Chương 436: Ngoài ý muốn?

Thời gian mấy tháng trôi qua, Nhiếp Ly một mực không ngừng bồi dưỡng huấn luyện những thành viên trung thành với Yêu Minh, mà còn bồi dưỡng những cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc mà hắn chiêu mộ.

Lúc này, đám người Nhiếp Ly cũng không ngừng khuếch trương thế lực lên, có nhiều thần dược như thế cùng các thiên tài địa bảo, Yêu Minh – Thiên Hành Minh cùng Âm Minh như diều gặp gió tốc độ phát triển kinh người.

Thực lực của Nhiếp Ly cũng điên cuồng mà tăng lên, đạt đến Thiên Chuyển Cảnh đỉnh phong.

Mặc dù chỉ là Thiên Chuyển Cảnh đỉnh phong, nhưng mà thực lực chân thật của Nhiếp Ly không kém hơn cường giả Long Đạo cảnh Ngũ Trọng Thiên.

Thiên Đạo Thần Quyết, càng tu luyện càng khó lên, nhưng về sau khi thực lực càng tăng lên thì tốc độ phát triển sẽ vượt xa những thiên tài bình thường gấp chục lần.

“Nhiếp Ly, ta phải lập tức chấp nhận chức chấp sự Thiên Hà Đường của Cố Thị tông tộc, tuy rằng tên tiểu tử Cố Hằng đã bị phạt diện bích, nhưng thế lực dưới tay hắn đều không yên tĩnh tí nào, đoạn thời gian trước đã có ít người mưu phản Yêu Mình đều được bọn hắn thu nạp!” Cố Bối nhìn hướng Nhiếp Ly nói.

“Thiên Hà Đường chấp sự, đây là chức vị gì?” Nhiếp Ly không khỏi ngạc nhiên mà hỏi.

“Là như vậy, tại trong Cố Thị tông tộc, thuận vị người thừa kế là không có quyền lực gì, nhưng mà với tư cách thuận vị người thừa kế thứ nhất, liền có tư cách nhận chức chấp sự Thiên Hà Đường, Thiên Hà Đường này tuy không lớn, chỉ có mấy trăm người mà thôi, nhưng trên phương diện mà nói nó liên quan đến công việc của gia tộc, một khi có thể vững bước ổn định Thiên Hà Đường thì tiếp theo liền có thể quản lý cả gia tộc!” Cố Bối mỉm cười nói ra.

“Làm chấp sự chấp chưởng Thiên Hà Đường bộ có khó khăn gì sao?” Nhiếp Ly mỉm cười hỏi.

“Chỉ mình ta quản lý thì còn có thể nói là có khó khăn, nhưng ta đây còn có tỷ tỷ à nha.” Cố Bối cười một tiếng nói.

Nghe được lời của Cố Bối, trong đầu Nhiếp Ly liền liên tưởng đến mỹ nhân tuyệt sắc làm rung động lòng người, tính cách quật cường và thông minh kia.

“Không biết tỷ tỷ của người giờ thế nào rồi?” Nhiếp Ly không khỏi mà hỏi.

“Được thần dược trời ban của ngươi cho, tu vi của tỷ tỷ ta tăng mạnh, đã đến Long Đạo cảnh nhị trọng, ngoại trừ chỉ đạo ta giải quyết công việc của tộc ra, phần lớn thời gian đếu dùng tu luyện, nàng muốn mượn dùng những dược lực đó trong vòng mấy năm phải trùng kích lên Vũ Tông cảnh!” Cố Bối nói ra.

“Thiên phú của tỷ tỷ ngươi thật quá kinh người!” Nhiếp Ly không khỏi cảm thán nói ra.

“Tỷ tỷ của ta còn thường xuyên hỏi ngươi đâu rồi, ngươi là thần mạng chi nhân của tỷ tỷ ta, có khả năng nghịch chuyển vận mệnh! Nàng để cho ta đi theo phụ tá ngươi!” Cố Bối cười một tiếng nói.

Thần mạng chi nhân? Nghịch chuyển vận mệnh?

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút. Cố Lam tỷ tỷ nói, thật đúng là chuẩn xác, hắn chính là vì nghịch thiên mà tới.

Nhiếp Ly ánh mắt thâm sâu tập trung nhìn về địa phương xa xôi, nghĩ đến tên Thánh Đế vô cùng cường đại kia. Trong tâm của hắn liền không ngừng sinh ra cảm giác mãnh liệt.

Ngay tại lúc này, đầu của Nhiếp Ly đột nhiên giống như là nổ tung vậy

“A?” Nhiếp Ly thống khổ gào rú, cái loại đau đớn khủng bố này, làm cho Nhiếp Ly cũng hoàn toàn không có cách nào mà thừa nhận.

“Nhiếp Ly, ngươi làm sao vậy?” Cố Bối ở một bên vội vàng hỏi, chứng kiến Nhiếp Ly thống khổ ôm đầu càng không ngừng gào rú.

Cuối cùng chuyện gì xảy ra? Nhiếp Ly tại sao đột nhiên lại như vậy?

Nghe được tiếng gào thét của Nhiếp Ly, Long Vũ Âm, Lục Phiêu, đám người Lý Hành Vân cũng nhao nhao chạy tới.

“Nhiếp Ly hắn làm sao vậy?”

“Nhanh đỡ hắn lên!”

Mọi người ba chân bốn cẳng đem Nhiếp Ly đỡ lên, sau đó đem Nhiếp Ly thả ngã xuống giường.

Bất quá Nhiếp Ly vẫn giãy giụa ngông ngừng như một con lăn quăng.

Long Vũ Âm chứng kiến bộ dạng thống khổ của Nhiếp Ly. Nước mắt thoáng cái liền chảy xuống: “Hắn đến cùng là thế nào?”

“Xảy ra chuyện gì vậy? Có phải hay không tu luyện tẩu hỏa nhập ma rồi hả?” Lý Hành Vân cũng là chưa bao giờ gặp tình huống như vậy, hắn chỉ có thể đè Nhiếp Ly xuống, sau đó bắt mạch cho Nhiếp Ly, tuy rằng không phải là y sư, nhưng hắn vẫn hiểu sơ một ít y thuật.

Trước kia đều nghe theo Nhiếp Ly, bọn hắn tới bây giờ không nghĩ tới, có một ngày Nhiếp Ly đột nhiên trở nên như vậy, thoáng cái không biết nên giải quyết như thế nào.

“Mạch tượng không có vấn đề gì.”

“Hẳn là Linh Hồn Hải xảy ra một vài vấn đề!”

“Nếu như là Linh Hồn Hải xảy ra vấn đề, chúng ta không thể lung tung nhúng tay!”

“Ở phụ cận đây có thiết lập một kết giới, mặt khác cấp cho hắn một ít An Thần Hương!”

“Nhanh đi tìm một tên y sư tốt tới đây!”

Rất nhanh. Lần lượt từng y sư chạy tới chỗ Nhiếp Ly, đều là cao cấp y sư của ba Đại Thế Gia, bất quá bọn hắn đối với Nhiếp Ly tiến hành quan sát về sau, đều lắc đầu bất đắc dĩ rời đi. Bọn hắn đối với tình huống của Nhiếp Ly cũng không có cách nào giúp được.

Nhiếp Ly cảm giác có một cỗ lực lượng kinh khủng tại trong đầu của hắn càng không ngừng oanh tạc. Hắn chẳng qua là cảm giác vô cùng đau đớn khủng bố, cả cái Linh Hồn Hải giống như là muốn vỡ vụn hết vậy

Trong lúc mơ hồ, hắn dường như thấy được một thân ảnh quen thuộc, một bóng nữ tử quen thuộc mà đầy thân thiết, Nhiếp Ly không tự chủ được liền bước tới.

“Sư phụ!” Nhiếp Ly thì thào nói lấy.

Long Vũ Âm, đám người Lý Hành Vân đều canh giữ ở bên cạnh Nhiếp Ly. Bọn hắn đều cực kỳ lo lắng, bởi vì tình trạng của Nhiếp Ly không biết vì sao mà lại phát sinh ra.

Lục Phiêu khóc bù lu bù loa: “Nhiếp Ly, ngươi ngàn lần không thể có việc xảy ra được!”

Cùng rời khỏi Quang Huy Chi Thành, đi vào Long Khư Giới Vực này, Nhiếp Ly và Lục Phiêu là huynh đệ tốt nhất, bọn hắn còn muốn cùng một chỗ trở về!

Mắt Long Vũ Âm cũng khẽ rơi những giọt nước mắt. Trong suy nghĩ của nàng Nhiếp Ly không chỉ đơn giản là sư phụ nàng mà là trong lòng nàng đã sớm thích Nhiếp Ly. Đột nhiên phát sinh tình cảnh như thế làm cho nàng vô cùng sợ hãi. Nàng nắm chặt tay Nhiếp Ly không buông.

Cố Bối, Lý Hành Vân cũng như thế, tâm thần bất an, con mắt hoàn toàn không rời khỏi Nhiếp Ly. Nhiếp Ly và bọn hắn là hảo huynh đệ, cũng là người thầy dẫn đường bọn hắn, đem hai người họ từ dưới vực sâu thăm thẩm dẫn ra ngoài! Nếu Nhiếp Ly xảy ra vấn đề gì, bọn hắn đều sẽ tự trách mình!

Nhiếp Ly thống khổ vùng vẫy hồi lâu, không ngừng gào thét hơn nửa canh giờ, cuối cùng thanh âm chậm rãi yếu dần, giãy giụa cũng không kịch liệt như vậy nữa, hô hấp dần dần chậm lại, an định mà ngủ.

Chứng kiến Nhiếp Ly an định lại, mọi người lúc này mới chậm rãi mà yên lòng.

“Ta biết ngay, hẳn là không có vấn đề gì, có thể là Nhiếp Ly tu luyện gặp bình cảnh, nói không chừng chờ hắn tỉnh lại, liền hướng đánh tới Long Đạo cảnh rồi!” Cố Bối yên lòng, thở dài một hơi nói nói,

“Dấu hiệu này, không hề giống tu luyện tấn cấp, nếu như là tu luyện tấn cấp, mạch tượng chấn động thì càng qua một đợt thì càng mạnh hơn, bất quá hắn đã không xảy ra vấn đề gì!” Lý Hành Vân suy nghĩ một chút nói ra.

“Thật không?”, Long Vũ Âm gạt đi nước mắt trên mặt nàng, nhìn về phía đám Lý Hành Vân mà hỏi, bất quá trong lòng nàng vẫn lo lắng.

“Nếu như hắn ngủ rồi, liền để cho hắn ngủ thêm một lát đi!” Lý Hành Vân cười một tiếng nói.​

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện