Chương 1103: Phi Vân Tôn Giả đầu độc. (1)
Chỉ có thể giải thích nói, hắn là đạt được Dược Đế truyền thừa, hơn nữa, rất có thể là Dược Đế không tầm thường.
Phi Vân Tôn Giả nói đến đây, thần thái vô cùng trịnh trọng, nói ra:
- Ta thậm chí có một giả tưởng to gan, nói không chừng, Lý Thất Dạ này đạt được Dược Thần trong truyền thuyết truyền thừa.
- Dược Thần truyền thừa?
Tào Quốc Dược lắc đầu, nói ra:
- Đó là chuyện tuyệt đối không thể nào, Dược Thần truyền thừa trăm ngàn vạn năm đến nay đã thất truyền, trăm ngàn vạn năm đến nay, không biết có bao nhiêu người tìm kiếm Cửu Giới, cũng không có tìm tới dấu vết để lại! Về phần Dược Đế truyền thừa, khả năng cũng không lớn.
- Vì sao Tào huynh nói như thế.
Phi Vân Tôn Giả nói.
Tào Quốc Dược nói ra:
- Nếu như nói, Lý Thất Dạ đạt được Dược Đế truyền thừa, ta hẳn phải biết. Tại Thạch Dược giới, có mấy Dược Đế truyền thừa, Tào quốc ta rõ ràng nhất, hiện nay Dược Đế truyền thừa đã biết, cùng Tào quốc chúng ta đều có giao tình không cạn. Nếu như một Dược Đế truyền thừa nào đó thật sự có dạng đệ tử kiệt xuất này, ta là không thể nào không biết.
- Cái này cũng không nhất định.
Phi Vân Tôn Giả nói:
- Tuế nguyệt dài dằng dặc, ai biết có Dược Đế nào mất đi bí kíp hay không, hoặc là có Dược Đế lưu truyền thừa khác. Vạn cổ đến nay, bên trong Cửu Giới, ra nhiều Dược Đế như vậy, nói không chừng Lý Thất Dạ này vận khí tốt, thật là đạt được Dược Đế truyền thừa.
- Nếu như Lý Thất Dạ này bản sự thật khó lường, Phi Vân huynh nói như vậy, cái này đích xác là có khả năng hắn đạt được kỳ ngộ, đích thật là có khả năng có được Dược Đế truyền thừa.
Tào Quốc Dược nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy suy đoán này có khả năng.
- Trọng điểm là, dược đạo của Lý Thất Dạ này, còn tinh thông ở luyện thọ dược.
Phi Vân Tôn Giả nói ra:
- Lý Thất Dạ này không có bối cảnh gì, hiện tại chỉ là chuẩn bị ở lại Cự Trúc quốc. Cự Trúc quốc chẳng qua là môn phái truyền thừa nhất lưu chi mạt mà thôi, không đủ thành đạo.
- Lấy ý tứ của Phi Vân huynh?
Tào Quốc Dược ánh mắt ngưng tụ, nhìn chằm chằm Phi Vân Tôn Giả nói.
- Ta biết Tào huynh một mực cố tình cùng Bạch Phát Dược Thần nhất quyết cao thấp.
Phi Vân Tôn Giả nói ra:
- Nhưng mà, Tào huynh cũng rõ ràng, thọ dược, không phải sở trường của Tào huynh. Nếu như nói, Tào huynh ngươi đạt được thọ dược chi pháp cấp Dược Đế thì sao? Nếu thọ dược chi pháp này có thể đền bù sở đoản của Tào huynh…
- Tào huynh, thử nghĩ một chút, nếu thọ dược của Tào huynh cũng có thể cùng Bạch Phát Dược Thần phân cao thấp, đến lúc đó, Thạch Dược giới không chỉ là thế hệ trẻ tuổi muốn cầu cạnh Tào huynh, coi như là đại giáo lão tổ cũng muốn cầu cạnh Tào huynh, nguyện vì Tào huynh xuất lực.
Phi Vân Tôn Giả lời nói tràn đầy đầu độc.
Hắn tiếp tục nói:
- Tào huynh ngươi ngẫm lại xem, một khi ngươi lực áp Bạch Phát Dược Thần, thiên hạ có bao nhiêu người cầu lấy ngươi? Một khi ngươi trở thành Dược Đế, tinh mệnh đan, tinh thọ dược, coi như là Tiên Đế cũng cầu ngươi.
Bị Phi Vân Tôn Giả nói như vậy, Tào Quốc Dược cũng không khỏi vì đó tim đập thình thịch, hắn là một dược sư thuần túy, không tranh hùng ở trên tu hành, nhất định phải ở trên dược đạo phân cao thấp.
Luận dược đạo mà nói, trong mắt của hắn địch nhân là Bạch Phát Dược Thần. Mặc dù nói tại Thạch Dược giới có tứ đại thiên tài dược sư, bất quá, Viên Thải Hà dưỡng dược chủng thảo, không cùng trần thế tranh phong, mà Dược quốc Mộc Tiều, chỉ nấu thể cao, hơn nữa còn điệu thấp yếu thế, cho nên, theo Tào Quốc Dược, chỉ có Bạch Phát Dược Thần mới là kình địch chân chính của hắn.
Hắn luyện đan vô song, mà Bạch Phát Dược Thần chính là thọ dược vô địch, hơn nữa một mực được rất nhiều đại giáo lão tổ hộ đạo, đãi ngộ như thế, mặc dù Tào Quốc Dược trên miệng cao ngạo, nhưng mà, trong nội tâm y nguyên hâm mộ.
- Như lời ngươi nói, thật đúng là như thế?
Tào Quốc Dược trầm ngâm một chút, nhìn lấy Phi Vân Tôn Giả nói. Không hề nghi ngờ, lúc này Tào Quốc Dược cũng bị Phi Vân Tôn Giả nói đến tim đập thình thịch.
Chính như Phi Vân Tôn Giả nói, nếu như hắn thật có thể đạt được thọ dược chi thuật vô song, như vậy, lấy thiên phú trên dược đạo của hắn, lấy tạo nghệ trên dược đạo của hắn hôm nay, hắn luyện ra thọ dược tuyệt đối sẽ không kém Bạch Phát Dược Thần.
Một khi hắn thật là dược đan cùng tinh, như vậy, Bạch Phát Dược Thần ở trước mặt hắn, liền từ này không có ngày nổi danh, nghĩ đến bộ dáng của Bạch Phát Dược Thần bị mình trấn áp, trong lòng Tào Quốc Dược cũng không khỏi vì đó mừng thầm.
- Chẳng lẽ ta sẽ lừa gạt Tào huynh hay sao?
Phi Vân Tôn Giả vội nghiêm túc nói ra:
- Ta làm cái gì, Tào huynh hẳn là rõ ràng, thủ đoạn ta thu thập tình báo, tại Thạch Dược giới có thể được xưng là nhất lưu! Tình báo của ta tuyệt đối tin cậy, điểm này Tào huynh ngươi yên tâm đi.
Tào Quốc Dược nhất định là tâm động, hắn y nguyên có chỗ do dự, nhìn lấy Phi Vân Tôn Giả nói:
- Nếu như Phi Vân huynh nói là thật. Vậy ta liền kì quái, Dược Đế chi thuật vô song như thế bày ở trước mặt, Khuynh Thành huynh liền không tâm động sao?
Phi Vân Tôn Giả vội nói:
- Công tử chúng ta không tâm động, vậy khẳng định là giả. Nhưng mà, Tào huynh, ngươi cũng cần phải biết, công tử chúng ta say mê tu đạo, đối với dược đạo, biết rất ít, hơn nữa, Thạch Phong quốc cũng không phải là lấy dược đạo tăng trưởng.
- Mà Tào huynh khác biệt.
Nói đến đây, Phi Vân Tôn Giả thần thái trang trọng:
- Dạng thiên tài luyện đan như Tào huynh bày ở trước mặt, nếu Tào huynh đạt được vô song chi thuật này, nhiều cũng chỉ năm ba năm, ít thì một hai năm, đó nhất định là có thể luyện ra thọ dược cực tốt!
- A, a, a.
Phi Vân Tôn Giả xoa xoa đôi bàn tay, cười ha hả nói ra:
- Đương nhiên, ở lúc đoạt dược thuật vô song, chúng ta có thể trong bóng tối trợ giúp Tào huynh một chút sức lực. Bất quá, công tử chúng ta cũng có điều kiện, hi vọng sau này Tào huynh có thể ở mỗi một đoạn thời gian luyện một lò thọ dược mệnh đan tốt cho công tử chúng ta. Dược liệu công tử của chúng ta ra, thù lao cũng tuyệt không ít Tào huynh.
- Ha ha, nói hơn nửa ngày, Diệp Khuynh Thành còn đánh lấy tính toán này, còn muốn ta luyện đan cho hắn!
Tào Quốc Dược nở nụ cười gằn, lạnh lùng nói.
Phi Vân Tôn Giả cười khan một tiếng, thần thái có chút xấu hổ, nói ra:
- Tào huynh, có câu nói rất hay, người không vì mình, trời tru đất diệt. Lại nói, chuyện như vậy là ta và ngươi cả hai cùng có lợi, Tào huynh ngươi nói, sao lại không làm đây?
Tào Quốc Dược nở nụ cười gằn, nói ra:
- Các ngươi nhất định là ở chỗ Bạch Phát tiểu tử đụng tường đi, Bạch Phát tiểu tử không bán mặt mũi cho Diệp Khuynh Thành, cho nên, các ngươi muốn tìm một người có thể luyện thọ dược cho hắn. Ta biết rõ, một đám lão đầu tử bên người Diệp Khuynh Thành, đều cần thọ dược đi.
- Tào huynh mắt sáng như đuốc, quả nhiên không tầm thường.