Chương 597: Mùi vị của vân tệ

"Băng lam chi thương là đặc sản của bộ tộc Lam người lùn, nó sản sinh từ lam hải, do năng lượng kết tinh mà thành. Điểm đặc biệt nhất của nó là ẩn chứa một loại độc tố năng lượng, chúng ta gọi nó làm lam độc. Loại độc tố năng lượng này nếu không phát hiện sớm, nó có thể nhanh chóng ăn mòn vào năng lượng, tốc độ cực nhanh, độc tính bá đạo, khiến người ta khiếp sợ."

Bạch Hiểu trầm giọng nói, hắn đã từng tiếp xúc với băng lam chi thương, đối với đặc điểm của nó rõ như lòng bàn tay.

"Ở Lam thế giới, chỉ có cao giai lam người lùn đồng ý tận hiến với lam hải, mới có tư cách phân phối băng lam chi thương."

"Lam thế giới chỉ có Lam người lùn sao? Rất lớn sao?" Tần Ngữ Nhiên hiếu kỳ hỏi.

"Vô cùng rộng lớn, bọn họ có thành thị của họ, có văn hóa của riêng họ." Bạch Hiểu nói: " Cái chủng tộc Lam người lùn này, so với kiến thức của chúng ta khổng lồ hơn rất nhiều, chúng ta mới chỉ thấy được bề nổi của tảng băng mà thôi. Chủ thể Lam thế giới trải rộng khắp hư không, thông qua hư không, xúc tu của chúng vươn đến mỗi châu, vì vậy lam triều mới sẽ ở xuất hiện khắp nơi."

Tần Ngữ Nhiên có chút giật mình: "Ta còn cho rằng bọn họ đều rất vụng về, linh trí chưa mở chứ."

"Tuyệt đại bộ phận là vậy." Bạch Hiểu nói: "Nhưng mà số lượng bọn họ quá nhiều, sẽ xuất hiện một ít hạng người mở ra linh trí, chúng tự xưng là người thức tỉnh. Lam người lùn thức tỉnh vô cùng thông minh, nếu như đồng ý tận hiến Lam hải, lập tức có thể được đến địa vị cao thượng. Nhưng mà cũng có rất nhiều Lam người lùn thức tỉnh có ý nghĩ của chính mình, bọn họ tập trung sống cùng một chỗ. Văn hóa hiện tại của Lam người lùn, có rất nhiều đều là cây nguyên ở những ngoại tộc này."

"Bạch đại ca biết thật nhiều." Tần Ngữ Nhiên đầy mặt sùng bái, nàng chỉ chỉ băng lam chi thương: "Vậy băng lam chi thương chẳng phải là rất đáng giá?"

"Xác thực rất đáng giá." Bạch Hiểu gật đầu: "Nó có hai tác dụng, một cái là nghiên cứu, một cái khác là tinh luyện lam độc. Nếu như là bán đấu giá mà nói, một cây này hẳn là khoảng nghìn vạn vân tệ trở lên."

Tần Ngữ Nhiên sóng mắt lưu chuyển: "Bạch đại ca không nên đoạt của tiểu muội nha, hai nghìn vạn, tiểu muội cũng có thể cất giấu một kiện."

Nàng cố tình giúp Mãnh Nam đại ca, gia sản của nàng tuy rằng không tính thâm hậu, nhưng mà hai nghìn vạn vẫn có thể bỏ ra được. Tuy rằng kỳ thực nàng cũng biết, Mãnh Nam đại ca vừa rồi đã kiếm được sáu ức, cũng không thiếu hai nghìn vạn, nhưng nàng muốn biểu đạt tâm ý của mình, ân cứu mạng nặng tựa núi cao.

Không đợi Bạch Hiểu nói chuyện, Đường Thiên vung tay lên, phóng khoáng nói: "Cây này tặng cho ngươi."

Hoàn toàn không để ý Tần Ngữ Nhiên đầy mặt kinh ngạc, hắn quay mặt hỏi Bạch Hiểu: "Ngươi thật muốn mua sao?"

Bạch Hiểu tức thì hiểu ý, cũng rất là giật mình: "Lẽ nào Mãnh huynh còn có?"

"Ngươi muốn bao nhiêu?" Đường Thiên hỏi.

Bạch Hiểu càng thêm giật mình, nhưng ngay lập tức mừng rỡ vô cùng: "Mãnh huynh có bao nhiêu ta muốn bấy nhiêu!"

"Ngươi xác định?" Đường Thiên vẻ mặt hồ nghi.

Bạch Hiểu trong lòng chợt nhảy, lẽ nào cái tên này thật có rất nhiều? Nhưng mà vừa nghĩ đến thẻ tiền trong túi chính mình, hắn tức thì không còn lo lắng, nhưng mà vẫn tương đối cẩn thận: "Nếu như con số quá nhiều thì cũng không thể dùng giá bán đấu giá được. Tám trăm vạn vân tệ một cây, thế nào?"

"Không thành vấn đề!"

Lời còn chưa dứt, phanh, một bó băng lam chi thương rơi ngay trước mặt Bạch Hiểu, bụi bay lên cũng có thể ngửi ra mùi vị của vân tệ.

Bạch Hiểu trợn tròn mắt, con mắt hắn nhìn chằm chằm Băng lam chi thương dày đặc chi chít trước mặt, vẻ mặt dại ra.

Tần Ngữ Nhiên hai tay che miệng, cơ hồ không thể tin được hai mắt của mình.

Một bó băng lam chi thương cao nửa người...

Tỉnh lại, Thạch Sâm cảm thấy thế giới này thực sự là công bình, trong lòng không khỏi hiện lên cảm giác tuyệt diệu của sự ưu việt, nếu như Bạch Hiểu biết rõ băng lam chi thương của đại nhân có thể phủ kín toàn bộ sân huấn luyện, vậy biểu tình không biết sẽ là cái dạng gì?

Nhưng mà cảm giác mừng như điên qua đi, Thạch Sâm bình tĩnh trở lại, cảm thấy khiếp sợ nhiều đến nỗi chết lặng rồi?

Được rồi, lần này thật sự ôm được bắp đùi vàng rồi!

Vấn đề tuyển người, hắn tin tưởng lần này đại nhân nhất định sẽ không ngăn cản. Một gã U Châu quỷ kỵ chỉ cần hai trăm vạn vân tệ, mười vị hai nghìn vạn, một trăm người hai ức, năm trăm người, mới chỉ mười ức.

Trời thấy mà thương, đơn vị mười ức như vậy mà ta cũng có thể dùng từ "Mới", cảm giác này thật bay bổng...

Bổ sung năm trăm người, cái này có thể thêm ra bốn mươi lăm người dùng làm quân dự bị, cứ làm như thế đi!

Đại nhân hẳn là sẽ không phản đối, hẳn là vậy nhỉ, thấp thỏm quá làm sao bây giờ?

Một mảnh tĩnh mịch, một lát sau, Bạch Hiểu cười khổ: "Mãnh huynh thực sự là người cũng như tên a, quá mãnh rồi! Ta thậm chí hoài nghi các ngươi là có phải phải cướp sạch thành thị Lam người lùn hay không nữa?"

Trong lời nói của hắn cũng ngầm thăm dò lai lịch những băng lam chi thương này. Xuất hiện số lượng lớn băng lam chi thương như thế chính là lần đầu tiên, hắn đối với bối cảnh phía sau Mãnh Nam nảy sinh sự tò mò vô cùng.

"Ngươi có bao nhiêu tiền?" Đường Thiên trừng mắt Bạch Hiểu, trực tiếp hỏi, trên tay đã cởi ra sợi dây buộc bó băng lam chi thương.

Ánh mắt thật là có tính xâm lược a, cường thế đến kinh người, Bạch Hiểu trong lòng cười khổ: "Còn có 8 ức vân tệ."

"Tám trăm vạn một cây, mười cây tám nghìn vạn, một trăm cây tám ức, ừm, một trăm cây! À, ngươi là người mở hàng, vậy tặng ngươi mười cây." Đường Thiên miệng lẩm bẩm.

Đường Thiên đếm đủ một trăm mười cây, đẩy đến trước mặt Bạch Hiểu, đồng thời vươn mở bàn tay.

Bạch Hiểu thống khoái mà vỗ tiền thẻ vào lòng bàn tay Đường Thiên, cười khổ nói: "Tiền đến lúc cần mới hận ít, hôm nay mới cảm thấy đúng!"

Hắn lưu luyến mà nhìn Đường Thiên lần nữa đem băng lam chi thương buộc lại, một trăm cây băng lam chi thương, chỉ khiến bó băng lam chi thương này ít đi một mẩu nhỏ.

"Không có việc gì, chờ khi ngươi có tiền thì lại tìm ta là được." Đường Thiên vỗ vỗ bộ ngực, rất là hào khí.

Bạch Hiểu biểu tình nghiêm túc: "Đến Bạch Sa châu, ta sẽ thuyết phục gia tộc tụ tiền lại đây, còn xin Mãnh huynh giữ lạ cho tiểu đệ một ít."

Hắn biết rõ thứ này trên thị trường có bao nhiêu người muốn đoạt mua.

"Được!" Đường Thiên thống khoái mà đáp ứng xuống tới.

Thấy Đường Thiên trong nháy mắt đã kiếm được mười bốn ức, Tần Ngữ Nhiên vừa hài lòng vừa cảm thấy mất mát. Hài lòng chính là Mãnh Nam đại ca có tiền rồi, mất mát chính là mình chẳng thể giúp chút gì. Nàng trong lòng âm thầm đem chuyện này nhớ kỹ, đến Bạch Sa châu, nói không chừng có thể trợ giúp Mãnh đại ca.

Đường Thiên thu hồi băng lam chi thương, nói chuyện phiếm vài câu, thấy Tần Ngữ Nhiên lộ ra trạng thái mệt mỏi, mọi người liền tan cuộc.

Vừa mới trải qua một trận chiến cực kỳ nguy hiểm, thể xác và tinh thần mỗi người đều cảm thấy mệt mỏi.

Đường Thiên đương nhiên sẽ không về khoang chứa hàng, Thu di đặc biệt dành ra những gian phòng tốt nhất mời nhóm người Đường Thiên tới ở.

Vừa trở lại gian phòng, Thạch Sâm đã khẩn cấp nói: "Đại nhân, phương án bổ sung U Châu quỷ kỵ..."

"Không thành vấn đề!" Đường Thiên vung lên, rất phóng khoáng nói, cảm giác có tiền thật là khác biệt.

Gương mặt Thạch Sâm lộ ra vẻ mừng như điên, bao nhiêu năm rồi, đây chính là lần đầu tiên đội ngũ của hắn có khả năng bổ sung nguồn nhân lực mới.

Đường Thiên đột nhiên hỏi: "Lão Thạch, chiến hạm như thế này bao nhiêu tiền một chiếc a?"

"Không biết." Thạch Sâm lộ ra vẻ xấu hổ: " Đồ vật cao giai như thế, thuộc hạ chưa từng tiếp xúc qua. Nhưng mà Bạch Sa châu vốn có xưởng đóng tàu chuyên môn, đại nhân khi đến nơi có thể đi hỏi một chút."

Đường Thiên ngáp dài, mơ hồ không rõ nói: "Nghỉ ngơi đi."

Vừa nằm xuống giường, mệt mỏi tựa như thủy triều lập tức nhấn chìm Đường Thiên. Trận chiến hôm nay, thân thể hắn bị năng lượng xung kích liên tục, thể lực tiêu hao cực đại, thời điểm chiến đấu vô cùng phấn khích nên không có cảm giác. Bây giờ vừa nghỉ ngơi thì kiên trì không được nữa, nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Đường Thiên trong lúc ngủ say, hít mạnh thở dài, thân thể hắn phập phồng rất có quy luật.

Ngọn lửa xám bỗng nhiên từ da dẻ hắn toát ra, lặng yên thiêu đốt. Ban ngày bị năng lượng không ngừng xung kích, có một bộ phận nhỏ tạp chất năng lượng xông vào thân thể hắn. Dưới sự thiêu đốt của Linh diễm, những tạp chất năng lượng này nhanh chóng biến mất.

Linh diễm dần biến nhỏ, cho đến khi biến mất hoàn toàn.

Khi Đường Thiên tỉnh lại, cả người thoải mái không thể nói ra, hắn vô ý thức mà vươn thân vặn lưng.

Ba ba ba!

Trong cơ thể liên tiếp phát ra âm thanh bùng nổ khiến hắn giật nảy mình. Hắn vội vàng kiểm tra tỉ mỉ lại thân thể, một lát sau, trên mặt hắn lộ ra một phần vẻ vui mừng.

Thân thể hắn vậy mà lại lại có tăng cường!

Tâm tình bình phục, hắn ngồi xuống tỉ mỉ suy nghĩ lại. Thân thể tiến bộ sẽ không phải vô duyên vô cớ, cẩn thận suy nghĩ, nguyên nhân duy nhất tương đối có khả năng là tràng chiến đấu ngày hôm qua kia.

Nhớ kỹ lại những chi tiết phát sinh trong ngày hôm qua, hắn rất nhanh liền tìm ra đầu mối.

Ngày hôm qua điên cuồng mà khống chế vũ khí trên chiến hạm, thân thể hắn không ngừng thừa thụ sức ép năng lượng xung kích. Sức ép năng lượng xung kích cảm giác cũng không dễ chịu, nhưng mà lúc đó hắn quá phấn khích, nén đau dùng lực lượng thân thể để thừa nhận sức ép năng lượng cường đại.

Hiện tại xem lại, sức ép năng lượng tuy rằng đối với thân thể có thể tạo thành xung kích cùng tổn hại nhất định, nhưng mà đối với linh năng lượng thể mà nói, lại có ích lợi rất lớn.

Hử, cái này không phải là một loại phương thức tu luyện rất tốt sao?

Đường Thiên trước mắt sáng ngời, hắn bỗng nhiên ý thức được, linh năng lượng thể cùng chiến hạm quả thực chính là tuyệt phối a! Nếu như trên chiến hạm, tất cả đều là linh năng lượng thể, sức chiến sẽ mạnh đến mức nào?

Hơn nữa còn có thể trợ giúp linh năng lượng thể tiến hóa!

Cái này không phải phối hợp hoàn mỹ sao?

Nghĩ đến từng chiếc từng chiếc chiến hạm che phủ bầu trời, lửa đạn dày đặc như mưa, áp chế kẻ địch đến nỗi bản không cách nào ngẩng đầu. Đường Thiên tức thì kích động đứng lên, làm thế nào để phát huy ưu thế của linh năng lượng thể, luôn luôn là vấn đề nan giải khiến Đại Hùng tọa đau đầu nhất. Nếu như cái phương án này thật có thể thành công, vậy khoảng cách chênh lệch thực lực của Đại Hùng tọa cùng Thánh vực khi đó sẽ rút ngắn rất nhiều!

Chiến hạm! Nhất định phải mua chiến hạm!

Đường Thiên hạ quyết tâm, đến Bạch Sa châu, nhất định phải đi xưởng đóng tàu đặt mấy chiếc chiến hạm.

Nhưng mà hiện tại trước hết phải tiêu hóa thật tốt thu hoạch lần này mới được.

Đường Thiên từ trên giường nhảy dựng lên, đẩy cửa ra, hỏi rõ đường đến sân huấn luyện xong liền trực tiếp đi đến. Một đơn vị tác chiến trên huyết mộc chiến hạm như vậy, thường thường cần phải ở trong biển năng lượng di chuyển thời gian rất dài, sân huấn luyện là phương tiện cần thiết. Thực lực thuyền viên trực tiếp quan hệ đến uy lực chiến hạm.

Dùng võ kỹ làm ví dụ, pháo thủ có kiếm pháp cao thâm khi điều khiển kiếm pháo tổ ong có thể phát huy uy lực của kiếm pháo tổ ong đến một tầm cao mới. Cao thủ chân chính, thậm chí có thể điều khiển một khẩu kiếm pháo tổ ong đánh nổ một chiếc chiến hạm.

Lượng biến đương nhiên có thể khiến cho chất biến, nhưng mà chất biến vĩnh viễn mạnh hơn lượng biến!

Đẩy cửa sân huấn luyện ra, bên trong không một bóng người. Trải qua chiến đấu ngày hôm qua, bây giờ mọi người cần nhất chính là nghỉ ngơi, bất kể là thân thể hay là tâm lý đều cần phải nghỉ ngơi.

Chỉ có loại biến thái như Đường Thiên mới có thể bắt đầu tu luyện ngay ngày thứ hai sau trận chiến.

Thiết bị bên trong sân huấn luyện đều là thứ Đường Thiên chưa từng gặp qua, nhưng mà hắn cùng theo Binh lăn lộn lâu như vậy, các loại thiết bị kỳ quái đã thấy nhiều rồi, rất nhanh đã tìm được phương pháp sử dụng cùng tác dụng của những thiết bị này.

Hắn tu luyện một hồi cơ sở vũ kỹ, đây chính là nội dung khởi động làm nóng thân thể của hắn.

Cơ sở vũ kỹ là thước đo tốt nhất, hắn đối với chúng quá quen thuộc, bất kỳ một điểm biến hóa rất nhỏ nào cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của hắn. Thông qua cơ sở vũ kỹ, hắn có thể cảm thụ rõ ràng được biến hóa của thân thể mình.

Mạnh hơn rồi!

Tuy rằng chỉ có một tia, nhưng mà một tia cường hóa này cũng là cực kỳ không dễ.

Hắn bình tĩnh lại, bắt đầu chìm đắm ở trong tu luyện của chính mình.

Linh diễm lượn lờ ở nắm tay hắn, trong lúc khua vẫy, hắn tỉ mỉ mà cảm nhận mỗi một tia biến hóa của linh diễm.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện