Chương 490: Dương danh thành Thông Thiên!
Không biết có bao nhiêu người bị tỉnh giấc mộng, chỉ số ít người thần kinh mạnh mẽ theo bản năng mắng một tiếng quấy nhiễu người ta tỉnh mộng. Còn hầu hết đều là vẻ mặt hoảng sợ đi ra cửa, hoặc chỉ dùng thần niệm quét qua thành Thông Thiên dò xét tình huống, trong lòng đều thầm suy đoán:
- Người nào kiêu ngạo như vậy, dám ở trong thành Thông Thiên bộc phát ra khí thế cường đại như vậy?
Cái này giống thời điểm Thiên Nhai cùng Tào Hồng chiến đấu, đều phải ra khỏi thành đánh nhau, một khi ở trong thành tạo ra động tĩnh thật to, khẳng định sẽ có người đến quản.
Dù sao, thành Thông Thiên này có thành chủ!
Toàn bộ thành Thông Thiên theo hành động của Tần Lập như vậy, đủ loại thần niệm lập tức đan vào cùng một chỗ, loạn thành một đống!
Trên bầu trời, cái thân ảnh kia dần dần bay gần tới, trước tiên liền cảm giác có điều không đúng, bởi vì cỗ khí thế bạo vọng lại kia, thậm chí có thể dư sức chống cự lại hắn, hắn không tin thực lực của Tần Lập có thể mạnh như thế
Kỳ thật vốn hắn cũng không nghĩ có thể phát hiện Tần Lập trong thành Thông Thiên. Bọn họ mấy lão tổ Đế vương tán tu tử đồng, chia ra mấy đường, sau đó đều tự mình điều tra tung tích Tần Lập.
Lão tổ Đế vương tử đồng này, tên là Khúc Trực, là một lão tổ đế vương trong số tử đồng tán tu. Sau khi nghe nói bộ tộc tử đồng xuất hiện cái gì tân vương giả, Khúc Trực liền thề nhất định phải tìm ra tân vương giả này để xử lý!
Cũng không phải nói lão có tin vấn đề huyết mạch tử đồng của đối phương hay không, mà là Vương giả của bộ tộc tử đồng, từ trước đến nay đều là người mạnh nhất mới có thể đảm nhiệm, mới có thể được mọi người tin phục.
Nếu đối phương được xưng là tân Vương giả, như vậy chỉ cần xử lý hắn, chính mình sẽ thay thế được chức vị tân Vương giả kia!
Mặc dù cho tới bây giờ không nghĩ tới trở thành Vương giả của bộ tộc tử đồng, nhưng cơ hội này lại gần như trở thành cơ hội không nguyện ý buông tha của tất cả cường giả siêu cấp tử đồng tộc!
Hơn nữa, các Đế vương tán tu tử đồng này, bọn họ cũng không tin vào lời tiên đoán của các lão tổ tông ở thời đại Thái Cổ đó!
Đây mới chân chính là nguyên nhân thúc đẩy khiến cho bọn họ dám xuống tay với Tần Lập!
Bọn họ cho rằng lời tiên đoán của các lão tổ tông thời đại Thái Cổ kia hoàn toàn không chính xác. Hơn nữa Tần Lập này lại còn là một người sinh trưởng ở Thiên Nguyên đại lục!
Hắn có tài đức gì có thể trở thành Vương giả của bộ tộc tử đồng chứ? Sao có thể trở thành Vương giả mang tới tin mừng mà tất cả tử đồng gặp mặt đều phải chào hỏi chứ?
Chỉ có một đáp án:
- Hắn không xứng!
Tên Tần Lập đó cũng thật sự đủ giảo hoạt, lá gan cũng đủ lớn, làm cho Hải gia cũng phải chịu thiệt, còn khiến cho Nguyệt Diêu Tiên Cung xáo trộ đến rối tinh rối mù, hiện tại không ngờ nhanh như vậy liền xuất hiện ở thành Thông Thiên!
Hôm nay, nhất định phải giết bằng được cái gì tân Vương giả tử đồng danh bất chính ngôn bất thuận này!
Khúc Trực vừa nghĩ trong lòng, vừa đẩy nhanh hơn tốc độ bay tới thành Thông Thiên nơi này. Thế nhưng không nghĩ rằng, theo cỗ khí thế kia bùng phát lên, khiến cho toàn bộ thành Thông Thiên loạn thành một đống!
Rốt cuộc lão không có cách nào phân biệt được thần thức của người nào thuộc về Tần Lập. Hơn nữa, khiến lão càng thêm kinh hãi còn đang ở phía sau.
Dường như là cảm nhận được khí tức của Khúc Trực, từ bên trong thành Thông Thiên, bùng phát lên mười mấy khí thế kinh người, hướng thẳng lên bầu trời cao. Mười mấy nhân ảnh theo sau khí thế đó, trong nháy mắt bay tới hướng Khúc Trực bên này.
- Các ngươi đều bay về hướng ta làm gì? Chẳng lẽ các ngươi không cảm giác được khí thế kia chính là ở trong thành bạo phát ra hay sao?
Trong khoảnh khắc này, Khúc Trực cảm thấy mình quả thực oan uổng muốn chết.
Mà nhóm người này bay ra tới đây, sao lại không biết khí thế kia là từ trong thành phát ra, nhưng bọn hắn ai cũng không ngốc, tự nhiên có thể cảm giác được trên bầu trời còn có một dao động khí tức cường đại.
Mà người nọ trong thành thực rất có thể là người ở thành Thông Thiên, muốn thông qua phương thức này cảnh báo bọn họ!
Dưới tình thế xui xẻo như thế, Khúc Trực đành bỏ lỡ cơ hội đối mặt với Tần Lập. Thịt chưa ăn được ngược lại còn dẫn tới rắc rối vào thân.
Mười mấy nhân ảnh bay lên đến nơi, rất nhanh phát hiện ra Khúc Trực, đồng thời cũng bao vây quanh lão. Trên mặt mỗi người đều mang theo vài phần kinh sợ.
Người tới là ai, toàn bộ mọi người đều biết.
Đế vương tử đồng!
Một Đế vương cảnh giới Lôi Kiếp, lén lút đi vào thành Thông Thiên, lão muốn làm gì? Nếu không nhờ có người cảnh báo, chỉ sợ thật sự sẽ bị lão Đế vương tử đồng này mò vào trong thành Thông Thiên!
Nếu lại bị lão thành công làm ra chuyện gì đó, vậy thì mọi người trong thành Thông Thiên này đúng là mất hết mặt mũi rồi!
Cầm đầu đám người đúng là Lý Long Xuyên thành chủ thành Thông Thiên, hai mắt hắn hờ hững nhìn chằm chằm vào Đế vương này, đánh giá lão vài lần, mới chậm rãi nói:
- Các hạ đến thành Thông Thiên ta muốn làm gì sao?
Tuy rằng tử đồng tộc đã chân chính dung nhập vào thế giới Thiên Nguyên đại lục, nhưng giữa nhau không cùng một chủng tộc, chung quy vẫn còn có một tầng ngăn cách. Nhất là cùng với tử đồng huyết thống thuần khiết này, thật sự chưa nói tới có giao tình gì cả.
Mọi người thường ngày không xâm phạm lẫn nhau, coi như cũng rất tốt. Hiện tại tử đồng chủ động đi vào thành Thông Thiên, chẳng lẽ là muốn gây hấn sao?
Tuy rằng là lão tổ Đế vương tử đồng, nhưng Khúc Trực đối mặt với đông đảo cường giả như thế, cũng không dám tỏ thái độ quá cường ngạnh, lão dừng thân hình lại, thu hồi đôi cánh thật lớn sau lưng, nhìn Lý Long Xuyên, trầm giọng nói:
- Ngươi là ai?
- Ta là thành chủ thành Thông Thiên.
Lý Long Xuyên thản nhiên nhìn Khúc Trực, hắn không sao biết được, lão tổ Đế vương trước mắt này là người của Lãnh Thu Cung, hay là tán tu của bộ tộc tử đồng. Nhưng mặc kệ lão đến từ phương nào, Lý Long Xuyên đều phải đề phòng rất cẩn thận, bởi vì một khi nổi lên tranh chấp, vậy cũng không phải là vấn đề một cá nhân hay hai cá nhân, mà là hai cái thế lực cường đại trong đó đối thoại với nhau.
- Thì ra là Lý thành chủ, tại hạ Khúc Trực, Đế vương tán tu tử đồng tộc. Trên đường đi qua nơi đây, là bởi vì phát hiện tung tích cừu địch, cũng không có ý tứ gì khác.
Thần thức của Khúc Trực vẫn như trước sưu tầm ở trong đám thần thức hỗn loạn thành Thông Thiên, đồng thời phóng thần thức bao trùm toàn bộ mọi lố ra vào thành Thông Thiên, lão không nghĩ buông bỏ một cơ hội như vậy.
Rất nhiều người ở trong nháy mắt, liền phán đoán ra cừu địch trong miệng Khúc Trực là ai, đồng thời đều chuyển ánh mắt về hướng Lý Long Xuyên, bởi vì bọn họ cũng đều biết, con gái Lý Uyển của Lý Long Xuyên, tiểu công chúa thành Thông Thiên, trước đó vài ngày công khai tuyên bố, Tần Lập là ân nhân cứu mạng của nàng! Cho nên, những người này muốn biết Lý thành chủ sẽ xử lý chuyện này ra sao.
- Các hạ truy tìm chính là Tần Lập?
Lý Long Xuyên nói với sắc mặt bình tĩnh, nhìn không ra chút biểu tình gì, nhưng hắn vừa hỏi câu này, trong lòng Khúc Trực lập tức thầm kêu không tốt, sự tình phiền toái rồi. Nếu chuyện này không quan hệ với Lý Long Xuyên, nếu Lý Long Xuyên không muốn quản tới, thì có thể trực tiếp yêu cầu Khúc Trực không được giết người ở thành Thông Thiên, mà không phải hỏi một câu người bị truy sát là ai.
Khúc Trực vừa nghĩ, gật gật đầu nói:
- Có lẽ chính là tên Tần Lập kia, hắn không xứng trở thành tân Vương giả của bộ tộc tử đồng chúng ta, ta phải vì bộ tộc tử đồng thanh lý môn hộ!
Khúc Trực nói lời này, cũng rất có trình độ, lão không cố ý xem nhẹ một sự thật quan trọng, đó chính là Tần Lập không phải tử đồng. Mà nói ra chuyện này trở thành chuyện riêng của bộ tộc tử đồng của mình. Cứ như vậy, cho dù Lý Long Xuyên muốn bảo vệ Tần Lập, cũng sẽ cảm thấy không được tự nhiên.
Lý Long Xuyên ảm đạm cười nói:
- Phải không? Ta nghe nói Tần Lập này, cũng không phải tử đồng gì cả, mà là một thiên tài sinh trưởng ở Thiên Nguyên đại lục! Như thế nào có thể liên quan tới bộ tộc tử đồng các ngươi? Các ngươi hẳn không nên tin vào lời đồn vô cớ chứ? Ngàn vạn lần đừng bị người khác châm ngòi, bị người ta lợi dụng!
Là võ giả cảnh giới Lôi Kiếp, gần như là tầng lớp đứng đầu Thiên Nguyên đại lục, Lý Long Xuyên nói ra lời này, đúng là đã có phần coi trọng rồi.
Khúc Trực quả nhiên có hơi giận, nhướng lông mày lên, nói:
- Thị phi thiệt giả, ta tự nhận biết không cần Lý thành chủ nhắc nhở, Lý thành chủ có ý tứ gì? Chẳng lẽ muốn bảo vệ Tần Lập kia hay sao?
Lý Long Xuyên mỉm cười:
- Bảo hộ thật ra chưa nói tới, nhưng ở trong thành Thông Thiên ta nơi này, các hạ vẫn nên thành thật một chút thì tốt. Ta tuyệt đối không có ý nhằm vào toàn bộ chủng tộc tử đồng, bởi vì cho dù là người nào đến thành Thông Thiên, cũng muốn tuân thủ quy củ của ta nơi này!
Khúc Trực hừ một tiếng, nói:
- Điều này không cần Lý thành chủ nhắc nhở, ta tự mình biết! Ngài yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không động tới mảy may tên Tần Lập kia ở trong thành Thông Thiên, tuy nhiên, hắn tốt nhất cầu khẩn đừng rời thành Thông Thiên!
- Bộ tộc tử đồng thực rất giỏi sao?
Có người bỗng nhiên lạnh giọng nói:
- Phạm vi thế lực thành Thông Thiên là chu vi hơn hai ngàn dặm! Các hạ hẳn sẽ không cho rằng phạm vi thế lực thành Thông Thiên, chỉ gói gọn trong một tòa chủ thành thành Thông Thiên này chứ?
- Đúng rồi, đế vương tử đồng lão hủ cũng gặp qua, hơn nữa còn có luận bàn qua, lão hủ may mắn thắng nửa chiêu...
- Các ngươi đây là có ý tứ gì?
Trên đôi cánh sau lưng Khúc Trực, từng cọng lông chim sắc bén như đao khẽ động, bầu không khí chung quanh lập tức ngưng trọng hẳn lên.
Lý Long Xuyên cười ha ha, nói:
- Không có ý tứ gì! Tất cả mọi người trước tan đi, đều tự về nhà ngủ tiếp đi! Khúc Trực bằng hữu, chúng ta không đón tiếp ngài, ngài tự rời đi thôi!
Khúc Trực chậm rãi thở phào một cái, sau đó nói:
- Tốt! Tại hạ lãnh giáo uy phong của thành Thông Thiên!
Nói xong, hai cánh mở rộng, thân hình bay đi hướng tới phương xa, thoáng cái biến mất trong bóng đêm mờ mịt.
Chờ hắn đi rồi, có người hỏi Lý Long Xuyên:
- Thành chủ! Tần Lập thật sự ở ngay trong thành Thông Thiên à?
Có người tiếp lời nói:
- Hẳn là không sai được, vừa rồi trong nháy mắt kia, cỗ dao động thật sự rất mạnh, cao thủ Lôi Kiếp thành Thông Thiên, cùng với chúng ta xem như đều rất quen thuộc, chỉ có khí tức đó là xa lạ. Hơn nữa, chẳng lẽ các ngươi không có cảm nhận được sao, khí tức vừa rồi đó có một loại cảm giác...bễ nghễ thiên hạ!
- Đừng nói câu này ngươi vừa nói, ta thật ra đã nghĩ tới rồi! Thật có loại khí tức như vậy, ta còn tưởng rằng chỉ mình ta nghĩ thế chứ.
- Tần Lập đó...không phải chỉ có cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa sao? Hắn sao có thể tăng lên nhanh như vậy?
Trong số những người này, còn có người không kìm nổi đưa ra nghi vấn của bản thân mình.
Lý Long Xuyên không nói gì, chỉ nhìn theo hướng Khúc Trực rời đi, dường như đang nghĩ đến điều gì đó.
Thật lâu sau, Lý Long Xuyên mới nói:
- Nếu chư vị có cơ hội gặp Tần Lập, cho ta một chút mặt mũi, không nên làm khó hắn.
- Nói chi vậy! Chúng ta đều rất có hứng thú với Tần Lập, muốn nhìn thử xem người trẻ tuổi này rốt cục có chỗ nào thần kỳ, không ngờ lại có thể làm cho nhiều thế lực quan tâm coi trọng.
- Đúng vậy, lại còn là một người trẻ tuổi đến từ phương Đông. Quả thực rất lợi hại, thực lực tăng lên nhanh như vậy!
Mọi người nói xong, đều ào ào rời đi.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại có Lý Long Xuyên cùng một lão gì bên cạnh hắn. Lão già nhìn thoáng qua Lý Long Xuyên, nhẹ thở dài:
- Long Xuyên! Nhóm người chúng ta cũng đồng dạng mang lòng dạ bất lương đây!