Q.6 - Chương 150: Khủng Hoảng Tràn Ngập

“Sát Vân!”

Âu Độc Tiếu nói xong một câu, tất cả mọi người đều yên lặng nhíu mày suy tư. Mỗi người tuy là gắt gao nhíu mày, nhưng trong ánh mắt lại đều lóe ánh sáng.

Thực hiển nhiên, Sát Vân... kế hoạch này gợi lên hứng thú, cũng gợi lên dã tâm của bọn họ.

Ngạo gia hùng bá Trung Tam Thiên đã hơn một ngàn năm, nếu từ trong tay Ngạo Tà Vân khơi mào Ngạo gia xuất động giang hồ, vu oan giá họa cho mấ nhà kia... Như vậy... đó chính là thiên đại cơ hội của mấy nhà ngồi đây!

Ngạo gia có thể cùng bọn họ đánh lưỡng bại câu thương cũng không chừng...

Nếu như vậy... Chúng ta chẳng phải là đại công cáo thành?

“Bất quá việc này, tối mấu chốt không phải việc giết chết Ngạo Tà Vân, mà là bí mật giữa chúng ta! Sự tình nếu thành, chúng ta mấy nhà thăng chức rất nhanh. Nhưng nếu bại lộ, chúng ta cũng sẽ ở sớm tối hôi phi yên diệt!”

Đồ Thiên Hào thở dài, nói ra một câu như vậy, mặc dù là thở dài. Nhưng trong mắt hắn hung quang lóe ra..

Nếu có ai tiết lộ, mọi người tất nhiên sẽ cùng nhau công kích.

Mọi người một trận lặng im.

“Việc này quả thật có phiêu lưu.”

Âu Độc Tiếu mỉm cười nói: “Bất quá, mấy người chúng ta nên lập huyết thệ, sau đó viết huyết thư làm bằng chứng. Cho dù có người đem bí mật nói ra, sự tình bại lộ, bản thân hắn cũng khó bảo toàn!”

“Làm càn! Những lời này tới lượt ngươi nói?” Âu Thành Võ ra vẻ giận dữ, quát lớn một câu.

Triệu Vô Cực cười ha ha nói: “Âu gia chủ không cần tức giận, tại hạ thật ra cảm thấy, Âu công tử lời nói rất có đạo lý.”

“Không tệ, không tệ.”

“Còn thỉnh Âu công tử nói tiếp.”

Âu Độc Tiếu tinh thần phấn chấn một chút, nói: “Nếu muốn bí mật không thể tiết lộ thì phải thề độc. Lấy danh nghĩa tổ tông cùng tương lai con cháu đời sau mà thề. Nếu tiết lộ, tổ tông dưới đất không được an lành, vĩnh đọa địa ngục. Con cháu đời sau nam đạo nữ xướng, đời đời kiếp kiếp!”

Những lời này vừa ra, nhất thời lặng ngắt như tờ!

Lời thề như vậy, độc ác đến cực điểm! Cho dù là tội ác tày trời, không kính quỷ thần cũng không dám cầm tổ tông cùng con cháu đời sau ra nói giỡn?

Trầm mặc một lát, thiếu niên Hắc Ma chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt như đao phong đảo qua mọi người, trầm giọng nói: “Không làm chuyện mờ ám, việc gì phải e ngại huyết thệ? Các vị hay là không dám?!”

Bên trong thanh âm, đã có nồng đậm sát khí nổi lên. Đồ Thiên Hào cùng Điền Bất Hối đồng thời quét mắt.

“Tốt! Chính là như thế!” Triệu Vô Cực dẫn đầu hưởng ứng.

“Vậy như thế đi.” Theo Điền Bất Hối một câu nói ra, tương đương là đã giải quyết dứt khoát!

Lập tức mọi người lấy máu mà thệ, đối mặt thương thiên hậu thổ, ưng thuận lời thề. Càng lấy tinh huyết làm mực, viết xuống minh thư. Ký thượng đại danh!

Nhìn tên mình xuất hiện ở trên tờ giấy trắng, mọi người trong lòng đều có một loại ý tứ không biết là cái tư vị gì. Nhưng có một điểm rõ ràng, sau hôm nay, cho dù là muốn rời khỏi... Cũng tuyệt đối không có khả năng!

Thành thì đứng ở đỉnh phong, bại thì vạn kiếp bất phục!

“Tốt!”

Âu Thành Võ nhìn mọi người đều phát hạ lời thề, viết xuống huyết thư, trong lòng một trận cao hứng, một trận thoải mái, nói: “Một khi đã như vậy, việc này không nên chậm trễ. Chúng ta tức khắc triển khai hành động!”

“Ngạo Tà Vân bây giờ còn ở Cực Bắc Hoang Nguyên săn bắt cửu cấp linh thú tinh huyết, chúng ta có thể thong dong sắp xếp giết hắn trên đường trở về!”

Âu Độc Tiếu thản nhiên nói: “Có một việc cần mọi người chú ý, là...”

Âu Độc Tiếu ở trong lòng trầm tư một chút, nói: “Bên người Ngạo Tà Vân có ba đến bốn vị Hoàng cấp cao thủ bảo hộ, hơn nữa có có tộc nhân ngạo gia âm thầm bảo hộ. Điểm này... hy vọng các vị trăm ngàn lần chớ có xem nhẹ. Ở lúc động thủ phải cân nhắc thực lực hai bên... Nếu là không nắm chắc, thà rằng không động thủ cũng không thể tiết lộ hành tung.”

“Chúng ta có thể dùng xa luân chiến pháp.”

Điền Bất Hối thản nhiên cười cười, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Huống chi, có Hắc Ma gia tộc thiếu chủ tối am hiểu ám sát ở trong này, chắc là không xảy ra cái gì ngoài ý muốn.” Bên trong thanh âm, có chút kỳ quái.

Thiếu niên Hắc Ma hừ lạnh một tiếng, thanh âm đột nhiên trở nên âm trầm: “Điền Bất Hối, đợi giết Ngạo Tà Vân xong, ta cùng ngươi chiến một trận sinh tử!”

Điền Bất Hối phóng đãng cười lớn một tiếng: “Không tệ, trước đem giang sơn đoạt lấy, rồi dùng sinh tử định chủ giang sơn!”

Đồ Thiên Hào hắc hắc cười lạnh: “Để xem đến lúc đó ai là kẻ sống sót!”

Mọi người yên lặng.

Thật lâu sau mới bắt đầu thảo luận hành động chi tiết, lúc này mọi người đều biết sự tình quan trọng đại, có nửa điểm sơ sẩy sẽ là vạn kiếp bất phục! Đều vắt óc tìm mưu kế, các loại âm mưu quỷ kế âm hiểm độc ác đều lấy ra...

Một cái canh giờ sau, rốt cuộc giải quyết dứt khoát.

“Chính là như thế! Mọi người phân công nhau chuẩn bị, một khi Ngạo Tà Vân bước ra Cực Bắc Hoang Nguyên, ở quãng đường một vạn dặm này nhất đinh phải giết hắn…

......

Kế tiếp, bất quá là bảy tám ngày, Trung Tam Thiên đột nhiên gian một mảng tinh phong huyết vũ.

Nguyên bản Thương Lan Chiến Khu hấp dẫn tầm mắt mọi người, đột nhiên trở nên không có ai quan tâm. Toàn bộ lực lượng các đại thế gia, đều gọi về từ Thương Lan Chiến Khu. Ngay cả Cực Bắc Hoang Nguyên cũng rút đi, thư tín gửi cho tộc nhân nội dung chỉ vỏn vẹn: Việc gấp, mau về!

Trong lúc đó, đột nhiên có ba cái tiểu gia tộc bị giết!

Cái này khiến cho Trung Tam Thiên một hồi dao động không lớn không nhỏ, dù sao, ai cũng không biết ba cái tiểu gia tộc này đắc tội thần thánh phương nào... Ở Trung Tam Thiên loại chuyện này rất bình thường, ba tiểu gia tộc này cũng không phải cái hạng người lương thiện gì. Bị giết sạch còn có rất nhiều người trầm trồ khen ngợi, vỗ tay, nhưng mọi người cũng chỉ đàm luận một phen rồi bỏ đi.

Nhưng... Ba ngày thiên sau, lại là ba cái tiểu gia tộc như vậy, vô thanh vô tức bị đồ sát!

Liên tục sáu cái tiểu gia tộc, nhất thời khiến cho mọi người chú ý.

Sau đó người hữu tâm đi điều tra, rõ ràng phát hiện. Sáu tiểu gia tộc này tuy thực lực khác nhau, nhưng đều có một cái đặc điểm: Tất cả đều có nữ nhi mười ba mười bốn tuổi, hơn nữa tư chất không tệ...

Hơn nữa, gia tộc bị giết, nam đinh toàn bộ chết oan chết uổng, mà nữ nhân lại mất tích tập thể. Nhất là các cô gái một cái xác cũng không phát hiện.

Ngoài ra toàn bộ ấu nữ khất cái của Trung Tam Thiên đột nhiên giảm bớt. Hơn nữa, chuyện này cực kỳ bí ẩn! Nếu không cẩn thận quan sát, căn bản không thể nhận ra.

Trung Tam Thiên, người hữu tâm nhân nhất thời mở to hai mắt nhìn.

Nhưng lúc này đây, ước chừng mười ngày không có động tĩnh gì.

Nhưng ngay tại nửa ngày sau đột nhiên trong một đêm có bảy cái tiểu gia tộc tiêu thất, toàn bộ trang viên, liệt hỏa tận trời...

Ngay sau đó, nữ ấu nhiw cũng biến mất, không còn tung tích.

Toàn bộ việc này, thần không biết quỷ không hay.

Nhưng tất cả mọi người cảm thấy: Một cỗ sóng ngầm đang nổi lên mãnh liệt! Toàn bộ giang hồ, mưa gió sắp đến!

Lại có người hữu tâm phân tích một chút, rõ ràng phát hiện: Gia tộc gặp tai ương, đại đa số đều ở chung quanh Đổng, La, Mạc, Kỉ, Cố, Tạ gia! Tuy rằng đều cách xa nhau rất xa, nhưng nếu tỉ mỉ phân tích, có thể nhìn ra được.

Cùng thời gian, mấy đại gia tộc này tựa như cũng triển khai điều tra. Nhưng những người điều tra đều rất cẩn thận, tựa như là lâm đại địch...

Lại một đêm, sáu cái gia tộc ở phương hướng lại biến mất. Nữ hài cũng biến mất ở khu vực rộng hơn...

Trung Tam Thiên rốt cuộc loạn lên!

Ồn ào huyên náo, giống như hồ nước yên tĩnh bị ném một nắm vôi vào, cả mặt hồ sôi trào lên.

Một loại cảm giác nguy cơ, bao phủ trong lòng mọi người.

La thị gia tộc có động tác đầu tiên, võ sĩ gia tộc như thủy triều vọt ra, phân tán khắp nơi biến mất vô tung vô ảnh.

Nhưng những ‘người thông minh’ luôn bàng quan đều biết, La thị gia tộc rốt cuộc nén không được lửa giận, bắt đầu điều tra!

Ngay sau đó, Cố gia, Đổng gia, Kỉ gia... đều bắt đầu có động tác.

Nhưng Mạc gia vẫn vững vàng bàng quan, không biểu hiện ra cái gì dị thường.

Nhưng những người hữu tâm đều biết, lấy năng lực tân nhậm gia chủ Mạc gia, khẳng định sẽ không trầm mặc như vậy, chỉ sợ đã sớm âm thầm triển khai hành động...

Nhân sĩ giang hồ nhàn tản lẳng lặng nhìn động tác các đại gia tộc, từng ngày một trôi qua, sắc mặt các đại gia tộc càng ngày càng có chút khó coi. Như vô hình trung nói với mọi người: Kẻ địch thực đáng sợ, điều tra vẫn không có manh mối...

Vì thế có một số người vui sướng khi người gặp họa liền xông ra: Xem, mấy đại thế gia không phải rất trâu bò sao? Còn không phải chỉ có thể ngậm bồ hòn?

Nhưng một ít nhân sĩ âm thầm sầu lo: Lấy năng lực mấy đại thế gia, cư nhiên không điều tra được cái gì, chẳng là chứng tỏ chuyện này đã nghiêm trọng đến tột đỉnh?

Vào ban đêm, còn có một ít cao thủ vô thanh vô tức chết ở khách điếm, còn có một bộ phân trực tiếp mất tích, không cánh mà bay.

Liên tục mấy buổi tối, không ngừng có người mất tích, hơn nữa nửa tiếng động đánh nhau cũng không nghe thấy. Có người vừa quay qua đã phát hiện người ở kế bên mình thần không biết, quỉ không hay chết đi... Hoặc là mất tích...

Hiện trường không có nửa dấu vết đánh nhau.

Không chỉ là một chỗ xuất hiện sự tình như vậy, mà tin tức cùng loại từ bốn phương tám hướng truyền đến...

Một cỗ khủng hoảng bao phủ trong lòng mỗi người!

Mọi người rốt cuộc ý thức được: Chuyện này, chỉ sợ chẳng phải đơn giản! Xem cái động tĩnh này, có vẻ có người muốn nhất thống giang hồ? Cái này chẳng phải là nói, tuy rằng hôm nay chúng ta không có chuyện, nhưng sớm hay muộn sẽ trở thành mục tiêu?

Cảm xúc khủng hoảng lan tràn rất nhanh, vài ngày công phu, hơn phân nửa giang hồ đã ồn ào huyên náo.

Một ngày này, Mạc gia bình tĩnh xuất môn. Người hữu tâm phát hiện hộ vệ bên người Mạc Thiên Cơ gia tăng gấp bốn lần!

Đây là cái khái niệm gì?

Mấy nhà kia cũng có động tác như vậy, nhưng mỗi người đều im lặng tuyệt không nói cái gì, cũng tuyệt đối không bình luận về chuyện này...

Nhưng càng không nói, càng giữ kín như bưng, lại càng làm cho người ta càng thêm khẩn trương, càng khẩn trương, lại càng sợ hãi...

Rốt cuộc, có người thiếu kiên nhẫn.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện