Chương 319

Lão quản gia đáp ứng một tiếng, xoay người đi ra ngoài.

Thời điểm mở cửa, khóe môi của anh vi vi vung lên, trên mặt có ý cười vui mừng.

Nếu như là Hoàng Phủ Diệu Dương lúc trước, nhất định sẽ lựa chọn bắt cóc Trầm Nình, loại này đơn giản và là phương thức trực tiếp, thế nhưng lần này, anh không có.

Rất rõ ràng, vị bá trước đại nhân nhà lão, đã bởi vì Lãnh Tiểu Dã mà thay đổi, càng ngày càng có tình người hơn.

Khoan đã, một người lúc nào cũng muốn đạt được mục đích của mình như bá trước tiên sinh, nhưng sao lần này lại lơ là như vậy?

Sáng sớm ngày thứ hai.

Lãnh Tiểu Dã vừa tỉnh tại, chuyện thứ nhất cần làm chính là cầm qua may tính bảng, xác định vị trí Hoàng Phủ Diệu Dương.

Toạ độ biểu hiện, anh đang di chuyển về ngoại thành.

"Hả?!” Lãnh Tiểu Dã không hiểu mở to hai mắt, đưa máy tính bảng đến trước mắt, phóng to bản đồ, "Lại đi phía trước chính là sân bay?! Tên tiểu tử thúi này, đi ra sân bay làm gì?”

Giơ tay vuốt vuốt mái tóc, cô có chút nghĩ không rа.

Chỉ chốc lát sau, cô đột nhiên ngồi thắng người.

Cái tên này, không phải là muốn bay về Bắc Kinh đi, đến nhà cô "kiện cáo' đó chứ?!

Chẳng qua, một lát cô lại trầm tĩnh lại.

Hoàng Phủ Diệu Dương nhiều nhất chính là đi tìm mẹ cô, vốn dĩ Hứa Hạ không biết cô ở nơi đâu, cho dù anh đi Bắc Kinh cũng không làm nên chuyện gì.

Liếc mắt nhìn bề ngoài, Lãnh Tiểu Dã lập tức vạch chăn ra nhảy xuống giường, vội vàng mặc quần áo vào, rồi đi ra.

Bên ngoài, Trầm Nình đã rời giường rất sớm, làm tốt bữa sáng.

Đã gặp cô đi ra, Trầm Ninh nghiêng mặt nhìn sang.

“Nhìn dáng vẻ hưng phấn này của cậu, nằm mơ gặp mộng đẹp?!”

"Mộng đẹp thì không có, chuyện tốt thì có một cái!” Lãnh Tiểu Dã lấy may tính bảng tới, quơ quơ trước mặt cô, “Thấy không, tiểu

tử kia đi sân bay rồi.”

Trầm Nình nhẹ nhàng cau mày, "Nhanh như vậy đã từ bỏ?”

“Không thể á..., đại khái là anh ta nghĩ đến biện pháp gì đó khác.” Lãnh Tiểu Dã cười hì hì ngồi vào bên cạnh bàn, cầm qua miếng bánh mì Trầm Nình vừa nướng xong, " Nói chung là, anh ta không ở đây, chúng ta có thể tự do, vừa vặn xế chiều hôm nay cậu nghỉ ngơi, mình mời cậu đi ăn bao cua gạch, lại đi ở ngoài thác uống tụ cà phê, hít thở không khí tốt lành một chút.”

Cô lo lắng nhất chính là Hoàng Phủ Diệu Dương, về phần những thủ hạ kia của anh, ngay cả Trầm Ninh cũng không theo đuôi được, Lãnh Tiểu Dã đương nhiên sẽ không đặt ở trong mắt.

Nói xong, cô liền đưa bánh mì đến bên mép.

Trầm Nình đưa tay lại đây, thoắt cái lấy miếng bánh mì từ trong tay cô, "Rửa tay đi!”

"Dạ, cô nhà trẻ!” Lãnh Tiểu Dã làm cái mặt quỷ về phía cô, xoay người chạy tiến vào phòng vệ sinh.

Ăn xong bữa sáng, hai người đồng thời xuống lầu, lúc ngồi vào trên xe, cô chỉ là chu miệng nhỏ, nhẹ nhàng huýt sáo, một mặt vui

vẻ.

Một đường lái xe vào của lớn viện y học, Lãnh Tiểu Dã trực tiếp đưa Trầm Ninh đến tên nhóm nhỏ của cô ở ký lúc xá dưới lầu.

"Quy tắc cũ, cậu đi học, mình đi thư viện đọc sách, buổi thưa gặp!”

Ngừng xe đi vào phòng đọc sách, Lãnh Tiểu Dã tìm một góc ngồi xuống.

Lấy ra bức tranh bày sẵn, tay lại lấy máy tính bảng ra, vừa liếc nhìn.

Chỉ nhìn thoáng qua, cô liền sững sờ ở nguyên chỗ.

Máy vi tính biểu hiện, tọa độ Hoàng Phủ Diệu Dương đang di chuyển về phía Đông Nam.

Cái kia... Cũng không phải là hướng Bắc Kịnh.

Cái tên này, muốn đi đâu chút đấy?!

"Đại khái là có chuyện gì gấp mới đi đi, mặc kệ anh ta!”

Lãnh Tiểu Dã nhún vai một cái, ném máy vi tính ở một bên, vùi đầu vào vẽ bản thảo thiết kế.

Trên thang lầu, một người đàn ông trùm vào quần áo thể dục màu đen cao lớn chậm rãi đi lên lầu.

Thân hình của anh rất cao, mũ lưỡi trai màu đen bị ép tới rất thấp, ở ngoài mũ chỉ lộ ra một vòng tóc ngắn màu vàng nâu.

Mũ xuyên xuống, trên mũi thắng tắp được một cái kính râm màu nâu đậm, cái gương ngăn trở tất cả, không nhìn thấy con ngươi ở đằng sau.

Nhìn khắp một vòng bốn phía, lúc người đàn ông cao lớn đi vào trong các giá sách, từ từ đi qua một bên giá sách, đi tới chỗ trước kệ sách, anh dừng bước lại.

Ánh mặt trời từ một bên của sổ chiếu vào, rọi vào khuôn mặt tuấn tú của anh.

Dưới ánh mặt thời, trên tai trái của anh có viên đinh tai hồng ngọc nho nhỏ kia, lập loè phát ra hào qшапg, rực rỡ.

Bốn phía da thịt từ chỗ đinh tai đã có chút sưng đỏ, rõ ràng chỗ này là mới đính lên.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện