Chương 2563+2564: Kim Long Thiên Tử
Trước kia Kim Long Thiên Tử có lòng tin vấn đỉnh thiên mệnh, nhưng mà sau khi Long Ngạo Thiên xuất thế, Kim Long Thiên Tử đã bỏ qua ý định vấn đỉnh thiên mệnh trong lòng, nguyện ý ra sức cho Long Ngạo Thiên.
Sau khi Kim Long Thiên Tử đi đến, hai mắt hắn lăng lệ, hắn nhìn qua Hải Lân đang chữa thương, sau đó lạnh lùng nhìn chưởng môn núi Thanh Thành nói ra:
– Chưởng môn Thanh Thành, người thức thời là trang tuấn kiệt, hiện tại các ngươi giao Hải Lân ra còn kịp, nếu không chớ trách chiến hỏa hủy diệt núi Thanh Thành!
Kim Long Thiên Tử cũng không phải vô lễ, mà là hắn có vốn liếng khinh thường tất cả mọi người ở đây.
Kim Long Thiên Tử nói lời này làm không ít Yêu tộc nơi đây tức giận, thậm chí có yêu vương hừ lạnh một tiếng.
Mọi người đều biết, Mộc Trác Yêu thành chính là một trong các đại môn phái Yêu tộc tại Bắc Uông Dương, mà khi Phi Tiên Giáo ra tay vói Yêu tộc, quái vật biển, Mộc Trác Yêu thành là môn phái truyền thừa lớn nhất Yêu tộc lại không trợ giúp Yêu tộc cùng quái vật biển, bọn họ thậm chí còn gia nhập vào đội ngũ Phi Tiên Giáo, trợ giúp Long Ngạo Thiên đánh lén Yêu tộc và quái vật biển.
Có thể nói, hành vi Kim Long Thiên Tử và Mộc Trác Yêu thành đã làm rất nhiều Yêu tộc cảm thấy tức giận.
Nghe Kim Long Thiên Tử nói thế, chưởng môn núi Thanh Thành lắc đầu, nói ra:
– Kim Long thành chủ, chỉ sợ khó tòng mệnh, Hải Lân hiền chất được núi Thanh Thành chúng ta bảo vệ rồi.
Thấy thái độ chưởng môn núi Thanh Thành như thế, có không ít người dựng ngón cái tán thưởng, núi Thanh Thành đối mặt với áp lực Phi Tiên Giáo vẫn có thể che chở Hải Lân, có thể nói đã đầy đủ trượng nghĩa, chuyện như vậy không có mấy môn phái làm được.
– Chưởng môn Thanh Thành, cần phải suy nghĩ cẩn thận.
Kim Long Thiên Tử hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
– Đối địch với Long đế tử, đối địch với Phi Tiên Giáo sẽ không có kết cục tốt! Đế tử còn chưa trở thành Tiên Đế đã thiên hạ vô địch, một khi trở thành Tiên Đế, càng chiếu rọi muôn đời. Không quản núi Thanh Thành các ngươi có chỗ dựa nào, chỉ cần núi Thanh Thành đối địch với Long đế tử, thật sự không biết tự lượng sức mình, đối địch với Tiên Đế tương lai là tự tìm diệt vong.
Kim Long Thiên Tử nói ra lời này, không chỉ đe doạ núi Thanh Thành, đồng thời cũng cố ý tạo thế cho Long Ngạo Thiên, làm cho người trong thiên hạ biết Long Ngạo Thiên tất thành Tiên Đế.
Nghe Kim Long Thiên Tử nói như vậy, có một ít người không cho là đúng, nhưng cũng không dám nói gì.
– A, a, a. . .
Thời đimể Kim Long Thiên Tử không ngừng thổi phồng Long Ngạo Thiên, tiếng cười ha ha vang lên.
Tiếng cười ha ha bình thường không có gì lạ, nhưng hiện tại Kim Long Thiên Tử thổi phồng Long Ngạo Thiên lại có người cười ha ha như thế, nó biến thành đột ngột và rất chói tai.
Điểm này nói rõ đang châm chọc Kim Long Thiên Tử và Long Ngạo Thiên!
Đột nhiên vang có tiếng cười ha ha chói tai và đột nhiên như vậy, chuyện này làm cho không ít người chấn động, hiện tại danh tiếng Long Ngạo Thiên rất lớn, được xưng vô địch, có ai dám cười nhạo Long Ngạo Thiên, Kim Long Thiên Tử chứ.
Rất nhiều người nhìn theo tiếng cười, lập tức mọi người phát hiện kẻ đang cười nhạo chính là đệ nhất hung nhân.
– Đệ nhất hung nhân nha.
Khi thấy đệ nhất hung nhân đứng trên vòm trời, ánh mắt lãnh đạm quan sát tất cả tình huống, tất cả những người đang quan sát đồng thời giật mình, cảm thấy tiếng cười ha ha không còn đột ngột nữa, tiếng cười này biến thành đương nhiên.
Mọi người nhìn nhận, đương thời cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới có thể đối kháng Long Ngạo Thiên, cũng chỉ có tồn tại như đệ nhất hung nhân mới tạo thành uy hiếp lớn với Long Ngạo Thiên.
Kim Long Thiên Tử cũng nhìn qua, nhìn thấy đệ nhất hung nhân, sắc mặt hắn lạnh lẽo, uy danh của đệ nhất hung nhân hắn cũng nghe thấy, biết rõ kẻ này không dễ trêu vào.
Thời điểm này Kim Long Thiên Tử lạnh lùng hừ một tiếng, tỏ vẻ bất mãn của mình, nhưng không muốn đi trêu chọc đệ nhất hung nhân, tuy hắn rất cường đại, là thiên tài khó lường, nhưng đối mặt với đệ nhất hung nhân, hắn vẫn không có nắm chắc.
Nhìn thấy Kim Long Thiên Tử chỉ hừ lạnh bày tỏ bất mãn của bản thân, rất nhiều cường giả đứng xa quan sát nhìn nhau, đệ nhất hung nhân chính là đệ nhất hung nhân, cho dù là Kim Long Thiên Tử vô cùng tự phụ cũng không dám đi trêu chọc hắn!
– Một con kiến hôi cũng dám xưng là Kim Long, một phàm nhân cũng dám tính toán là con cưng của ông trời.
Thấy Kim Long Thiên Tử hừ lạnh một tiếng, Lý Thất Dạ cười cười, nhàn nhạt nói.
Lý Thất Dạ đi theo đến đây, hắn cũng chỉ muốn nhìn huyết thống của Long Ngạo Thiên mà thôi, xem huyết thống của hắn có biến dị hay không. Trải qua hắn quan sát cẩn thận, Lý Thất Dạ có thể xác định huyết thống của Long Ngạo Thiên không có vấn đề.
Đương nhiên, đối với Long Ngạo Thiên, thái độ Lý Thất Dạ hoàn toàn không sao cả, ra tay với Long Ngạo Thiên hay không cũng không phải chuyện lớn, bởi vì trong mắt Lý Thất Dạ, Long Ngạo Thiên không khác gì người chết, chỉ chết sớm hay chết muộn mà thôi.
– Ngươi ——
Kim Long Thiên Tử nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hắn không nhịn được nói:
– Lý Thất Dạ, ngươi thật ngông cuồng!
Trước mặt người trong thiên hạ bị Lý Thất Dạ cười nhạo như thế, hắn đương nhiên không cách nào thừa nhận cơn tức này, cho dù hắn biết rõ chính mình không thể trêu vào đệ nhất hung nhân, nhưng không có nghĩa hắn nuốt ác khí này xuống.
– Ta vẫn luôn cuồng như thế, ngươi mới biết sao?
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói, nhìn qua Kim Long Thiên Tử, vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà, ngươi khoác lác không ghi bản nháp, đương thời trừ ta ra, không ai có thể trở thành Tiên Đế.
– Khí phách!
Lý Thất Dạ nói ra lời này, không ít người âm thầm giơ ngón tay cái lên.
Kim Long Thiên Tử ở đây, chớ nói chi đứng trước mặt Long Ngạo Thiên, mọi người đều biết Long Ngạo Thiên nhất định phải vấn đỉnh thiên mệnh, hiện tại đệ nhất hung nhân nói ra lời này, đâu chỉ không đặt Kim Long Thiên Tử vào trong mắt, cũng không đặt Long Ngạo Thiên vào trong mắt.
– Lý đạo hữu, chuyện này không thể nói quá vẹn toàn.
Định Viễn Hầu, tứ trảo Kim Long chiến đấu kịch liệt với Long Ngạo Thiên trên bầu trời, Long Ngạo Thiên cũng nghe thấy lời Lý Thất Dạ nói, hắn thét dài phản bác.
Nghe thấy Long Ngạo Thiên nói, Lý Thất Dạ nói:
– Ta chỉ nói thật mà thôi.
Đệ nhất hung nhân nói ra lời này, mọi người đưa mắt nhìn nhau, đệ nhất hung nhân bá đạo không còn gì để nói, cho dù đối mặt Long Ngạo Thiên vẫn bá đạo như vậy, vẫn hung hăng càn quấy như thế, quả thực không coi ai ra gì, căn bản không đặt người ta vào trong mắt, dường như trong mắt hắn, cho dù là ai cũng là a miêu a cẩu.
– Đệ nhất hung nhân đúng là đệ nhất hung nhân, mặc kệ lúc nào, bất kể là ở nơi nào, hắn vẫn hung hãn bá đạo như vậy.
Bất kể là ai, sau khi nghe đệ nhất hung nhân nói thế đều bái phục.
Kim Long Thiên Tửhiện tại mất đi kiên nhẫn, hắn cũng muốn vãn hồi mặt mũi cho Long Ngạo Thiên, hắn hừ lạnh một tiếng, lớn tiếng nói:
– Lý Thất Dạ, ta biết rõ ngươi rất mạnh, nhưng tranh giành thiên mệnh với Long Đế tử, chỉ sợ ngươi chưa đủ tư cách.
Nghe Kim Long Thiên Tử nói lời khiêu khích như vậy, Lý Thất Dạ chỉ cười lạnh, hắn muốn nghe tên này nói gì.
Nếu như nói Lý Thất Dạ xuất hiện trào phúng, chuyện này Kim Long Thiên Tử có thể khẩu chiến Lý Thất Dạ, nhưng mà Lý Thất Dạ lười nhìn hắn một cái, đối với Kim Long Thiên Tử đây là nhục nhã khó mà thừa nhận được, hoàn toàn không đặt hắn vào trong mắt.
– Lý Thất Dạ, dám tiếp một tiễn của ta không?
Lý Thất Dạ làm như không thấy, Kim Long Thiên Tử không chịu nổi kích thích như vậy, nhất thời đầu nóng lên đứng ra khiêu chiến Lý Thất Dạ.
Nếu bình thường Kim Long Thiên Tử tỉnh táo tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện mạo hiểm như vậy, nhưng hắn bị đệ nhất hung nhân kích thích, hắn cũng không nhịn được tức giận trong lòng, hắn không nuốt trôi cơn giận này, lập tức đứng ra khiêu chiến đệ nhất hung nhân.
Lý Thất Dạ mặc kệ hắn, chỉ lãnh đạm đứng đó, giống như hắn là người ngoài cuộc, dường như trong mắt hắn cả thế giới này chỉ như thế mà thôi.
Thái độ của Lý Thất Dạ làm cho Kim Long Thiên Tử không chịu nổi, Lý Thất Dạ đứng im không nói chính là nhục nhã Kim Long Thiên Tử, hắn còn khó chịu hơn cả chết.
Bởi vì thái độ của Lý Thất Dạ xem Kim Long Thiên Tử như con kiến hôi, mà Lý Thất Dạ là một con voi, một con kiến gào thét với con voi, ngươi sẽ cảm thấy con voi quan tâm con kiến hay sao?
Cũng chính bởi vì như thế, thái độ của Lý Thất Dạ làm cho Kim Long Thiên Tử không nhịn được nhiệt huyết dâng trào, trường cung nơi tay, kêu to nói:
– Lý Thất Dạ, ngươi có dũng khí tiếp một tiễn của ta hay không?
Lúc này Kim Long Thiên Tử cầm trường cung trong tay, trường cung trong tay hắn có màu ngọc bích, giống như dây leo quấn quanh, có ba phần uy áp, bảy phần xinh đẹp, trường cung này cho người ta cảm giác sinh cơ vô cùng, dường như thời điểm nó bắn ra một tiễn, có thể vượt qua thời gian dài đằng đẵng.
– Yêu cung ——
Nhìn thấy trường cung trong tay Kim Long Thiên Tử, có lão tổ kinh hô, nói:
– Thiên yêu lưu lại yêu cung!
Trường cung trong tay Kim Long Thiên Tử chính là vô thượng trường cung do thiên yêu nữ tổ Mộc Trác Yêu thành nữ lưu lại, thanh trường cung này có uy lực cường đại, nó có được uy lực phá hủy tất cả.
Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ mới chậm rãi quay mặt lại, chỉ nhàn nhạt nhìn Kim Long Thiên Tử, nói ra:
– Tiếp một tiễn của ngươi? Có gì khó, ra tay đi, miễn ngươi không còn cơ hội ra tay lần nào nữa.
Thái độ của Lý Thất Dạ đã làm Kim Long Thiên Tử tức giận thổ huyết, đặc biệt là sắc mặt không quan tâm đến càng làm hắn tức giận. Mặc dù nói hắn Kim Long Thiên Tử còn kém thiên tài tuyệt thế như Long Ngạo Thiên, nhưng Kim Long Thiên Tử hắn cũng là thiên tài đếm được trên đầu ngón tay ở Bắc Uông Dương này, tại Bắc Uông Dương không chỉ nói là trẻ tuổi, cho dù là thế hệ trước cũng không có bao nhiêu người dám khinh thường hắn, hiện tại đệ nhất hung nhân không đặt hắn trong lòng, có thể nói sỉ nhục Kim Long Thiên Tử thật lớn.
– Tốt, ta muốn xem ngươi có bao nhiêu bổn sự!
Kim Long Thiên Tử cũng không bị lửa giận làm váng đầu, hắn gào lớn một tiếng.
“Ông”, vào thời điểm này Kim Long Thiên Tử giương cung, chậm rãi kéo căng yêu cung, Kim Long Thiên Tử đã kéo căng dây cung, yêu cung tràn ngập lực lượng, dường như Kim Long Thiên Tử kéo không phải dây cung, mà là thiên địa, lúc này Kim Long Thiên Tử đang kéo thiên địa giãn ra.
Rống ——
Thời điểm Kim Long Thiên Tử kéo căng dây cung, đột nhiên tiếng long ngâm vang vọng, sau lưng Kim Long Thiên Tử xuất hiện đồ đằng Kim Long, đồ đằng Kim Long này vừa xuất hiện, lập tức làm cho Kim Long Thiên Tử như được Kim Long phụ thể, khí tức cuồn cuộn, giống như bản thân hắn là một đầu Kim Long.
Kim Long Thiên Tử được người ta gọi là Kim Long Thiên Tử cũng không phải gọi bậy, đó là bởi vì trên người hắn chảy xuôi yêu huyết cực kỳ trân quý, yêu huyết của hắn có đồ đằng Kim Long, thời điểm đồ đằng Kim Long xuất hiện, thực lực của hắn tăng lên như bão táp, cũng chính bởi vì như thế, hắn được người ta gọi là Kim Long Thiên Tử.
Thời điểm đồ đằng Kim Long xuất hiện, yêu cung trong tay Kim Long Thiên Tử biến sắc, trong khoảng thời gian ngắn chỉ thấy yêu cung tỏa ra hào quang sáng lạn, một mũi tên màu vàng rời khỏi dây cung.
Vèo ——
Rốt cuộc mũi tên cũng bắn ra, tốc độ mũi tên quá nhanh, nhanh đến mức mũi tên bay đi không khác gì mặt trời đang lao tới.
Lúc mũi tên màu vàng thật dài xuyên qua hư không, lập tức tập trung Lý Thất Dạ, cho dù Lý Thất Dạ ở đâu cũng không thể tránh né mũi tên này, càng làm người ta sợ hãi là, lúc mũi tên phóng đi còn mang theo khí tức sắc bén không gì cản nổi, nó sắc bén có thể bắn thủng tất cả, mặc kệ ngươi mặc áo giáp hay là hộ thể, chỉ sợ cũng không ngăn cản được mũi tên này.
Yêu cung của thiên yêu lưu lại, lại được cường giả cảnh giới Thiên Thần bắn ra, uy lực của nó to lớn có thể nghĩ, một khi bị mũi tên thật dài này khóa lại, chỉ sợ Thần Vương cũng đi đời nhà ma.
Phanh ——
Tiếng nứt vỡ vang lên, thời điểm mọi người cho rằng đệ nhất hung nhân dùng tốc độ thật nhanh tránh né mũi tên này, nhưng đệ nhất hung nhân lại không tránh mũi tên bay tới.
Hình ảnh như dừng lại vào lúc này, chỉ thấy đệ nhất hung nhân duỗi ngón tay ra, ngón tay điểm vào mũi tên màu vàng đang lao tới.
Lúc mũi tên màu vàng va chạm với ngón tay đã sinh ra tiếng nổ mạnh, mũi tên nhọn nhanh chóng nứt ra, lập tức vỡ thành vô số bụi phấn màu vàng, trong khoảng thời gian ngắn vô số mảnh vỡ phiêu tán các nơi.
Mũi tên của Kim Long Thiên Tử bị đệ nhất hung nhân đánh nát dễ dàng, chuyện này làm nội tâm rất nhiều người sinh ra chấn động thật lớn.
Kim Long Thiên Tử biến sắc, trong nội tâm hoảng sợ, trong nháy mắt đã lui ra phía sau một bước.
– Một mũi tên này quá yếu!
Thời điểm Kim Long Thiên Tử hoảng sợ, Lý Thất Dạ khinh thường, Lý Thất Dạ lập tức xuất hiện trước mặt Kim Long Thiên Tử, không có ai nhìn thấy Lý Thất Dạ đứng trước mặt Kim Long Thiên Tử lúc nào, cũng không có ai phát hiện ra hắn di chuyển ra sao.
Sắc mặt Kim Long Thiên Tử trắng bệch, hắn là cường giả cảnh giới Thiên Thần lại không phát hiện ra Lý Thất Dạ đứng trước mặt mình, đây là chuyện rất đáng sợ, đệ nhất hung nhân lấy mạng hắn dễ như lấy đồ trong túi.
Kim Long Thiên Tử hoàng hốt nhanh chóng lui ra phía sau, muốn bảo trì khoảng cách thật xa với Lý Thất Dạ, nhưng hắn lúc này bị lửa giận bao phủ, nghe “Ba” một tiếng, thân thể hắn như lâm vào đầm lầy, biến thành chậm chạp vô số lần, mỗi một động tác đều chậm như ốc sên.
Loong coong, loong coong, loong coong. . .
Âm thanh vang lên, thời điểm Kim Long Thiên Tử muốn giãy dụa lại càng hãm sâu vào trong đó, hắn không cách nào nhúc nhích nữa phần.
– Ngươi quá đại ý, quá sơ ý.
Lý Thất Dạ cười cười, nhàn nhạt nói:
– Cho dù ngươi có cảnh giới Thiên Thần, ở trước mặt ta cũng không chịu nổi một kích, không khác gì con sâu cái kiến.