Chương 220: Chương 203

Liên Hoa chỉ cảm thấy máu của mình như đều chảy ngược, cô hoàn toàn bị dọa sợ, Tiểu Bạch bị một con động vật to lớn đè xuống phía dưới!

Từ xa nhìn lại, giống như một con sói một con chú hoàn toàn che cơ thể của Tiểu Bạch, cho dù co biết ở thành phố K không thể nào xuất hiện một con sói, đó nhất định là một giống chó lớn, lqđ nhưng con chó kia đối với Tiểu Bạch mà nói, chính là một mối nguy hiểm rất kinh khủng!

Con chó kia so với Tiểu Bạch còn nặng hơn, chiều cao chừng một mét năm có thể sánh ngang với với một người lớn, răng nanh cùng móng vuốt của nó toàn bộ đều đè lên cơ thể nhỏ bé của Tiểu Bạch, hoàn toàn có thể làm tổn thương đến Tiểu Bạch, giống như một giây nữa thôi, sẽ cắn xé rách làn da mịn màng của Tiểu Bạch!

“Tiểu Bạch!”Liên Hoa kinh sợ sẽ phải xông lên phía trước.

Triển Thiếu Khuynh vội vàng liền kéo Liên Hoa, an ủi cô nói: “Liên Hoa, em đùng có vội, đó là vật nuôi trong nhà anh, nó tên là Caesar là giống chó kéo xe trượt tuyết, , vô cùng dịu dàng trung thành, tuyệt đối sẽ không làm người khác bị thương! Nó định kỳ cũng được kiểm tra tiêm vacxin, trên cơ thể tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, em xem, nó đang chơi cùng Tiểu Bạch đấy, em đừng no lắng.

“Mẹ, người đến rồi!” Tiểu Bạch thấy Liên Hoa đã tới, trước mắt cậu bé sáng rực lên, cười vẫy vẫy tay với cô, người liền bò dậy muốn vọt đến bên cạnh Liên Hoa, nhưng cậu bé vừa mới ngồi dậy, liền bị con chó Alaska khổng lồ đè dười cơ thể.

Con chó lớn không ngừng lè lưỡi yêu thương liễm gương mặt, chọc cho cậu bé cười ha ha, Tiểu Bạch đưa tay trái ra ngăn cổ con chó lớn, dứt tiếng đẩy nó nói: “Đừng liếm nữa, thật là nhột, ha ha — con chó ngoan, tao muốn đi tìm mẹ, chớ có đè tao.... ......”

Lúc này Liên Hoa mới nhìn thấy bộ mặt tươi cười đang vui đùa cùng con chó, con chó cũng hết sức quan tâm châm sóc Tiểu Bạch, nhưng cô vẫn không thể yên tâm, l^q'đ lo lắng nói với Triển Thiếu Khuynh: “Mặc dù chó Alaska rất trung thành nghe lời, nhưng nó vẫn tương đối lớn, đề như vậy trên người Tiểu Bạch, nếu như Tiểu Bạch bị đè gãy xương tay thì làm thế nào? Anh có thể ngăn cản nó hay không.... ....”

“Cũng được, anh gọi nó đến đây.” Triển Thiếu Khuynh đưa ngón tay đặt ở khóe miệng, một tiếng kêu trong trẻo vang lên, anh hướng về phía con chó gọi: “Caesar! Tới đây!”

Con chó khổng lồ Alaska nghe thấy tiếng huýt sáo, uông uông kêu hai tiếng, nó từ trên người Tiểu Bạch nhảy xuống, hoài nghi nhìn nhìn về phía Triển Thiếu Khuynh, vừa liếc mắt nhìn Tiểu Bạch không thôi, mới nhanh chóng chạy về phía Triển Thiếu Khuynh.

Đi đến bên cạnh Triển Thiếu Khuynh, con chó nghiêm túc ngửi hơi Triển Thiếu Khuynh một lát, lúc này mới lập tức vui vẻ, nó tung người muốn nhào lên trên đùi của Triển Thiếu Khuynh, lè lưỡi không ngừng nịnh hót muốn liếm tay cùng mặt của anh.

Còn Liên Hoa chạy đến bên cạnh Tiểu Bạch, cẩn thận đỡ cong

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện