Quyển 3 - Chương 71: Quân mộ khuynh ta đã trở lại

Edit: Zi

Thời gian trôi qua từng giây phút một, người của ngũ đại gia tộc đã sớm đứng ở mảnh đất trống chờ Quân Mộ Khuynh tới, mà người của mạo hiểm hội cũng sốt ruột nhìn xung quanh, nhưng vẫn không thấy bóng dáng màu đỏ kia đâu.

“Ta thấy là Quân Mộ Khuynh sợ chúng ta nên đã đào tẩu rồi, ha ha…” Người Quân gia ngửa đầu cười to, vẻ mặt nắm chắc phần thắng, người của ngũ đại gia tộc ở phía sau hắn cũng lộ ra vẻ đắc ý.

Người của Quân gia lại không bảo vệ người nhà mình, bọn họ là người ngoài cần gì phải chừa mặt mũi cho Quân gia cơ chứ, lần này cứ thỏa thích nhục nhã Quân Mộ Khuynh một trận, có thần thú bên cạnh thì sao chứ, ngu ngốc chính là ngu ngốc, thần thú không ở bên người nàng nên nàng đã trốn rồi đấy.

“Các ngươi đừng có nói bậy, vị cô nương kia nhất định sẽ không chạy trốn.” Thanh âm to lớn vang lên, người của mạo hiểm hội ghét cái kiểu khinh thường người khác như vậy của ngũ đại gia tộc.

Nghĩ đến việc vừa rồi bọn họ đề nghị giúp cô nương kia, nhưng nàng lại cự tuyệt, nàng nói nàng có cách giải quyết của mình, sẽ nhanh chóng trở về thôi, nhưng mà thời gian hẹn đã sắp đến, người lại không thấy đâu, mạo hiểm hội bọn họ có nhiều người như vậy, bọn họ giúp, người của ngũ đại gia tộc cũng khó có thể thắng được, sao nàng lại không để bọn họ giúp chứ.

“Tiểu tử ngươi thì biết cái gì, chẳng lẽ ở bồn địa này chưa từng nghe qua ba chữ Quân Mộ Khuynh sao? Quân Mộ Khuynh chính là một phế vật, một kẻ ngu ngốc, lại còn liên lụy người nhà của mình, làm tất cả bị đuổi ra khỏi Quân gia, các ngươi còn muốn bảo vệ nàng? Nằm mơ!” người nọ cuồng vọng cười nói, vừa nãy hắn đã quan sát kỹ, bên người Quân Mộ Khuynh không có thần thú kim họ, bọn họ căn bản không lo đánh thua.

Chỉ là một Quân Mộ Khuynh, bọn họ dư sức đối phó, đừng nói nàng là phế vật, cho dù có là thiên tài cũng đánh không lại hơn trăm người bọn họ.

Người của mạo hiểm hội cũng bắt đầu lo lắng, đừng nói cô nương kia mạnh mẽ như bọn họ, dù có mạnh hơn, một người sao có thể đánh thắng được nhiều người như vậy, đây không phải là tự rước họa vào thân sao? Chuyện đã đến nước này, nàng định đi đâu tìm nhiều người để giúp đây, đây là chuyện không thể.

“Các ngươi nhìn xem, ngay cả bản thân các ngươi cũng không tin nàng có thể đánh thắng được chúng ta.” Quân Mộ Khuynh, hôm nay nhất định sẽ bại ở đây, hắn sẽ để cho gia chủ biết, Quân Mộ Khuynh không có gì là giỏi hết, vì một người như nàng mà lại xuất động hai phần ba người trong nhà đi tìm, đáng tiếc là hai năm nay vẫn không tìm được nàng, hiện tại ở bồn địa này lại thấy nàng, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội làm nhục nàng rồi.

Người của mạo hiểm hội cúi đầu trầm mặt, cô nương kia và người của ngũ đại gia tộc không giống nhau, bọn họ hy vọng nàng có thể thắng, chỉ là tình huống này, cơ hội thắng thật sự quá nhỏ, bọn họ có muốn hy vọng cũng không được.

“Đừng tự tin quá mức như vậy!” thanh âm lạnh lẽo truyền đến, thân ảnh đỏ đậm chậm rãi hiện ra trước mắt mọi người, người của mạo hiểm hội đều lộ ra ánh mắt lo lắng.

“Quân Mộ Khuynh, là ngươi quá tự tin, đã đến giờ, có điều trước khi tỷ thí, chúng ta còn có điều muốn nói, một mình ngươi đấu với hơn trăm người bọn ta, có chút…”

“Vậy ngươi muốn thế nào?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, hắn cũng biết là bọn họ hơn trăm người, nàng chỉ có một người, còn bảo là không bằng?

“Nếu chúng ta thua, đêm nay chúng ta sẽ ngủ ở đây, nhưng nếu ngươi thua, ngươi và bọn chó mạo hiểm hội kia đều phải ngủ ở đây.” Ngươi nọ chỉ chỉ dưới chân, hào hùng nói, đây mới là công bằng, xem cái bọn mạo hiểm hội kia còn dám giúp Quân Mộ Khuynh nữa hay không.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, chần chừ nhìn người của mạo hiểm hội: “Chuyện của bọn họ, ta không biết, cũng không thể quyết định.” Đủ độc, muốn bắt toàn bộ bọn họ ngủ bên ngoài, có điều những người này không quen biết nàng, bảo nàng quyết định, không có khả năng, người của ngũ đại gia tộc đúng là khinh người quá đáng.

“Cô nương, ngươi đáp ứng bọn họ đi, chúng ta tin ngươi.” Người cầm đầu mạo hiểm hội đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh nói, cho dù đêm nay có phải ngủ ở ngoài bọn họ cũng không ngại, còn hơn đám người ỷ đông bắt nạt ít, cái gì mà đàn đấu chứ, quần ẩu thì có.

Quân Mộ Khuynh nhíu mày, tin nàng, bọn họ lần đầu gặp nàng sao có thể tin nàng được chứ…

“Quân Mộ Khuynh, ngươi xem người ta cũng đã đáp ứng rồi đó, còn do dự cái gì nữa, chẳng lẽ là sợ chúng ta, ta nói rồi, ngươi cũng có thể tìm người giúp, tỷ thí lần này, mặc kệ là người tìm được gì, chỉ cần ngươi tìm được đủ số lượng bằng chúng ta, đến lúc đó đừng nói ta bắt nạt người.” một canh giờ thì có thể tìm được ai chứ, xem đi, ngay cả nha đầu ban đầu ở bên cạnh nàng giờ cũng không thấy.

Quân Mộ Khuynh nhíu mày, quay đầu nhìn người nọ: “Thực sự là cái gì cũng có thể sao?” trên mặt lộ ra vẻ khó xử.

“Đương nhiên, ta nói chuyện luôn giữ lời, bọn họ cũng sẽ đồng ý.” Người nọ chỉ vào đám người ngũ đại gia tộc đứng phía sau, những người này đều là bọn hậu bối của ngũ đại gia tộc nên mới nghe lời hắn, các trưởng bối tới trễ, đến lúc đó bọn họ đã giải quyết hết mọi chuyện ở đây rồi, chỉ chờ bọn họ tới xem kết quả mà thôi.

Nhìn thấy sự sợ hãi trên mặt Quân Mộ Khuynh, hắn càng đắc ý.

Người của ngũ đại gia tộc nhao nhao gật đầu, bọn họ đương nhiên đồng ý, nếu ngay cả một phế vật cũng đánh không lại, bọn họ quá mất mặt đi.

“Được, nếu ngươi đã nói vậy thì Quân thiếu gia ngươi cũng đừng hối hận, đúng rồi, ta nghe nói có một người tên là Quân Lạc Phàm, còn có một người là Quân Tử Mạn, không biết ngươi là vị thiếu gia nào của Quân gia?” thiếu gia của Quân gia cũng nhiều thật, dòng chính, dòng thứ, dòng bên, đều là thiếu gia.

“Nghe cho kỹ, bản thiếu gia chính là đệ đệ của Quân Lạc Phàm, Quân Lạc Dương.” Quân Lạc Dương đắc ý nói, Quân Lạc Phàm là đại ca của hắn, mỗi lần nhắc đến, hắn đều vô cùng đắc ý.

“Ồ, vậy thì đừng quên giúp ta gửi lời hỏi thăm đại ca ngươi, thương nửa người dưới của hắn đã khỏi chưa nhé.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc nói, nụ cười trên mặt cũng lớn lên, khuôn mặt cũng tự nhiên đỏ lên, làm mấy người xung quanh cảm thấy kỳ quái.

Nửa người dưới bị thương?

Chẳng lẽ lần đó Quân Lạc Phàm trở về là vì nửa người dưới bị thương nên mới bị phạt?

Đúng vậy! nhất định là bị thương ở chỗ đó, nếu không sao mặt Quân Mộ Khuynh lại đột nhiên đỏ lên như vậy chứ, không ngờ nha, Quân gia đệ nhất thiên tài, vậy mà lại…

Nghe thấy lời của Quân Mộ Khuynh, người của ngũ đại gia tộc đều tiếc hận thở dài, đệ nhất thiên tài thì sao chứ, bị thương ở chỗ đó, chẳng khác gì bị phế.

Quân Lạc Dương nghe thấy tiếng thở dài của bọn họ, lập tức tức giận đến mức mặt đỏ lên: “Quân Mộ Khuynh, ngươi nói bậy bạ gì đó, đại ca ta cho tới bây giờ chưa từng bị thương, chưa bao giờ.” Nửa người dưới, rõ ràng đó là đùi, còn cách chỗ đó một đoạn.

“Không bị thương thì không bị thương, ngươi kích động làm gì nha, ngươi như vậy lại làm cho người ta cảm thấy ngươi đang giấu đầu hở đuôi đó.” Quân Mộ Khuynh mỉm cười nói, Quân Lạc Phàm đúng là bị thương gần đó thôi.

“Ngươi…”

“Phốc…” trong đám người bật ra tiếng cười.

Quân gia đệ nhất thiên tài đều bị biến thành như vậy, có thể không buồn cười sao? Chỉ sợ Quân gia gia chủ tức muốn chết rồi, thảo nào tin tức này ngũ đại gia tộc bọn họ không tìm hiểu được gì, thì ra Quân Lạc Phàm bị thương chỗ đó.

Người của mạo hiểm hội không chút kiêng dè cười to lên, ban đầu bọn hắn còn lo Quân Mộ Khuynh sẽ chịu thiệt, hiện tại xem ra nàng không bị thiệt một chút nào, ở trước mặt ngũ đại gia tộc, kể một câu chuyện mờ mịt, đây là không phải làm cho người ta xuyên tạc vấn đề sao.

Hơn nữa, Quân Lạc Dương lại phản ứng quá mạnh mẽ, không có tức là không có, mắc gì lại lớn tiếng đến vậy, này không phải là vì thẹn quá hóa giận sao, mà như vậy nghĩa là đã ngầm thừa nhận chuyện Quân Mộ Khuynh nói là thật rồi.

“Hừ! Ta xem ngươi còn cười được nữa không.” Quân Lạc Dương vung tay lên: “Còn cười cái gì, mau động thủ.” Đáng ghét! Đáng ghét!

Người của ngũ đại gia tộc thấy Quân Lạc Dương tức giận, lập tức nín cười, nếu như chọc giận hắn, hắn quay về lại méc Quân gia gia chủ, người của Quân gia tìm tới cửa, bọn họ chết chắc.

“Tốt, người của các ngươi đã đến đông đủ, giờ tới phiên chúng ta.” Quân Mộ Khuynh xoay người nhìn phía sau, nói với người của mạo hiểm hội: “Các ngươi đứng ra một bên, ta sẽ không để các ngươi ngủ ở đây, ta cũng không muốn ngủ ở đây đâu.” Đôi mắt đỏ rực sáng long lánh, làm cho người ta không tự chủ tin phục, người mạo hiểm lập tức tách ra, chừa lại một con đường.

Đã thấy từ xa, Bá Hiêu mang theo một đám bóng đen chậm rãi đi tới, Thiểm Điện đứng bên cạnh nàng, Thiểm Điện thật là đắc ý nha, nó đi ở trước mặt Bá Hiêu, vẻ mặt vô cùng thích thú.

Vốn còn lo lắng Quân Mộ Khuynh sẽ thua, mọi người lập tức trợn trừng mắt, không dám tin tưởng nhìn đám đông bóng đen đi tới, bọn họ không nhìn lộn chớ, này, chuyện này sao có thể…

Người của ngũ đại gia tộc nhìn thấy đám kia, thiếu chút nữa sợ tới mức té ngã, bọn họ ngây ngốc nhìn đám kia đi tới, toàn thân bắt đầu run rẩy, sợ hãi.

Miệng của mọi người đều há thành hình chữ O, mắt trợn to, cái đám kia tiến một bước, bọn họ liền lui về sau một bước, biểu tình trên mặt vô cùng khoa trương.

“Này đã sợ rồi sao? Đợi lát nữa chúng nó còn muốn cùng các ngươi đàn đấu nha, hiện tại đã sợ thì tí nữa đánh sau nha?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày, nhìn mấy ma thú cấp linh thú phía sau, còn có huyễn thú, toàn bộ cộng lại chỉ có hơn ba bốn mươi con, một canh giờ này nàng thật sự bận muốn chết.

“Ngươi, ngươi, ngươi, Quân Mộ Khuynh, ta nói là đàn đấu, chưa từng nói có thể dùng ma thú.” Quân Lạc Dương cũng lắp bắp nói, nhìn đàn ma thú kia chậm rãi đi tới, đôi chân hắn cũng run lên, những người này đều là hậu bối của ngũ đại gia tộc, cho dù đã từng gặp qua ma thú, nhưng cũng chưa từng gặp một lúc một số lượng lớn đến như thế này.

Quân Mộ Khuynh khoanh tay trước ngực, lãnh khốc nhìn Quân Lạc Dương: “Vừa rồi ta còn nghe Quân Lạc Dương thiếu gia đã nói, ta dùng cái gì cũng có thể mà, hơn nữa ta còn đã hỏi lại, ngươi cũng đã khẳng định lại, sao bây giờ lại định nuốt lời?” đàn đấu sao? Này không phải sao, bọn họ có thể dùng hơn một trăm người đến đánh một mình nàng, nàng sao không thể tìm ma thú đến giúp nàng chứ.

“Ta… ngươi…” Quân Lạc Dương rốt cuộc hiểu được ý của Quân Mộ Khuynh, hắn nhìn Quân Mộ Khuynh, bên người nàng quả nhiên là có thần thú.

“Cho nên tối hôm nay, hy vọng các tiểu thư, thiếu gia của ngũ đại gia tộc không cần khách khí đâu, giúp ta giáo huấn chúng nó một chút.” Quân Mộ Khuynh hảo tâm nhắc nhở, bàn tay nhỏ nhẹ nhàng vung lên, tất cả ma thú lập tức dừng bước, nếu người của ngũ đại gia tộc tỉnh táo xem xét, bọn họ nhất định sẽ phát hiện đám ma thú này chân đang không ngừng run rẩy.

Người của mạo hiểm hội vẫn chưa kịp hoàn hồn lại một lần bị sốc tâm lý, bọn họ không nhìn lầm chứ? Ma thú, ba bốn chục con linh thú, huyễn thú, nàng sao có thể làm được! Thật là không thể tin được nha, thảo nào nàng lại đồng ý khiêu khích của ngũ đại gia tộc, thử hỏi, ở đây tùy tiện tìm hơn mười con ma thú cũng đã đủ đem một trăm tên này đánh ngã, đừng nói là ba bốn chục con nhiều như thế.

Âm mưu, âm mưu thật độc nha, ngay từ đầu nàng đã muốn dùng ma thú để đối phó với bọn họ, đáng thương mấy tên ngu dốt này, còn chê người ta ngu ngốc, tính toán hãm hại người ta, ai ngờ lại bị ngươi ta đưa vào tròng.

“NGươi…” Quân Lạc Dương vươn tay chỉ vào Quân Mộ Khuynh, nửa ngày cũng không thể phun ra một chữ.

“Đệ đệ thiên tài Quân Lạc Dương, con người ta bị bệnh chính là ghét nhất bị người khác dùng tay chỉ vào người, lần này chỉ là cảnh cáo nhỏ thôi, lần sau…”

Răng rắc! Thanh âm xương cốt rạn nứt đột nhiên vang lên, chỉ thấy ngón tay Quân Lạc Phàm bị Quân Mộ Khuynh nắm lấy, sắc mặt hắn tái nhợt, trên trán mồ hôi không ngừng tuôn.

“A!” thanh âm kêu thấu trời xanh vang lên.

Con cháu của ngũ đại gia tộc, đều nhao nhao lui về sau một bước, kinh hãi nhìn Quân Mộ Khuynh, vừa rồi Quân Mộ Khuynh ra tay như thế nào, bọn họ không thể nhìn kịp, bọn hắn bây giờ mới biết vì sao gia tộc lại muốn mượn hơi Quân Mộ Khuynh, nàng chính là ác ma, ác ma!

Người của mạo hiểm hội cũng không ngờ tới Quân Mộ Khuynh sẽ đả thương Quân Lạc Dương, còn chưa hết hoàn hồn vì ma thú thì đã thấy Quân Lạc Dương ôm tay, sắc mặt tái nhợt nhìn Quân Mộ Khuynh, nghe âm thanh vừa này, ngón tay này chỉ sợ đã bị phế đi.

“Lần này chỉ là một cảnh cáo nhẹ nhàng, thiên tài đệ đệ, hy vọng sẽ không có lần sau.” Quân Mộ Khuynh đạm mạc nói, lộ ra một tia lãnh ý.

“…” cảnh cáo nhẹ nhàng? Nhẹ chỗ nào chứ.

Quân Mộ Khuynh không có quên đánh cuộc giữa bọn họ, không thèm nhìn Quân Lạc Dương một cái, nhìn người của ngũ đại gia tộc trước mặt.

“Nếu đã là đàn đấu thì ta chấp nhận chịu thiệt một chút, dùng ba bốn mươi mấy chúng nó đến đánh, các vị không cần khách khí, cứ việc động thủ.” Quân Mộ Khuynh mỉm cười nói, bốn mươi đối với một trăm, nàng đã chịu thiệt nhiều rồi, vì không thể tìm được nhiều hơn, nàng đành phải bất đắc dĩ chịu thiệt một chút.

Người của mạo hiểm hội nghe xong lời này, khóe miệng cũng không khỏi co quắp, chịu thiệt… không cần khách khí, cứ việc động thủ, hơn một trăm người đối kháng với bốn mươi đầu ma thú, động thủ kiểu gì, hay là chấp nhận để bị đánh.

Con cháu ngũ đại gia tộc sợ hãi lui về sau một bước, cảnh giác nhìn ma thú trước mặt, chỉ sợ nếu lơ đãng một chút, ma thú nhào lên, bọn họ coi như xong.

“A? Vừa rồi các vị không phải là rất tự đắc sao? Hiện tại sao lại không air a tay? Chẳng lẽ nhìn thấy chúng ta ít người quá nên định nhường sao? Đã như vậy, Quân Mộ Khuynh ta sẽ không khách khí nữa, hung hăng đánh cho ta.” Trên khuôn mặt thoánh qua một tia lãnh ý, lập tức phía sau truyền đến thanh âm ùng ùng, khói bụi bốc lên mù mịt, lập tức đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết.

“Cứu mạng a!”

“A!”

“Quân Mộ Khuynh, chúng ta là người của ngũ đại gia tộc, ngươi… A!”

Bang Bang!

Rầm!

Ba!

Bộp bộp!

Đủ loại tiếng rên truyền ra, đôi môi đỏ chậm rãi mở: “Đúng rồi, các ngươi cũng đừng quên, những người này đều là người của ngũ đại gia tộc, đừng quên thay ta tiếp đãi thật tốt nha.” Quân Mộ Khuynh tận lực đem bốn chữ ‘tiếp đãi thật tốt’ trầm xuống.

Thanh âm như ác ma vang lên, trong lòng người của ngũ đại gia tộc lập tức lạnh một nữa, rốt cuộc bọn họ đã chọc phải cái gì, Quân Mộ Khuynh nàng ngay cả ngũ đại gia tộc cũng không sợ sao?

Người của mạo hiểm hội nhìn một màn thê thảm, không khỏi nuốt nước bọt, nhìn thân ảnh màu đỏ đứng ở trước mặt, bọn họ không khỏi dại ra.

Nàng còn có thể ác hơn được nữa không? Để bốn mươi ma thú đàn đấu, vì đối phương là ngũ đại gia tộc nên cần phải tiếp đãi cho tốt, người của ngũ đại gia tộc quá ngu hay là không có đầu óc, lại dám khiêu chiến với một người biến thái như vậy, này không phải là thích bị ăn đòn sao?

Thanh âm đánh đấm diễn ra khoản nửa giờ, sau khi xác định là tất cả đều bị ăn đòn và bị thương ở một mức nhất định, thanh âm lười biếng lại vang lên: “Đánh lâu như vậy, thắng thua chắc đã rõ ràng, không biết còn có ai không phục, có thể nói với ta, không cần khách khí đâu.” Quân Mộ Khuynh vừa mới nói xong, ma thú lập tức tản ra đứng ở bên cạnh, không có một chút động tác thừa.

Người của ngũ đại gia tộc mặt mũi sưng húp, dù ngươi là nam hay nữ, đều bị đánh không lầm, bọn họ te tua nằm trên mặt đất, tiếng rên rỉ ồn ào, nụ cười trên mặt Quân Mộ Khuynh càng lúc càng sâu.

“Không ai nói gì tức là chấp nhận các ngươi thua, không có ý tứ, đêm nay phiền phức các ngươi ngủ lại đây.” Quân Mộ Khuynh chỉ xuống dưới chân, nụ cười trên mặt càng sâu hơn, nhìn người của ngũ đại gia tộc bị đánh bầm dập, trong lòng đã sớm cười ngất.

Người của mạo hiểm hội cố gắng nhịn xuống không cười to, bọn họ lo lắng vô ích, cô nương này chính phẫn heo ăn thịt hổ, nhìn qua tưởng mềm yếu, nhưng khi nàng ra tay mới biết được thủ đoạn của nàng như thế nào.

“À, quên nói cho các vị biết, con người của ta hơi nhát gan, đám ma thú này đêm nay sẽ ở đây, các ngươi cứ thong thả ở đây ngủ cùng tụi nó nhé, nếu các ngươi chọc giận chúng, ta cũng không biết là sẽ xảy ra hậu quả gì đâu.” Quân Mộ Khuynh vô tội nhìn người của ngũ đại gia tộc, xoay người hướng tới khu nhà gỗ của mạo hiểm hội.

Cái gì! Đám ma thú này đêm này cũng ở đây sao?

Trong đầu mọi người lập tức trống rỗng, sao có thể chứ. Cùng ma thú ở chung một chỗ, lỡ nửa đêm tụi nó đói bụng, mò dậy…

Phốc! Người của mạo hiểm hội thực không thể nhịn được nữa, cảm giác ngủ chung một chỗ với ma thú chắc sẽ thú vị ắm, bọn họ sẽ hưởng thụ tốt chuyện này.

“A!” người nhát gan lập tức bị sự tưởng tượng của mình làm cho hôn mê, còn có người lại chạy đi, nhưng vừa chạy được hai bước liền nhìn thấy xung quanh bao vây toàn là ma thú, lại dừng bước, quay về vị trí cũ.

Bá Hiêu thấy Quân Mộ Khuynh quay lại, từ trong bầy thú đi ra nhanh chóng theo sau, người của mạo hiểm nuốt nước miếng, cẩn thận từng li từng tí nhìn đám ma thú kia, bọn họ thật bội phụ cô nương gan dạ kia, dám đứng cùng một chỗ với ma thú.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện