Chiêm ngưỡng

Hễ ngủ được là Martha dậy sớm. Bà rất thích ngồi ăn sáng và ngắm cây cọ đứng một mình đằng xa. Bước vào ngày cô đơn đầu tiên có Sam ở bên, bà nghĩ nên đợi thằng cháu dậy rồi ăn sáng cùng nó.

Bảy giờ, rồi tám giờ, rồi đến chín giờ và muộn hơn nữa. Thằng bé chỉ xuất hiện khi đã mười hai rưỡi trưa, bụng đói cồn cào. Martha đã dẹp bữa sáng từ đời nào rồi. Để chuẩn bị bữa trưa, bà định bắt đầu bằng việc đi chợ. Nhưng giờ này thì chỉ còn siêu thị là mở cửa.

   Martha đưa ra một quyết định bất thường:

- Bà cháu mình đi ăn hàng, sau đó sẽ mua một chút đồ ở siêu thị. Kể từ mai là thiết quân luật. Cháu dậy sớm cùng bà ra chợ.

- Nhưng bà ơi, chỉ vài ngày nữa là cháu đi học rồi, bà kệ cháu ngủ đi. Dù sao, cháu cũng có việc khác để làm đâu.

- Chợ mở cửa đến tận mười hai giờ trưa cơ mà. Ta thoả thuận thế này nhé: cháu dậy lúc 10 giờ. Và cháu tự đặt báo thức, bà không muốn nghe cái đồng hồ báo thức buổi sáng đâu.

- Đồng hồ báo thức của cháu là cái điện thoại. Cháu còn cái nào nữa đâu.

- Chúng ta sẽ đi mua một cái vậy.

- Một cái điện thoại á?

- Không, một cái đồng hồ báo thức.

- Không cần đâu bà ơi, bà lúc nào chẳng dậy sớm. Bà cứ nhẹ nhàng gọi cháu dậy thôi.

- Bằng một xô nước lạnh nhé?

- Bằng một nụ hôn của bà ngoại ạ.

   Hai bà cháu ăn nhanh một chiếc pizza tuyệt hảo. Trước khi đi mua thực phẩm, Sam kéo được Martha vào quầy tin học ở siêu thị và hết lời ca ngợi những tính năng của từng thương hiệu. Thằng bé ngất ngây trước mỗi món đồ, còn Martha hoàn toàn dửng dưng trước chúng. Cái đống trưng bày toàn kim loại với nhựa này trông mới lạnh lẽo làm sao.

- Ngày mai bà cháu mình phải đi xem đàn piano cho cháu.

- Thế thì đi chợ xong rồi đi xem đàn piano. Phải đổi giờ dậy đấy nhé.

- Giờ đã quyết rồi không đổi được bà ạ. Không bàn lại nữa.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện