quên. Đối với cuộc hôn nhân của chúng ta anh rất nghiêm túc, hy vọng em cũng thế.” Diêu Viễn không hiểu sao nghe Quân Lâm Thiên Hạ nói chuyện luôn có cảm giác hiện thực cùng mạng ảo lẫn lộn, cho nên mới đặc biệt có sức ép, như là đại thần đang hành hạ tinh thần cô vậy.
Đến tối, để tránh đối phương “Rất thực tế” mà gọi điện đến thúc giục cô đi kết hôn, Diêu Viễn bảy giờ liền đăng nhập trò chơi, vừa mở kênh bang phái liền phải tắt đi ngay, quá ầm ĩ!
Mà kênh nói chuyện riêng của Nhược Vi Quân Cố cũng loạn cả lên, đa số là chúc cô cùng Quân Lâm Thiên Hạ trăm năm hạnh phúc, còn có linh tinh nào là nói cô cướp mất Quân Lâm bang chủ, hận ngươi vân vân .
Diêu Viễn trong lòng tự nhủ, ta cũng hận a, hận chính mình nhất thời bị tiền làm mờ mắt!
Thủy Thượng Tiên: “Em gái mở kênh bang phái đi, cả nhà có của hồi môn muốn đưa em!”
Nhược Vi Quân Cố: “Hà? Không cần đâu, trước chị không phải cũng nói…” Hôn lễ này không cần quá so đo sao?
Thủy thượng tiên: “Em thân yêu… Ôn Như Ngọc vừa liên hệ, nói trong bang quy của bọn họ có một điều là ‘Thuận ta thì sống chống ta thì chết’ … Ta lý giải nửa ngày, kết luận là, nếu em cùng bang chủ bọn họ ly hôn, chính là hòa thân thất bại… Chúng ta có thể sẽ bị diệt môn.”
Diêu Viễn sửng sốt, đập bàn nhảy dựng lên, “Thế thì quá vô sỉ !”
————–
*Tỷ đệ luyến: bạn trai/chồng kém tuổi
*Nguyên bản: 剧情卡带 tớ cũng không biết nên dịch sao cho mượt, bạn nào biết thì comment và trích nguồn tham khảo giúp tớ với nhé
*Phúc hắc: (chắc không cần nhưng cứ giải nghĩa cho chắc =)) ) Lòng dạ xấu xa, đen tối, mưu mô, quỷ quyệt, vân vân :v
5.3
Thủy Thượng Tiên: “Em phải nghĩ theo chiều hướng ‘thuận ta thì sống’ chứ”
Nhược Vi Quân Cố: “Chị… Thực ra chị rất muốn em cùng người ta hòa thân có phải không?”
Thủy Thượng Tiên: “Chị là loại người đó sao? !”
Nhược Vi Quân Cố: “Bức ảnh chụp em mờ mờ trên mạng cũng là chị phát tán phải không?”
Thủy Thượng Tiên: “Chị là loại người đó sao?!”
Nhược Vi Quân Cố: “… Quên đi.”
Việc đã đến nước này, nói nhiều cũng vô ích, chính sách nhất quán: Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
Thế nên khoảng tám giờ Diêu Viễn nhận của hồi môn trong bang xong, nhìn danh sách hảo hữu thấy Quân Lâm Thiên Hạ online tim không khỏi lại loạn nhịp hai giây, rất nhanh đối phương liền gửi tới tin nhắn: “Lên sớm vậy”
Nhược Vi Quân Cố: “…”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Vừa rồi còn đang nghĩ nếu em chưa lên mạng thì có thể gọi điện rồi, đáng tiếc.”
Diêu Viễn nghĩ thầm, anh là ngóng trông tôi gặp chuyện gì đấy à? “Em lên rồi đây.”
Sau đó hai người gặp nhau.
Hôm nay Quân Lâm Thiên Hạ thay một bộ đồ đỏ rực, diễm lệ y hệt… tân lang.
Sau đó giao dịch cho Diêu cô nương mấy thứ, Diêu Viễn liếc qua là một bộ trang bị màu đỏ đỉnh cấp, cùng với thần thú Chu Tước mà người người tha thiết ước mơ … Hôm trước trong danh sách kia hoàn toàn không có.
Nhược Vi Quân Cố: “Sao lại thế này?”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Vừa lấy được, xin lỗi, vẫn không tìm được Tuyết Kiếm cho em”
Nhược Vi Quân Cố: “Không… Ý em là sao lại đưa em những thứ này?”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Sợ em đào hôn.”
Diêu Viễn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, “Quân Lâm bang chủ, nếu như em đào hôn, các anh thật sự sẽ diệt môn bọn em sao?”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Em muốn đào hôn à?”
Nhược Vi Quân Cố: “… Không”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Thế thì không có khả năng này rồi”
Tức là nếu tôi đào hôn thì sẽ có khả năng này à… ? !
Sau đó Diêu Viễn tâm tình phức tạp nhận sính lễ trong danh sách hôm rồi khiến đồng chí hoa mắt đưa chân mà đại thần gửi tới.
Đại thần tâm tình lại rất tốt: “Đi thôi, sắp đến giờ lành rồi.”
Mình cuối cùng sắp thành boss nhà nuôi rồi? Đây là cảm nhận duy nhất trong lòng Diêu Viễn thời khắc đó.
Boss nhà nuôi bị bắt thay áo đỏ, bị dẫn vào Thiên Hi cung, vừa đi vào, bên trong đã rất náo nhiệt rồi, cô còn nhớ cách đây không lâu mới đến đây làm quần chúng dự khán hôn lễ của người khác, không nghĩ đến nhanh như vậy đã đến lượt mình , thật sự là thế sự vô thường.
Lạc Thủy: “Tân lang tân nương tới, tung hoa tung hoa tung hoa!”
N người cùng tung xong, nhân vật bên cạnh Nhược Vi Quân Cố phất nhẹ tay, tất cả lập tức an tĩnh lại .
Có nhất thiết phải trâu bò như vậy không??
Diêu Viễn khổ quen rồi sướng không chịu được, cảm thấy một màn này này thật sự là… khiến cô nảy ra ý muốn lâm trận bỏ chạy, nhưng nhìn chung quanh ba tầng trong ba tầng ngoài toàn người là người, trong đó cao thủ thì như mây… Phỏng chừng nếu chạy chết có khi còn không được toàn thây đi? Người trong bang cũng lục tục truyền tống tới rồi, Diêu Viễn ném ánh mắt cầu cứu qua, sau đó nhìn bang chúng Bách Hoa đường nhất trí nói: “Quân Lâm bang chủ đại thần, giờ lành đến rồi, mau chóng bái đường thôi!”
Trước đây sao không thấy bọn họ có tổ chức có kỷ luật như vậy?
Diêu Viễn không biết nên nói thế nào, đúng vậy, cô có chút khẩn trương, không nói tới hiện thực, cho dù là kết hôn trong game, cô cũng chưa thử bao giờ, hơn nữa vừa thử liền thử lớn như vậy luôn.
Quân Lâm Thiên Hạ: “Sao vậy?”
Diêu Viễn thực rất muốn nhổ ra một câu, sau đó cũng nói thật , “Anh quá phô trương lãng phí rồi.”
Đây chính là chênh lệch giai cấp sao? Diêu Viễn ‘Nghèo khổ’ đã quen, cũng loáng thoáng hy vọng người kia hiểu được, có câu châm ngôn nói như thế nào nhỉ: Bọn họ sống trong những thế giới khác nhau, kết hôn phải thật thận trọng!
Quân Lâm Thiên Hạ: “Ừ, có điều cả đời cũng chỉ kết hôn một lần, chúng ta cũng chỉ có một lần khoa trương này thôi, về sau cho em quản sổ, anh cần dùng đến tiền thì hỏi em, như vậy được không?”
“Khụ khụ khụ khụ!” Trước máy vi tính người nào đó ho khan đỏ cả mặt.
Quân Lâm Thiên Hạ: “Đúng rồi, bọn họ rủ em vào YY.”
Diêu Viễn vừa ho xong nhìn thấy “vào YY” lại giật thót mình, vào YY? Tức là nghe được giọng nói… “Hiện thực” quá rồi!
Vừa muốn cự tuyệt, Thủy Thượng Tiên đã gửi tin nhắn riêng, “Vào YY, kênh ××××××!”
Một lúc sau, Diêu Viễn không còn gì để nói, sao cô lại ngốc như vậy, có thể tưởng đây là YY bang mình chứ?
Ôn Như Ngọc: “Ai ya bang chủ phu nhân cuối cùng cũng vào rồi! Cả nhà chào mừng!!” N người ùa tới hỏi thăm, có thể nghe ra được tất cả vô cùng kích động .
Hùng Ưng Nhất Hiệu “Đại tẩu rên một tiếng coi, mọi người đều ngóng trông giờ phút này!!”
Thủy Thượng Tiên: “Em gái ta thẹn thùng, mọi người đừng có dọa nó chạy , ta thật vất vả mới lừa được nó vào đây.”
Diêu Viễn: “…”
A Di: “Quân tỷ tỷ trong YY bang phái cũng rất ít mở miệng mà.”
Cuối cùng cũng coi như có một người chưa táng tận lương tâm, Diêu Viễn rất là vui mừng.
A Di: “Cho nên thật là háo hức mà, hôm nay Quân tỷ tỷ đại hôn, không biết có thể hát một bài trên YY không? Trước đây bang chủ nói Quân tỷ tỷ hát rất êm tai ! Thật lòng chờ mong!”
Chị họ nhà cô còn có cái gì chưa nói không? Ngoài ra, cô ca hát dễ nghe chỗ nào? Chị họ còn bảo giọng hát của cô làm hỏng cả nhạc nền ấy.
Ngạo Thị Thương Khung: “Thật vậy sao? Tò mò quá, có phải không hả người nào đó?”
Người nào đó, mỗ bang chủ, mọi người đều rất ăn ý điều chỉnh âm tần cho rõ, im lặng chờ vài giây, nhưng Quân Lâm bang chủ một từ cũng không nhả ra.
Ngược lại một giọng nữ mềm nhẹ xen đầy ý cười vang lên: “Hóa ra ngươi thật sự không phải con gái.”
“…”
“…”
N người im lặng tuyệt đối, không phải vì câu nói kia, mà là thanh âm kia cùng với người nói.
Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Vừa rồi là Đại tẩu sao? !”
Ngạo Thị Thương Khung: “Đúng vậy, sau đó vạn phần vinh hạnh tẩu tử mở miệng câu đầu tiên là nói với ta !”
Ôn Như Ngọc: “Ngươi thật không sợ chết.”
Ngạo Thị Thương Khung: “Ta ăn ngay nói thật thôi, có điều câu kia…”
Hoa nở: “Hờ hờ, tiểu Quân lúc nào cũng thật là đáng yêu.”
Tẩu Na Thị Na: “Ta bảo mà, tẩu tử giọng nói rất êm tai!”
Bảo Bối Ngoan: “Tẩu tử nói nhiều thêm một chút đi.”
Á Tế Á: “Ta đoán chắc là Quân tỷ tỷ thẹn thùng , hehe.”
Diêu Viễn xác thực… rất ngại ngùng, trở thành trung tâm cuộc nói chuyện áp lực rất lớn.
Mà người nào đó cuối cùng cũng lên sàn, lên tiếng giải vây, Quân Lâm Thiên Hạ: “Giờ lành đến rồi, qua Chủ Hôn Đài thôi.”
Thanh âm rất trầm, rất bình tĩnh, à… Diêu Viễn trong lòng tự nhủ, tóm lại… Cũng không tệ Sau đó không tình nguyện trả lời: “Vâng.”
Ngạo Thị Thương Khung: “Hờ hờ, rốt cuộc đạt được ước ao rồi nhé người nào đó.”
Mười giây sau, Ôn Như Ngọc: “Tiểu Thương, xin lỗi, người nào đó trong miệng ngươi, bang chủ vĩ đại bảo ta chặn họng ngươi.”
“…”
Hôn lễ cuối cùng cũng bắt đầu , Nhược Vi Quân Cố theo Quân Lâm Thiên Hạ đi tới trước Chủ Hôn Đài, những dòng chúc phúc bay tán loạn làm Diêu Viễn hoa cả mắt, hình thức hôn lễ là do Quân Lâm bang chủ đích thân chọn, mà đại thần yêu cầu chỉ có một: Tốc độ.
Cho nên đám người có mặt hôm đó đã được chứng kiến hồi hôn lễ tốc độ nhất trong lịch sử [ Thịnh Thế ].
Quân Lâm Thiên Hạ, con có nguyện ý cưới Nhược Vi Quân Cố làm vợ không?
Nguyện ý.
Nhược Vi Quân Cố, con có nguyện ý gả cho Quân Lâm Thiên Hạ không?
… Nguyện ý.
Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng.
Nửa phút im lặng, sau đó, hiện trường sôi trào .
“Sao? Xong rôi??? !”
“Không phải chứ, nhanh vậy? Ta còn chưa kịp phản ứng mà!”
“Sao lại thế, buổi lễ kết thúc rồi??? Ta vừa vào mà a a a a a!!!!!”
“Người đâu rồi người đâu rồi? ! Lão Đại cùng Đại tẩu đâu?? Rớt mạng rồi???? !”
Ôn Như Ngọc: “Đần vừa thôi, truyền tống vào động phòng rồi! !”
Hôn lễ long trọng nhất, tốc độ nhất [ Thịnh Thế ] này bị hậu nhân truyền tụng thành một đoạn giai thoại: “Năm đó, có một hồi hôn lễ, tân lang Quân Lâm Thiên Hạ lúc ấy là số một trong [ Thịnh Thế ], chậc chậc, hôn lễ kia tề tựu N cao thủ, không thể hoành tráng hơn, tiêu tốn 1 vạn đồng vàng, bao Thiên Hi Cung cả một tuần, nhưng quá trình từ đầu chí cuối không đến 2 phút tân lang liền kết thúc buổi lễ lôi tân nương vào động phòng , đây mới là trâu bò trong trâu bò.”
“Là lãng phí trong lãng phí.” Một tài khoản dự thính- Loli Tiểu Hào bình luận.
Loli Tiểu Hào đã từng hỏi tân lang kia, làm quái gì phải bao thiên hi cung cả tuần.
Tân lang trả lời: “Sợ em chạy , nhưng anh khẳng định trong vòng một tuần có thể tìm ra.”
Loli: “…”
Đó là chuyện sau này, hiện tại Loli Tiểu Hào vẫn là Nhược Vi Quân Cố, đang động phòng.
Diêu Viễn bỏ tai nghe ra, bởi vì bên trong đã nổ tung nồi, lỗ tai cô chịu không nổi.
Lúc này Diêu Viễn mới nhìn kỹ hỷ phòng đỏ rực này, ặc, hệ thống đại thần còn rất chuyên nghiệp , hỉ trướng, nến đỏ, bàn đàn hương…
Sau đó, tân lang tuấn mỹ vui mừng bước đến gần, nắm lấy tay cô, tim Diêu Viễn theo bản năng nhảy dựng, cuối cùng nghĩ thầm không lẽ muốn lăn trên giường thật? Hệ thống không… Vô sỉ như vậy chứ?
Hệ thống xác thực không vô sỉ như vậy, nhưng người trước mặt rất vô sỉ, “Sợ không?”
Nhược Vi Quân Cố: “…”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Phàm là việc gì cũng có lần đầu tiên.”
Nhược Vi Quân Cố: “…”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Phu nhân, chúng ta lên giường đi”
Không hiểu sao Diêu Viễn cảm giác Quân Lâm Thiên Hạ sau màn hình đang cười.
Nhược Vi Quân Cố: “Anh đang cười đấy à?”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Ừ”
Quân Lâm Thiên Hạ: “Vui vẻ.”
Sau đó Diêu Viễn lại không hiểu sao, giống như bị thôi miên, Nhược Vi Quân Cố như con rối bị giật dây trong truyền thuyết, bị Quân Lâm Thiên Hạ dẫn đến bên giường, vén lên hỉ trướng ngồi xuống, mặt đối mặt ôm nhau, sau đó màn hình dần dần tối đen lại.
Diêu Viễn cuối cùng chỉ cảm thấy, hệ thống thực ra cũng rất vô sỉ .