Quyển 3 - Chương 172: Đều đi bế quan hết

Còn chưa nghĩ tới là đã xảy ra chuyện gì, liền nhìn thấy một thân ảnh thoáng qua, chạy đến sau lưng Quân Mộ Khuynh, một đôi mắt to nhìn chằm chằm phía trước.

“Chủ nhân, cho ta mượn trốn một chút!” Chi Chi cười rút nói, những người này thật ngốc, thật sự là quá ngu ngốc!

Nhìn một đám người đuổi theo phía sau, Quân Mộ Khuynh đen mặt quay đầu lại nhìn Chi Chi ở sau lưng, “Ngươi đã làm cái gì? Khiến người của ngũ đại gia tộc truy sát ngươi?” Tiểu hỗn đản này rốt cuộc đã làm chuyện gì khiến cho nhân thần cộng phẫn, người của ngũ đại gia tộc đều đuổi tới

“Ta cũng không có làm cái gì.” Chi Chi nhún nhún vai, vô tội nói.

“Đồ ranh con, ngươi xuống cho ta, thiếu chút nữa đem phòng ở của ta phá hủy, ngươi phải đền cho ta!” Người Ninh gia đứng trên mặt đất quát, không ngờ một tiểu nữ oa đáng yêu như vậy, ra tay lại ác như vậy!

“Ngươi thực sự phá hủy phòng ở của hắn?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày.

Chi Chi vội vàng lắc đầu, “Chủ nhân, đương nhiên không phải, ta chỉ là thấy râu của hắn quá dài, đã giúp hắn cắt gọn một chút, kết quả hắn liền chạy ra ngoài rồi nói ta đốt phòng ở nhà bọn họ.”

“Râu hắn quá dài, mắc mớ gì tới ngươi?” Khóe mắt một trận co quắp, nàng chạy đến Ninh gia đốt râu của người ta, còn nói là giúp người ta thu thập?

“Chủ nhân, ngươi không biết, hai ngày trước ta ở khách sạn lúc đang ăn này nọ, hắn đi tới hỏi chuyện của ta, ta đều nói không biết, hắn vẫn lại gần, chòm râu kia liền rơi ở trên đồ ăn của ta.” Đôi mắt Chi Chi rơi lệ ào ào, bộ dáng vẻ mặt ủy khuất.

Nghe thấy lý do này, người kia vốn còn kêu đánh kêu giết, nhanh như chớp chạy không còn bóng dáng, trên mặt còn đỏ lên.

Quân Mộ Khuynh vừa mới há mồm ra, người nọ đã rời đi, trên trán yên lặng treo lên một đường hắc tuyến, nàng đáng sợ như vậy sao? Không có đi? Chạy nhanh như vậy làm cái gì?

“Vậy việc ngươi phá hoại thần khí của ta thì nói như thế nào!” Người Phong gia quát, hắn chỉ có một món bảo bối.

“Phải không?” Âm thanh nguy hiểm ở đỉnh đầu vang lên.

Chi Chi thấy có chủ nhân ở đây, những người này không dám làm gì với nàng, cũng bước nhanh đi ra, “Chủ nhân, thần khí kia là chính hắn phá hoại, không liên quan tới ta!” Đáng ghét, bọn họ muốn thần khí của chủ nhân, tội danh gì cũng đổ hết lên trên người nàng!

“Hử?” Đỏ đậm trong mắt tản mát ra khí tức nguy hiểm.

“Ngươi… Ngươi nói bậy! Ta tại sao phải phá hư thần khí của chính mình!” Người Phong gia đỏ mặt tía tai quát, thế này chẳng những không có rửa sạch tình nghi, trái lại còn khiến mọi người tin chắc hơn chính là hắn làm ra chuyện này, một tiểu cô nương khả ái như vậy, bọn họ sao có thể nhẫn tâm vu tội.

Đối diện với ánh mắt của mọi người, người Phong gia cũng chỉ có thể cúi đầu, ngượng ngùng rời đi, thấy kế hoạch của mình không có thành công, thật sâu thở dài một hơi.

Nhìn bóng lưng người nọ rời đi, Quân Mộ Khuynh đỡ trán thở dài, thật không tin người này là vì thần khí mới đến vu tội Chi Chi.

Vốn còn có người ở phía sau đuổi theo Chi Chi tới, đều tản ra, Quân Mộ Khuynh ở đây, các ngươi còn dám làm gì, người ta có thần thú, bây giờ còn là thượng tôn đấu kỹ sư, các ngươi cho dù có bản lĩnh rất lớn, cũng không dám ở trước mặt người ta kiêu ngạo làm càn.

Chê cười, trước đó đã có hai ví dụ rất tốt, bọn họ vẫn là nhanh chóng rời đi, Quân Mộ Khuynh là Xích Quân, có song nguyên tố, bọn họ không thể trêu vào vẫn là tốt hơn!

Sau này nhìn thấy Quân Mộ Khuynh tới, vẫn là cách xa một chút thì tốt hơn, Quân Lạc Phàm đến bây giờ còn giống như phế vật nằm ở Quân gia tiếp nhận xử phạt, ai bảo hắn sử dụng bí kíp, đó là thứ cấm sử dụng, dù cho hôm nay hắn thắng, vẫn sẽ bị Quân gia xử phạt, lại nói, hiện tại thiên tài đệ nhất Quân gia không phải hắn, thiên tài đệ nhất ngũ đại gia tộc cũng không phải hắn, còn có cái gì tốt mà nói.

“Gió chiều nào theo chiều ấy! Chủ nhân, những người này một chút can đảm cũng không có!” Chi Chi chỉ vào những người rời đi, bất mãn nói, bắt nạt kẻ yếu, nhìn thấy nàng là người nhỏ bé, thì tới bắt nạt nàng, chủ nhân tới, tất cả những người này đều chạy mất dạng, quá đáng, rất quá đáng!

“Ngươi còn nói nữa, nếu như lại gặp rắc rối, cũng đừng nghĩ tới ăn ma hạch!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, nàng hiện tại vậy mà lại đi đốt râu của người ta, còn chạy đến nhà của người ta, nếu không sao có thể biết thần khí kia bị người phá hủy, sự thật chính nàng làm.

Chi Chi cúi đầu, chu chu miệng, “Bọn họ rất quá đáng mà.” Cái này không thể trách nàng.

Chủ nhân không cho, nàng liền đi hỏi Hỏa Liêm, dù sao tên kia bây giờ đã là Thánh Thú, chính mình muốn ăn ma hạch dạng gì, tìm Hỏa Liêm là được.

“Ngươi đừng nghĩ ta không cho ngươi ma hạch, ngươi đi hỏi Hỏa Liêm, nếu như nó dám làm như thế, ta để nó đi rèn luyện mấy trăm năm.” Cánh môi đỏ thắm hơi giơ lên, độ cong khóe miệng, mang theo nguy hiểm nhàn nhạt.

“Quá ác! Chủ nhân ngươi tại sao có thể như vậy!” Chi Chi bất mãn nói, biết trong lòng nó nghĩ như thế nào thì thôi đi, còn muốn Hỏa Liêm đi rèn luyện mấy trăm năm.

“Mấy ngày nay ngươi ngoan ngoãn cho ta, không cho phép gây sự.” Nàng hiện tại đã đủ đau đầu.

“Được rồi.” Chi Chi không cam lòng đáp, chủ nhân nói không gây sự sẽ không gây sự, nhưng mà những ngày tiếp theo nhất định sẽ rất buồn chán, nên làm cái gì bây giờ.

Nhìn bộ dáng Chi Chi, Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nếu nàng thật sự có thể ngoan ngoãn thì tốt rồi, từ ban đầu là ấu thú, đã luôn gây sự, hiện tại màu sắc tự vệ thành người, muốn nàng an tĩnh lại, chỉ sợ là một việc rất khó.

“Ta đi Quân gia một chuyến, ngươi an phận một chút cho ta, nếu như ngươi cảm thấy ở Âm Nguyệt thành buồn chán, có thể đi theo Hỏa Liêm Bá Hiêu bọn họ đi Ma Vực rừng rậm rèn luyện, thế nhưng, ma hạch không thể ăn nhiều, ta sẽ để Bá Hiêu trông chừng ngươi!” Quân Mộ Khuynh điểm điểm mũi Chi Chi, bước nhanh đi về phía trước.

Chi Chi nhìn bóng lưng chủ nhân nhà mình rời đi, thở dài, nhất định phải đi Ma Vực rừng rậm rèn luyện sao? Hơn nữa Ma Vực trong rừng rậm nhiều ma thú như vậy, nó không thể ăn nhiều hơn hai khối sao? Dù sao cũng không ảnh hưởng a!

“Tiêu, chúng ta đi về trước đi?” Chi Chi hỏi, cho dù muốn đi rèn luyện, vậy thì cũng không phải bây giờ.

“Ừm.” Bá Hiêu gật đầu, hai người xoay người rời đi.

Bởi vì tay nhỏ của Chi Chi vẫn luôn bị Bá Hiêu kéo, mọi người đều không hoài nghi thân phận của nàng, tất cả mọi người đều cho rằng tiểu nữ oa có thể đi lại trên không trung, đó cũng là vì có kỹ tôn sư kéo nàng, không hề nghĩ tới là do thực lực của nàng.

Ba chữ Quân Mộ Khuynh, bây giờ ở Quân gia, giống như giấy thông hành, mặc kệ nàng đi chỗ nào, không ai dám ngăn cản, chỉ cần bị đôi mắt đỏ đậm kia liếc mắt một cái, bọn họ sẽ lập tức bỏ chạy, chỉ sợ đi chậm một bước, thì sẽ bị ngọn lửa kia đốt không còn.

Thấy một màn như vậy, khóe miệng nàng chỉ câu dẫn ra tia châm chọc, không bao lâu trước, ba chữ Quân Mộ Khuynh, là trò cười cho tất cả mọi người, nhưng bây giờ, chỉ cần nhìn thấy nàng tới, tất cả mọi người đều sẽ lui bước, không dám tới gần nửa bước.

“Tôn tiểu thư!” Quân Đan cười cười đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, nhìn mọi người tránh xa nàng, thì thở dài.

“Đừng cười giả dối như thế, có chuyện gì cứ việc nói thẳng.” Không xa nữa chính là thư phòng của lão già kia, Quân Đan đứng ở chỗ này, chỉ sợ là cố ý chờ nàng.

Quân Đan sờ sờ mũi, “Ta đâu giả dối, chỉ là muốn nói cho ngươi biết, lần này đừng đốt thư phòng nữa, bằng không cho dù là toàn bộ Quân gia góp sức, cũng không có để ngươi đốt.” Mỗi lần nàng vừa gặp gia chủ, hai người nhất định sẽ đánh nhau, hơn nữa hai người vừa đánh nhau, phòng ở chắc chắn cũng không còn!

Khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp một chút, ánh mắt lộ ra ý cười, “Yên tâm, lần này nếu như ta đốt, sẽ đốt toàn bộ Quân gia, dù sao cũng đã bị ma thú phá hủy hơn phân nửa.” Nàng chỉ chỉ phế tích đối diện, hờ hững liếc mắt nhìn Quân Đan một cái, cất bước đi về phía trước.

Thân ảnh đỏ đậm chậm rãi rời đi, Quân Đan quay đầu nhìn phế tích phía sau, ai sẽ nghĩ tới chỗ đó cũng là một phần của Quân gia, bởi vì ma thú phá tan lồng giam, mới biến thành một đống phế tích, lần này tôn tiểu thư đi gặp gia chủ, hắn cũng không cần lo lắng, bởi vì còn có một người ở đây, hắn tuyệt đối sẽ không để hai người bọn họ đánh nhau.

Mới vừa đi tới cửa thư phòng, liền thấy lần này cửa cũng không có khóa, Quân Mộ Khuynh hoài nghi đi tới, một thân ảnh màu trắng đập vào mi mắt, đôi mắt băng lãnh cũng lộ ra vài tia nhiệt độ.

“Đại ca.” Quân Mộ Khuynh trực tiếp đi tới ngồi xuống bên người Quân Mặc, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo tươi cười.

Quân Chấn ngồi ở chủ vị trong lòng liền khó chịu, nha đầu này vừa tiến vào, không nhìn tới hắn, trái lại chạy qua hướng Mặc tiểu tử này, có còn để gia gia là hắn vào trong mắt hay không.

Quân Mặc sờ sờ đầu Quân Mộ Khuynh, nụ cười trên mặt cũng mang theo ấm áp, “Tại sao lúc này Khuynh nhi lại tới đây?” Nàng hiện tại không phải ở trong khách sạn sao?

“Chính là muốn đến hỏi lão già này chuyện năm đó, còn có ‘Bọn họ’ kia là ai?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, mắt cũng dừng ở trên người Quân Chấn, đây là ánh mắt gì? Muốn ăn sống nuốt tươi nàng sao? Không có dễ dàng như vậy!

Quân Chấn trừng Quân Mộ Khuynh, hai ông cháu mắt lớn trừng mắt nhỏ, cứ như vậy nhìn đối phương, ai cũng không chịu khuất phục trước.

Quân Mặc nhìn Khuynh nhi với gia gia hai người trừng mắt nhìn đối phương, ai cũng không chịu nhận thua, khẽ cười, Khuynh nhi là tiểu hài tử, sao gia gia cũng có tính trẻ con như thế, tranh cãi với nàng.

“Khụ khụ… Gia gia, ngươi mới vừa rồi còn không nói về hoa sinh mệnh.” Quân Mặc ho nhẹ một tiếng, ôn nhu hỏi, bọn họ vừa rồi chính là nói đến chuyện hoa sinh mệnh, Khuynh nhi đã tới rồi, tới vừa đúng lúc, để Khuynh nhi cũng nghe về hoa sinh mệnh là chuyện gì xảy ra.

“Hoa sinh mệnh? Đại ca, ngươi muốn hoa sinh mệnh làm cái gì? Thứ kia ở tử vong đảo a!” Quân Mộ Khuynh nghi ngờ hỏi, tử vong đảo, nguy hiểm trầm trọng, hơn nữa bên trong có đầy mê cung, một trăm người đi vào cũng không thể đi ra một, cho nên hoa sinh mệnh mới sinh trưởng ở bên trong.

“Ngươi biết?” Quân Chấn nhíu mày, giống như nha đầu này cái gì cũng biết vậy, một chút cảm giác thần bí cũng không có, không thú vị!

“Biết một chút, không coi là nhiều.” Nàng cũng chỉ nghe bọn Bá Hiêu nói, kỳ thực cũng không hiểu rõ, chỉ biết nó ở địa phương nào, còn có chính là có tác dụng gì.

“Hoa sinh mệnh có tổng cộng có bảy cánh hoa, cánh hoa óng ánh trong suốt, mà nhị hoa thì giống như ngọn lửa cháy hừng hực, sinh trưởng ở địa phương âm dương đan xen nhau, sở dĩ được gọi là hoa sinh mệnh, đó là bởi vì nó có thể giúp cho người sắp chết sống lại, nhưng điều kiện tiên quyết là, thời gian người kia chết không thể vượt quá bảy ngày, hơn nữa thân thể phải hoàn hảo không tổn hao gì, nếu không cho dù là hoa sinh mệnh, cũng không làm nên chuyện gì.” Quân Mộ Khuynh thờ ơ nói, những phần sau này là Hàn Ngạo Thần nói cho nàng biết, lúc mới đầu nàng đối với sinh mệnh cũng không có hiểu biết nhiều.

Quân Chấn giật mình, nàng nói một chút cũng không tệ, chuyện về hoa sinh mệnh có rất ít người biết, tại sao nàng có thể biết được rõ ràng như thế, ngay cả hoa sinh mệnh lớn lên ở địa phương nào cũng có thể nói ra được.

“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, lão già, trên đời này, rất nhiều chuyện, ngươi còn không biết đâu!” Quân Mộ Khuynh vô tình liếc mắt nhìn Quân Chấn, đó là biểu tình gì, nàng biết hoa sinh mệnh tồn tại, việc này thật sự kỳ quái sao? Nàng cảm giác một chút cũng không có kỳ quái.

Quân Chấn không trả lời, trên đời này quả thực có rất nhiều chuyện hắn không biết, ví dụ như người trước mắt, mặc dù thân phận nàng được đưa ra ánh sáng, ngay cả thần thú cũng bị người biết, nhưng nàng vẫn lạnh nhạt như cũ, đối với tất cả mọi chuyện vẫn là một thái độ giống nhau, giống như là không bị vạch trần thân phận vậy.

Điểm này khiến Quân Chấn rất khó hiểu, chẳng lẽ nàng còn có chuyện gì không muốn người khác biết hay sao?

“Đại ca, ngươi muốn hoa sinh mệnh làm cái gì?” Đột nhiên nghĩ tới, cái này là vấn đề của đại ca, Quân Mộ Khuynh nhìn Quân Mặc, hắn không phải là muốn đi tử vong đảo tìm hoa sinh mệnh đi?

“Khuynh nhi, ngươi đoán không sai, ta chính là muốn đi tử vong đảo, tìm hoa sinh mệnh.” Quân Mặc nhẹ nhàng gật đầu, mặt mỉm cười, đây là quyết định của chính hắn, không liên quan đến gia gia.

“Đại ca, ngươi biết ngươi làm như vậy sẽ rất nguy hiểm không? Tử vong đảo là mê cung thiên nhiên, hơn nữa hoa sinh mệnh này, cũng không biết có tồn tại hay không, ngươi đi tìm như vậy, sẽ rất nguy hiểm.” Chẳng lẽ đại ca thật sự là không muốn sống nữa, vì một đóa hoa sinh mệnh, tình nguyện đi tìm tử vong đảo!

“Bởi vì đây là điều kiện của ta.” Quân Chấn chậm rãi mở miệng.

“Điều kiện chó má!” Quân Mộ Khuynh thoáng cái mạnh đứng lên, trừng Quân Chấn.

“Hắn muốn quản lý Quân gia, thì phải lấy được hoa sinh mệnh.” Quân Chấn cũng là có tư tâm, hắn kiếp này đã bị hủy ở trong gánh nặng của gia chủ Quân gia, hắn không hi vọng Quân Mặc cũng bước trên con đường của hắn, nhưng mà tiểu tử này chính là muốn làm gia chủ Quân gia, còn kiên định như vậy, hắn lại không thể không nghĩ ra một biện pháp làm khó dễ, ai biết tiểu nha đầu này vậy mà lại tới.

“Đại ca, vì sao?” Sắc mặt Quân Mộ Khuynh âm trầm hỏi, chẳng lẽ địa vị gia chủ Quân gia, thực sự quan trọng như vậy sao?

Quân Mặc lộ ra một nụ cười khổ, hắn sờ sờ đầu Quân Mộ Khuynh, “Chỉ cần Khuynh nhi không có việc gì, đại ca nguyện ý làm bất cứ chuyện gì.” Chỉ có tiếp nhận Quân gia, hắn mới có thể quản lý Quân gia tốt hơn.

“Ta căn bản không cần ngươi làm bất cứ chuyện gì!” Quân Mộ Khuynh quát, sợ hãi trong lòng càng cao hơn.

“Nhưng mà, lời thề của ngươi…”

“Lão già, ta đánh cuộc với ngươi!” Quân Mộ Khuynh không để ý tới Quân Mặc, nàng tuyệt đối sẽ không để cho đại ca ngồi lên vị trí gia chủ Quân gia, gia chủ Quân gia chó má, một địa vị tồi tệ, ai hiếm lạ chứ!

“Cái gì?” Thấy Quân Mộ Khuynh đưa ra đánh cuộc, Quân Chấn cũng hưng phấn.

“Ta giúp ngươi tìm được hoa sinh mệnh, ngươi không được để cho đại ca tiếp quản Quân gia!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, nàng tuyệt đối sẽ không để cho đại ca mạo hiểm!

“Khuynh nhi!” Quân Mặc không ngờ muội muội thương yêu lại phản đối mình trở thành gia chủ Quân gia như thế.

“Đại ca, vị trí gia chủ Quân gia, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi làm, hơn nữa phương pháp bảo hộ cho ta có rất nhiều loại, cũng không chỉ có một loại này.” Quân Mộ Khuynh hờ hững nói, còn có rất nhiều biện pháp tốt, nhất định phải dùng loại này sao?

Mắt thấy hai người đã muốn ầm ĩ lên, Quân Chấn bước nhanh đi ra, mặc dù vị trí gia chủ Quân gia này không dễ làm, tiểu nha đầu có phải là quá kích động rồi hay không?

“Việc này…”

“Lão già, ngươi câm miệng cho ta, đều là chủ ý của ngươi, cái gì mà tìm được hoa sinh mệnh, sẽ ngồi lên vị trí gia chủ! Ta thấy ngươi chính là ăn no không có việc gì làm!” Nàng tuyệt đối sẽ không để đại ca ngồi lên vị trí gia chủ!

Quân Mặc trầm mặc, nhìn bộ dáng kích động của muội muội mình, thở dài, “Ta có thể không làm vị trí gia chủ, nhưng mà ta muốn đi tìm hoa sinh mệnh.” Khuynh nhi nói đúng, phương pháp bảo hộ nàng có rất nhiều, không chỉ có một biện pháp là gia chủ Quân gia này.

“Được, nhưng mà ta muốn đi với ngươi.” Quân Mộ Khuynh gật đầu, trên mặt cũng nâng lên tươi cười.

“Có thể, dù sao ngươi cũng hẳn là đã lâu lắm không đi rèn luyện, không bằng cùng đi tìm hoa sinh mệnh, như vậy chúng ta có thể cùng nhau rèn luyện.” Quân Mặc gật đầu, đây cũng là một biện pháp tốt.

“Vậy là được rồi, ngươi không thể tiếp nhận vị trí của hắn.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói.

“Được.” Quân Mặc gật gật đầu lộ ra một nụ cười.

“Vậy chúng ta đi về trước, đi tử vong đảo còn phải chuẩn bị rất nhiều thứ.” Hai người xoay người đi ra ngoài cửa.

“Ngươi có phải còn muốn bế quan một khoảng thời gian nữa hay không?” Quân Mặc mỉm cười hỏi, tâm tư của Khuynh nhi hắn lại không rõ lắm.

“Đương nhiên.”

Quân Chấn mới vừa đi ra, nhìn thấy bóng lưng hai người rời đi, trong phòng một trận gió lạnh thổi qua, lập tức một trận mất trật tự.

Đây là tình huống gì, vừa rồi hai huynh muội ầm ĩ thiếu chút nữa đánh nhau, hắn còn chưa nói gì, bọn họ liền hòa thuận rồi? Đùa giỡn hắn sao!

Hai cái đồ ranh con này, cha có bộ dạng gì, thì con sẽ có cái dạng đó, giống y đúc như cha của bọn họ, Quân Chấn đen mặt, nhìn hai bóng lưng rời đi, thiếu chút nữa phát điên, hắn một lão nhân gia cứ như vậy bị hai người bọn họ đùa bỡn.

Người nào đó dường như đã quên, cha của cha hai người bọn họ, chính là bản thân người nào đó, nếu nói di truyền, đây chẳng phải đều là từ chỗ hắn di truyền sao. (Zi: chắc chết quá, hahaha)

Trở lại khách sạn, Hàn Ngạo Thần cũng đã ở trong phòng chờ nàng, cười đi tới, “Thế nào, ngươi cố ý chờ ta?”

“Trên đời này, chỉ có tiểu Khuynh Khuynh mới có thể làm cho ta đợi.” Hàn Ngạo Thần cười cười nói.

“Ta muốn đi tìm tử vong đảo, ngươi có ý kiến gì không?” Quân Mộ Khuynh trực tiếp ngồi vào bên cạnh Hàn Ngạo Thần, trực tiếp đem quyết định mới vừa rồi nói cho người trước mặt.

“Cũng được a, chúng ta cùng đi.” Tử vong đảo nguy hiểm như vậy, để một mình tiểu Khuynh Khuynh đi, hắn vẫn có chút không yên tâm.

“Ừm.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, dù sao nàng cũng muốn hắn có thể đi với nàng.

“Chủ nhân, chuyện tốt như vậy, tại sao không nói với chúng ta.” Hỏa Liêm không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở trước cửa sổ, một cái đầu nhỏ chồm vào, nhìn nhìn xung quanh, thấy Chi Chi không có ở đây, mới thở phào nhẹ nhõm, ưu nhã bước nhẹ đi vào.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện