Chương 1120: Sảnh đường một màu vàng ngọc

Chương 1119: Sảnh đường một màu vàng ngọc

Editor:Thanh Vũ

“Trên sảnh đường tất cả đều là màu vàng ngọc! ! !” Chu Trường Dũng một người tục tằn hô hoán, mỗi người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành sợ đến lỗi sắc mặt tái nhợt, tức khắc ngẩng đầu, nhìn về phía trước! !

Thời điểm không cần thiết!

Trong sân rầm rập đi ra mấy công nhân, mỗi người bọn họ tay đều cầm viên gạch vàng sáng lấp lánh, trải ra ở trước mặt mấy người Tô Lạc Hành, hình thành khối chói mắt, mấy công nhân tay cầm chén ngọc, nhanh chóng bắt đầu ở phía trên xếp thành hình kim tự tháp, tác phong và tốc độ kia của bọn họ so với người làm việc trong quán bar người còn lợi hại hơn ——————

Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành nhao nhao thấy hoa cả mắt, im lặng đứng ngốc nhìn kim tự tháp sáng lấp lánh kia, chỉ chỉ chén ngọc, công nhân thập phần nhanh nhẹn đã xếp xong kim tự tháp, trái tim của mỗi người bọn họ bang bang nhảy, sợ không may, đập nát một trong những số đó, kia đều là dương chi ngọc a! ! Lãnh Mặc Hàn người lúc nào lạnh lùng, nhìn thấy cảnh tượng này, thật là có điểm sửng sốt ! !

“Để tôi làm!” Chu Trường Dũng ngồi xổm trên mặt đất, thò hai tay thô dày của mình vào trong thùng rửa sạch kén tằm, một bên bộc lộ tươi cười, nói: “Bình thường không có món gì đặc biệt, chiêu đãi bằng hữu! Thế nhưng tôi biết, tiểu nữ nhi nhà tôi gặp chuyện không may trong thời gian qua, các người đều bận rộn giúp đỡ, cho nên lần này tôi muốn đặc biệt đến chiêu đãi bằng hữu của nó! Nữ nhi của tôi chính là tâm cam bảo bối, ai cứu nữ nhi của tôi, chính là đại ân nhân của tôi! ! Các người chớ xem thường thùng rượu này! ! Bên trong có ba củ nhân sâm ngàn năm, có những con rắn độc cực tốt, cộng thêm bác Phúc có tài pha chế rượu đặc biệt, tôi chôn ở dưới đất đã hai mươi năm! Hôm nay!! Tôi cao hứng! Tôi hài lòng! Chúng ta cùng nhau đem nó ra uống ! ! !”

Mồ hôi! ! Rầm rập lăn xuống! !

Mấy người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành nghe lời này, nhanh chóng miễn cưỡng cười, đều sợ đến trái tim muốn nổ tung ...

Chu Trường Dũng nói cho hết lời, tức khắc lấy thân phận chủ nhà, tiếp nhận xà rượu kia, trong nháy mắt mở ra, một trận mùi rượu nồng đậm bay ra cơ hồ làm cho người ta muốn ngất đi, giống ma quỷ trong sương mù nhe nanh múa vuốt xông tới, thập phần cường liệt tràn ngập xung quanh mọi người, Trần Mạn Hồng ngửi thấy mùi rượu cường liệt, cũng sợ tới sắc mặt tái nhợt liền dựa chặt vào chồng, run run rẩy rẩy, rốt cuộc ngẩng đầu, nói: “Trời ạ! Uống ượu này, ít nhất ngủ ba năm! ! Chồng à, em muốn về nhà...”

Tào Anh Kiệt cũng bị sợ, cơ hồ muốn khóc nắm chắc tay vợ mình, mở to mắt, nín thở, bọn họ ở quán bar đều là các cao thủ, vừa nghe liền biết rượu này không phải bảy mươi độ, thì cũng sáu mươi chín độ! ! ! !

Đường Khả Hinh mũi nhạy cảm, ngủi thấy mùi rượu cường liệt này, liền bị sặc, nặng nề hắt xì một cái ! !

Chu Trường Dũng dũng cảm đứng ở phía trước “Kim tự tháp” cao cao kia, cắn răng một cái, ôm lấy bình rượu thuốc tràn đầy rắn độc cùng nhân sâm ngàn năm kia, bắt đầu chậm rãi nghiêng bình rượu, động tác thập phần nhanh nhẹn đem dịch rượu màu sắc giống như vàng kia, trước rót vào chén rượu thứ nhất đỉnh tháp, nhìn nó róc rách chảy xuống, như vậy “Lãng lãng mạn mạn” trượt xuống nhập mỗi chén rượu ở giữa, tổng cộng có một trăm lẻ tám chén, không mất nhiều thời gian liền đầy! ! !

Mấy người Tô Lạc Hành khẩn trương nuốt một hớp khí, vì hợp đồng kia, muốn chạy trốn cũng không dám, chỉ đành thống khổ ngẩng đầu muốn khóc, nhìn về phía Chu Trường Dũng! !

Chu Trường Dũng giống như Sở Lưu Hương, tay ôm rượu bình rượu tiếp tục rót, thỉnh thoảng ngẩng đầu, nhìn nhìn mọi người, dương mặt cười rộ lên! !

Trần Mạn Hồng dựa vào trong lòng chồng mình, Lãnh Mặc Hàn mặt cũng bộc lộ khó coi, nhắc mí mắt nhìn về phía một trăm lẻ tám chén rượu kia, anh học toán rất giỏi, những gì nhìn thấy, liền phản xạ có điều kiện đánh giá, ai chiếm bao nhiêu khối, trích bao nhiêu phần trăm, hải vực có bao nhiêu rộng, gian phòng này cao bao nhiêu, thước đo kia dài bao nhiêu, một trăm lẻ tám chén rượu này, vì Trang Hạo Nhiên không tới, đây nên thế nào số... 3, 6, 9, 8, 5... Một vài số thứ tự nổi lên trong đầu anh...

“Tôi muốn làm kinh doanh! !” Chu Trường Dũng tiếp tục rót rượu, tâm tình thật tốt cười rộ lên, nhìn mọi người nói: “Thế nhưng tôi học toán học không được tốt! ! Cho nên tôi đặc biệt thích người có văn hóa tri thức! Lúc đó nữ nhi của tôi dẫn con rể về nhà, đầu tiên là tôi chê nó yếu đuối, thế nhưng ai biết nó lại học ở học viện khoa trung, toán học đặc biệt giỏi! ! Giúp tôi đem việc kinh doanh tổ chức lại! Tôi cũng mong rằng, Tiểu Nhu nhà tôi sẽ tìm con rể học giỏi toán học, tôi đem công việc và tiền chia làm đôi cho hắn một nửa! Lần trước có một tiểu tử, nghĩ tới nhà của tôi cầu hôn, tôi vừa nói muốn có một ngôi nhà đầy vàng hắn liền chạy mất! ! Tôi chỉ liếc mắt một cái liền biết đứa bé kia học toán học không tốt! ! Nằm ăn, cũng ăn không xong tiền của tôi!”

Chu Trường Dũng tiếp tục tươi cười rót rượu, nghiêng khuôn mặt sang một bên cười! !

Mấy người Tô Lạc Hành cùng Lâm Sở Nhai nuốt nước bọt, đồng thời nhìn về phía Chu Trường Dũng, trong đầu nghĩ người học giỏi toán học... Bọn họ trong nháy mắt, quay mặt sang, trên mặt tươi cười, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !

Lãnh Mặc Hàn lưu chuyển ánh mắt, nhìn về phía bọn họ, cười như không cười muốn nói: Nhìn tôi làm cái gì?

Tên đầu gỗ đáng chết này! ! Thổ hào người ta có thể đã để ý tới cậu! !

Mấy người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành quay mặt sang, lại nhìn thấy hai công nhân trước mặt, nhanh chóng đem bột ghệ, lòng đỏ trứng, bột tiêu, thì là, tất cả để trong một cái bát lớn, thập phần tiêu sái cùng sang trọng sử dụng cái muôi gỗ, khuấy đều lên, một công nhân khác, trên tay lại cầm một nồi nước sốt và những bông hoa hồng đẹp nhất toàn bộ đổ vào, nhanh chóng quấy đều theo chiều kim đồng hồ, sau đó lấy một cái chổi lông lớn, đổ nước sốt ra, như vậy tiêu sái xát trên người con cừu, hương thơm của thịt dê nướng, cùng với âm thanh tí tách, nhẹ nhàng lan tỏa.

Lúc này, đã sau giờ ngọ, trong thôn người, sau giờ nghỉ ngơi, xuất hiện càng ngày càng nhiều ở nho bên trong vườn, mỗi người đều đeo một cái giỏ, trên đầu đều đội chiếc khăn trắng, tay cầm một cây tiểu đao, thập phần nhanh nhẹn cắt xạ hương nho, chuẩn xác ném vào chiếc giỏ phía sau lưng mình! !

Tô Lạc Hành tinh mắt, xoay người, nhìn công nhân trong vườn nho, đem hắc tử nho to tròn, ném vào chiếc giỏ sau lưng, anh liền xoay người, hơi hiển mấy phần tươi cười lấy lòng cùng hiếu kỳ, nhìn về phía Chu Trường Dũng, lễ phép nói: “Chu... Chu tiên sinh! Theo tôi được biết, loại cây nông nghiệp, đều có trên siêu thị! Thế nhưng xạ hương nho này luôn luôn dùng đều là chưng cất rượu, cũng sẽ không đưa ra thị trường! Ngài loại nhiều như vậy là...”

“Oh!” Chu Trường Dũng đã rót xong rượu, liền sảng khoái đem bình rượu tràn đầy rắn độc cùng nhân sâm ngàn năm, ném cho công nhân, ông lại tiếp nhận chổi lông, tưới nước sốt nên trên người chú dê kia, vừa xát vừa cười nói: “Ngày trước mảnh đất này, thập phần khó làm! Bởi vì quá nhiều đá cuội, không có loại cây gì sống được, khô quá nhanh! Thế nhưng tôi phát hiện, nhiều năm khô hạn, những thứ cây nông nghiệp khác đều đã chết, chỉ có một dây nho còn êm đẹp sống, hơn nữa nho, lại phát triển nhanh, và còn rất ngọt! Tôi thấy có điểm kỳ quái, tức khắc cầm cái xẻng đem nhanh chóng đào lên, ai biết tôi đào vài mét ! ! Vẫn là không có đào được đến cuối! Mới biết cây nho này phát triển ở địa hình hiểm trở, có vẻ tốt hơn! ! Tôi tức khắc đem phiến liên tọa Quan Âm này hướng phía nam của mảnh đất kia, phân chia ra! Loại xạ hương nho này!”

Đường Khả Hinh nghe lời này, ánh mắt sáng ngời! !

Chu Trường Dũng tiếp tục cầm chổi lông, nghiêng mặt né qua ánh lửa dấy lên, tiếp tục xát trên thân con dê, cười nói: “Tôi lúc đó cũng không có nghĩ quá nhiều! Chính là cảm thấy mảnh đất này không trồng nho thật đáng tiếc, về phần dùng để làm cái gì còn chưa có nghĩ rõ ràng! Thế nhưng tin tức loại nho này, không biết vì sao tập đoàn rượu vang làm sao biết được, bọn họ muốn thỏa thuận với tôi, đem loại nho tốt nhất, bán giá cao cho bọn hắn! Tôi đương nhiên cam tâm tình nguyện! !”

Chu Trường Dũng nói cho hết lời, tức khắc cầm chổi lông, cười ha ha, nói: “Dù sao nho của tôi, chưa bao giờ dùng nước tưới! ! Hằng năm trời mưa, đều sung túc! Dù cho không có nước, cũng không cần tưới! rễ của chúng nó căn bản rất sâu, sẽ phải đưa đến tầng nước ngầm đi, nho kia khi ra quả, quả lại rất to và ngọt! Có loại vị thơm ngọt kỳ quái! Mọi người ở đây, đều nói là Quan Âm trên núi Bồ Tát hiển linh ! !”

Lời này, nếu để cho Bác Dịch nghe, anh nhất định sẽ vì mảnh đất này thắt cổ tự tử, đều nguyện ý! !

Đường Khả Hinh nghe, một trận kích động, trên mặt loáng thoáng bộc lộ biểu tình phấn khởi hài lòng, trong lòng không khỏi nhớ tới: Trời ạ! Đây chính là loại nho tốt nhất! Sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm, mùa thu có sương mù, không cần lo lắng về vi khuẩn trồng nho! ! Để biết, muốn trở thành rượu ngon thế kỷ, quan trọng nhất , không phải là rượu sư chưng cất, không phải nho, tất cả điều này cũng có thể biến đổi! Chỉ có thổ địa, là thượng đế chân chính tặng! Nhất nhất khó cầu cùng vô giá! lịch sử rượu nho Pháp, so với toàn bộ lịch sử rượu nho thế giới còn nhiều hơn! Quý giá nhất là bọn họ có phong thổ trời ban! ! !

Đám người Tô Lạc Hành nghe , ánh mắt sáng lên, tâm vô cùng kích động! ! Thảo nào Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên đồng thời muốn cướp mảnh đất này! Nhất định là phái người bí mật đến điều tra! !

“Ách... Chu tiên sinh!” Cả người Lâm Sở Nhai cũng có chút khẩn trương cùng sốt ruột, rất tò mò, nhìn về phía Chu Trường Dũng, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Ngài biết công ty rượu vang kia, đến... Đến cùng các người thu mua nho sao?”

“Không biết!” Chu Trường Dũng trực tiếp sảng khoái cười nói: “Chuyện của tôi nhiều như vậy, không phải mấy chục héc-ta nho sao? Tôi rất yên tâm, vì hợp đồng đều ở chỗ con rể của tôi! Hình như bọn họ muốn ở thôn phụ cận phía trước, xây dựng cơ sở vườn nho, chuyên để nghiên cứu nho giống! !”

Lãnh Mặc Hàn cũng không khỏi nhắc mí mắt, trầm mặc liếc mắt nhìn Chu Trường Dũng một cái! !

“Nho giống?” mấy người Lâm Sở Nhai, đảo mắt, chưa từng nghe qua việc này, có chút kỳ quái nhìn về phía Chu Trường Dũng, nói: “Nghiên cứu nho giống làm cái gì?”

Đường Khả Hinh lúc này, tựa ở bên người Nhã Tuệ, đảo mắt, biết một ít, liền mềm giọng nói: “Nho giống OPC, cũng gọi là Dogan Bồ Đào Nha, đây là một loại vật chất kháng oxy hóa, hoạt tính vượt lên trước vitamin E 1000 lần! ! Mà tổ chức nho là thúc đẩy tái tạo tế bào, hoạt tính kháng ung thư rất tốt! ! Đặc biệt là nho hạt giống, là vật tự nhiên tốt nhất trên thế giới để tiêu trừ các gốc tự do! Nó có thể làm cho người ta trẻ mãi! ! Hiện nay các công ty mỹ phẩm dưỡng da trên toàn thế giới, cùng hợp tác với các trang viên rượu nho, cũng bắt đầu từ từ chặt chẽ lên!”

Chu Trường Dũng có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh Nhã Tuệ, tâm tình không khỏi tốt cười rộ lên nói: “Hóa ra là như vậy! Tôi muốn cùng cô gái này trao đổi kiến thức “

Đám người Tô Lạc Hành lúc này, cái gì cũng không kịp , thập phần khẩn trương, nhìn về phía Chu Trường Dũng có chút kích động hỏi: “ Chu tiên sinh! Tập đoàn rượu vang đó, đã đến tìm ngài nói hiệp ước đi?”

“Đã nói!” Chu Trường Dũng tiếp tục xát thân cừu, lại nghiêng mặt tránh ánh lửa, sau đó ông tiếp tục từng chữ từng chữ nói: “Con người của tôi đọc ít sách vở! Chữ viết không đọc được mấy! ! Bọn họ phái người đầu tư tới chỗ tôi đo đạc mấy chục mét chiều dài rồi về báo lại, và giải thích cho tôi, chỉ cần tôi đem thổ địa bán cho bọn họ, tôi liền có bao nhiêu bao nhiêu tiền! ! Tôi lúc đó vừa nhìn thấy hợp đồng trên mặt đất, tôi liền hoa mắt! Tôi nói người Trung Quốc vẫn chưa có người nào tham gia buôn bán cùng với người Hàn! ! Các vị vừa thấy tôi, liền nhanh chóng muốn tôi chia thành đôi, ta cảm thấy cũng được, liền để bọn họ chia làm đôi, coi như ký kết đã được thành giao ! Nói chuyện gì đầu tư sẽ hồi báo lại! ! ? Không phải là có duyên mới gặp mặt sao? Tôi nhìn người đó thấy thuận mắt, việc này đã thành! Nếu tôi thấy người đó không vừa mắt, cho dù người ấy có lấy vài tỷ để trước mặt tôi, tôi cũng không cần! Chúng tôi làm việc, đều là cái gì? Liền cảm thấy hài lòng là được! !”

Này thổ hào a...

Lãnh Mặc Hàn ngồi ở đó, lập tức trên mặt hơi bộc lộ một điểm biểu tình cổ quái, Tô Lạc Hành cảm giác như có lửa cháy sau lưng mình, tính đầu tư hồi báo suất, chính mình tính ra rất nhanh, mấy trăm mét trên văn kiện kia, còn đang để ở chiếc xe Ferrari của mình! !

“... ... ...” Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành lập tức mặt bộc lộ một điểm bất đắc dĩ nhìn về phía Chu Trường Dũng! !

Chu Trường Dũng tiếp tục ngồi xổm ở nơi đó xát thịt dê, thỉnh thoảng ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người cười cười! !

Ba người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành, Tào Anh Kiệt thừa dịp Chu Trường Dũng đứng dậy đi vào lấy nước sốt hoa hồng, bọn họ tức khắc xoay người, khẩn trương thương lượng! !

“Trễ việc của lão đại rồi sao?” Tào Anh Kiệt khẩn cấp hỏi.

“Gửi tin nhắn, nhưng không có phản hồi! Đoán chừng là bị chủ tịch nhìn ra ! !” Tô Lạc Hành sốt ruột nói xong, nhìn về phía h bọn họ khẩn trương nói: “Các cậu nghĩ biện pháp đi!

“Có biện pháp nào?” Lâm Sở Nhai trực tiếp nhìn về phía mọi người, vẻ mặt oán giận, hận mình không thể trở thành thổ hào, kích động nói: “Người ta dùng Rolls-Royce đi đón người hái nho! Người ta mua chiếc xe nổi tiếng thế giới, liền cùng nhau ăn cơm! ! Kéo về, có thể ông ấy lập tức sẽ không thích! Người ta có nhiều vàng bạc, dùng một chén rượu có giá trị mấy chục vạn như vậy! Mẹ nó, uống rượu kia , tôi cảm thấy có thể trường sinh bất lão! Người ta coi tiền như cặn bã, nói chuyện gì đầu tư hồi báo suất?”

Lâm Sở Nhai vừa nói xong, một công nhân nhìn lửa cháy, có chút nhỏ, trực tiếp lấy bản hợp đồng hơn một tỷ của Chu Trường Dũng thời gian trước, đem xé ra, nem vào một mảnh, thiêu cháy, thịt dê kia được nướng thơm quá a...

Tô Lạc Hành lấy tay nhét vào miệng mình, nhìn hợp đồng kia, muốn khóc...

“Tôi nghe ngữ khí của ông ấy, hình như cũng không phải không thương lượng được! Chính là dùng biện pháp gì bây giờ?” Lâm Sở Nhai đảo mắt tự hỏi một hồi, mới nhỏ giọng nói: “Tôi nghe ngữ khí nói chuyện của ông ấy, cũng không phải không thương lượng được, chính là được tìm người ông ấy cảm thấy hợp mắt... Người nào hợp mắt của ông ấy...”

Lãnh Mặc Hàn từ nãy tới giờ đều không nói lời nào, chỉ tiếp tục ngồi xổm ở một bên, nhìn người ta nướng thịt dê, anhnhịn không được cười, chỉ là thuận miệng nói câu: “Khả năng muốn người võ công cao cường...”

Lời này vừa ra, đám người Tô Lạc Hành lại lần nữa nhìn Lãnh Mặc Hàn! ! !

Lãnh Mặc Hàn lại di động hai tròng mắt, mặt bộc lộ biểu tình kỳ quái nhìn về phía bọn họ...

“A ——————” một trận thét chói tai, tê thanh liệt phế truyền đến! !

Mấy người bọn họ sợ đến rét lạnh, không khỏi xoay người lại, nhìn cả người Trần Mạn Hồng giống như đụng phải tà nhảy lên, cảm giác như lửa cháy dưới mông vậy, phát điên chạy xông vào bên trong vườn nho, vừa xông một vừa kích động kêu to: “Có cá sấu! ! ! !”

Mấy người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành, còn có Tào Anh Kiệt cũng tức khắc quay đầu, cư nhiên thực sự nhìn thấy một con cá sấu cực lớn, từ sau viện, tứ chỉ móng vuốt bò dậy, thân thể cùng cái đuôi thật dài, bò trên mặt đất trận trận tác vang, thậm chí nó mở to miệng khát máu, thẳng rống ——————

“A ————————” ba nam nhân trong nháy mắt ôm làm một đoàn, đứng ở ghế mây, sợ đến sắc mặt tái nhợt, phóng đại con ngươi, há to mồm âm thanh gầm rú! ! ! !

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện