Chương 20: Lớn lên
Trên vai có con của một đại yêu quái, phía sau có một bán yêu! Thế này đi dạo đường phố Nhật Bản, tôi nhất định phải chuẩn bị tùy thời bị mọi người đuổi giết. Đột nhiên cảm giác được Higurashi Kagome thật cường đại, trong nguyên tác, cuộc sống của họ hơi bình yên chút, vì bọn họ có lẽ rất ít đụng phải những thôn dân quá khích
Ví dụ như chúng tôi, vừa mới vào một thôn trang đã bị mọi người cầm cuốc, giơ kiếm đuổi giết đuổi ra.
“Ta đi ngăn cản bọn họ.” Yori nói.
“Khoan đã, bọn họ là loài người, không chịu nổi một trảo của ngươi.”
“Vậy làm sao bây giờ?”
“Chạy”
Tiểu Sess đứng vững vàng, liếm móng vuốt, nói: “Ngu ngốc”
Tôi run rẩy khóe miệng nói: “Ta biết ngươi yêu sạch sẽ, nhưng có thể đừng trong tình huống khẩn trương như vậy mà vẫn còn để ý chuyện đó hay không…”
Xích! Tóc mái trước trán bị cắt một đoạn… Tôi bi thương, tóc gội không dễ dàng, bảo dưỡng không dễ dàng, nhưng gần đây tiểu Sess lại nuôi dưỡng thói quen nhằm vào tóc tôi mà uy hiếp. (Cứ cào chỗ khác đi, dù tóc không đến nơi đến chốn. ), nhưng cứ động cái là cắt tóc, rất ảnh hưởng bộ mặt thành phố!
“Ngươi dám cắt tóc ta, ta liền bẻ móng của ngươi!”
“Ngươi dám!”
“Nếu không tin, ta liền thử một lần!”
“Điện hạ, cô Yaku, đằng sau còn có rất nhiều người đuổi theo!” Yori tốt bụng nhắc nhở.
Tôi quay đầu lại, không phải chứ! Thể lực của những người đó thật tốt, đuổi theo đã được mấy dặm rồi. Tôi không nói được gì, hỏi trời, sau đó nói: “Tiếp tục chạy!”
Bảy mươi năm sau…
Hai người chạy giờ biến thành ba người, tiểu Sess đã trưởng thành, thành một thiếu niên, khuôn mặt lãnh đạm rất nhiều, dấu ấn trăng khuyết trên trán khiến toàn gương mặt đều trở nên cực kỳ yêu mị. Cố tình, tính tình của hắn càng ngày càng lạnh lùng, có thể cả một ngày ngay một câu nói cũng không nói. Hoặc là, tôi ở bên cạnh dong dài mấy trăm câu, hắn cũng chỉ trả lời tôi một từ “n!”
Hiện tại, tuy chưa cao bằng tôi, nhưng bước chân lại nhanh hơn tôi nhiều.
Yori vẫn đi theo sau chúng tôi như cũ, nói: “Vì sao không để ta che dấu yêu lực lại, sẽ không vất vả bị bọn họ đuổi theo như vậy.”
Đôi khi sống lâu cũng sẽ trở nên nhàm chán, ví dụ như tôi! Hiện tại tiểu Sess, không, hẳn là kiếm đạo của Sess đã rất thuần thục. Mà tôi là sư phụ cũng quang vinh xuống đài, chỉ có thể đấu được với hắn vài đường.
“Ta tin tưởng, một ngày nào đó bọn họ sẽ nhận ngươi…” Không tính Sess, bề ngoài của hắn là một quý công tử đẹp trai, luôn được hoan nghênh
“…” Yori không nói gì, vài chục năm nay, bọn họ hễ không có việc gì làm liền đi dạo chơi trong xã hội con người. Đương nhiên, đa số toàn bị người ta bài xích, nhưng vẫn có thôn trang chào đón bọn họ.
Phía trước, vách núi…
“Làm sao bây giờ?” Yori hỏi.
“Nhảy” Đôi khi sống lâu trong thế giới yêu quái, tính cách cũng bị thay đổi theo hướng hoang dã. Hiện tại, tuy thân thể đã ngừng sinh trưởng, ngay cả “dì nguyệt” cũng ngừng tới. Nhưng thể năng và năng lượng lại tăng trưởng.
Ba người nhảy xuống vách núi, tôi vì có phong chú bảo vệ nên rất nhẹ nhàng rơi xuống. Sess thì không phải người thường, rơi xuống đất cũng tương đương hoa lệ. Chỉ có Yori, ngã ở trên cây, lại từ trên cây ngã xuống mặt đất. Đầu chống thẳng xuống đất.
Tôi cười nói: “Rốt cuộc ngươi có phải yêu quái hay không vậy…”
Yori khác Inuyasha, yêu lực của hắn không cường đại, bởi vì cha của Yori chỉ là một khuyển yêu nho nhỏ trong tộc Hắc Khuyển mà thôi. Nhưng bởi vì ở bên cạnh cái cây lâu năm là Sess, nên kiếm đạo và năng lực đều có sự phát triển. Dù là lẫn ở trong đàn yêu quái, cũng sẽ gây chú ý!
Chỉ là có một chút mà thôi, năng lực hắn đạt được chỉ đến mức trên kém.
“Nhàm chán!” Sess bước đi, thần thái và bóng dáng đã gần giống trong anime rồi.
Đột nhiên chú ý tới, nhiều năm qua, phương thức chúng tôi đi đường có chút biến hóa. Ban đầu là tôi đi tuốt đằng trước, nhưng hiện tại đổi thành Sess sama, mà Yori vĩnh viễn đi cuối cùng.
“Thiếu chủ, chủ thượng gọi ngài và cô Hitomiko trở về có việc cần nói.” Kawa đi đến, sau đó quỳ gối trước mặt Sess, nói.
“Đã biết.” Sess nói xong, nhẹ nhàng nhảy lên, biến thành một con chó to màu trắng, hiện tại hắn đã cao vượt qua ngực tôi. Nhiều năm trước tôi mang hắn, hiện tại là hắn mang tôi. Trực tiếp nhảy lên lưng Sess, lông xù thật thoải mái.
Mà Yori và Kawa cùng nhau đi bộ, tuy là đi bộ nhưng tốc độ cũng rất nhanh.
Tốc độ của Sess rất nhanh, đảo mắt liền đến nơi yêu quái tụ tập, trước kia không có tên, hiện tại bị tôi gọi là trại Tân Khuyết! Vì tôi cảm thấy Inu no Taishou giống như hoàng đế xâm chiếm ngọn núi.
Khi chúng tôi tiến vào, Inu no Taishou ngồi trên ghế cao.
Sau đó nói: “Tộc Mèo Rừng muốn tranh đoạt thổ địa của chúng ta, và cả nô lệ nơi này nữa. Sesshoumaru, con có bằng lòng đi cùng ta không?”
Tộc Mèo Rừng, tôi nhớ được trong anime dường như có xuất hiện tộc này. Dù sao thời gian quá dài, tuổi càng lớn, trí nhớ càng không tốt, tôi đang cố tìm kiếm trong trí nhớ, chợt nghe Sess nói: “Có”
“Vậy cô Hitomiko…”
“Sess Sess đi thì tôi cũng phải đi.”
Sess liếc tôi một cái, tiếp tục trầm mặc. Vì sao gần đây tôi cảm thấy, hắn càng ngày càng giống cha hắn vậy, trầm ổn không giống người. ( Tác giả: người ta vốn không phải người! )
“Vậy Sesshoumaru đi chuẩn bị đi, cô Hitomiko hãy lưu lại.”
Hm? Tôi có chút mơ hồ, Inu no Taishou có chuyện gì mà muốn nói riêng với tôi vậy.
Vốn tưởng rằng Sess sẽ không nói gì, cứ thế ung dung đi ra, nhưng hắn lại nheo hai mắt màu vàng xinh đẹp lại nói: “Con không cần chuẩn bị.”
Inu no Taishou nói: “Ta có việc hỏi cô Hitomiko, con đi ra ngoài một chút.” Lời này đủ trắng ra, Sess liếc tôi một cái, sau đó xoay người rời đi. Tôi run lên một chút, không hiểu sao cái liếc mắt kia tôi cảm giác cực kỳ nguy hiểm?
Inu no Taishou trầm mặc một chút, sau đó nói: “Ta chỉ là…” Hắn ngừng lại một chút mới nói: “Con gái loài người thích cái gì?”
“Thích rất nhiều, ngươi muốn làm gì?”
“Tặng người.”
Chẳng lẽ hiện tại công chúa Izayoi xuất hiện rồi, hắn muốn lấy lòng nàng? Vậy chị tôi làm sao bây giờ? Thủ tiết? Không đúng, là ly hôn?
“Tặng người thì phải xem muốn tặng cho người nào, là tình nhân hay bạn bè, là trưởng bối hay là vãn bối, là phụ nữ hay là đàn ông, là…”
“Được rồi, vẫn nên để ta tự lo đi!” Inu no Taishou giơ tay lên ý bảo tôi ngừng lại, vẻ bất đắc dĩ.
“Oh!” Cuối cùng cũng không giúp hắn theo đuổi Izayoi, như vậy sẽ không làm chị tôi thất vọng!
“Vậy ta ra ngoài đây…” Thấy Inu no Taishou cúi đầu không nói gì, tôi liền đi nhanh ra.
Vừa mới đi vài bước chợt nghe tiếng nói của Sess: “Ông ấy nói chuyện gì với ngươi?”
Tuy tôi dong dài bát quái, nhưng tôi không muốn khuyển bố chưa tìm mẹ hai cho hắn đã làm bọn họ ly gián quan hệ cha con. Vì thế lắc đầu nói: “Không có chuyện gì”
“Vậy sao?” Sess trầm mặc, xoay người bước đi.
“Này, ngươi đi đâu vậy?”
“Không biết!”
Không cần hỏi, nhất định hắn đang tức giận. Tôi đi lên, cười nói: “Chỉ là hỏi ta chút chuyện nữ sinh, ngươi còn nhỏ, không hiểu.”
“Nhỏ?” Sess nheo mắt lại, tôi lập tức hiểu đây là tín hiệu nguy hiểm, lập tức nói: “Ngươi không nhỏ, đã có thể thành hôn với công chúa tộc Hắc Khuyển…” Nhiều năm trước, tộc Hắc Khuyển đến xin cưới, bị Sess đá văng ra, tôi đem chuyện đó trêu hắn rất nhiều lần.
“Nhàm chán!”
Nhàm chán thì nhàm chán đi! Ai bảo cuộc sống hiện tại cực kỳ nhàm chán chứ!