Chương 312: Chính Là Muốn Cô Hầu Hạ Tôi (2)
"Đúng vậy!" Lâm Lâm khẳng định nói, "Đường ca ca, thế nào lại vô duyên vô cớ nhắc đến chị?"
"Không có việc gì." Đường Bạch Dạ mệt mỏi rã rời tựa người trên sô pha, như có điều suy nghĩ.
"Đường ca ca, có phải anh có tâm sự gì hay không?" Lâm Lâm săn sóc hỏi.
"Anh có thể có tâm sự gì." Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, "Trái lại em, gần đây làm việc thế nào?"
...
Lâm Lâm cười nói, "Rất thuận lợi a, đồng nghiệp ở bộ công trình rất dễ thân cận."
"Em xinh đẹp lại có sức quyến rũ như vậy, bọn họ đương nhiên muốn ở chung."
Lâm Lâm ngọt ngào cười, vô cùng ngọt ngào.
"Đường ca ca, anh thực sự không uống canh sao? Em đã nấu rất lâu."
"Đêm nay anh đã uống canh cá ." Đường Bạch Dạ nói, thực sự không thích uống canh cá.
Lâm Lâm bĩu môi nói, "Lần sau em đổi cái khác, anh thích ăn cái gì?"
"Tiểu lâm, em không cần lo việc này." Đường Bạch Dạ nói, "Em không nên làm."
Chăm lo nhà cửa, nấu canh, là trách nhiệm và quyện lợi của vợ của bạn gái anh, không phải là của Lâm Lâm. Anh nghĩ về Lâm Tình nhiều năm như vậy, có lẽ, thực sự nên buông, loại ý nghĩ này, làm chính anh cũng hoảng hốt .
"Đường ca ca..." Lâm Lâm ấp úng nhìn anh.
Đường Bạch Dạ cười nói, "Anh chỉ là không muốn em quá mệt mỏi."
"Em một chút cũng không mệt." Lâm Lâm nói, dừng một chút, nhìn Đường Bạch Dạ liếc mắt một cái, hỏi, "Đường ca ca, em nghe thấy một bát quái, đồng nghiệp ở bộ công trình nói, Hạ Thần Hi chưa kết hôn đã sinh con, đứa nhỏ đã rất lớn, có phải thật vậy hay không?"
Đường Bạch Dạ nhớ tới hai mẹ con Hạ gia, khóe môi mềm nhũn.
Đứa nhỏ này, thật là bảo bối của anh.
Làm người thích.
Chuyện này, giới xây dựng thành phố S đều biết.
"Chuyện này, rất sớm đã truyền ra." Đường Bạch Dạ nói.
Lâm Lâm thấy Đường Bạch Dạ một điểm cũng không tức giận, cũng không có cái gì không vui, trong lòng thầm nghĩ, Đường ca ca nhất định không thích Hạ Thần Hi, cho nên mới một điểm tức giận cũng không có.
...
"Không ngờ, Hạ Thần Hi còn trẻ thế, đã có đứa nhỏ lớn như vậy, cô ấy còn đang vị thành niên đã sinh con sao ?"
"Cô ấy sống thoáng nha."
Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Tiểu lâm, này cùng sống thoáng không quan hệ."
Anh nhớ tới lời Hạ Thần Hi, cô cần một người cho cô ấy tin tưởng vào tình yêu, cô mới dám yêu thật lòng.
Cô ấy chỉ là thiếu cảm giác an toàn.
Quá tịch mịch .
"Đường ca ca..."
"Tiểu lâm, đã khuya, đi về nghỉ ngơi đi."
Lâm Lâm sắc mặt tối sầm lại, thậm chí có một ít khó coi, hơi cắn môi, "Đường ca ca, anh có phải hay không..."
Cô muốn nói lại thôi, Đường Bạch Dạ nhíu mày hỏi, "Làm sao vậy?"
"Không có việc gì!" Cô lắc lắc đầu, không nói gì, "Vậy em đi về trước."
Đường Bạch Dạ đưa cô ra tới cửa.
Lâm Lâm vẫn muốn nói lại thôi, Đường Bạch Dạ cũng không hỏi cô muốn nói cái gì.
Quay trở lại thư phòng.
Online, mở hội nghị.
Đây là loại máy tính mới có thể mở hội nghị Đường môn.
Vân Dật cùng Lâm Nhiên sớm đã chờ anh.
"Tiêu Tề có hành động gì không?"
Vân Dật nói, "Tạm thời không có hành động gì, biệt thự được bảo vệ rất tốt, anh muốn giết hắn, sợ rằng không dễ dàng, bên cạnh hắn có Hắc Quả Phụ cùng Âu Dương, một nam một nữ này là những sát thủ đứng đầu."
Lâm Nhiên nói, "Hỏa vân tập đoàn ở thành phố S trung chuyển hàng hóa cũng không nhiều, tra không ra hắn có mục đích gì, hẳn là như lời anh nói, thật là việc tư."
Đường Bạch Dạ nhíu mày, thân thể dựa vào ghế.
"Việc tư..."
Lâm Nhiên nói, "Tôi phân phó người tra tư liệu, cũng không có đặc thù gì, tra không được Hạ Thần Hi trước đây có thân phận. Tôi cũng phái người đến châu Âu bên kia hỏi thăm, dự đoán rất nhanh sẽ có tin tức truyền về."