Chương 167: Quán quân
Cho nên, mấy người Kim Tường có thể tiến vào vòng trong, vậy cũng có nghĩa là ít nhất sẽ có năm tổ của Thiên La học viện tiến vào, hơn nữa, khẳng định bốn tổ kia sẽ có thành tích khá hơn.
Quý Hồng Bân cũng thở dài một hơi, đương nhiên hắn cũng biết cái này có nghĩa là gì, nhịn không được cười nói: " vận khí của ba tên nhóc tổ Kim Tường này thật đúng là không sai, chỉ thiếu chút nữa là bị loại bỏ mất. Có điều, cường độ khảo hạch hải tuyển lần này thật sự rất cao a! Bọn hắn còn chưa kiên trì được bao lâu mà vẫn có thể vào vòng trong, vậy có lẽ rất nhiều tổ vừa vào đã bị giết chết."
Lúc này Mục Trọng Thiên mới nghĩ đến, đúng vậy, tổ Kim Tường mới giữ vững được bao lâu? Có được một phút hay không? trên màn hình, những cái tên lại lần nữa chuyển động, lần này là những tên xếp từ tám mươi mốt đến chín mươi, không có tên nào của Thiên La học viện. Việc này đã làm cho hai người đều lộ ra dáng tươi cười, bởi vì nó có nghĩa rằng mấy tổ của lớp thiếu niên năng động còn được xếp cao hơn.
Rất nhanh, bọn hắn lại thấy được cái tên quen thuộc, hạng bảy mươi lăm đến từ lớp thiếu niên năng động, cũng chính là tổ trong hai tổ phía dưới, chỉ còn lại một tổ hai người kia. Sau đó bọn hắn đã thấy được chúng trong số hạng sáu mươi bảy.
Đến tận đây, đã có thành tích của ba tổ, mà tổ Lam Hiên Vũ cùng Lữ Thiên Tầm vẫn còn chưa xuất hiện.
"Tổng cộng bảy tổ, năm tổ tiến vào vòng trong, cũng có thể nói rõ được rồi. Lớp thiếu niên năng động cũng không có uổng phí nhiều tài nguyên như vậy." Lúc này Mục Trọng Thiên cũng đã trầm tĩnh lại.
Quý Hồng Bân nói: "Đừng cao hứng quá sớm, đợi tới khi thật sự có người thi đậu Sử Lai Khắc học biện rồi cao hứng cũng không muộn. Đây chỉ là hải tuyển, khảo hạch phía sau còn có rất nhiều. Vòng tiếp theo chính là một trăm tiến mười, chỉ có mười thứ hạng đầu tiên của Thiên La tinh mới có tư cách tới mẫu tinh, tới Sử Lai Khắc tiếp nhận khảo hạch cuối cùng."
"Ừm, nhưng cuối cùng cũng đã bước ra được bước đầu tiên. Thật sự là rất chờ mong a! Không biết hai tổ Lam Hiên Vũ cùng Lữ Thiên Tầm sẽ xếp hạng thứ mấy đây? Ta nhớ không nhầm thì ba vị trí đầu của mỗi tinh cầu đều được ban thưởng vật chất a?"
Quý Hồng Bân vô thức mà nắm chặt nắm đấm: "Là đĩa quay may mắn. Ai cũng không biết ban thưởng sẽ là cái gì, ta cũng chưa từng thấy qua đĩa quay may mắn, có lẽ..."
Danh sách vẫn còn chuyển động, tên thứ bốn mươi tới ba mốt vẫn không xuất hiện hai tổ Lam Hiên Vũ cùng Lữ Thiên Tầm. Lúc này, Quý Hồng Bân cùng Mục Trọng Thiên đều đã khẩn trương lên, bởi vì cái này có nghĩa là hai tổ Lam Hiên Vũ cùng Lữ Thiên Tầm đều tiến nhập ba mươi thứ hạng đầu. Quý Hồng Bân cùng Mục Trọng Thiên không hy vọng thấy tên bọn hắn nhanh như vậy, bởi vì xuất hiện càng trễ có nghĩa là bọn hắn được bài danh càng cao.
"Đừng ra, đừng ra!" Mục Trọng Thiên lẩm bẩm.
Danh sách tên thứ ba mươi đến hai mươi mốt đã xuất hiện, Mục Trọng Thiên đảo mắt qua, không có tên quen thuộc, hắn không khỏi dùng sức mà vung nắm đấm: "Ha ha, thật tốt quá! Không có! Trước hai mươi, hai tổ bọn hắn đều tiến nhập trước hai mươi! Quá tuyệt vời!"
Lúc này Quý Hồng Bân cũng đã đứng người lên, hai tay chống trên mặt bàn, không chút nhúc nhích mà nhìn màn ảnh trước mặt.
Hải tuyển trước hai mươi, đây chính là hai mươi thứ hạng đầu của toàn Thiên La tinh, đã là thành tích tương đối khá rồi. Có điều, trong lòng hắn vẫn còn kỳ vọng cao hơn, thứ hắn hy vọng sao chỉ là thành tích trước hai mươi?
Rốt cuộc, tên thứ hai mươi tới mười một cũng hiện ra.
Không có! Vẫn không có!
Mục Trọng Thiên nhịn không được mà nhảy dựng lên, đụng đầu vào trần nhà đánh cái rầm, hắn cười ha hả mà nói: "Mười thứ hạng đầu, mười thứ hạng đầu rồi! Quá tuyệt vời! Hai tổ vào mười thứ hạng đầu. Có hi vọng tiếp tục lớp thiếu niên năng động rồi, có hi vọng thi đậu Sử Lai Khắc rồi!"
Tuyển chọn tiếp theo chính là thi đấu giữa một trăm cái tên này, mười tổ đứng đầu sẽ có thể tới Sử Lai Khắc tham gia khảo hạch.Quý Hồng Bân cắn chặt hàm răng, hắn hy vọng thấy được ba cái tên quen thuộc ở ba vị trí đầu.
Không hề nghi ngờ, so với Lữ Thiên Tầm thì tổ Lam Hiên Vũ trụ thêm ít nhất cũng phải mười phút, nên hẳn là bọn hắn sẽ được xếp phía trên, tổ Lữ Thiên Tầm đã có thể tiến vào mười thứ hạng đầu, như vậy thì khả năng tổ Lam Hiên Vũ tiến vào ba thứ hạng đầu cũng rất lớn.
Có thể hay không... Ba vị trí đầu có tên của bọn hắn hay không?
Rút cuộc, danh sách mười thứ hạng đầu cũng xuất hiện.
Tên thứ chín, Lữ Thiên Tầm, Diệp Linh Đồng, Thường Kiếm Dật; Thiên La học viện, điểm tích lũy: Năm trăm ba mươi mốt.
"Thứ chín! Bọn hắn xếp thứ chín. Vậy bọn Hiên Vũ..."
Mục Trọng Thiên vẫn nhìn từ dưới lên trên, nên hắn vừa nhìn đã thấy tên của ba người tổ Lữ Thiên Tầm. Tên thứ chín cũng đã đủ khiến hắn vui mừng.
Sau đó hắn cứ tiếp tục nhìn lên trên, tìm tòi ba cái tên còn lại, nhưng vẫn không nhìn thấy. Đúng vậy, không có, căn bản là không có a! Đi đâu rồi?
Thẳng đến khi ánh mắt của hắn rơi vào cái tên đứng đầu...
Quán quân hải tuyển Thiên La Tinh, Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi, Lưu Phong. Thiên La học viện, điểm tích lũy: Hai vạn ba trăm bốn mươi mốt.
Mục Trọng Thiên cùng Quý Hồng Bân lập tức hóa đá, khiếp sợ mà nhìn danh sách trước mắt. Trên màn hình, dòng chữ bắt đầu thu nhỏ lại, danh sách một trăm tên lại bắt đầu hiện ra toàn bộ. Trước ba cái tên đứng đầu có một cái vương miện màu vàng, đại biểu cho quán quân!
Tuy trong nội tâm vẫn luôn chờ đợi, thế nhưng khi một màn này chính thức hiện ra trước mắt, Mục Trọng Thiên cùng Quý Hồng Bân vẫn lộ ra một vẻ mặt không dám tin.
Tên đứng đầu, quán quân của hải tuyển thuộc về Thiên La học viện, thuộc về lớp thiếu niên năng động!
Trong nháy mắt này, nước mắt Mục Trọng Thiên cũng đã chảy xuống, ba năm rưỡi thời gian, hắn đã trả giá bằng toàn bộ tâm lực, giờ khắc này hắn cảm thấy tất cả đều giá trị. Hắn chẳng thể nghĩ tới, tên đứng đầu lại thuộc về bọn hắn.
"Cái này, điểm tích lũy này là chuyện gì xảy ra?" Quý Hồng Bân đột nhiên kinh ngạc mà hỏi.
Mục Trọng Thiên cũng sửng sốt một lát, sau đó dụi dụi mắt rồi nhìn chăm chú lên... hai vạn ba trăm bốn mươi mốt điểm!
Chuyện gì đây?
Tên thứ hai, một nghìn hai trăm ba mươi mốt điểm.
Cái này...
Nói cách khác, tên đứng đầu có số điểm cao hơn tên đứng thứ hai là hơn một vạn chín nghìn điểm, Lại nói được rõ ràng một điểm, mà tổng điểm của chín mươi chín tiểu tổ phía sau cũng không hơn điểm bọn hắn! Ngày hôm qua Quý Hồng Bân cũng không có hỏi Lam Hiên Vũ ở bên trong đã xảy ra chuyện gì, bởi vì lúc ấy nhìn qua Lam Hiên Vũ đã vô cùng mỏi mệt rồi. Hơn nữa, Quý Hồng Bân cũng hiểu được đại bộ phận tình huống, mấu chốt của khảo hạch là sinh tồn. Mà tổ Lam Hiên Vũ kiên trì được lâu như vậy thì tất nhiên thành tích sẽ không tệ.
Thế nhưng số điểm trước mắt này cũng quá khoa trương rồi a!
"Không phải là nhầm chứ?" Mục Trọng Thiên có chút lắp bắp mà nói.
Quý Hồng Bân quả quyết nói: "Không có khả năng. Sử Lai Khắc học viện nghiêm cẩn tới mức nào, làm sao có thể phạm sai lầm ở cái chuyện này? Tuyệt đối không có khả năng này. Nhất định là đã xảy ra tình huống gì đó đặc biệt nên mới có nhiều điểm như vậy. Chẳng qua là, điều này thật sự là có chút khoa trương a..."
Hơn hai vạn điểm, đây là cái khái niệm gì? Nếu nội dung khảo hạch của mỗi Tinh Cầu đều là giống nhau, như vậy thì đoán chừng đây chính là thành tích đứng đầu liên bang a, dù sao thì điểm tích lũy này cũng là quá cao.
"Không được, ta phải đến hỏi xem bọn hắn cuối cùng đã làm nên trò gì!" Mục Trọng Thiên ngồi không yên, trực tiếp nhảy dựng lên mà đi ra ngoài, Quý Hồng Bân cũng theo sát phía sau.Rất nhanh, bọn hắn đã tới phòng số 333.
Tiền Lỗi Cùng Lưu phong đều đang thử minh tưởng, muốn nhìn một chút xem mình có thể tiến vào trạng thái min tưởng sâu hay không thì bị kêu lên. "Cái gì? Chúng ta là đệ nhất? Quán quân?" Tiền Lỗi dựng thẳng ngón trỏ, vẻ mặt phấn khởi. Quán quân, quán quân toàn Thiên La tinh! Lưu Phong cũng kích động tới mức toàn thân run rẩy.
"Tên thứ hai mới có hơn một nghìn điểm, mà các ngươi lại hơn vạn, các ngươi đã làm trò gì?" Mục Trọng Thiên vội vàng hỏi. Tiền Lỗi cùng Lưu Phong liếc nhau, rồi hai người lại đồng thời lắc đầu: "Không thể nói, ngài hỏi Hiên Vũ a. Ngày hôm qua chúng ta đã thương lượng rồi, tình huống cuối cùng sẽ không nói cho bất kì ai. Đằng sau còn có khảo hạch, chúng ta không thể làm bại lộ thực lực của mình quá sớm."