Chương 399: Ngồi chờ Thánh chủ trong thiên hạ đến bái
Ám Dạ Quân Vươnghét lớn, Thần Mâu chi lên trời rồi sau đó chầm chậm hạ xuống, chỉ hướng cổ họng Khương Thái Hư.
- Âm Dạ Quân Vương, ngươi lợi dụng lúc người khó khăn sao tính là Vương giả. Ngươi giết chết Thần Vương tộc ta, Khương gia sẽ cùng người không chết không ngừng.
Một số lão nhân của Khương gia mắt hổ ngấn lệ.
Khương Vân lại càng hướng lên trời thề:
- Nếu Thần Vương tộc ta ngã xuống, “Nội tinh lực lượng” của Khương gia ta sẽ ra hết. Bất kể phía sau ngươi có Thánh địa hay là bất hủ hoàng triều của Trung Châu đều sẽ cầm Hằng Vũ Thánh lô san bằng.
- Ta là Chúa tể Âm Dạ, cả đời tung hoành thiên hạ, ai dám uy hiếp ta? Khương Thái Hư, ta giết chắc rồi!
Ám Dạ Quân Vươngra tay, sát khí tuyệt thế quét khắp Tịnh Thổ.
Dưới Thần Thụ, Thần Vương ôm Thái Vân tiên tử, thần sắc bình thản, không mừng không lo, không nhìn ra một tia sợ hãi tử vong.
Thần Vương nuối tiếc, mỗi sớm, mỗi chiều, biệt ly bốn ngàn năm hóa thành một tiếng thở dài nặng nề.
Ông xoay người đối mặt Âm Dạ Quân Vương, lại là một tiếng than nhẹ.
- Ngươi...
Ám Dạ Quân Vươngnhư bị sét đánh, cả người lập tức cứng đờ tại chỗ. Sát khí tuyệt thế của hắn bị đánh tan, linh hồn gần như tán loạn.
Đương--
Chiến Mâu màu vàng trong tay hắn rơi xuống đất, mi tâm vỡ ra, tràn ra một vòi máu tươi. Trên mặt hắn đầy vẻ không tin, gian nan mở miệng nói:
- Tiếng thở dài của Thần Linh...
hắn ngửa mặt lên trời ngã xuống Tịnh Thổ, gần như không thể tin được mọi chuyện. Thần sắc vặn vẹo, không thể tiếp nhận kết quả này.
- Thật sự là... Tiếng thở dài của Thần Linh?
- Thần Vương cổ, sau khi lên tuyệt đỉnh có thể thi triển ra sức mạnh to lớn của Thần linh. Từ xưa đến nay cũng không mấy người làm được. Thần Vương của Khương gia lại có thể thi triển ra trong tình thế nguy hiểm hẳn phải chết.
Tất cả mọi người đều rất giật mình, hết thảy thật sự ra ngoài dự đoán.
- Vì sao có thể xuyên qua Thần Y của Thánh hiền cổ? Đánh vào trong thân thể và linh hồn ta...
Ám Dạ Quân Vươngkhông cam lòng. Thần vật tuyệt thế không tổn hao gì, hắn lại bị xuyên thủng.
Tiếng thở dài của Thần Linh phá hủy mọi sinh cơ của hắn.
Keng-
Thần Y của Thánh hiền cổ là quý hiếm tuyệt thế trên thế gian, có được sinh mệnh. Không ngờ lại tự động rời khỏi Âm Dạ Quân Vương, cùng Chiến Mâu hóa thành thần quang màu vàng vọt ra khỏi Tịnh Thổ.
Ầm-
Trên bầu trời xuất hiện một vực môn, Thánh binh Đại đế đối kháng cùng Hằng Vũ Lô phát ra ức vạn đạo lôi điện, xé mở không gian, vượt qua hư không mà đi.
Thần Y của Thánh hiền cổ theo sát phía sau, chim sâu vào trong, trong nháy mắt biến mất không còn tăm tích.
Phốc-
Trong Tịnh Thổ, Ám Dạ Quân Vươngvỡ tan, hình thần câu diệt.
- Chết rồi! Ám Dạ Quân Vươngbị giết rồi!
- Khương Thái Hư phát ra tiếng thở dài của Thần Linh, đánh chết đại địch sinh tử.
Bảy nhân vật cấp Thánh chủ mặt mũi tái nhợt, đều từ nhắm về một phía. Hiện giờ đại nạn của bọn họ ập xuống.
Đáng tiếc, hết thảy đã được định trước, bọn họ không thể thoát đi.
Tuyệt đại Thần Vương đi ra khỏi Tịnh Thổ, Hằng Vũ Thánh lô lập tức bay lên trên đỉnh đầu ông, trong nháy mắt ông ta biến mất.
Trong Thần Thành, nếu có quá nhiều cường giả tuyệt đỉnh tất nhiên là huyết khí như rồng, thẳng hướng trời cao, căn bản không thể che giấu.
Ầm-
Hướng chính bắc, đạo huyết khí xung thiên thứ nhất dập tắt, biểu thị một cường giả tuyệt đỉnh diệt vong.
Ầm~
Hướng chính tây, đạo huyết khí long hình thứ hai tắt, lại một vị cường giả tuyệt thế xóa tên khỏi thế gian.
- Tuyệt đại Thần Vương ra tay, lôi đỉnh thần uy.
- Tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt đã giết chết hay cường giả tuyệt đỉnh.
- Tối nay, Thần Thành nhất định sẽ bị nhuộm đỏ máu của cường giả tuyệt đỉnh.
Tất cả mọi người bị kinh sợ. Đêm nay nhất định sẽ được ghi vào trong sử sách...
- Ám Dạ Quân Vươngngã xuống. Trường tồn thế gian, sống hơn bốn ngàn năm, gần như không người có thể chắn mũi nhọn, cuối cùng bại vong!
- Trung Châu Song Tử Vương hơn bốn ngàn năm bất hủ, được xưng vô địch cứ như vậy trở thành tro bụi. Gần như khiến người không thể tin.
Tất cả mọi người đều nghị luận. Vương giả Trung Châu chết oan uổng, mặc Thần Y của Thánh hiền cổ đều bị đánh chết. Rung động lòng người thật sâu.
Đây là kết thúc của một thời đại. Một vị vương giả bễ nghễ thế gian vĩnh viễn trở thành lịch sử. Máu tươi cùng uy danh của hắn thành tựu truyền kỳ vĩ đại của một vị Thần Vương khác.
Xích-
Hướng chính nam, một đạo huyết khí long hình xung thiên ảm đạm rồi sau đó hoàn toàn tắt hẳn. Biểu thị cho vị nhân vật tuyệt đỉnh thứ ba xóa tên khỏi nhân gian.
Lại một vị đại nhân vật chết đi. Mọi người rất khó tưởng tượng qua đêm nay thiên hạ sẽ dậy sóng đáng sợ cỡ nào.
Nhân vật cấp Thánh chủ là chủ nhân của vùng thiên địa này, đêm nay lại liên tiếp bị gạt bỏ, nhất định sẽ dậy nên sóng lớn ngập trời, tuyệt đối sẽ chấn kinh thiên hạ.
giờ phút này, người của Khương gia rốt cục không còn khẩn trương. Thần Vương nghịch chuyển chiến cuộc, bằng vào lực bản thân đánh chết Âm Dạ Quân Vương, làm cho bọn họ cũng có chút khó tin.
- Đáng tiếc không thể giữ lại kiện Thánh binh Đại đế kia. Bằng không thế gian này còn ai dám là địch với Khương gia ta?
Đây là tiếng lòng của không ít người Khương gia.
- Mười ba nhân vật cấp Thánh chủ rốt cục có lai lịch như thế nào, vì sao Thần Vương tổ tông không giữ lại tính mạng bọn họ, tra ra lai lịch?
Một tu sĩ trẻ tuổi của Khương gia khó hiểu. Đêm nay phi thường uất ức, hắn muốn biết địch nhân phía sau màn rốt cục có những kẻ nào.
Khương Vân nhìn hắn một cái, không nói gì. Những nhân vật đời trước khác cũng đều trầm mặc.
cũng là thế hệ trẻ tuổi, hậu nhân Thần Vương Khương Dật Phi cũng có mặt tại hiện trường. Hắn rất có thần vận của Khương Thái Hư, đồng dạng phong thần như ngọc, lắc đầu nói:
- Trừ khi chúng ta có thể cùng cả thiên hạ là địch.
Tên của mười ba nhân vật cấp Thánh chủ không thể để người biết, cứ như vậy ngã xuống không coi là gì. Nhưng một khi lộ ra trước mặt mọi người, vậy chờ đợi thế lực phía sau bọn họ trở mặt, chỉ có một trận chiến.
Khương gia truyền thừa mười mấy vạn năm, có thể nói là cực kỳ cường thịnh, đủ để uy hiếp Đông Hoang. Cho dù trong các Thánh địa cùng thuộc loại cực kỳ mạnh mẽ siêu nhiên.
Nhưng bọn họ tuyệt đối không có thực lực một mình chống lại các Thánh địa. Vạn nhất tra ra vài Thánh địa tham dự, sẽ gây ra đại chiến giống như sóng thần.
Tuyệt đại Thần Vương là nhân vật cỡ nào? chỉ sợ trong quá trình giao thủ đã sớm nhận rõ lai lịch đám người này. Nhưng ông ta sẽ không nói ra, chỉ có chém chết toàn bộ.
Bất kể là những người này đến từ Trung Châu hay là Đông Hoang, Thần Vương đều không hề kiêng kị. Giết như vậy cùng giết rồi, không có hoàng triều hay Thánh địa nào dám nhảy ra chỉ trích, chối còn không kịp ấy chứ!
Xích-
Đạo huyết khí xung thiên thứ tư ảm đạm. Lại một vị đại nhân vật trở thành bụi bặm lịch sử.
Tiếpđó, huyết khí khổng lồ thô to như núi xông lên tận trời liên tiếp dập tắt, khoảng cách cũng không quá lâu.
- Chết rồi, đều diệt vong rồi. Bảy nhân vật cấp Thánh chủ không ai sống sót.
- Tuyệt đại Thần Vương, tuyệt thế phong thái. Một người liên tục giết mười ba Thánh chủ, chém chết ba lão yêu nghiệt, lực diệt Trung Châu Âm Dạ Quân Vương. Đây là loại phong tư bậc nào?
Trong Thần Thành tất cả mọi người chấn kinh. Thần Vương sống lại, ngay trong đêm lại làm ra chuyện lớn kinh thiên động địa như vậy. Thật sự là rung động lòng người.
- Tất cả đều dập tắt, không ai có thể sống sót. Đây đều là bá chủ đương thời a!
Những vị hùng chủ này có thể quét ngang thiên hạ, gần như không người có thể tranh phong. Bọn họ là chiến lực tuyệt đỉnh đương kim, đáng tiếc gặp phải Thần Vương, nhất định khó thể thay đổi kết cục.
Diệp Phàm cùng rung động. Thần Vương tư thế oai hùng, ai dám tranh phong? hỏi khắp đương thời, còn có thể tìm ra vài nhân vật như vậy không?
Lúc này hắn sớm mất cảm ứng với Ly Hỏa Thần Lô. Hỏa lô thần bí như có sinh mệnh, cùng Hằng Vũ Lô tự động đi theo Thần Vương.
Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ, không ai có thể bình tĩnh. Tuyệt đại Thần Vương kinh diễm thiên hạ, khiến tất cả mọi người cảm xúc dâng trào.
Trong vòm trời, một bóng người cô tịch đi tới. vết máu trên áo trắng biển mất, tóc đen bay khẽ. Thần Vương không có vui sướng sau đại chiến giành được thắng lợi. Có - chỉ là vô tận cô đơn và bi thương.
Ông đi tới trước Hóa Long Trì, tất cả mọi người đều đã quỳ bái, đại lễ đối với ông. Mỗi người đều rất kích động.
Thần Vương để cho bọn họ đứng lên, rồi sau đó đi tới trước những đống máu vỡ nát, khẽ quát một tiếng, thân thể hào quang vạn trượng hoàn toàn tinh lọc nơi này.
- Thần Vương tổ tông, ngài không nên đau buồn. Các đệ tử đều cam nguyện vì cứu ngài mà đến. Có thể xuất lực là tâm nguyện lớn nhất của họ.
Khương Vân khuyên nhủ. Ông không nghĩ Thần Vương vì thế mà tiêu hao tinh khí sinh mệnh, tổn hại thân thể vốn đã cực độ thiếu hụt của mình.
- Ta không biết có Luân Hồi cùng chuyển sinh hay không. Nếu là có, ta đã thi triển cấm thuật trong cổ kinh, giữ cho bọn họ bình an mà đi.
Khương Thái Hư lòng đầy thương cảm. Đám con cháu này đều chết vì ông.
- Thần Vương tổ tông, ngài không cần như vậy...
Đại khấu thứ chín Khương Nghĩa cùng tiến lên khuyên nhủ.
- Kiếp trước vô căn cứ, kiếp sau mờ ảo, người chỉ có thể tranh hiện tại!
Trên mặt Thần Vương đầy ủ rũ, rồi sau đó thẳng tắp ngã xuống.
- Thần Vương tổ tông!
Tất cả một người sợ hãi, đại loạn.
Khi sắc trời gần sáng, Thần Vương tỉnh lại. Ông xông lên trên trời, lực mạnh chấn động, ráng đỏ bao phủ Thần Thành!
Ầm-
Thần uy Cực Đạo triều tịch phập phồng, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Thần Thành bị trấn áp giải phong, rốt cục thông ra ngoại giới.
Diệp Phàm không nói hai lời, lập tức tế ra Huyền Ngọc Đài, muốn vượt qua hư không. Bởi vì hắn cảm thấy trạng thái của Thần Vương không ổn, không thể xác định Thần Thành sau này sẽ có sóng lớn cỡ nào.
- Ngươi không cần phải đi.
Thanh âm Thần Vương bỗng vang lên trong lòng hắn, cắt đứt động tác của hắn.
- Đại ân của tiểu hữu, chúng ta còn chưa báo đáp, ngươi đừng nên rời đi.
Người của Khương gia đều lên tiếng ngăn cản.
khoảnh khắc Thần Thành giải phong, không ngừng có người vượt hư không rời đi, tin tức truyền khắp bốn phương tám hướng. Bắc Vực chấn động, Đông Hoang chấn động, Trung Châu cũng sinh ra gợn sóng to lớn.
Ngày đó, thiên hạ đều kinh!
Mười ba nhân vật cấp Thánh chủ, bị người giết chết trong một đêm. Đây quả thật như là chuyện hoang đường, gần như không ai dám tin tưởng. Đông Hoang đã xảy ra chấn động khủng bố nhất.
Tất cả mọi người ngây dại, trong lòng đều tràn ngập sợ hãi, rất nhiều môn phái đều hết hồn. Một mình Thần Vương sống lại tạo thành hậu quả đáng sợ như vậy, chỉ cần là tu sĩ, ai mà không sợ hãi.
Trung Châu gây nên sóng lớn ngập trời. Ám Dạ Quân Vươnglà ai? Đó là vương giả ngút trời, ngạo thị thế gian hơn bốn ngàn năm khó gặp địch thủ. Cuối cùng lại cùng giống như huynh trường chết ở Đông Hoang.
Thế gian có lời đồn, Thái Dương Quân Vương cùng Ám Dạ Quân Vươngkết hợp thiên hạ vô địch, là vương giả trời sinh hô trợ lân nhau. Đáng tiêc chung quy không thể hiện ra trường hợp này, bị tách ra đánh chết.
Tuy nhiên mọi người lại đang kỳ vọng đời sau của bọn họ. Nói không chừng còn có thể có song vương xuất hiện.
Đông Hoang chấn động, các thế lực lớn đều không thể bình tĩnh. Thánh chủ Khương gia đều tiên dẫn người tới.
- Khương Nhân ngươi còn có mặt mũi đến. Hiện tại là lúc nào rồi?
Đại khấu thứ chín quát hỏi. Hắn rời khỏi Khương gia, cùng dòng Thánh chủ có quan hệ trực tiếp.
- cũng không phải ta không đến mà là không thể đến. Ngươi có biết gia tộc gặp phải cái gì? Đại địch đến cửa, rất nhiều nhân vật khủng bố xuất hiện giằng co với chúng ta.” Nội tinh lực lượng” gia tộc thiếu chút nữa thì ra hết!
- Cái gì?
Bên cạnh, Khương Vân giật mình.
- Tham kiến Thần Vương tổ tông.
Khương Nhân quỳ bái.
Khương Thái Hư gật đầu, cho hắn đứng dậy. Ông không rời khỏi Thần Thành mà ngồi chờ Thánh chủ trong thiên hạ đến triều bái. cũng chỉ có tuyệt đại Thần Vương dám như vậy.