Chương 1103: Trận thi đấu thần bí

Chương 1102: Trận thi đấu thần bí

Editor:Thanh Vũ

“Tránh ra! ! Tôi có việc muốn nói cùng bình thẩm đoàn!” Mộc Tử Linh mang theo vài phần giận dữ cùng hung ác nói cho hết lời, nhanh chóng đẩy Giang Tử Thần ra cất bước đi về phía trước! !

Giang Tử Thần trong nháy mắt vươn tay, bàn tay như ưng trảo bắt chặt tay Mộc Tử Linh, lạnh lùng hỏi: “Trò chuyện cái gì?”

“Cùng anh không quan hệ! ! Anh tốt nhất không nên xen vào việc của người khác!” Mộc Tử Linh nói cho hết lời, lại cố gắng giãy khỏi tay kiềm chế của Giang Tử Thần, cất bước muốn đi về phía trước, mắt thấy muốn đi tiến vào nội bộ náo nhiệt bình thẩm đoàn, bên cạnh một đạo hắc ảnh trong nháy mắt thoáng qua bên cạnh cô, nhanh chóng đi về phía bên trong, cô bất ngờ ngẩng đầu, nhìn về phía Giang Tử Thần cư nhiên một mình bước đi vào đại sảnh chỗ bình thẩm đoàn, hai mắt của cô nóng lên! !

Giang Tử Thần nhanh chóng đứng trước mặt các bình thẩm đoàn cùng quan chủ khảo, sắc mặt băng lãnh nhìn mọi người, nói: “Các vị giám khảo, tôi có chuyện muốn nói!”

Tất cả mọi người cùng nhau bất ngờ ngẩng đầu, nhìn về phía Giang Tử Thần, Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi cũng kỳ quái ngẩng đầu, nhìn về phía anh ta, nghi hoặc, anh ta ở vòng thi thứ ba của trận thi đấu còn có thời gian năm phút đồng hồ, tiến vào muốn nói chuyện gì?

Mộc Tử Linh cũng kích động cùng kinh ngạc nhìn về phía Giang Tử Thần! !

“Có chuyện gì! Mời cậu nói!” Đái Lập Duy ngồi ở giữa vị trí giám khảo tịch, ngẩng đầu, nhìn về phía Giang Tử Thần, mặt hơi hiện mấy phần biểu tình nghiêm túc hỏi! !

Giang Tử Thần khuôn mặt bộc lộ ánh sáng lạnh lùng, nhìn về phía bọn họ, hai tròng mắt chợt lóe, chậm chạp từng chữ từng chữ mà nói: “Tôi muốn báo cáo một việc! Tôi hoài nghi tuyển thủ Đường Khả Hinh hai tròng mắt đã mù! Cô ấy bây giờ hoàn toàn không thể coi là trạng thái tốt, tiến hành thi đấu!”

“WHAT! ?” George phu nhân trước một bước khẩn trương cùng kinh ngạc đứng lên, nhìn về phía Giang Tử Thần. Hai người Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi đồng thời càng khiếp sợ cùng kích động nhìn về phía Giang Tử Thần, Vitas cùng Bác Dịch cũng có vẻ mấy phần giật mình nhìn anh ta, Đái Lập Duy tức khắc cũng kích động kêu lên: “Không có khả năng! ! Đường Khả Hinh hai mắt sao có thể mù? Cô ấy vừa vượt qua một hồi thi viết ưu tú! Thi viết kia có hơn trăm câu hỏi! Cô ấy thậm chí còn tỉnh một chai Peter Green 1989! Điều này sao có thể?”

Mộc Tử Linh cũng xem không hiểu nhìn Giang Tử Thần, mở to mắt, nghi ngờ nghĩ, anh ta rốt cuộc muốn làm gì?Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thích đọc truyện.com

“Anh có cái gì chứng thực?” Trang Hạo Nhiên biểu tình nghiêm túc cùng giận dữ, nhìn về phía Giang Tử Thần! !

Tưởng Thiên Lỗi mặt cũng bộc lộ hết sức nghiêm túc cùng biểu tình không hiểu, nhìn về phía Giang Tử Thần! !

Tất cả các bình thẩm cũng hết sức nghiêm túc cùng khẩn trương nhìn về phía anh ta! !

Giang Tử Thần khuôn mặt bộc lộ mấy phần biểu tình nhẹ nhõm, lại yếu ớt, nói: “Tôi không có chứng thực! Tôi chỉ là hoài nghi! Tôi đang suy nghĩ, nếu như ánh mắt của Đường Khả Hinh không nhìn thấy, cô ấy căn bản cũng không có tư cách tham gia trận thi đấu tiếp theo! ! Tôi khẩn cầu đại hội tra rõ chuyện này!”

“Cách vòng thi thứ ba của trận thi đấu còn có ba phút! Cậu cư nhiên vào lúc này, đưa ra vấn đề như vậy?” George phu nhân hết sức nghiêm túc cùng không đồng ý ý kiến của Giang Tử Thần, Jackson lại hết sức nghiêm túc nhìn về phía mọi người, lại lần nữa phẫn nộ, nói: “Giả như chuyện này là sự thực! Nhất định phải tra rõ, mặc kệ Đường Khả Hinh rốt cuộc có bao nhiêu ưu tú, thế nhưng một người mắt mù, căn bản là không có khả năng trở thành phục vụ rượu! ! Như vậy cô ấy căn bản là không cần lại lãng phí thời gian của chúng ta! !”

Vitas nhanh chóng nhìn về phía Jackson, mặt lạnh nghiêm túc nói: “Chuyện này chỉ là hoài nghi! Xin ngài không nên kích động như vậy!”

“Đúng vậy! !” Laurence cũng nhanh chóng nhìn về phía Jackson, nói: “Jackson tiên sinh! Thỉnh ngài khoan dung đối đãi mỗi tuyển thủ! Nếu muốn biết hai mắt của Đường Khả Hinh có phải bị mù hay không, chúng ta có thật nhiều biện pháp có thể giám định! !”

“Tôi có thể giám định!” Giang Tử Thần không nói hai lời cũng đã nhanh chóng xoay người, bước nhanh đi ra đại sảnh thi đấu, Mộc Tử Linh cùng mọi người nghi hoặc, anh ta nhanh chóng đi qua hành lang thật dài, nhìn thấy Đường Khả Hinh cùng các tuyển thủ khác như nhau, trạng thái cũng khẩn trương bắt đầu tiến vào vòng thi thứ ba của trận thi đấu, nhất là cô càng lộ vẻ khẩn trương cùng cẩn thận. Giang Tử Thần trong nháy mắt đi tới trước mặt Đường Khả Hinh, bá đạo cùng khí thế vươn tay, kéo mạnh bả vai của cô, thập phần ngang ngược lôi cô đi về phía trước, liếc về phía thời gian trên tường, cách trận thi đấu lớn còn có ba phút, anh ta tức khắc âm độc vô tình nhanh chóng nói: “Tôi cho cô biết! Đường Khả Hinh! Tôi hoài nghi cặp mắt của cô mù, tôi vừa đã đem tin tức này nói cho tất cả các giám khảo !”

Trái tim Đường Khả Hinh lạnh lẽo, không thể tưởng ra ngẩng đầu, khiếp sợ, mở to mắt, dường như nhìn thấy khuôn mặt Giang Tử Thần tàn nhẫn cùng vô tình kia, kêu lên: “Anh! !”

“Cho nên!” Giang Tử Thần tay dường như ưng trảo nắm chắc bả vai của Đường Khả Hinh, nhanh chóng đi về phía trước, vừa nói: “Cô hãy chứng minh cho tôi và mọi người, ánh mắt cô thấy được!”

“Cái gì?” Đường Khả Hinh dường như nghe thấy âm thanh ngoài ý muốn, trái tim của cô mới có mấy phần buộc chặt cùng nghi hoặc không hiểu, người đã bị Giang Tử Thần lôi kéo khẩn trương vào đại sảnh thi đấu, cô nghe thấy được trận trận tức giận đến từ mọi người trong đoàn giám khảo, trên trán của cô mồ hôi lạnh trượt thẳng xuống, mình cũng có thể nghe thấy tiếng hít thở cường liệt kia của chính mình! Tay đặt ở bên cạnh, chăm chú khẩn trương run rẩy, toàn thân như rơi vào hàn băng, đầu cũng không dám nâng, hai mắt nhanh chóng lưu chuyển run rẩy! !

Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi vẫn như cũ đứng lên, trên mặt có mấy phần sốt ruột cùng quan tâm nhìn về phía Đường Khả Hinh! !

“Đường Khả Hinh tiểu thư! !” Đái Lập Duy ở chúng giám khảo vẻ mặt lo lắng, cũng bộc lộ mấy phần cẩn thận cùng nghiêm túc đứng lên, nhìn về phía Đường Khả Hinh, nghiêm túc hỏi: “Giang Tử Thần tiên sinh vừa tiến vào nói cho chúng ta biết! Nói ánh mắt của cô đã không nhìn thấy, điều này có phải là thật hay không! ?”

“A?” Đường Khả Hinh nghe lời này, mặt của cô bộc lộ mấy phần hoang mang, gần như hít thở không thông não bộ của cô một trận thiếu dưỡng khí, trên trán mồ hôi lạnh trượt xuống! !

Mộc Tử Linh cũng nhìn chằm chằm Đường Khả Hinh! !

“Nói cho ta biết! Ánh mắt của cô có phải hay không nhìn không thấy! !” Giang Tử Thần thoáng cái giữ lấy thân thể Đường Khả Hinh, bức khuôn mặt cô hướng chính mình, vô tình mà tàn nhẫn nói: “Có phải hay không nhìn không thấy?”

“Tôi...” Đường Khả Hinh trong khoảng thời gian ngắn ngẩng đầu, mở to mắt khuôn mặt hướng Giang Tử Thần, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì! !

“Tôi hoài nghi ánh mắt của cô nhìn không thấy! ! Cô hãy chứng minh cho tôi và tấc cả các giám khảo! !” Giang Tử Thần tức khắc lôi Đường Khả Hinh đi về phía trước đài trong đại sảnh thi đấu, mang theo một bộ biểu tình ác ngoan, rút ra một cây tiểu đao, nhét vào trong tay cô, lại tách năm ngón tay chống ở mặt bàn, nói: “Nếu như cô xem thấy! ! Nhanh chóng lấy cái thanh đao này, hướng kẽ tay tôi cắm xuống đi! ! Càng nhanh càng tốt! !”

Đường Khả Hinh tức khắc trái tim lạnh lẽo, không hiểu nhớ tới tối hôm qua thời gian ở trong phòng, bởi vì cùng Mộc Tử Linh cảm thấy xúc động, chính mình vì khai vui đùa với cô, lập tức dùng một tiểu đao giả, nhanh chóng ở tay Mộc Tử Linh bày đặt ở phòng nghỉ ngơi, lấy tốc độ rất nhanh của mình ở quán bar, hướng kẽ tay của cô từng cái cắm nhanh xuống, thế nhưng cái thanh này là đao thật, sao có thể lấy tay Giang Tử Thần làm thí nghiệm?

“Giang Tử Thần tiên sinh!” George phu nhân nghiêm túc đứng lên, nhìn về phía Giang Tử Thần, có mấy phần kích động, nói: “Muốn kiểm tra một người mắt có phải mù hay không! Có thật nhiều loại phương pháp! Tỷ như hiện tại làm cho cô ấy liền nhận diện mỗi người chúng ta!”

“Không có thời gian! Tôi biết Đường Khả Hinh có trí nhớ siêu tốt, phàm là liếc mắt xem qua một cái gì đó đều nhớ kỹ! ! Giám khảo cùng quan chủ khảo, đều là chỉ định sẵn trước ! Tôi hôm nay nhất định phải đem cô ấy bắt đến đây! Tôi xem ánh mắt của cô ấy rốt cuộc có bị mù hay không! Nếu như không có, tôi lui thi đấu! !” Giang Tử Thần hung ác nói xong, tức khắc lại kéo cánh tay Đường Khả Hinh, có mấy phần vô tình tà ác, nói: “Mau! ! Vòng thi đấu thứ ba thời gian sắp tới! Lập tức!”

Mộc Tử Linh lúc này, nhanh chóng đi lên phía trước muốn nói...

“Cô câm miệng cho tôi! !” Giang Tử Thần ánh mắt hung ác nhìn về phía Mộc Tử Linh, tức giận nói: “Đường Khả Hinh là tôi phát hiện ! Không phải cô!”

“Anh...” Mộc Tử Linh trong lúc nhất thời ngẩng đầu, kích động nóng mắt nhìn về phía Giang Tử Thần!

“Mau! !” Giang Tử Thần lại kích động nhìn về phía Đường Khả Hinh, tức giận gọi: “Đâm xuống đi! Tôi nhìn xem cô có dám đâm hay không! ?”

“Anh...” Đường Khả Hinh ngẩng đầu, kích động nhìn về phía Giang Tử Thần! !

“Dù sao! ! Có cô sẽ không có tôi! !” Giang Tử Thần lại tức giận nhìn về phía Đường Khả Hinh, tay nắm chắc cánh tay của cô, nói: “Đâm xuống đi! Mau! Thời gian đã sắp tới ! !”

Đường Khả Hinh hai mắt lóe ra ánh sáng run rẩy, cảm giác được tất cả các giám khảo cùng quan chủ khảo nhao nhao nghi ngờ nhìn về phía mình, nhớ tới chính mình quá khứ ở trong quán rượu cho tới bây giờ chưa từng bị thua, tay cô đem tiểu đao kia nắm chặt, nắm đến đỏ cả tay, cắn chặt môi dưới, trên trán mồ hôi lạnh trượt xuống, tức giận nghe tiếng kim loại này biết cây đao vô cùng sắc bén, cô do dự đến do dự đi, cuối cắn chặt răng, nín thở, thong thả giơ lên thanh tiểu đao sắc bén, ngưng chặt khuôn mặt nhẫn tâm cắm thẳng xuống, trong khoảnh khăc lại dưng trên mu ban tay của Giang, hai mắt tràn đầy lệ...

Giang Tử Thần có mấy phần kinh ngạc nhìn về phía Đường Khả Hinh, trầm trọng mà kích động nói: “Đường Khả Hinh vì sao cô không đâm xuống?”

Đường Khả Hinh nắm chặt cây đao kia, trên mặt bộc lộ kia điểm ôn nhu cùng thương tiếc, nói: “Mặc kệ lấy cái gì để nói đùa! ! Phục vụ rượu tuyệt đối không thể lấy cặp tay kia đến nói đùa! ! Nó là toàn bộ của chúng ta!”

Mọi người cùng nhau trầm mặc nhìn về phía cô bé này.

Đường Khả Hinh nắm chặt cây đao kia, biết có một chút tránh không khỏi, liền nặng nề thở một cái, vừa muốn xoay người, mặt hướng về tất cả các vị giám khảo, chuẩn bị nói rõ tình huống hai mắt của mình, cánh tay lại bị Giang Tử Thần kéo lôi trở lại, anh ta kích động nhìn về phía cô, nói: “Đường Khả Hinh đừng tưởng rằng với sự đồng cảm này của cô, tôi liền sẽ bỏ qua cho cô! ! Cô không muốn phải không? Tôi có một biện pháp khác, biết ánh mắt của cô có thể thấy được hay không! !”

Giang Tử Thần nói cho hết lời, tức khắc đi tới sau đó muốn tiến hành thi đấu trên bàn rượu, nâng lên một chén sâm panh, mặt hướng Đường Khả Hinh, nhiệt liệt, nói: “Nếu như cô tiếp được ở trong tay tôi chén rượu này! Tôi liền tin ánh mắt của cô thấy được! Như vậy, tôi lui thi đấu, cô lưu lại!”

“Anh...” Đường Khả Hinh vội gọi Giang Tử Thần! !Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thích đọc truyện.com

Giang Tử Thần nói cho hết lời, hai tròng mắt mãnh liệt liếc nhìn Đường Khả Hinh, tay vung cái ly, trong nháy mắt đem một phần ba rượu dịch sâm panh trong ly nhanh chóng tung lên, toàn bộ mọi người ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía ly sâm panh liền như vậy trên không trung xoay tròn ba trăm sáu mươi lăm độ, chút nữa rơi thẳng xuống, Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi, còn có Bác Dịch nhất thời khẩn trương nhìn lên ————

“Tiếp lấy! ! Đường Khả Hinh! !” Giang Tử Thần gần như uy hiếp cùng nhiệt liệt nhìn về phía cô thẳng gọi! !

Bầu không khí thoáng cái ngưng kết, toàn bộ mọi người đều nín thở nhìn sự việc này! !

Đường Khả Hinh trong nháy mắt mở to hai mắt, lồng ngực gần như hít thở không thông, lại tức khắc cảm giác được ly rượu kia rơi ra mùi rượu tiết tấu đi xuống, hai mắt của cô chợt lóe, biết ly rượu sẽ phải rơi xuống trước mặt của mình, cô cắn chặt răng, vươn tay ở trước mặt mọi người, ngón tay nhẹ nhàng ở ly rượu sẽ phải tự lòng bàn tay trượt xuống trong nháy mắt, nhẹ nhàng kẹp lấy! ! Ly rượu kia tức khắc bị cô tiếp được một cách hoàn mỹ, Đường Khả Hinh nhất thời căng thẳng thở dốc, quả thực không dám tin mình đã nắm ly rượu kia, ngón tay vẫn run run rẩy rẩy như cũ, cổ họng khô rát nói không nên lời!

“Oh wow!” George phu nhân nhất thời nhìn về phía Đường Khả Hinh thân thủ tốt như vậy, tức khắc vỗ tay cười, nói: “Quá hoàn mỹ! So với Lý Tiểu Long còn lợi hại hơn!”

Tất cả các giám khảo cũng cùng nhau nhìn về phía Đường Khả Hinh, tươi cười vỗ tay, bọn họ vẫn đối với công phu Trung Quốc, cảm thấy thập phần kinh ngạc! Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi và Bác Dịch nhao nhao thở phào nhẹ nhõm, đây mới thật là dọa chết người, Vitas cũng có mấy phần nhẹ thở dốc, yên lòng.

Mộc Tử Linh lại kinh ngạc nhìn tình huống này, cảm thấy việc này hoàn toàn bị Giang Tử Thần chủ đạo, biết anh ta ở đây kéo dài thời gian, để Đường Khả Hinh tiến vào vòng thi thứ ba của trận thi đấu, cô liền lập tức muốn đi lên phía trước, lại kích động muốn nói chuyện...

“Vòng thi thứ ba của trận thi đấu bắt đầu! ! Quan chủ khảo đã tiến vào! ! Mời mọi người rời khỏi sảnh thi đấu! Cũng mời Đường tiểu thư cầm ly sâm panh trong tay, tiến vào vòng thứ ba trường thi!” Hách Lệ mỉm cười đi tới, nhìn về phía mọi người mang theo mệnh lệnh vài phần uy nghiêm tươi cười,!

Mộc Tử Linh nhất thời tức giận nắm chặt nắm tay, sốt ruột nhìn về phía Hách Lệ! !

“A?” Đường Khả Hinh nghe lời này, thanh âm hơi nghi ngại hướng Hách Lệ, nói: “Cầm ly sâm panh trong tay?”

“Đúng vậy!” Hách Lệ mỉm cười gật đầu, nhìn Đường Khả Hinh: “Đây là trận thi đấu thần bí tiếp theo của cô vòng thứ nhất!”

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện