1. Thông báo

    Tuyển dịch giả cho truyện độc quyền của Tầm Hoan (Vui lòng click vào ảnh để xem chi tiết)

    Tuyển dịch giả cho truyện độc quyền của Tầm Hoan
    Dismiss Notice

Linh dị ĐẠO SĨ TRUYỀN KỲ( phần 1)

Thảo luận trong 'Truyện hoàn thành' bắt đầu bởi huyzippo, 20/3/17.

Những người đang xem bài viết này (Thành viên: 0, Khách: 0)

  1. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    image.jpg

    ĐẠO SĨ TRUYỀN KỲ
    Phần 1
    Tác Giả: Huyzippo
    Thể Loại: Tâm linh, Hành động, Hài hước
    Tình Trạng: Full

    ________________​

    Chương 1:

    Xin tự giới thiệu đôi chút về mình:

    Mình sinh năm 98, cao ráo và nếu so nhan sắc vs Lee-Min-Hoo thì cũng 9-10 . Công việc chính của mình là thợ nấu ăn. Tuy lương bổng không cao nhưng cũng đủ sống. Làm ngày nào ăn ngày đấy. Trong đầu lúc nào cũng có tư tưởng " tới đâu nó tới". Và cũng như mọi ngày đang làm thì anh shit à không anh sếp xuống thông báo tin vui đó là : " nhà hàng sắp bị giải toả" .

    Và ngày đó cũng đến nhà hàng phát lương cho toàn thể nhân viên trong đó có mình!! Nhận lương đâu vào đấy và khăn gối lên đường ..... Về quê cắm câu. Sau bốn tiếng ngồi ê mông thì cũng đã vê đến trạm dừng chân Long An còn 1 tiếng nữa mới đến nhà . Là vì ba mẹ mình định cư bên Mỹ nên nhà ở quê giao lại cho ông nội nuôi mình ở. Ổng là một người hơi lập dị xíu nhưng ông là một đạo sĩ mao sơn chính tông. Đến nhà hai ông cháu tay đấm à không tay bắt mặt cười và cùng nhau dùng cơm. Hai ông cháu bàn đủ chuyện trên trời dưới đất từ chuyện Con Cú-Con Chim cho đến chuyện Con Nhím -Con..... Mà thôi vô vấn đề cái luôn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/3/17
  2. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    Chương 2: Khách Không Mời

    Đang ngồi nói chuyện thì bỗng mặt ổng tối sầm lại và chạy ra ngoài sân vừa nhìn Sao vừa bấm độn.

    Chà!!!! Trời hôm nay mát quá nội nhỉ?? Giờ này mà hai ông cháu mình lên nóc nhà ngồi nhậu thì còn gì bằng ông ha!!!

    Mình vừa chạy theo vừa trêu ổng. Nhưng ổng ko nói gì lại trầm ngâm một lát rồi lên tiếng:

    – Haizzz!! Số trời đã định, sắp có hoạ lớn rồi!!!Mày coi sắp xếp về lại Sài Gòn đi!!

    Nói thật thì mình thất nghiệp nên mới về quê giờ mà về lại Sài Gòn thì chỉ còn nước ra cầu Bình Lợi ngủ thôi!! Nên mình cố năn nỉ để được ở lại với ổng.Ông không nói gì chỉ đi vào phòng lấy bộ đồ nghề ra và bắt đầu dàn trận. Ông cắm bốn cây cờ: đỏ,xanh,trắng,vàng ở bốn góc thành hình vuông và tượng trung cho bốn hướng Đông,Tây,Nam,Bắc!!! Rồi ông nội vẽ một hình bát quái ở ngay giữa bốn cây cờ, xung quanh bát quái là chi chít chữ!!

    Bày trận xong bắt đầu làm phép ổng vào đứng giữa bát quái múa mấy bài quyền rồi niệm chú. Vì mình là cháu nuôi nên lúc trước cũng được ông chỉ cho vài thuật để phòng thân. Đay là thuật "Hành Thông Linh Pháp" thuật này có thể đi xuyên tam giới và nói chuyện với quỷ thần. Lúc này thì mình chỉ biết ngồi chờ nhưng khoan... Hình như có một cái bóng đen đang đi từ ngoài sân vào, nhưng lạ lắm bóng đen này dáng người mà lại có đuôi mới ghê chớ.

    Nghi chuyện chẳng lành mình lấy ra 4 viên "Triệt Hồn Đơn" nhìn nó như viên bi vậy và có thêm chữ thập vẽ lên.

    Lúc này bóng đen đã đến khá gần. Thì ra nó là một con chó tinh nó đi bằng hai chân, mũi và mắt nó đỏ như máu vậy. Nó tính nhảy vồ đến ông nội, thì cũng đúng lúc Hoàng Phi Hồng ý lộn... Là mình hihi mình cũng xông đến cho nó ăn một cước trúng ngay cái miệng à không trúng ngay cái mõm mới đúng, làm nó té văng mấy vòng dưới đất, lúc này sợ thì cũng có sợ nhưng vẫn giữ tư tưởng " tới đâu nó tới" mà nó đã tới thì mình cũng " xới" luôn!!! Rút ra một điếu JET vừa châm lửa vừa nói cái giọng mỉa mai nó:

    -haizzzz!! Chú mày đến đây thì chắc cũng thèm riềng mẻ lắm hả?? Chó mà đem nấu giả cầy thì chắc tét nách. Chưa kịp dứt câu thì nó đã xông đến mình. Chó mà nhanh như cắt vậy, mình né sang một bên tránh đòn của nó!! Bùm!! Bốn viên "Triệt Hồn Đơn" đồng loạt nổ dưới chân con yêu nhưng nó đều tránh được tất!! Đến lượt nó phản đòn "vụt..vụt" mỗi cú đấm của nó nhanh như gió nhưng đều trượt tất. Như vậy là mấy thánh biết lever né đòn của mình rồi chứ gì!!

    Nhưng rồi " bịch...." Mình hứng trọn một cước của cái bóng đen khác làm mình muốn thổ huyết luôn. Lại thêm một con chó nữa nhưng nó lại màu đen!! Trúng đòn của nó lếch còn không nổi nữa huống chi là chạy. Thôi xong phe này chắc ngủm rồi, hai con chó tiến càng lúc tiến lại gần hơn, mình chỉ biết nhắm mắt, cắn răng, tay năm nắm chặt thành giường......... Ủa lộn rồi đang đánh nhau thì giường đâu mà nắm thiệt là bậy bạ hết sức!!lại thêm hai tiếng " bịch..bịch" ak thì ra là ông thánh đã niệm chú xong và quay ra tính sổ 2 con yêu.

    – Nghiệt súc!!! Giọng ổng đanh thép lắm. Hai con yêu có lẽ hiểu sức nó nên bọn chúng tru lên một tràng nghe mà nổi da gà!! Kết thúc tiếng tru đó là hàng chục âm binh đang đứng sau lưng 2 con yêu , tay cầm kiếm cầm thương đủ loại chuẩn bị nghênh chiến!!

    – Nam mô thông thiên Ngũ Lôi Ất trấn Tây Đông

    Nhược hửu tà thần chư ác quỷ

    Mạng Ngũ Lôi hạ nhược cảnh vô tông

    Đả tà, tà tán

    Đả quỷ, quỷ tan

    Cấp cấp như luật lệnh.

    Vừa đọc ổng vừa bắt ấn và trì về phía âm binh chỉ đến đâu sét đánh đến đấy nhưng ổng cố tình không cho đánh trúng họ chỉ muốn doạ mà thôi. Vì nếu vong bị ngũ lôi đánh trung sẽ hồn tiêu phách tán không thể siêu sinh, như vậy thì tội lắm. Cốt là ổng chỉ muốn tiêu diệt 2 con cẩu tinh kia thôi. Sét đánh một lát thì đám âm binh trốn hết chỉ còn hai con yêu. Có lẽ nó biết khó địch nổi nên cũng dùng thuật mà trốn đi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/3/17
  3. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    Chương 3: Khơi Lại Lịch Sử

    Sau khi đuổi được 2 con yêu ông đỡ mình đi vào nhà nói:

    – Mày có sao không!! Hai con yêu cũng đánh gớm!!

    -" Ủa mà sao nó đến đây làm gì vậy nội" mình vừa xoa xoa cái lưng vừa hỏi ổng.

    – Tụi nó đến đây là có người sai khiến!! Và người đó cũng là phái mao sơn!! Ta là mao sơn chính tông còn họ là ngoại giáo!!

    – "Ủa thuật Mao Sơn cũng có nội ngoại nữa hả ông"?? Mình hỏi với vẻ mặt ngây ngô.

    Ổng hớp 1 ngụm nước trà rồi nói:

    -" Vào đời nhà Tống thì Mao Sơn đã rẽ nhánh đó là ngoại giáo. Họ không chỉ thờ sư tổ và Thái Thương Lão Quân mà còn thờ Thái Ất Chân Nhân và Tứ Đại Thiên Vương. Họ sai 2 con yêu đến đây là để hớp hồn tao vs mày không cho đi tìm KÌ LÂN ẤN"

    -" KÌ LÂN ẤN". Mặc mình đơ ra. Sau khi dọn dẹp trận pháp và cất hết đồ nghề vào trong ổng nói tiếp:

    -" Vào năm 1789 Bắc Bình Vương tiến vào Thăng Long đánh Tôn Sĩ Nghị lúc ấy là đô đốc quân Thanh. Trên đường đi thì Bắc Bình Vương tình cờ gặp một đạo sĩ tặng cho một ấn ngọc có hình con Kì Lân. Khi đại vương hỏi danh tính đạo sĩ ấy thì ổng không trả lời và bỏ đi vừa đi vừa ngâm bài thơ mà ai cũng biết:

    Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư

    Tiệt Nhiên Định Phận Tại Thiên Thư

    Như Hà Nghịch Lỗ Lai Xâm Phạm

    Nhữ Đẳng Bình Khang Thủ Bại Hư"

    Nói đến đây ổng cười nhẹ giống như là có vẻ tự hào lắm rồi nói:

    -" Cũng nhờ có ấn ngọc và tinh thần dân tộc bất diệt nên chỉ trong sáu ngày Bắc Bình Vương đã quét sạch 29 vạn quân Thanh ra khỏi bờ cõi. Sau khi êm giặc ngoài ông sợ ấn ngọc sẽ rơi vào tay kẻ xấu thì hiểm hoạ khôn lường nên người đã bí mật chôn ấn ngọc ở Nghĩa An Trấn."

    -" Nghĩa An Trấn là ở đâu nội??" Hỏi với một thái độ rất tò mò.

    -" là vùng Hà Tĩnh bây giờ đó!!" Ổng vừa núi vừa gãi chân sột soạt vì ở đây buổi tối nhiều muỗi lắm^^!! Gãi một hồi đã đời ổng nói tiếp:

    -" Mày lo coi chuẩn bị đồ đạc sáng mai bắt xe lên Sài Gòn bay ra ngoài đó. Phải tìm KÌ LÂN ẤN trước bọn ngoại giáo kia. Chúng mà tìm ra được ngọc ấn sẽ luyện Thi Thuật sức mạnh khôn lường"!!

    Chưa bao giờ mình thấy ông nội lo như vậy hết. Lúc ấy cũng tầm 10h đêm rồi lo chuẩn bị đồ mai còn lên đường. Chuyến đi này chắc sẽ gặp nhiều gia truân lắm.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/3/17
  4. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    Chương 4: Hàn Yêu Phục Ma

    Sau khi ra đến Hà Tĩnh thì việc đầu tiên hai ông cháu phải làm đi tìm một khách sạn tạm nghỉ qua đêm và rồi cũng thuê được một phòng với sự dẫn dắt của chị quản lí khách sạn. Chị có một mái tóc hơi xoan dài khuôn mặt không tì vết và một bộ ngực.... Thôi trở lại vấn đề. Nhưng bước vào phòng thì nội bảo:

    -" Có cái gì đó không ổn". Và mình cũng nhận ra điều đó nên lấy một lọ nước ra, đó là nước mắt trâu pha với sương đêm. Trước mắt mình là hai con ma già nước ngoài, mặc bộ đồ vest trông rất chỉnh tề. Có lẽ họ đang cãi nhau về cái gì đó, cãi bán sống bán chết luôn. Mà thôi việc ai người ấy làm, vs lại người một ngày đi đường cũng nhắm nhuối lắm rồi nên hai ông cháu quất một giấc đến sáng mặc kệ hai con ma kia.

    Sáng ra chẳng thấy lão thánh đâu, mình cũng chẳng buồn đến có lẽ ổng đi tán gái rồi!! Sau khi vệ sinh cá nhân xong cũng là lúc ổng về đến trên tay cầm một bịch bánh to đúng hơn đó là kẹo Cu-Đơ đặc sản người Hà Tĩnh. Nhưng mà sáng ra chưa có gì trong mà lại đi ăn kẹo thì thực chẳng vui xíu nào!!

    -" Hôm nay ta sẽ đến xã Tân Kì( tên xã đã được thay đổi) cách đây 50km."

    Ông vừa nói vừa châm nước vào cái bình trà. Thế là phải ngồi xe thêm hai tiếng nữa. Về một vùng quê hẻo lánh xa xôi nên chẳng có chuyến xe đò nào hết. Ông chơi sang lắm thêu nguyên một chiếc xe.... ba gác luôn~~!! Hai ông cháu ngồi như hai con heo ak. Khi xe dừng bánh cũng là lúc hai ông cháu đứng trước một cổng làng có cái bảng gỗ cũ kĩ khắc to ba chữ: Thôn Tân Kì. Bước ra chào đón hai ông cháu là một ông cùng với hai người thanh niên mặt mài khôi ngô. chắc lão này cũng bằng tuổi lão thánh có lẽ ổng là già làng ở đây( mình đoán là vậy) giọng ổng the thé nhứ mấy bà đồng ak:

    -" Chu choa ôi!! Mi đến rồi rứa ak!! Lâu quá quá không gặp mi vẫn còn phong độ rứa!!. Có lẽ hai người quen thân nhau lắm, nhưng sao chẳng nghe ông nội khác đến già làng này.

    -" Dạ!! Chào sư bá ạ" mình cung kính chào ổng lẫn chút hài hước. Ổng không nói gì chỉ xoa đầu mình một cái và dẫn hai ông cháu đến nhà lão. Ngôi nhà ở cuối làng được lợp bằng tranh nhìn cũng được phết ak!!

    -" Chắc sư huynh biết tôi đến đây vì mục đích gì rồi!!" Vừa đi vào nhà là ông nôi vô thẳng vấn đề.

    -" Tau biết!!! Tối qua tau lập trận Càn Khôn Điên Đảo và biết hết rồi, hoạ lớn rồi đây"!! Lão già làng thở dài.

    Càn Khôn Điên Đảo là trận pháp của Mao Sơn tông có thể biết biết trước tương lai, chắc ổng cũng là môn đồ của Mao Sơn. Hai người đang nói chuyện thì có một anh thanh niên chạy vào hì hụt:

    " Lão Mông!! Lão Mông lão chạy ra xem mấy người kia đang đào giếng họ đào được cái chi mà lạ lắm"!!. Cả 6 người cùng chạy ra xem và mình cũng không quên đem theo túi đồ nghề. Cảm đám người vây quanh một cái hố cũng không to lắm, đám người đều tránh sang một bên khi lão già làng đến.

    Đó là cái hố sâu khoảng 2 mét, dưới hố nhô lên một vật gì đó có lẽ nó được làm bằng gỗ. Già làng ra hiệu cho đám thanh niên cột dây vào vật đó kéo lên. Cả chục thanh niên phải khó khăn lắm mới làm nó nhích lên được một tí.

    -" một...hai...ba" đám thanh niên đồng loạt hô to và kéo nó lên được. Đó là một cái quan tài bị chôn đứng. Vừa kéo lên khỏi mặt đất thì bỗng nhiên trời đất tối sầm lại chim qua đậu trên mấy ngọn tre gần ấy kêu inh ỏi. Ai nấy đều kinh hải, có lẽ lão già làng là người hiểu chuyện hơn ai hết:

    -" nguy to rồi!!phong ấn đã được gỡ!! Long mạch đã bị dứt! Già làng quan sát cái quan tài kĩ hơn rồi nói tiếp:

    -" Vì Bắc Bình Vương sợ bọn xấu sẽ tìm đến KÌ LÂN ẤN nên đã lệnh cho những âm binh quân Thanh chết trận ở đây trấn giữ, nhưng chúng bất tuân. Buộc Bắc Bình Vương phải phong ấn chúng bằng cái quan tài này !! Nay quan tài đã bị đào lên đồng nghĩa với việc phong ấn đã bị gỡ, những âm binh đã mang niềm oán hận rất lâu nay chúng được thoát ra ắt hẳn sẽ nguy to"!!

    Ai nấy nghe xong đều hốt hoảng trẻ con, phụ nữ người già đều bỏ về hết chỉ còn đám thanh niên ở lại !!! Già làng lệnh cho đám thanh niên mang cái quan tài đi hoả thiêu. Nhưng cùng lúc ấy một trận mưa vô duyên hết nói ập đến, sớm chớp vang trời. Và " đ.....ùng" sấm đã đánh trúng cái tài làm nó nổ tang tành khói bay mù mịt. Sau khi khói khuất dần thì một người đứng sừng sũng ở đấy, chắc các bạn cũng biết cái thứ đó là gì rồi: "Cương Thi" nhưng nó không duỗi thẳng tay và nó nhìn thấy được có vẻ nó đã thành tinh rồi!! Cả đám thanh niên chỉ biết chạy bán sống bán chết!!

    Lúc này hai người đi theo lão già làng lúc đón hai ông cháu xông đến đanh tay đôi với con Cương Thi. Lão già làng nhận thấy tình hình lúc ấy nguy cấp liền nói lớn:

    -" Long,Hổ mau dàn trận" à thì ra hai anh này tên Long,Hổ có lẽ là đệ tử của lão già làng.

    Anh Long lấy 9 cây cờ màu vàng từ trong túi đồ ra,mỗi cây cờ đều viết một chữ tàu. Anh phi 9 cây thành hai hàng song song với con Cương Thi. Lúc này anh hổ cũng lấy ra một lá bùa xếp gọn lại vừa cầm vừa bắt ấn, chân trái anh vẽ xuống đất hai đường dọc song song rồi quẹt ngang trái sang phải và ngược lại đúng năm lần:

    -" LÂM-BINH-ĐẤU-GIẢ-GIAI-TRẬN-LIỆT-TẠI-TIỀN trừ tà". Lúc ấy một hình bát quái hiện sáng lên dưới chân con cương thi. Lập tức người nó nổ giống như đeo pháo vậy, nó cố tìm được thoát nhưng cũng vô ít như có một bức tường vô hình ngăn nó lại. Con Cương Thi có vẻ đau đớn lắm!!

    "V...út"

    -" Cẩn thận " đó là tiếng của ông nội!! Có 5 ngọn giáo từ đâu bay đến phía 5 người nhưng không làm ai bị thương.

    Bỗng có hai gã mập nhưng lùn, từ cây si nhảy đến tung cước vào hai anh Long,Hổ!! Làm hai anh té cắm đầu!! Hình bát quái dưới chân con Cương Thi không còn nữa, trận đã bị phá trông nó có vẻ ổn hơn. Hai tên mập đến bên con tinh , gập đầu lễ phép và nói bằng mấy câu tiếng tàu!! Không hiểu chúng nói gì nhưng con cương thi có vẻ hài lòng lắm!!

    -" Trung Đại !! Quốc Bại!! Thì ra là hai người cấu kết yêu nghiệt hãm hại dân chúng đúng là bại hoại sư môn". Giọng ông nội có lẽ bực lắm!! Một gã mập có bộ râu cá trê lên tiếng:

    -" Ha Ha Ha ngươi vs tên Trung Nghĩa kia chỉ là nhưng tên dân Đại Việt yếu đuối mà lại dám trách Trung Đại gia gia của các ngươi hay sao Ha Ha Ha"

    Năm 2017 rồi mà cái tên mập đó nói chuyện cứ như phim chưởng ak!!

    -" Hỗn xược!!" Già làng nghiến răng vừa xông về phía tên Trung Đại!! Tên TĐ chỉ cười nhếch mép:

    -" Trung Nghĩa hôm nay ta sẽ cho ngươi lên dĩa" rồi cùng xông vào. Thì ra lão già làng tên Trung Nghĩa cái tên với khí phách thật đáng là con nước Việt. Ông nội cũng toan vào tiếp vài chiêu, tên mập còn lại thấy vậy cũng nhảy vô góp vui. Đánh một hồi họ chuyển qua dùng thuật. Tên Trung Đại lấy ra hai hình nhân niệm chú rồi ném xuống đất, lập tức chúng hoá thành hai con cẩu tinh mấy hôm trước, nhung lần này bọn nó oai hơn xíu trang bị cả áo giáp nữa. Còn tên Quốc Bại cũng lấy ra một tấm vải vàng quăng lên trời. Tấm vải lập tức phóng to ra và chiếu một ánh sáng màu tím xuống đất, ánh sáng vừa tắt cũng là lúc 5 soái vong cưỡi ngựa tay cầm binh khí: Kiếm,Đao,Thương,Chuỳ và Song Đao. Tên TĐ ra lệnh cho hai con yêu:

    -" Hắc Cẩu !! Bạch Cẩu!! Mau giết bọn chúng" hai con chó xông lên phía ông nội. Tên QB cũng nói lớn:

    -" Ngũ vị soái vong mau giết địch" 5 soái vong kia hầm hố xông lên phía già làng. Lúc này hai anh Long,Hổ nhảy về phía già làng:

    -" Sư phụ!! Bọn này người cứ để con, người xử hai tên mập kia đi" già làng chẳng nói gì chạy về phía hai tên mập tiếp tục đánh với chúng.

    Lúc này mình cũng không muốn làm mất mặt nội nên sung lắm:

    -" Nội!! Cứ để con !! Nội qua giúp bác nghĩa kìa, tối nay nhà mình có món chó nấu giả cầy rồi!!"

    -" Ô kê!! Vậy giao cho mày!! Có gì hú tao!! Tao tới lụm xác mày về!!" Nói xong ổng lại nhào đến phụ già làng!!! Đánh nhau đến tối bên mình ai cũng mệt nhừ tử còn bọn yêu thì do trời tối " âm thịnh dương suy" nên chúng đánh càng hăng hơn!!! Tình hình Cu-Ba đang rất căng thẳng. Mình bị con hắc cẩu nhất bổng và quăng lên trời lúc này con bạch cẩu nhảy đến đá cho mình một cước văng ra xa như bao cát vậy, bị ăn cước muốn thổ huyết luôn. Anh Long,Hổ thì bị 5 soái vong quần cho say sẫm mặt mài!! Rồi hai anh bị con ngựa của soái ca... À ko soái vong cầm chuỳ cưỡi búng một phát hai anh văng bay về phía mình túi đồ nghề của hai ảnh cũng bị bay mất tiu nên hai anh chẳng dùng được thuật gì nữa, mình cũng vậy. Hai ông lão thánh lúc này có vẻ cũng thấm mệt. Ông nội vừa băt ấn tính dùng Ngũ Lôi Chú thì ông nhận ra rằng mọi người đang ở trong Mê Hồn Trận của hai tên mập.

    -" Không xong rồi!! Ta mắc mưu rồi" ông nội vừa dứt câu thì hai ông thánh bị hai tên mập cho hai đấm vào bụng bay về phía mình và anh Long,Hổ đang nằm!!! Lần này thì :"rớt nài" thật rồi. Lúc này tên Cương Thi thừa dịp xông đến hút sinh khí của 5 người để tăng thêm sức mạnh của nó!!! Nhưng vừa đến gần phía mình thì bỗng có một mùi hương rất thơm mùi như hoa hồng ấy!!!

    -" Ly Tiên Cô" tên Trung Đại thốt lên!!!
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/3/17
  5. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    Chương 5: Chân Nhân Lộ Diện

    Và rồi "B..ùm" một tiếng nổ thật chói tai, bụi bay đầy trời.

    -" Mê Hồn Trận bị phá rồi!!". Già làng có vẻ vui lắm. Từ xa xa một vị tiên cô có lẽ tuổi cũng xấp xỉ hai lão thánh, phía sau là một người con gái tầm 19 đôi mươi. Cô gái ấy có má hồng như được đánh phấn, đôi mắt sáng và mái tóc dài màu hạt dẻ được cột gọn gàng. Hai người đang chạy về phía lũ yêu, nhân chân họ lại cách mặt đất khoảng một mét. Cứ như là họ dùng kinh công như mấy phim tàu ak.

    Vị tiên cô rút ra cây kiếm mang sau lưng và chém" bùm!! Bùm". Lũ yêu là hai tên mập phải dùng kinh công đạp đất bay lên để tránh đòn.

    -" Nhật Nguyệt Linh Pháp". Đó là giọng của cô gái trẻ, cô vừa nói vừa lấy ra một gương bát quái ném lên trời và miệng lẩm bẩm gì đó. Mình không thể quên được đôi môi ấy, nó như hớp hồn mình mất rồi!!! Cái gương được ném lên và lơ lưng Giữa không trung kết hợp với ánh sáng của trăng làm nó sáng lên rọi thẳng vào đám yêu. Hai con cẩu tinh tru lên một tiếng dài rồi tan mất. Ngũ soái vong cũng tan biến theo hai con yêu. Con cương thì bị bốc cháy dữ dội trong chốc lát chỉ còn lại một đám tro tàn. Về phần hai tên mập bị văng ra xa, chúng hộc ra một ngụm máu đen xì. Lúc này mình cũng đã tìm thấy túi đồ nghề, nó nằm sau bụi cỏ dại gần đó.

    -" Ông nội!! Con tìm thấy túi đồ rồi" mình vừa cầm túi đồ vừa la lớn.

    -" Ném cây Bạch Phất ra đây" ông nội giọng gấp gáp. Bạch Phất là cây Phất Trần được đặt kế bên tượng thờ tổ Thái Thượng Lão Quân mà ơr nhà ông nội vẫn hay thờ. Mình ném ngay cây phép cho ổng, ông nội nhảy ngay đến bắt lấy cây phép và hô to:

    -" Thỉnh Thái Thượng Tổ Sư" rồi ổng phóng đến nhằm hai tên mập mà đánh. Cây phép đánh đến đâu đều nghe tiếng khóc xung quanh rít lên. Hai tên mập tận tí sức lực cuối cùng mà tránh đòn, nhưng không thể nào tránh nổi sự uy lực của cây phép và nhanh nhẹn của ông nội.

    Tên Trung Đại bị quất trúng lưng làm hắn ngã nhào, cả chục hồn ma trong người lão toả ra trốn mất dạng!! Lão thánh nhảy lên không trunggiowr thẳng cây phép như muốn ra đòn kết liễu hai tên mập.

    -" Chinhs Chis" ( mình nghe bà tiên cô nói sao thì mình ghi vậy). Mình không hiểu bà ta nói gì nhưng làm cho ông nội ngừng tay. Bà đến bên ông nội và già làng nói toàn tiến hoa. Mình không biết hai ông thánh hiểu gì không hay bày đặt xạo xạo mà hai ổng cứ gật đầu lia lịa.

    -" Daiz lái zheli de băozang" vị tiên cô quay lại nói với cô gái đứng sau lưng. Cô đưa cho bà một vật gì đó được gói trong vải đỏ rất cẩn thận. Bà ta trao lại cho ông nội bằng hai tay với một thái độ rất cung kính. Hai ông lão thánh mở túi đồ ra xem xét rồi thốt lên:

    -" KÌ LÂN ẤN".

    Không lẽ đó là bảo vật mà Bắc Bình Vương mang theo người, ước gì lúc này mình mang theo con nokia 1280 chụp lại cho mấy bạn xem!! Bảo vật cứ phát ra một luồn sáng huyền ảo, nó cứ như màu dạ quang mà mang vô tối ak. Nhưng mình không hiểu sao bảo vật lại nằm trong tay bà ta. Đang suy nghĩ thì bả quay sang nói gì đó với cô gái. Cô gái ấy liền đến bên hai ông thánh:

    -" Đệ tử bái kiến hai sư bá".

    Đù!! Con bé biết nói tiếng Việt nhưng có vẻ nó nói không rành lắm. Rồi nó quay sang phía hai anh Long,Hổ và mình:

    -" Bái kiến ba đại sư huynh"

    -" Ủa!! Em tên gì ak?? Nhiêu tuổi rồi, có bạn trai chưa!!

    Mình hỏi tới tấp làm con bé làm nó ngây người ra có lẽ chưa hiể lắm với câu nói của mình.

    -" E Hèm" ông nội vừa tằng hắng vừa liếc mình rồi hai ông thánh cuối chào bà đạo sĩ. Bả đến nắm cổ áo hai tên mập mà lôi đi, nói đi vậy thôi chứ bả toàn chạy trên không thôi. Ước gì mình cũng học được môn võ công đó cho đỡ tốn tiền xăng đi xe. Mình ngưỡng mộ nhìn theo cho đến khi bả cùng hai tên mập mất dạng.

    -" ông nội!! Bà Ly tiên cô gì đó đi đâu vậy??"

    Ông nội chưa kịp trả lời thì già làng nhảy vô:

    -" Đừng nhiều chuyện!! Nhi Nhi sẽ ở lại giúp chúng ta vài ngày để phong ấn lại KÌ LÂN ẤN và các âm binh đã trốn thoát!"

    Thì ra con bé tên Nhi Nhi là đệ tử của bà Ly tiên cô gì đó. Cảm giác mình lúc đó sung sướng còn hơn được tăng lương nữa^^. Lúc này cũng tầm 1h sáng mọi người ai cũng mệt lã và kéo nhau về nhà nghĩ.


    -" Xĩng lái!! Xĩng lái" con bé Nhi Nhi đang đánh thức mình dậy, nhưng đáp lại lời gọi đó là con mít ti hí đang ngắm nó và liếc sang cái đồng hồ đã chỉ 9h sáng, có lẽ quá mệt nên mình ngủ tiếp.

    Và rồi "R...ầm" cái giường bị hất bay lên còn mình thì úp mặt xuống nền nhà. Tức đến tỉnh ngủ luôn tính quay lại nó chửi cho một trận nhưng trước mặt là ông nội.

    -" Mày có chịu dậy đi làm công chuyện không hả" ổng gầm lên như muốn ăn thịt mình vậy, con bé Nhi thì đứng sau lưng bụm miệng cười.

    Mình bước ra ngoài sân sau khi rửa mặt và tráng cái bao tử bằng ổ bánh mì thì gặp hai Long, Hổ đang ngồi nói dóc!! Vừa thấy mình anh Hổ lên tiếng:

    -" H, lát nữa em với Nhi cùng với mấy người trong làng lên cái đồi kia hái hái mấy thứ thuốc nha!! Tối mai chúng ta phải phong ấn lại tất cả những âm binh đó!!"

    -" Nhưng Nhi Nhi có hiểu em nói gì không?" Mình hỏi lại với vẻ mặt lười biếng.

    -" Thì em nói từ từ con bé cũng hiểu mà" anh Long cũng lên tiếng.

    Lát sau hai đứa đi hái thuốc cùng với mấy người trong thôn có mấy cô thôn nữ cũng đi theo. Mình phải công nhận là con gái Hà Tĩnh đẹp thật. Vừa hái thuốc vừa tán gẫu với Nhi Nhi!! Thì ra con bé là người hoa gốc Việt, vì lúc nhỏ khó nuôi nên ba mẹ nó gửi cho bà Ly tiên cô, để theo bả học đạo!!

    Lúc đó mặt trời đã lên cao nên mọi người quay về làng, nhưng lạ thay sao cứ đi mãi mà không xuống được đồi, biết có chuyện mình lấy ra lọ nước mắt trau bôi lên mắt, con bé Nhi thì không cần bởi vì nó được Ly tiên cô khai thông huệ nhãn nên có thể nhìn thấy người âm ở bất cứ đâu!! Trước mắt là cả chục âm binh đang dẫn đường trong đó mấy tên mặc quân phục Nhật Bản nữa.

    Nhi Nhi lấy ra một lá bùa mang theo xếp lại kẹp vào hai ngón tay trỏ và giữa đưa lên trước trán niệm chú, rồi phi lá bùa thẳng vào đám âm binh , lá bùa cháy lên ghê ghớm.

    Chưa xong nó lấy ra nắm gạo ném thẳng về phía trước làm mấy hạt gạo nổ nghe" lốp bốp", lúc này thì đám âm binh đã trốn mất hết. Mọi người kéo nhau về làng, vừa bước vô cửa nhà thì thấy già làng đang ngồi hút thuốc lào, rồi nhả ra cả đống khói bít hết cả mặt của lão rồi nói với mình:

    -"làm thử hơi không?? Tau mua từ Thanh Hoá đó"

    Nghe nói thuốc lào Thanh Hoá ngon lắm nay có dịp thử ngu gì không hút. Mình đưa miệng vào ống điếu còn già làng thì châm lửa. Vừa kéo một hơi mình té ghế luôn say sẫm mặt mài hên mà già làng tóm lại được không thì chắc dặp mặt rồi!!( ae đọc truyện xong ai ở Thanh Hoá thì cho mình xin ít thuốc lào nha) lát sau Nhi Nhi mang đến ly nước trà và lau mồ hôi đầm đìa trên mặt mình, nói thật thì lúc ấy hết say thuốc rồi giả vờ vậy thôi cho con bé quan tâm ấy mà. Tối đến sau khi dùng cơm thì cả nhà ngồi nói dóc.
     
  6. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    Chương 6: KÌ LÂN ẤN Bị Cướp

    Nhà lão già làng tuy lụp sụp mà ăn toàn đồ cao sang, đầu tiên là món rau muống luộc tiếp đến là trứng luộc. Bỗng có một anh thanh niên vẻ mặt kinh hoàng chạy vào:

    -" Lão Mông!! Nhà tui có ma nó bắt em trai tui đi rồi!!"

    Cũng tại anh thanh niên đó lăng xăng quá nên trợt té đập mặt vô cái bàn gỗ gãy làm đôi và bất tỉnh~~.

    -" Thằng H, Long,Hổ lấy đồ nghề theo tau, con Nhi đở anh Trúc vào trong nằm nghỉ!" Già làng lại quay sang nói với ông nội:

    -" mi ở lại trông chừng hai đứa nó với KÌ LÂN ẤN"

    Sau khi lấy đồ nghề cả bốn người chạy đến nhà anh Trúc, kế bên căn nhà là một vườn chuối khung cảnh rất âm u. Già làng lấy ra một la bàn có hình bát quái rồi niệm chú, cái kim cứ xoay vòng vòng rồi chỉ thẳng vào vườn chuối, bốn người xông thẳng vô vườn chuối thì có một tiếng cười nổi da gà. Từ trong một thân cây chuối thò ra một cái đầu ma nữ nó thè cái lưỡi dài thẳng đến chỗ anh Hổ, lập tức anh tránh sang một bên và tóm được ngay cái lưỡi, ảnh giậ mạnh làm con ma bay ra khỏi thân chuối, nó mặt cái áo dài màu xanh lá cây!! Già làng lấy ngay lá bùa đánh thằng vào trán nó, con ma rú lên và tán một cái làm già làng cắm đầu!! Lúc này anh long rút một sợi chỉ đỏ đan vào giưax mấy ngón tay bắt ấn hình ngôi sao( như là người ta chơi đan dây ak) hướng thẳng vào con ma một luồn sáng chụp lên người nó!! Anh hổ thì tay trái cầm lưỡi con ma tay phải vẽ lên lưỡi nó mấy chữ bùa và hô lớn:

    -" Đánh"

    Một tiếng bùm vang lên con yêu bị văng ra xa. Già làng đang bực tức vì ăn cái bạt tay của nó, lao cầm lên một bình sứ nhỏ như mấy bình uống rượu thời xưa ak. Tay phải cầm bình sứ tay trái cầm lá búa quẩy lên một cái lam lá bùa bốc cháy lão quăng vào trong cái bình và hướng về phái con ma hô to:

    -"Thu"

    Con yêu lập tức bịt hút ngay vào trong cái bình ấy. Thế là nó bị thu phục, cả bọn kéo nhau về nhưng mọi thứ ở nhà bị xáo trộn, cửa chính bị phá phá vỡ, ông nội và Nhi bị thương đang ngồi trên ghế!! Già làng nhanh chóng đặt cái bình sứ sang một bên hỏi ông nội:

    -" Ở nhà có chuyện chi rứa??"

    Ông nội trả lời với vẻ mệt nhọc:

    -" Lúc mọi người vừa đi có môt tên bịt măt đến toan cướp KÌ LÂN ẤN nên tui đã đánh nhau với nó, nhưng nó giỏi võ lắm Nhi Nhi cũng bị nó đánh, trong lúc đánh nhau tay áo nó bị rách trên tay có xâm một con rồng nhỏ và mấy chữ Thái!!"

    Già làng lo lắng cắt ngang:

    -" Sùng A Tiến!! Là nó rồi"

    Ông nội ngạc nhiên hỏi lại:

    -" Sư huynh biết hắn à??"

    Già làng chắp tay sau lưng nói:

    -" Nó là đệ tử của tau!! Nó giỏi lắm, nhưng lại là một con người mưu mô xảo trá, tau đã đuổi đi sau khi phát hiện ra nó lấy cắp cuốn Mao Sơn bí cấp. Mấy tháng trước làm phép giúp một ông thương gia bên Thái qua đây làm ăn, sau khi về bên đó nó đã theo ổng về bên Thái . Nhưng tau lại không hiểu sao nó lại biết KÌ LÂN ẤN đang ở đây và có thể đánh bại được mi nữa!!"

    Ông nội thở dài tiếp lời:

    -" thôi!! Mọi người đi nghỉ để dưỡng thương, ngày mai tính tiếp"

    Đêm ấy không thể nào ngủ được phần vì KÌ LÂN ẤN phần vì bọn âm binh biết chuyện ngọc ấn bị cướp nên chúng tung hoành dữ lắm!!

    Sáng hôm sau anh Long nấu cho Nhi Nhi một tô cháo gà ăn để lấy sức, trông con gái vẫn còn yếu lắm!!

    -" Chúng ta chuẩn bị cho một chuyến đi xa!!" Già làng vừa nói vừa ngồi châm lửa vô ống điếu.

    Ông nội đặt tách trà đang uống dở lên bàn hỏi già làng:

    -" Đi xa!! Mà ta đi đâu"

    Sau khi nhả khỏi như đang ung muỗi già làng nói tiếp:

    -" Đi Thái!! Đêm qua tau dùng Tìm Nhân Phù và biết Sùng A Tiến đa về lại bên Thái nó lấy KÌ LÂN ẤN mục đích là chỉ muốn giúp ông chủ nó trong việc làm ăn, chứ không hề biết về việc Phong Ấn"

    Lại có thêm một chuyến đi xa nữa, thiệt là chán, biết vậy ở nhà cho rồi!! Mình già làng:

    -" Nhưng qua bên đó phải cần passpo vs lại ta đâu biết tiếng Thái"

    Anh Long nhanh nhảu:

    -" Em yên tâm anh có mấy đứa bạn chuyên làm quốc tịch, hộ chiếu giả nên mấy chuyện này đối với nó như phủi ruồi vậy!!

    Anh Hổ cũng tiếp vào:

    -" Về phần tiếng Thái thì đã có anh rồi"

    Lúc đó già làng mặt hếch lên như có vẻ tự hào về hai đệ tử của ổng lắm!! Ông nội có vẻ hài lòng lắm rồi nói:

    -" thằng H coi phụ anh Hổ chuẩn bị đồ nghề tối nay phải tạm thời phong ấn tất cả các âm binh lại không cho chúng phá phách dân làng!!"

    Tối đến già làng lấy một bó nhang to nhúng vào lọ nước mà lúc sáng ổng nấu từ mấy thứ thuốc mà Nhi Nhi vs mình hái được rồi nói:

    -" thằng H nửa đêm nay mi đốt nhang lên đi khắp làng dụ bọn âm binh vào trận mà lúc sáng đã bày, nhớ là không được mang theo bùa và trì chú!! Nếu bọn nó biết mi là đạo sĩ thì sẽ không bị mắc mưu đây!"

    Đi dụ ma mà không cho mang theo bùa và trì chú ak. Ổng làm như là đi chợ á. Chắc lão già đang chơi mình hichic.

    Đến nửa đêm đốt nhang lên và nhìn sang Nhi Nhi mình nói:

    -" Nhi anh đi nha!! Anh ... Lỡ có chuyện gì thì em đừng cặp thằng khác nha!"

    Mặt con bé cứ ngây ra làm mình quê bà cố luôn nên nói tiếp:

    -" hoy!! Khó quá cho qua đi"

    -" mày có chịu đi chưa!! Trễ giờ rồi đó!! Mày cứ yên tâm!! Lỡ có chuyện gì thì tau sẽ cúng cho mày con heo quay"

    Đang sợ mà ông nội ổng chọc nữa. Vừa cầm bó nhang vừa đi, nhang gì mà đốt lên khói như cháy nhà ak!! Đang đi thì tự nhiên tóc gáy dựng đứng lên mình hơi liếc liếc quay lại thì cả một đám âm binh đủ loại, mặc quan phục có, đồ lính có, có cả mấy người mặc đồ lính Mi,Nhật và bộ đội ta nữa, kẻ thì cụt tay kẻ thì cụt chân. Có mấy tên cứ cầm cái đầu lủng lẳng trên tay nữa!! Cảnh tượng thật khủng khiếp. Bỗng có một tiếng nói vọng lại từ trên cây:

    -" Oan...Ức.....Lắm....."

    Trên ngọn cây là một con ma nữ đang ru con tóc nó dài đến chạm đất, vừa thấy mình nó mở miệng cười đến mang tai. Phải chi lúc này có bùa thì hay biết mấy, không giữ được bình tĩnh nữa mình vừa cầm bó nhang vừa chạy mà vẫn nghe tiếng nói vọng từ sau lưng mình cá là nó đang đuổi theo!!! Và rồi cũng chạy đến trận pháp , mệt muốn đứt hơi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/3/17
  7. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    Chương 7: Ngũ Hành Độn Giáp

    Trong trận có năm cây cờ màu vàng cao khoảng sáu mét đang phất phới trong gió. Trên mỗi lá cờ đều vẽ một chữ tàu màu đỏ. Đứng trước năm cây cờ là năm đạo sĩ nhà ta vs năm cây pháp bảo trên tay. Nhi Nhi cầm một cây cờ màu đen dài. Trên tay anh long là cây đàn bà..... Ủa đàn tì ba nhưng không có dây!! Anh Hổ thì có cây dù cũng màu vàng trên dù có cả ngàn chữ tàu!! Còn về phần hai lão thánh thì khỏi nói. Già làng chơi nguyên một cái lu to chà bá, ông nội vẫn là cây Bạch Phất.

    Khi tất cả bọn yêu lọt vào trong trận thì người đầu tiên là Nhi con bé cầm cây cờ quơ tới quơ lui, mấy con yêu ở gần đấy đều bị thu vào trong cây cờ. Anh hổ cứ xoay tít cây dù bọn yêu cũng bị hút vào đấy. Anh Long cứ gãi cây đàn làm cho bọn yêu đien đảo chẳng tìm được phương hướng!! Già làng thì bá đạo nhất ném cái lu to đùng lên trời và trì chú cái lu cũng xoay vòng vòng như cây dù của anh Hổ, tất cả đám yêu đều bị hút hết vào trong đấy, lúc đó có 3 con yêu bay đi tìm đường thoát thì bị ông nội dùng cây Bạch Phất quất tới tớp làm chúng khóc than vang trời!! Lúc này trời đã gần sáng và tất cả bọn âm binh đều bị thu phục!!

    Già làng đặt năm bốn pháp bảo trơ lại bàn thờ tổ và khấn nhang.

    Ổng quay sang hỏi anh long:

    -" con chuẩn bị mọi việc đến đâu rồi!!"

    Anh Long cung kính thưa:

    -" đã xong hết rồi ạ!! Ba ngày sau chúng ta có thể lên đường!!"

    Già làng nói tiếp:

    -" tốt!! Phải nhanh chóng tìm cho ra KÌ LÂN ẤN để phong ấn bọn yêu này lại! Tau sợ bốn pháp bảo không cầm chân được chúng lâu!!
     
  8. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    Chương 8: Ân Nhân Cứu Giúp

    16h30 - Tại sân bay Suvarna_Bangkok

    Già làng vừa kéo chiếc vali vừa nói với ông nội:

    -" Mình tìm khách sạn nào đó nghỉ trước đi!! Sáng mai đi tìm thằng Tiến nó đang ở trung tâm Bangkok cách đây 25 cây số"

    Cả 6 người vào nghỉ tại một khách sạn có tên Khan-Tum là một khách sạn cũng thường nhưng có đầu đủ các dich vụ như: Buffer, Karaoke, massger. Đã đến đây rồi làm gì thì cũng phải tận hưởng cái đã^^

    -" Nội cho bọn con đi thăm quan xíu nha nội" Mình rót ly nước đến năn nỉ ông lão thánh.

    Nhưng lại nhăn mặt giọng nghiêm khắc:

    -" Dẹp!! Mày tưởng đến đây để du lịch ak, đừng có quên nhiệm vụ. Lo nghỉ ngơi sớm đi"

    Lúc này già làng vừa châm thuốc vừa nói:

    -" Cứ cho bọn nó đi!! Nhưng nhớ về sớm đó"

    Mình như cá vừa gặp nước nên cảm ơn già làng ngay:

    -" Đa tạ sư bá"

    Rồi Long,Hổ,Nhi và mình kéo nhau xuống phố đi dạo. Đi ngang mấy tiệm massger nhìn mấy em cứ í ới gọi vào mà phát thèm. Anh Long, Hổ tính kéo mình vào nhưng cả 3 người lập tức tắt ngay ý nghĩ đó khi vừa liếc sang Nhi Nhi.

    Bốn người tấp vào một quán ăn nho nhỏ gần đấy gọi ra một nồi lẩu Thái to đùng và vài chai bia vừa ăn vừa trò chuyện thì.....

    -" Sùng A Tiến !! Là nó" anh Long chỉ về phía một người thanh niên mặc bộ đồ vest đeo kính đen và theo sau là vài tên cân vệ đang bước ra từ nhà hàng đối diện.

    Sùng A Tiến dường như phát hiện ra cả bọn hắn cắm đầu bỏ chạy và không quên ra lệnh cho vài tên cận vệ chặn chân bọn mình lại.

    -" Bọn này cứ để em vs Nhi lo!! Anh vs H nhanh chặn hắn lại!" Anh hổ nói với anh Long vs vẻ mặt hấp tấp.

    Sùng A Tiến lên chiếc AUDI Q7 đậu gần đấy bỏ chạy. Mình là anh Long phóng nhanh lên chiếc xe Lam ở bên đường đuổi theo. Xe Lam mà đuổi theo AUDI nghe chắc cũng nực cười nhỉ!! Nhưng vì đường phố quá đông dân nên hắn không thể chạy nhanh được chỉ biết bóp kèn inh ỏi!! Nên chỉ lát sau chiếc xe Lam đã đuổi kịp siêu xe. Nhưng vì lúc này đã ra đến quốc lộ nên chiếc AUDI tăng tốc, không để con mồi chạy mất mình phi thẳng lên mui xe Sùng A Tiến. Hắn biết mình bám theo nên vừa tăng tốc vừa lạng lách, nó chạy nhanh đến mức mắt mình cay xoè!! Có lẽ trời không giúp người gian, phía trước là một trạm kiểm soát giao thông!!

    Cứ tưởng hắn sẽ dừng lại!! Nhưng không, hắn tông thẳng vào trạm kiểm soát. Phía sau là hàng chục cảnh sát đuổi theo. Một anh cảnh sát chạy moto đã bắt kịp chiếc ô tô điên vừa cầm súng vừa ra hiệu cho Sùng A Tiến dừng xe. Nhưng những hành động ấy hắn chẳng xem ra gì, "R...ầm" anh cảnh sát bị hắn ép xe té văng ra phần đường giành cho xe tỉ trọng lớn. Một chiếc xe container chạy đến vì phanh không kịp nên đã cán ngang qua người anh cảnh sát. Số phận anh cảnh sát ấy chắc các bạn cũng hiểu rồi( nên giành một phút mặc niệm cho người chiến sĩ vì công việc mà hi sinh)!! Lúc này cả đám đã ra đến khu vực ngoại ô của thành phố, hai bên đường toàn là đồng ruộng!!

    Cảnh sát họ bắt đầu nổ súng, tiếng súng nghe chói tai luôn, mình còn cảm nhận được những viên kẹo đồng bay xướt qua đầu nữa~~.

    Và rồi"B...ụp" có lẽ bánh xe đã bị bắn thủng nó bắt đầu chao đảo!! Trong lúc bất cẩn mình bị chiếc xe hất bay xuống một bãi cỏ ven đường!! Có lẽ vì trời tối và không có đèn đường nên bọn cảnh sát không hề thấy mình!!

    Bị té úp mặt hoa cả mắt!!! Bổng có một bóng người trên tay là chiếc đèn acquy , đó là một thanh niên gầy nhưng cao. Nhưng lạ thay cơ thể anh bốc ra một mùi hôi thối đến kinh người!! Anh cõng mình đi và vì quá mệt nên đã ngủ thiếp trên lưng anh mặc kệ cho nhưng mùi hôi thối cứ sặc vào mũi.

    Đến khi tỉnh dậy thì trời vẫn còn tối, đồng hồ đã chỉ 1h, nói thật lúc này mình chẳng muốn dậy làm gì.

    Nhưng lại bị đánh thức bởi tiếng động " c.. ót...k...ét" cứ lặp đi lặp lại mãi!! Sẵn có máu tò mò nên mình quyết định xem âm thanh đó là gì, khi ra đến sau bếp thì một cảnh tượng thật kinh hoàng.

    Anh thanh niên lúc nãy không phải là người mà là một con tinh, nó đang mài hai chiếc răng nanh và một con dao mà người ta dùng để giết lợn ấy!!

    Phải chi lúc này có bùa bên người thì éo sợ thằng nào!! Nhưng lúc này trên răng dưới......^^ Bây giơ chạy là thượng sách!! Mình đạp tung cánh cửa và cắm đầu chạy. Con tinh nghe tiếng động có vẻ biết mình bỏ trốn nên nó đuổi theo!! Nhưng mình chạy nhanh thì nó chạy nhanh, mình chạy chậm thì nó chạy chậm!!

    Chạy khoảng 10' thì lúc này mình đã đuối rồi, cũng may trước mắt là một ngôi nhà gỗ và đang mở đèn!!

    Chẳng gõ cửa hay xin phép, mình cứ thế mà xông thẳng vào nhà!! Con tinh thấy vậy nên nó hơi e dè và bỏ đi!!

    Trong nhà có một người phụ nữ tầm 30 đang đưa võng cho đứa con ngủ!! Bấy giờ mình đã đỡ mệt và nói với chủ nhà:

    -" Xin cô cho con ở lại đây qua đêm sáng mai con sẽ đi ngay!! Ngoài kia có con tinh đang muốn ăn thịt con"

    Nói thì nói vậy thôi chứ mình biết chắc bả chăng hiểu gì vì đây là nước Thái mà

    Người phụ nữ không nói gì chỉ ra dấu là có thể ngủ lại trên chiếc giường tre đối diện!!

    Quá mệt rồi chẳng cần suy nghĩ gì nữa mình lên giường và ngủ cho đến sáng!!!
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/3/17
  9. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    Chương 9: Kết Thúc Cuộc Hành Trình

    Trên bia mộ toàn khắc những chữ Thái, mặc dù mình chẳng hiểu gì nhưng dù đêm qua hai mẹ con họ đã giúp mình. Sau khi lạy ngôi mộ để tạ ơn thì mình mò lên quốc lộ để quá giang xe về lại thành phố!! Nhưng khổ nổi chẳng có xe nào chịu dừng lại vì người mình toàn là đất cát.

    Nhưng trời không phụ người tốt, một chiếc Ferrari F60 American mui trần chạy đến và dừng lại, bên trong xe là một cô gái với nước da thâm đen ra hiệu cho mình có thể lên xe!! Lần đầu được ngồi trên xe sang thiệt sảng khoái^^.

    -" Phm xyak ca pị" cô gái vừa nói với mình

    Mặt mình cứ đơ ra, chẳng hiểu gì hết, nhưng cũng may lúc trước có học lóm được vài câu tiếng anh và hi vọng cô ấy hiểu:

    -" I'am Vietnamese, I go to the city"

    Vì là học lóm nên không biết nói đúng ko, mình nói vừa chỉ trỏ làm cô gái bật cười trả lời:

    -" Thì ra anh là người Việt Nam, mẹ tôi cũng là người Việt còn bố tôi là người Thái. Tên tôi là Han"

    Thì ra là đồng hương một sự trùng hợp không hề nhẹ. Cả hai nói chuyện rất vui và chỉ lát sau đã đến trung tâm thành phố cô dừng xe trước một toà nhà lớn ngay của chính có dòng chữ bằng đá hoa cương

    " SO-HAN INCORPORATION"

    -" Cậu ngồi trong xe chờ tôi!! Tôi vào mang bản thảo vào cho bố rồi trơ ra ngay" cô gái nói xong mang cả một xấp giấy bước nhanh vào trong toà nhà.

    Chắc mọi người đang lo cho mình lắm!! Khi nào về đến khách sạn mình sẽ mang bùa đến chỗ con tinh lúc tối và cho nó biết thế nào là lễ độ.
    Mình cứ suy nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác để giết thời gian thì có một chiếc AUDI chạy đến đỗ ngay phía trước chiếc Ferrari. Trong xe bước ra một anh thanh niên nhưng khoan... Nó là Sùng A Tiến mà hắn làm gì ở đây chứ!!
    A Tiến nhanh chóng bước vào toà nhà và chạm mặt với Han đang bước ra. Hắn gặp Han chào hỏi rất lễ phép nhưng cô gái tỏ vẻ không thích và bỏ đi vào xe.

    -" Cô làm ơn chở tôi đến khách sạn Khan-Tum ở đường Poster ấy!!" Mình nói với Han

    -" OK" Han cho xe chạy ngay.

    -" Người thanh niên lúc nãy...." Mình ấp úng hỏi Han

    Han trả lời hơi cọc:

    -" Hắn ta làm cho bố tôi, nghe nói là một đạo sĩ người Việt Nam nhưng tôi chẳng thích hắn xíu nào"

    Cả hai chẳng nói thêm câu nào đến khi về khách sạn. Trong đại sảnh của khách sạn là Long,Hổ,Nhi, già làng và ông nội, ai cũng tỏ ra vẻ đang rất lo lắng. Ông nội vừa thấy mình xuống xe bước vào ông chạy nhanh đến và rớt nước mắt:

    -" Con có sao không ?? Đêm qua mọi người lo cho con lắm!!"

    Mình thuật lại toàn bộ câu chuyện lúc tối và cả Sùng A Tiến đang làm việc cho bố của Han. Và Han cũng đã nghe ông nội kể về việc Sùng A Tiến đánh cáp Kỳ Lân Ấn để giúp bố cô trong việc làm ăn.

    -" Thôi được!! Tôi sẽ giúp mọi người lấy lại Kỳ Lân Ấn gì đó" giọng Han rất rõ ràng.

    Cả bảy người cùng nhau đến văn phòng của ông So là bố của Han. Han thuật lại toàn bộ câu chuyện cho ông So bằng tiếng Thái, Sùng A Tiến cũng có mặt ở đấy và hắn tỏ ra hơi e dè khi thấy già làng và hai anh Long, Hổ.
    Và sau khi quát cho A Tiến một trận ông So lấy ra một cái rương nhỏ bằng gỗ được chạm khắc rất tinh tế. Dĩ nhiên bên trong cái rương ấy là KỲ LÂN ẤN. Trong khi mọi người cảm ơn ông So thì có khoảng chục cảnh sát ập vào và đọc một tờ giấy gì đó.
    Vì hiểu tiếng Thái nên anh Long nói nhỏ vs hai ông lão thánh:

    -" Họ đang đọc lệnh bắt khẩn cấp với Sùng A Tiến về việc chống đối cảnh sát làm một chiến sĩ hy sinh vào tối qua"

    Nhưng bọn cảnh sát chưa đọc xong thì A Tiến đã nhanh chóng một tay siết cổ Han một tay rút súng đe doạ. Ông So nhất thời không kiềm chế được nên đã nhảy vào giằng co nên bị hắn bắn một phát ngay bụng. Han khóc ngất, anh Hổ là hai cảnh sát nhanh chóng đưa ông So ra ngoài. Còn phần Sùng A Tiến sau khi bắn ông So hắn tiếp tục đe doạ mọi người và kéo theo Han lên chiếc AUDI để tẩu thoát. Tình hình lúc này rất khẩn cấp, người dân xung qua hiếu kì đến xem đông nghẹt. Nhưng đập vào mắt mình là một anh bán báo đang ngồi trên chiếc Drag nghe ngóng tình hình.
    Bần cùng sinh đạo tặc mình chạy đến là tung một đấm vào mặt làm anh bán báo ấy làm ảnh té bật ngửa. Mình nổ máy vào đuổi theo. Công nhận Drag thái chạy ngon thật ăn đứt mấy chiếc xì po nước mình.
    Phía sau chiếc AUDI là hai xe cảnh sát đuổi theo và cuối cùng là mình. Lúc này cả đám đã ra quốc lộ và chạy ngược chiều nên rất nguy hiểm. Mình xém rớt nài mấy lần mà còn phải tránh mấy ông hung thần xa lộ nữa. Vừa băng qua cây cầu Roma VIII bắt ngang sông Chao thì kim xăng chiếc Drag báo hết. Bây giờ mà hết xăng thì công sức rượt đuổi nãy giờ coi như không.

    -" H!! Qua xe anh đây này" đó là anh Hổ đang chạy chiếc mui trần của Han đuổi theo. Đã bị bỏ xa gần cây số mà giờ còn ngừng lại qua xe thì e không kịp.

    -" Anh cho xe chạy gần vào em xíu" vừa nói xong mình phóng ngay lên xe a Hổ. Vì đây là xe mui trần nên mới dám làm vậy chứ xe thường thì " cho em xin".
    A Hổ tăng tốc đuổi theo qua mặt xe cảnh sát!! Anh Hổ ép đầu xe vào đuôi chiếc AUDI làm nó chao đảo nhưng A Tiến vẫn không chịu cho xe dừng lại.
    Vẫn kịch bản lúc tối, mình nhảy ra khỏi chiếc Ferrari lên mui xe Sùng A Tiến.

    "Đ...ùng!! Đ....ùng" A Tiến bắn lên trần xe hai phát. Vì tránh hai viên đạn nên mình bị lăn ra khỏi mui xe nhưng nhanh tay bắt được tay cầm để mở của phía sau bên trái. Cánh cửa bị mở tung ra, Sùng A Tiến lách xe về phía một chiếc xe bus chở học sinh đang chạy ngược chiều đến.

    "R....ầm" cánh cửa sau tung gãy nát cũng may mình đã nhanh chóng nhảy vào trong xe nên không sao , đầu chiếc AUDI bị va chạm với đuôi xe bus làm chiếc siêu xe không thể chạy được nữa!!
    Nắm lấy thời cơ mình chồm đến phía trước siết cổ A Tiến. Nhưng vì hắn quá khoẻ nên vùng ra được và cho mình ăn một đấm vào mặt làm bất tỉnh nhân sự chẳng biết gì nữa.
    Khi tỉnh lại thì mình đang nằm trong bệnh viện Nhi đang ngồi kế bên còn Han thì đang gọt táo.
    Thấy mình tỉnh dậy Nhi mừng rỡ chạy đi gọi bác sĩ. Nhi vừa chạy ra ngoài Han đến kế bên mình nói:

    -" Cậu cứ nghĩ cho khoẻ rồi về Việt Nam cũng không muộn!! Bác Nghĩa và Ông nội cậu đã mang KÌ LÂN ẤN về trước để phong ấn lại rồi!! bố tôi thì đang nằm trong phòng hồi sức, còn Sùng A Tiến thì đã bị bắt rồi"
    Ba ngày sau Long,Hổ,Nhi và mình ra sân bay về nước, người theo tiễn bọn mình là Han!!

    -" Hi vọng có dịp cậu về Việt Nam chơi" mình nắm nay Han vừa nói( nắm tay theo bạn bè thôi chứ không có ý gì khác)

    -" OK nhất định rồi" Han cười trả lời:

    Anh Hổ lúc này lên tiếng:

    -" Thôi trễ rồi mình lên máy bay thôi"

    Cả bọn chào tạm biệt và lên máy bay. Cuối cùng thì mọi chuyện đã kết thúc. Haizzz!!! Chẳng biết còn chuyện gì xảy ra không nữa!!!
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/3/17
  10. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    ^^
     
    Trandinhanh thích bài này.
  11. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    .
     
    Trandinhanh thích bài này.
  12. huyzippo

    huyzippo Member
    • 442/497

    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    265
    .
     
    Trandinhanh and Lãnh Khải like this.
  13. Lãnh Khải

    Lãnh Khải Newbie
    • 38/46

    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    115
    Được ! Cần cho thêm phần 2 không thể đang hay thì đứt dây đàn được !
     
    Trandinhanh and huyzippo like this.
  14. thegioitruyen

    thegioitruyen Newbie
    • 13/62

    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    17
    Thể loại truyện linh dị này cực hay không kém tiên hiệp và huyền huyễn. Mong chủ top sưu tầm thêm nhiều truyện thể loại giống vậy nữa nhé.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15/8/18
  15. vitaminb5pro

    vitaminb5pro Newbie
    • 13/62

    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    1
    Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ đang đi trên đường.

    - Chào cha ạ! Người nông dân lễ phép.

    - Chào đứa con của quỷ sa tăng. Cha xứ trả lời.

    - Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, vì đêm qua con mơ thấy...

    - Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác. Cha xứ ngắt lời.

    - Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha.

    - Thật vậy sao! Thế anh kể đi.

    - Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng.

    - Lên thiên đàng?. Cha xứ kêu lên. Anh không bao giờ lên thiên đàng được vì anh có đi lễ nhà thờ đâu.

    - Lạy cha, thật ạ, con được lên thiên đàng. Con thấy một cái thang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân cầu thang. Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to, rồi bảo con: " Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một chữ thập. Mỗi dấu thập ấy là tội lỗi mà con đã phạm phải ở trần gian. Khi nào thấy hết tội thì mới thôi làm dấu và cứ thế tiếp tục đi lên". Sau khi con đã đánh rất nhiều dấu và leo lên khá xa thì con trông thấy một người đàn ông đang đi xuống. Con rất ngạc nhiên, vì người ấy chính là... cha.

    - Là tôi? Tại sao tôi lại đang ở đấy?

    - Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đã hỏi cha và cha trả lời: "Tao xuống xin thêm phấn".
     

Chia sẻ trang này