Chương 106: Sẽ có điều tốt?

Chương 106 : Sẽ có điều tốt?

Lúc Đường Vũ Lân tỉnh lại, cả người thư thái, mọi đau đớn đều hoàn toàn biến mất. Nó tiến vào thế giới tinh thần.

"Ngươi tỉnh rồi." giọng Lão Đường rất vui vẻ.

"Ta đã phá phong ấn thành công?" Đường Vũ Lân hỏi.

"Ừ. Đã phá thành công, hấp thu được tinh hoa Kim Long Vương. Vạn sự khởi đầu nan, lần này đột phá là lần quan trọng nhất. Sau này, ngươi sẽ từ từ cảm nhận được những lợi ích lần đột phá này mang tới."

Đường Vũ Lân vội hỏi: "Lợi ích gì? Hồn Lực có tăng lên nhiều không?"

"Không. Tác dụng chủ yếu của tinh hoa Kim Long Vương đều chỉ dành cho thân thể của ngươi. Hồn Lực của ngươi sau phong ấn sẽ tăng lên, nhưng không nhiều. Nhưng thân thể của ngươi thì được tinh hoa Kim Long Vương cải tạo, sẽ có được một ít năng lực của Kim Long Vương. Ngươi sẽ có được một tia Long uy. Mọi loài Hồn Thú có huyết mạch long trước mặt ngươi, nếu cấp độ thấp hơn Kim Long Vương, thì đều sẽ bị uy áp của ngươi ảnh hưởng. Đương nhiên, nếu ngươi chênh lệch với đối phương quá nhiều, thì sức ảnh hưởng cũng sẽ yếu đi."

"Chỗ ngươi dung hợp sức mạnh Kim Long Vương đầu tiên là tay phải, nên sau này tay phải sẽ biến thành Long trảo, Kim Long Trảo rất mạnh, có một đặc tính, là đánh nát. Nói đơn giản chính là đánh đâu thắng đó. Dù vật đó cứng tới mức nào, bị Kim Long Trảo công kích, đều sẽ vỡ tùy mức độ, đương nhiên điều kiện tiên quyết, là chênh lệch tu vi với ngươi không quá nhiều."

"Sau này phá thêm phong ấn, dung hợp được thêm sức mạnh, thì sẽ có lợi ích nhiều hơn. Bình thường đừng dùng tới Kim Long Trảo, dù nó đã trở thành sức mạnh của ngươi, nhưng muốn dùng nó phải cần hồn lực, sẽ làm tiêu hao hồn lực của mình rất nhiều."

Kim Long Trảo? Ta khống chế được Kim Long Trảo?

Đường Vũ Lân theo bản năng nhìn xuống tay phải, một ý niệm buông ra, tay phải dần biến thành màu vàng, ngoài da mơ hồ có vảy muốn nổi lên, nhưng chỉ đến thế, không hơn.

"Đừng nóng vội, hấp thu tinh hoa Kim Long Vương cần phải có thời gian nhất định. Từ từ rồi ngươi sẽ thấy. Được rồi, đi ra đi, đạo phong ấn thứ hai, trước khi mười lăm tuổi, ngươi phải phá nó. Muốn phá phong ấn thứ hai cần bốn loại thiên tài địa bảo. Ngươi cố tìm từ bây giờ đi. Ta đã khắc hình ảnh chúng vào đầu ngươi. À, còn nữa, nếu thành công dung hợp sức mạnh của đạo phong ấn thứ hai, ngươi sẽ có điều rất tốt."

"Điều tốt?" Đường Vũ Lân còn muốn hỏi thêm, nhưng lão Đường đã biến mất.

. . .

Lúc Đường Vũ Lân trở lại ký túc xá, Vân Tiểu, Chu Trường Khê đều đã trở về.

"Tạ Giải sao rồi?" Hai người vội hỏi.

Đường Vũ Lân nói: "Phải nghỉ ngơi một thời gian. Không ngờ bọn chúng ra tay ác như vậy. Đây chỉ là trận đấu thôi!"

Vân Tiểu và Chu Trường Khê liếc nhau, Vân Tiểu ho khan, "Ngươi ra tay cũng đâu có nhẹ. Trương Dương Tử gãy cả hai chân, Vương Kim Tỷ thì gãy tay phải. Vi Tiểu Phong nghe nói sợ tới mức đái ra quần."

Đường Vũ Lân ngẩn người, lúc này mới nhớ tới tình huống lúc đó. Xem ra, hai chân của Trương Dương Tử là biến thành cái đuôi của Vương Kim Tỷ, bị đặc tính đánh nát của Kim Long Trảo làm cho gãy.

Tình huống lúc đó quá nguy cấp, bây giờ hồi tưởng lại, lúc mình đánh trúng hai người đó, hình như họ hơi khựng lại, nhưng cơ thể dung hợp vẫn còn, có lẽ Võ Hồn dung hợp kỹ của họ chưa hoàn mỹ.

Hơn nữa, sau khi dung hợp, ảnh hưởng long uy của mình lên Vương Kim Tỷ rõ ràng nhỏ đi. Nếu thật là hoàn toàn dung hợp thành công, e rằng mình không có khả năng chiến thắng.

Kim Long Trảo tuy làm cho cánh tay phải của mình cực mạnh, nhưng cũng có hạn chế, sức mạnh chỉ tăng lên chừng gấp đôi, chủ yếu là đặc tính đánh nát.

"Chủ nhiệm có phán chúng ta thắng không?" Đường Vũ Lân hỏi.

Vân Tiểu lắc đầu: "Không. Long chủ nhiệm mặt rất khó coi, chỉ sắp xếp việc cứu chữa cho các ngươi, không tuyên bố ai thắng lợi. Nhưng tình huống lúc đó mọi người đều nhìn thấy, nếu không phải Vũ lão sư kịp thời ra tay, e là hai tên đó đã bị ngươi phế đi. Thực không nhìn ra, ngươi vẫn còn che giấu năng lực, tay phải của ngươi, rốt cuộc là thế nào thế hả?"

Đường Vũ Lân cười khổ: "Võ Hồn của ta biến dị, cụ thể ta không nói được. Ta đi minh tưởng một chút."

Trận đấu vừa rồi để lại ấn tượng rất sâu đậm trong đầu nó, trong lòng nó cực kì hối hận, lúc cuối đó, mình không nên kích động như vậy.

Hy vọng hai người đó không sao.

May mà bọn nó vẫn thắng lợi, sau này, chúng ta đã là Lớp Một rồi.

Từ lúc tỉnh lại, nó vội chạy tới cho kịp giờ thi đấu, chưa hề nghỉ ngơi. Bây giờ mọi việc đã xong, nó nhanh chóng chìm vào trạng thái minh tưởng.

. . .

Phòng viện trưởng.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Úc Trẫm sầm mặt nhìn Long Hằng Húc.

Long Hằng Húc cười khổ: "Đám tân sinh lần này thực là hiếm thấy. Tất cả đều là lỗi của ta, ta không ngăn chặn kịp, để mọi việc xảy ra. Ta đồng ý gánh chịu toàn bộ hậu quả. Nhưng, ta nhất định phải nói điều này, tân sinh đợt này có rất nhiều nhân tài, nếu dạy dỗ tốt, tương lai chúng nhất định sẽ trở thành tài năng chủ chốt của Đông Hải Học Viện."

"Trận đấu hôm nay sở dĩ không khống chế được, là bởi vì tới lúc cuối, hai đứa học viên nhị hoàn của Lớp Một đột ngột thi triển một màn Võ Hồn dung hợp kỹ chưa hoàn chỉnh. Chiêu Võ Hồn dung hợp kỹ đó thuộc hàng đỉnh cấp, bọn chúng ít nhất phải đạt tới Tam Hoàn may ra mới thi triển ra hiệu quả đ đúng."

"Võ Hồn dung hợp kỹ?" Úc Trẫm nhướng mày, vô cùng kinh ngạc. Sự tức giận trong lòng cũng giảm bớt vài phần.

"Đúng vậy, Võ Hồn dung hợp kỹ. Chính là dùng cái Võ Hồn dung hợp kỹ không hoàn chỉnh đó, chúng đã đánh gãy cả hai tay học viên Tạ Giải của Lớp Năm. Nhưng thứ đáng kinh ngạc là chuyện tiếp sau đó. Một học viên Lớp Năm, chỉ có Nhất Hoàn, Hồn Hoàn chỉ có mười năm đột nhiên bộc phát, tay phải của hắn sinh ra biến dị, biến thành một thứ như Long trảo, chỉ sau hai lần công kích, đã phá nát Võ Hồn dung hợp kỹ. May mà ngăn cản kịp thời, nếu không đám học viên còn bị thương nặng hơn."

Úc Trẫm giật mình: "Một Hồn Sư Nhất Hoàn có cánh tay phải biến dị, đánh tan hai Đại Hồn Sư Song Hoàn hợp lực thi triển Võ Hồn dung hợp kỹ? Ngươi đang kể chuyện cổ tích cho ta nghe đó hả?"

Long Hằng Húc thở dài: "Lúc ấy ta cũng không tin. Nhưng sự thật sờ sờ ngay trước mắt, hơn một ngàn cả học viên lẫn lão sư đều nhìn thấy, ta đâu có dám bịa ra! Ngài không tin thì cứ đi điều tra. Theo ta thấy, cái học viên Đường Vũ Lân kia, cái Võ Hồn biến dị của hắn chính là võ hồn bản thể chỉ có Sử Lai Khắc Học Viện trong truyền thuyết mới có!"

Úc Trẫm kinh hãi, bản thể Võ Hồn ý nghĩa như thế nào, hắn đương nhiên biết, mọi hồn sư có võ hồn loại hình bản thể sau khi kết hợp với Cơ Giáp đều trở nên cực mạnh.

Sử Lai Khắc Học Viện, năm chữ này làm trong mắt viện trưởng Đông Hải Học Viện trở nên đầy sùng kính.

"Nếu là như vậy, tình huống hôm nay đúng là không thể nào xử lý được. Long chủ nhiệm, chuyện này ngươi hãy viết một bản báo cáo chi tiết, nộp lại cho ta."

Long Hằng Húc nói: " Võ Hồn nguyên bản của Đường Vũ Lân là phế Võ Hồn Lam Ngân Thảo, nếu hắn xuất hiện Võ Hồn bản thể biến dị, cái này có nghĩa là, hắn có khả năng sẽ là song sinh Võ Hồn, hắn sẽ không còn là phế vật, mà là thiên tài. Viện trưởng, ta có một đề nghị."

"Cái gì?" Úc Trẫm nghi hoặc nhìn hắn.

Long Hằng Húc cười khổ: "Ta cảm thấy tình hình năm nhất bây giờ không còn thích hợp tiếp tục tham dự thi đấu lên lớp. Theo tình hình ngày hôm nay mà nghĩ, thì đừng nói năm thứ hai, cả năm thứ ba cũng không đỡ nổi bọn chúng, điều này không tốt cho các học viên. Ta cho rằng, đợt tân sinh lần này, chúng ta phải ra cơ chế đối xử đặc biệt."

"Đối xử đặc biệt là sao?"

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện