''Gặp lại cha sau nhé!''

''Bạn có thể thay đổi cách cư xử của người khác bằng tình yêu thương của mình.''

- Khuyết danh

Rất nhiều lần cha và tôi bất đồng ý kiến với nhau, đặc biệt là vấn đề giờ giấc của tôi. Chúng tôi đã từng tranh cãi rất gay gắt về chuyện này. Tôi tự cho mình là một người lớn và có thể sống tự lập nên đã đề nghị cha không cần yêu cầu tôi khi nào phải có mặt tại nhà. Đối với tôi, điều đó là công bằng và hợp lý. Nhưng cha luôn bắt buộc tôi phải có mặt ở nhà trước 10 giờ 30 vào các tối trong tuần và trước nửa đêm vào ngày cuối tuần. Tôi thậm chí không được hỏi tại sao lại như vậy! Mỗi tối trước khi rời khỏi nhà, tôi thường nói với cha rằng: "Gặp lại cha sau nhé!". Nhưng thời điểm tôi gặp lại cha luôn "sau" giờ quy định của ông, và hầu như lúc nào tôi cũng bị khiển trách. Và thế là tôi với cha luôn căng thẳng với nhau.

Cho đến một hôm, tôi về nhà trễ hơn một tiếng đồng hồ so với giờ quy định. Tôi vẫn thấy cha ngồi đó đợi tôi.

- Con ngồi xuống đi. - Cha nói. - Cha nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện với nhau.

Tôi giật thót người, cảm thấy vừa lo sợ vừa bướng bỉnh. Tôi ngồi xuống và tự hỏi không biết lần này ông sẽ nói gì với tôi? Rất có thể tôi sẽ bị ''cấm túc'' vì cha tôi không còn hình phạt nào khác mà chưa áp dụng đối với tôi.

- Brent! - Trái với dự đoán của tôi là ông sẽ lớn tiếng tức giận, cha tôi ôn tồn lên tiếng. - Cha biết việc quy định giờ giấc như thế đối với con chẳng khác gì là sự cấm đoán. Nhưng đối với cha mẹ, điều đó chính là tình yêu và sự quan tâm, lo lắng dành cho con cái. Trong một cuộc chạy đua tiếp sức, con đã biết người ta thi đấu như thế nào rồi chứ? Quy định giờ giấc cho con nghĩa là con và cha đang chuyền cho nhau ''cây gậy trách nhiệm'', từ cha sang con và từ con sang cha. Cha biết con là một người trách nhiệm và có thể tin tưởng được. Nhưng vì cha yêu con và quan tâm đến sự an toàn của con, nên cha sợ những nguy hiểm đang rình rập ngoài kia.

Cha tôi đưa tay chỉ ra ngoài đường và bắt đầu đánh dấu trên từng ngón tay: ''Những chiếc xe chạy ẩu, hoặc con có thể ngủ gật khi đang lái xe giữa đêm khuya, hay bạn bè có thể rủ rê con làm những chuyện không tốt, hay con vi phạm luật giao thông... Đó chỉ là một phần trong những nỗi lo của cha đối với con.

Trong lúc nói, cha nhìn thẳng và mắt tôi như thể nói rằng, không phải cha đang quở trách tôi mà cha chỉ đang cố gắng làm cho tôi hiểu tại sao cha lại lo lắng như vậy. Lời nói của cha thật sự khiến tôi phải lắng nghe.

- Cha quy định giờ giấc cho con, - ông tiếp tục nói - không có nghĩa là cha nói với con rằng: ''Chìa khóa xe đây! Con hãy đi chơi vui vẻ. Nhưng đến nửa đêm, con hãy dừng cuộc chơi và trở về nhà''. Điều cha thực sự muốn nói là: ''Chìa khóa xe đây! Cha đưa chìa khóa cho con, tức là cha đã trao trách nhiệm chăm sóc bản thân con cho con. Và đến hết giờ, cha sẽ nhận lại trách nhiệm đó. Nếu như con không về nhà đúng giờ, tức là con đang trả lời với cha rằng, việc cha yêu thương và lo lắng cho sự an nguy của con là hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì đối với con hết!''.

Tôi nhận ra sự yêu thương trong giọng nói của cha. Lại một lần nữa, ông đang cố gắng nói chuyện với tôi như những người đàn ông. Tôi đã hiểu những gì cha muốn nói và biết được tại sao ''giờ giới nghiêm'' đối với cha lại quan trọng như vậy nên tôi quyết định sẽ không lãng phí thời gian tranh luận với cha về chuyện giờ giấc nữa. Thay vào đó, tôi sẽ thể hiện cho cha thấy rằng đối với bản thân tôi, sự an toàn cũng rất quan trọng. Tôi cảm thấy cần phải thể hiện lòng biết ơn của mình để đáp lại tình yêu và sự quan tâm của cha tôi.

Bây giờ, mỗi khi tôi nói: ''Gặp lại cha sau nhé!'', nghĩa là tôi sẽ gặp lại cha tôi ''đúng'' vào giờ đã hứa.

- Ngọc Khanh

Theo See You Later

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện