Chương 177: Giải vây
Thẩm Hồng lúc này cũng ngạc nhiên không ít " Kể cả Diệp Tông trúng Liệt Viêm Chưởng ở cự ly gần như thế chỉ sợ trọng thương cũng không nhẹ. Người trẻ tuổi thần bí này rút cuộc sao lại có nhục thân cường hãn như vậy? Chẳng lẽ hắn là cường giả Truyền Kỳ cấp?"
Thời điểm tinh thần mọi người xung quanh chưa khôi phục, Đoạn Kiếm đã nhanh chóng phản kích. Hắn giữ chặt cánh tay, tung một cước vào giữa vùng ngực và bụng của Thẩm Viêm.
Khuôn mặt Thẩm Viêm xanh mét, ruột gan như muốn phun ra. Nhục thân của hắn không thể chịu nổi sức mạnh một cước này, xương sườn cũng gãy vài đoạn.
Nhiếp Ly khẽ gật đầu hài lòng, Đoạn Kiếm rõ ràng rất biết lợi dụng ưu thế của nhục thể, đầu tiên giả bộ để lộ sơ hở khiến Thẩm Viêm cho rằng có thể chiếm thế thượng phong, sau đó thừa lúc Thẩm Viêm chủ quan liền khóa chặt tay làm cho hắn không thể né tránh, cuối cùng tung một cước đơn giản mà thô bạo, bộc phát tối đa uy lực. Hắc Kim cấp cường giả tuy mạnh nhưng trúng một chiêu này lập tức sẽ đánh mất sức chiến đấu.
“Đoạn Kiếm, đừng giết hắn.” Nhiếp Ly bình tĩnh nói, nếu hiện tại giết người của Thần Thánh thế gia thì tình hình tiếp theo sẽ vượt tầm kiểm soát, bây giờ chưa đến lúc ra tay!
“Vâng!” Đoạn Kiếm buông tay, Thẩm Viêm lúc này rơi xuống đất, co người quỳ rạp như con tôm.
Chỉ một chiêu đã hạ một Hắc Kim cấp cường giả!!
Toàn bộ đại sảnh chìm vào yên tĩnh đến mức chết lặng, mọi người khiếp sợ nhìn Đoạn Kiếm vẫn lạnh lùng đứng như chưa có gì xảy ra. Người thanh niên này quả thật đáng sợ!!
Diệp Tu cùng Diệp Sóc bốn mắt nhìn nhau đều hiện lên vẻ khiếp sợ. Tuy bọn họ cảm giác được thực lực Đoạn Kiếm cũng không tệ lắm, nhưng tuyệt đối không ngờ lại cường đại đến cấp độ này. “Bị trúng Liệt Viêm chưởng ở cự ly gần như vậy mà không hề bị ảnh hưởng thì cũng thôi đi, lại còn có thể tung ra một cước phản kích thì quả thật là quá trâu bò rồi ! Thực lực này chắc không thua gì so với Diệp Tông ?”
Quan trọng là người thanh niên này tuyệt đối tuân lệnh Nhiếp Ly ! Không ngờ Nhiếp Ly có năng lực thu phục một đại cao thủ như vậy!
Những cao thủ của các thế gia sau một hồi thật lâu mới hoàn hồn lại, hít một ngụm khí lạnh “Thực lực Đoạn Kiếm này, toàn bộ Quang Huy chi thành người có thể áp chế được hắn chắc không quá ba người a! Vấn đề là bọn họ hoàn toàn chưa nghe qua tên tuổi của người thanh niên này, hoàn toàn không biết là người của thế gia nào, hắn giống như sao chổi vậy, bỗng dưng quật khởi làm người khiếp sợ."
Thẩm Hồng lúc này cũng có cảm giác bất an, thực lực Đoạn Kiếm thi triển ra chỉ sợ đã không thua kém hắn, Nhiếp Ly bỗng nhiên có được một cao thủ thực lực cường đại như vậy làm thủ hạ, quả thực là sự tình ngoài ý muốn.
Đám người Tiêu Dực tròng mắt gần như muốn rớt ra, khiếp sợ khẽ liếc nhìn Nhiếp Ly. Thì ra trước giờ bọn họ vẫn xem nhẹ Nhiếp Ly, trừ tự thân tu vi thiên phú ngoài sức tưởng tượng ra, khả năng thu phục nhân tâm của Nhiếp Ly cũng làm người ta choáng ngợp!
Thấy Thẩm Viêm ngã xuống đất, nội tâm Thẩm Tú không ngừng sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, liên tục lui về phía sau.
“Ta ghét nhất nữ nhân tâm địa rắn rết !” Đoạn Kiếm lạnh lùng nhìn lướt qua Thẩm Tú, hắn nhớ tới ánh mắt ác độc của Tư Không Hồng Nguyệt khi dùng roi da quất hắn, lạnh lùng vung ống tay áo lên.
Oành một tiếng, Thẩm Tú bị đánh bay ra ngoài, hai má sưng húp lên, tóc tai rối loạn, quỳ rạp trên mặt đất, bộ dáng chật vật không chịu nổi.
“Ngươi...” Thẩm Tú nước mũi nước mắt chảy ra, muốn thoá mạ nhưng lại không thể mở miệng, bộ dáng vô cùng thê thảm. Thân là muội muội của gia chủ Thần Thánh thế gia, chưa từng chịu qua khuất nhục như vậy, Thẩm Tú không nhịn được khóc rống lên.
Đoạn Kiếm tiến lên chuẩn bị đem Thẩm Tú ném ra ngoài bỗng xuất hiện một thân ảnh tựa như núi cao chắn trước người hắn, một cỗ khí tức cường đại toả ra áp chế Đoạn Kiếm.
Người này là cao thủ ! Đoạn Kiếm rùng mình, ngẩng đầu nhìn. Cao thủ này chính là gia chủ Thần Thánh thế gia, Thẩm Hồng.
“Người trẻ tuổi, làm việc gì cũng nên chừa một đường lui. Hôm nay Thẩm Viêm cùng Thẩm Tú ít nhiều có mạo phạm, ta thay mặt bọn họ cáo lỗi.” Thẩm Hồng nhìn Đoạn Kiếm nói.
Nhiếp Ly khẽ nhướn mày, sự tình đã phát triển đến mức này, lão hồ ly Thẩm Hồng vẫn có thể nhẫn, Nhiếp Ly muốn nhìn Thẩm Hồng này rút cuộc là có chủ ý gì.
Đoạn Kiếm nhìn thoáng qua Nhiếp Ly thấy Nhiếp Ly khẽ lắc đầu, hắn liền dừng bước, không tiếp tục cùng Thẩm Hồng phát sinh xung đột, lạnh lùng đứng yên.
Lập tức có vài người của Thần Thánh thế gia tiến đến dìu Thẩm Viêm cùng Thẩm Tú đi. Thẩm Hồng xoay người chuẩn bị trở về, trước khi đi còn khẽ truyền âm cho Đoạn Kiếm: “Người trẻ tuổi, với thực lực của ngươi mà chịu nghe lệnh một thiếu niên, thật sự là đáng tiếc. Nếu ngươi có hứng thú, sau khi yến hội hôm nay chấm dứt có thể đến Thần Thánh thế gia ta, đại môn Thần Thánh thế gia lúc nào cũng rộng mở với ngươi !”
Nói xong , Thẩm Hồng hướng đi tới vị trí gia tộc của mình.
Đoạn Kiếm khẽ cười nhạt, Thẩm Hồng lần này thật sự là phí công vô ích mời chào hắn. Quan hệ của hắn với Nhiếp Ly không phải là loại quan hệ bình thường, hắn là cam tâm tình nguyện đi theo Nhiếp Ly, người khác có đưa ra bất cứ điều kiện gì, kể cả uy hiếp sinh mạng, hắn cũng tuyệt đối không phản bội Nhiếp Ly.
Thấy Thẩm Hồng đã trở về, Nhiếp Ly nhìn Tiêu Vân Phong cùng Tiêu Ngưng Nhi, mỉm cười nói: “ Những tên miệng thối kia cuối cùng cũng bị đuổi đi, toàn bộ thế giới đều thanh tĩnh, không còn ảnh hưởng tới tâm tình của bá phụ và Ngưng Nhi, các ngươi tiếp tục đi!”
Tiêu Ngưng Nhi trên mặt còn giữ một tia nước mắt cảm kích nhìn Nhiếp Ly, lòng có thiên ngôn vạn ngữ nhưng lại không biết nên nói thế nào.
Nhiếp Ly cười sang sảng: “Ngưng Nhi đừng để ý, nếu người của Thần Thánh thế gia còn dám đến khi dễ ngươi, ngươi tới đây nói cho ta biết, ta giải quyết bọn chúng!”
“Nhiếp Ly hiền chất, cám ơn ngươi giải vây giúp chúng ta !” Tiêu Vân Phong chắp tay, thành khẩn nói. Hắn thân là gia chủ Dực Long thế gia, vì sự tồn vong của gia tộc nên không dám quá mức đắc tội Thần Thánh thế gia, khiến Ngưng Nhi phải chịu ủy khuất. Nhiếp Ly không để Ngưng Nhi chịu bất cứ thiệt thòi nào, Tiêu Vân Phong nhìn Ngưng Nhi cạnh mình nghĩ “ Nữ nhi ắt phải lấy chồng, mình có nên đến chỗ tộc trưởng Thiên Ngân thế gia nói chuyện hay không đây!”
Việc hôn ước của Ngưng Nhi nếu đổi lại các thế gia khác, khẳng định họ không dám đắc tội Thần Thánh thế gia, cũng chỉ có Nhiếp Ly mới dám kịch liệt đối đầu với Thần Thánh thế gia như vậy. Tuy rằng Thiên Ngân thế gia chỉ là một quý tộc thế gia, thế nhưng có Nhiếp Ly cùng Đoạn Kiếm, tương lai nhất định huy hoàng, đừng nói trở thành hào môn thế gia, kể cả trở thành đỉnh phong thế gia cũng không phải không có khả năng.
Nhiếp Ly đến bên cạnh Tiêu Ngưng Nhi thì thầm vào tai : “Tối hôm nay chúng ta sẽ giải quyết Thần Thánh thế gia, lúc đó các ngươi phải cảnh giác bảo trọng.”
Tiêu Ngưng Nhi vô cùng kinh ngạc, tin tức này làm nàng khiếp sợ, hồi lâu sau nàng ngưng trọng gật đầu. Động thủ với Thần Thánh thế gia nhất định sẽ là một trận ác chiến.
“Bá phụ, ta đi trước, xin cáo từ!” Nhiếp Ly mỉm cười, hắn còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Sau khi nói lời từ biệt với đám người Tiêu Vân Phong, Nhiếp Ly tiếp tục đi thông báo Lục Phiêu và đồng bọn.
Người tiến vào đại sảnh càng lúc càng nhiều. Nhiếp Ly sau khi quan sát khắp nơi một chút liền trở về ngồi cạnh Diệp Tu cùng Diệp Sóc, Đoạn Kiếm vẫn đứng cạnh Nhiếp Ly vẻ mặt nghiêm nghị. Diệp Tu cùng Diệp Sóc ngẩng đầu nhìn Đoạn Kiếm muốn bắt chuyện nhưng nhìn biểu hiện của hắn đành im lặng.
“Nhiếp Ly, ngươi sắp xếp cho Đoạn Kiếm một chỗ ngồi đi.” Diệp Tu lên tiếng. Đoạn Kiếm tuổi trẻ đã có được thực lực như vậy, bọn họ không thể không coi trọng. Tiềm lực của Đoạn Kiếm trong tương lai là thứ không thể đánh giá!
Nhiếp Ly nhìn thoáng qua Đoạn Kiếm, chỉ thấy Đoạn Kiếm lắc lắc đầu, liền cười nói: “Ài, hắn không muốn ngồi!”
Diệp Tu cùng Diệp Sóc âm thầm nghi hoặc, Nhiếp Ly dùng loại thủ đoạn gì mà khiến Đoạn Kiếm trung thành với hắn như thế? Diệp Tu biết Đoạn Kiếm là Nhiếp Ly mang từ trong Hắc Ngục thế giới ra, về phần trong Hắc Ngục thế giới phát sinh chuyện gì, hắn cũng không rõ.
Nhiếp Ly cùng Diệp Tu, Diệp Sóc chuyện trò vui vẻ làm các thế gia cao thủ thấy được khẽ trầm mặc. Vẫn có lời đồn đãi rằng Nhiếp Ly cùng nữ nhi của thành chủ quan hệ chặt chẽ, trước kia rất nhiều người đều cho rằng kể cả Nhiếp Ly thiên phú trác tuyệt, muốn cưới nữ nhi thành chủ vẫn là trèo cao, thế nhưng hiện tại không ai dám nghĩ vậy.
“Nhiếp Ly có Đoạn Kiếm là trợ thủ đắc lực, địa vị không còn như trước. Thực lực Đoạn Kiếm đã đạt tới cấp độ như thành chủ đại nhân, đặc biệt tuổi còn rất trẻ!”
Có vốn liếng như vậy, chỉ sợ Phong Tuyết thế gia sẽ mau chóng thúc đẩy hôn ước giữa Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân. Đám hỏi giữa đa số các thế gia cũng là vì củng cố địa vị, tăng cường thực lực khiến thế lực của gia tộc đạt tới đỉnh phong.
Nhiếp Ly đã có đầy đủ tư cách!
Các thế gia gia chủ nhao nhao hướng Thiên Ngân thế gia tranh thủ chào hỏi làm quen.
Nhiều thế gia gia chủ đến bắt chuyện cùng Thiên Ngân thế gia, trong đó còn không thiếu các hào môn thế gia, nhất thời làm Nhiếp Hải có cảm giác thụ sủng nhược khinh. Hắn phong quang đầy mặt, nhanh chóng đứng lên liên tiếp cạn chén, hắn biết hết thảy vinh quang này đều là Nhiếp Ly mang đến.
“Nhiếp Hải gia chủ, ta kính ngươi một ly, đây là tiểu nữ Ngưng Nhi, là bằng hữu của Nhiếp Ly.” Tiêu Vân Phong cũng mang theo Tiêu Ngưng Nhi lại kính rượu. Tiêu Ngưng Nhi mặt hơi đỏ, nhưng cũng thanh nhã nâng chén.
“Đa tạ Tiêu gia chủ, ta đây cạn chén để tỏ lòng thành kính.” Nhiếp Hải uống một hơi cạn sạch, khẽ đánh giá Tiêu Ngưng Nhi. Nhiếp Ly vừa rồi ra mặt cho Tiêu Ngưng Nhi, chắn hẳn Tiêu Ngưng Nhi đối với Nhiếp Ly rất quan trọng , bằng không Nhiếp Ly sẽ không trở mặt với Thần Thánh thế gia, nhưng nghe nói Nhiếp Ly lại theo đuổi Diệp Tử Vân làm Nhiếp Hải mơ màng khó hiểu.