Chương 2317: Vĩnh viễn không lùi bước

Nữ tử lạnh lùng nhìn vào Lý Thất Dạ, qua rất lâu sau đó nàng mới nói tiếp:

– Ta không muốn thiên mệnh, ta cũng không muốn Tiên Đế. Nếu như ngươi muốn đền bù tổn thất cho ta, chuyện này rất đơn giản. Dừng bước lại, chỉ cần ngươi lưu lại thì có thể giải quyết tất cả chuyện này.

Nữ tử nói lời này làm cho Lý Thất Dạ lâm vào trầm mặc thật lâu, nhưng mà, cuối cùng hắn ngẩng đầu lên, nói ra:

– Ngươi nên biết, ta làm không được, bất luận là lúc nào. Bất luận là thời đại gì, ta cũng sẽ không dừng bước, ta sẽ thẳng tiến. Ta sẽ không lưu lại vì ai, bất kể như thế nào, ta đều đi đến tận cùng thế giới, chiến đấu đến cuối cùng.

Lý Thất Dạ nói như vậy, nữ tử cũng không có kích động, cũng không có tức giận, nàng chỉ lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ. Dường như nàng đã sớm nghĩ tới Lý Thất Dạ sẽ nói như vậy.

– Ngươi không có ngoại lệ sao?

Cuối cùng, nữ tử lạnh lùng nói.

– Chuyện khác ta có thể ngoại lệ, giống như thiên mệnh. Ta ở kiếp này, biết rõ sẽ chiến đến cuối cùng. Ta vẫn có thể cho ngươi, không có thiên mệnh, ta cũng sẽ chiến đến cuối cùng.

Lý Thất Dạ nhìn hai đôi mắt của nàng, thản nhiên để đôi mắt nàng nhìn thẳng nội tâm bản thân, nói ra:

– Nhưng mà, chuyện này không được, ta sẽ không lưu lại, sẽ không đình chỉ, quá khứ là như thế, hiện tại là như thế, tương lai cũng là như thế! Đạo tâm của ta sẽ không dao động! Trừ phi, thế gian vô ngã!

– Trong sinh mệnh của ngươi, ta cũng chỉ đứng ngoài thôi.

Nữ tử lạnh giọng nói ra.

Lý Thất Dạ bắt đầu trầm mặc, qua thật lâu, hắn nghiêm túc nói ra:

– Không chỉ ngươi, từ chuyện này, ta từ khi ngoại lệ, không phải ta yêu không sâu, chỉ có thể nói, đây là truy cầu tối chung cực của ta, không có nó, mặc kệ ta là Lý Thất Dạ, hay là âm nha, tất cả đều không có ý nghĩa.

– Ta biết rõ, ta biết rõ ngươi sẽ nói như vậy.

Nữ tử lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, nói ra:

– Đây đều là ta sai, đối với ta mà nói, ngươi cũng tốt, Tố nhi cũng được, Văn Tâm cũng như thế, ta không sẽ vì ngươi, cũng sẽ không vì các nàng mà dừng lại, ta sẽ không dừng lại vì bất cứ ai. Ta chính là ta, ta chính là con thiêu thân lao vào lửa, không đến cuối cùng, không chết không ngớt!

– Trong sinh mệnh của ta, có các ngươi, ta rất cảm kích, vì các ngươi làm cho sinh mệnh của ta thêm nhiều màu sắc.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười chua xót, nói ra:

– Ta chỉ có thể nói, là ta quá ích kỷ.

– Ngươi đi đi.

Cuối cùng nữ tử chậm rãi mở miệng, nói:

– Ta cũng không phải một oán phụ, ta không cần ngươi đền bù tổn thất! Mặc kệ ngươi có thiếu nợ ta hay không!

Trong nội tâm Lý Thất Dạ rung động không nhẹ, nhìn qua nữ tử gần trong gang tấc, nhịn không được thò tay vuốt ve gương mặt vô cùng xinh đẹp của nàng, vuốt ve nhẹ nhàng, vào thời điểm này, những chuyện ngày xưa không ngừng hiện ra trong lòng.

Trong đoan thời gian đó, hắn là một thiếu niên điên cuồng, thanh niên gọi là Lý Thất Dạ cậy tài khinh người, trong mắt không còn ai, mà nàng chính là nữ tử rơi vào bể tình, nàng vô cùng cao ngạo, nhưng lại ôn nhu như vậy, đáng yêu như thế…

Những chuyện ngày xưa không ngừng hiện ra, nghĩ đến tình ý sâu đậm giữa hai người ngày xưa làm nội tâm của hắn rung động thật sâu, thật lâu thật lâu hắn cảm thấy nội tâm đau đớn.

– Đừng, Tiểu Nguyệt Nhi của ta, hoặc là, nếu như ta chiến thắng trở về, ngươi còn có thể gặp lại ta, nếu như ta chết, nói không chừng có một ngày ngươi sẽ nhặt xác cho ta.

Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ thì thào nói.

Nữ tử chậm rãi nhắm mắt lại, khóe mắt đã có nước mắt, nước mắt như hạt minh châu lăn dài trên má.

Cuối cùng Lý Thất Dạ vẫn ngoan tâm xoay người rời đi, không hề dừng lại, hắn không muốn nhìn thấy nước mắt của nàng, hắn đã từng làm bá chủ cửu giới, tuyên cổ tới nay, cho dù máu chảy thành biển, thi cốt như núi, hắn vẫn lạnh lùng như sắt, cái lạnh vô tình! Hắn sẽ không thương tâm hay thút thít nỉ non.

Nhìn đôi mắt nàng nhắm mắt, cuối cùng vẫn mở mắt ra, nhìn qua bóng lưng của hắn từ từ rời xa.

Trong lòng Lý Thất Dạ rối bời, đạp không rời đi, hắn đi nhưng nội tâm có quá nhiều tiếng vọng, quá nhiều tiếc nuối.

Đã từng, Giản Văn Tâm cùng nói với hắn: thiên địa quá xa xôi, làm một con kiến hôi tron thiên địa, cũng không có cái gì không tốt.

Lại nhớ tới những lời của Giản Văn Tâm, Lý Thất Dạ cười cười, hắn cười rất đắng chát.

– Cho dù ta chỉ là một con kiến hôi, ta cũng sẽ không phục tùng thiên địa, ta sẽ xông lên chín tầng trời, giết lên thượng thiên, ta vĩnh viễn không khuất phục, bởi vì ta là Lý Thất Dạ!

Cuối cùng, Lý Thất Dạ thì thào nói.

Thành Thần Thụ phi thường náo nhiệt, trong thành Thần Thụ đã sớm có rất nhiều tu sĩ đang chờ mong, bên ngoài thành Thần Thụ càng có không ít tu sĩ nhao nhao chạy tới thành Thần Thụ.

Bởi vì vạn tộc đại hội sắp cử hành, vạn tộc đại hội như vậy tuyệt đối sẽ trở thành thịnh cảnh của thời đại, cho nên bất luận là tu sĩ nào, truyền thừa gì cũng không muốn bỏ qua dịp này.

Vạn tộc đại hội, cho dù chỉ được tham gia, nhưng mà chủ trì hội nghị vẫn là Mị Linh, Hải Yêu, Thụ tộc, đây là ba chủng tộc cường đại nhất Thiên Linh Giới, thậm chí có thể nói, ba tộc này đang chi phối Thiên Linh Giới.

Về phần chủng tộc, môn phái tông môn khác, nói thí dụ như Nhân tộc, Thạch tộc, Huyết tộc cũng chỉ là chủng tộc phụ gia thêm vào mà thôi, chỉ có tư cách dự thính, căn bản không có tư cách đưa ra quyết định gì.

– Vạn tộc đại hội, hội nghị long trọng như thế, rốt cuộc là do ai hiệu triệu, do ai chủ trì.

Đối với người tổ chức vạn tộc đại hội, mọi người hiếu kỳ.

– Yên tâm đi, lúc này tổ chức vạn tộc đại hội, tuyệt đối là có tư cách tổ chức. Vạn tộc đại hội sẽ do Thụ tộc á tổ, Mộng Trấn Thiên, Hắc Ám Cổ vương tử, Hải Loa Đế Vương bốn đại chí tôn ký tên vào thần lệnh, bằng vào thực lực và địa vị của bọn họ, xác thực là có tư cách tổ chức hội nghị này! Điểm này là không thể nghi ngờ.

Đồng bạn tên tu sĩ nói thêm:

– Huống chi, có đồn đãi nói, lúc này tổ chức vạn tộc đại hội, ngay cảTrích Nguyệt tiên tử cùng Chân Vũ thần nữ đều dự họp, cho nên bất luận từ điểm nào, vạn tộc đại hội đều đúng quy cách.

Trên thực tế, rất nhiều tu sĩ cường giả nhận được lời mời tham gia, bọn họ không ngừng suy đoán dụng tâm ẩn sau đó, bởi vì vạn tộc đại hội này tổ chức quá gấp, không có chút dấu hiệu nào, cứ tổ chức đột nhiên như vậy, làm cho rất nhiều người không có chút chẩn bị nào cả.

– Vội vả như thế, nhưng lại tổ chức vạn tộc đại hội tại thành Thần Thụ, cuối cùng là tại sao chứ? Cũng quá gấp rồi, nghe nói, muốn tổ chức vạn tộc đại hội, không phải trong đế thông tiên môn cũng là hải thần truyền thừa hoặc môn phái thụ tổ, hiện tại tổ chức ở Thần Thụ Lĩnh, chuyện này quá kỳ quái.

Có người cảm thấy bất an về địa điểm tổ chức vạn tộc đại hội.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện