Chương 1126: Con chim diều khác

Chương 1125: Con chim diều khác

Edit: Hương Giang

Bầu trời xanh thẳm, một con chim diều khác bay qua! !

Sức gió càng lúc càng lớn, khắp nho viên, tiếng lá va đập vang lên xào xạc, từng trái nho màu tím như những quả chuông nhỏ lung linh đung đưa trong gió kia, lay động lên thanh âm hạnh phúc thanh ngọt ngào, vô số người trong thôn, vào giờ khắc này, nhao nhao chạy đến Chu gia, nhìn người mà người con gái nọ chọn, càng mang theo vài phần kinh ngạc cùng nghi ngờ mở to mắt, nhìn về người ở phía trước, anh ta là ai?

Lâm Sở Nhai, Tô Lạc Hoành, Tiêu Đồng mọi người, càng kích động nhìn về phía người kia! !

Trang Hạo Nhiên thì mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây màu trắng, tay vắt tây trang màu lam, đứng trước mặt Đường Khả Hinh, lồng ngực thở gấp mệt mỏi, từng giọt mồ hôi nóng hổi trượt xuống từ trên trán, lại vẫn đẹp trai hoàn mỹ như cũ, nhất là hai mắt nóng cháy mà mị lực của anh ta, nhìn kỹ người con gái trước mặt, bộc lộ sự đau khổ vì nhớ nhung, sau trận đấu, lần đầu tiên anh được ở gần cô như vậy, nhìn kĩ khuôn mặt cùng vóc dáng cô, nhất là nhìn hai mắt bình thường trong sáng của cô, lúc này lại vô hồn không có điểm dừng, không hiểu hai tròng mắt anh ẩm ướt...

“Tôi muốn bắt đầu chọn...” Đường Khả Hinh vẫn như cũ như lọt vào trong sương mù, nhưng vẫn là khẽ nhếch môi cười ngọt ngào, ôn nhu nói: “Nếu như để tôi bắt được, ai cũng không được chống chế!”

Nàng nói cho hết lời, liền một bước đến gần phía trước người nọ, lập tức cảm giác được lồng ngực nóng cháy của người kia, âm thanh trái tim đập trầm ổn mà có tiết tấu, thậm chí lộ ra thanh âm mị lực vô hạn, cô hơi giật mình.

Trang Hạo Nhiên khẽ môi cười yếu ớt, trầm mặc cúi xuống nhìn về phía người con gái trước.

Một mùi hương nho thoang thoảng theo gió lướt tới.

Đường Khả Hinh lại trừng lớn hai mắt, có chút không thể tin tưởng đứng yên ở trong gió, cảm nhận được mùi hương đặc trưng kia, cảm thấy không có khả năng! !

Mọi người trong thôn, tất cả đều nhao nhao nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua người nào cao lớn đẹp trai như vậy, cả người anh ta một đứng ở đó, hình như tỏa ra ánh sáng lấp lánh, Chu Trường Dũng cũng nhìn anh, muốn biết anh là ai?

Trong mắt Trang Hạo Nhiên lúc này, lại chỉ có Đường Khả Hinh, anh vẫn như cũ khẽ nhếch môi cười ôn nhu, nhìn về phía người con gái trước mặt, chờ đợi...

Đường Khả Hinh dường như cũng nghe được tiếng trái tim mình bang bang nhảy, trên mặt hiện lên mấy phần tái nhợt cùng vui sướng không thể che dấu, cô kìm lòng không được run rẩy nhấc hai tay, chuẩn xác về độ cao, khẽ vuốt lên khuôn mặt hoàn mỹ của người đàn ông trước mặt, hai tròng mắt cô ôn nhu mà lay động kịch liệt, lại dùng ngón tay thon dài trắng nõn ngón tay, quét ngang lông mày của anh, hai mắt tràn đầy mị lực của anh, ngón trỏ lướt qua sống mũi kiên định của anh . . .

Hai mắt cô nhanh chóng ẩm ướt...

Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt cũng lỗ mãng lộ ra một điểm đau đớn, lại ở cảm nhận được ngón tay ôn nhu của cô, lướt qua khuôn mặt mình, anh lại khẽ nhếch môi cười dịu dàng ...

Đường Khả Hinh kích động, ngón áp út vô tình chạm vào đôi môi mỏng của anh...

Hai mắt Trang Hạo Nhiên khẽ động, vô ý thức ... Môi mỏng nhẹ ngậm lấy ngón tay cô, mà cưng chiều…

Vừa ôn nhu vừa ăn ý…

Đường Khả Hinh kích động đột nhiên không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ là trừng lớn đôi mắt tràn đầy lệ, run rẩy như sắp khóc, tay sẽ tiếp tục ôm lấy gương mặt của anh, vẫn có chút không thể tin được, lòng lại sinh ra từng niềm vui, rồi lại đau lòng, biết anh tới được đây thật không dễ dàng!

Đúng vậy, đến được đây cũng không dễ dàng ...

Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên cũng rưng rưng, nhất là tránh cá sấu kia, vòng hai dặm đường, chạy đến một đẫm mồ hôi, anh kìm lòng không được, dường như biết cá sấu kia là ai thả đi, liền hơi nghiêng mặt trừng mắt liếc mấy người Lâm Sở Nhai, mới xoay người, vươn tay nhẹ nắm vai cô, trước kiềm chế thâm tình nồng đậm của chính mình, mỉm cười nói: “Em đã chọn anh ! Không cho em chống chế, anh cũng sẽ không chống chế! !”

Đường Khả Hinh đột nhiên kích động cúi đầu khóc, vừa rồi còn đau đớn vì phải rời xa nhau, vừa rồi thế giới của chính mình còn tăm tối mù mịt giờ lại tràn ngập ánh sáng cùng sức màu? Tại sao hiện tại lại hạnh phúc đến vậy, hạnh phúc đến muốn khóc! Cô lại nức nở rơi lệ...

Trang Hạo Nhiên đau lòng nhìn về phía đứa ngốc khóc nhè này, đầu tiên là vươn tay nhẹ ôm lấy mặt cô, lấy tay lau đi hai hàng lệ trên mặt cô, biết hoàn cảnh lúc này không thích hợp để nói chuyện, liền lập tức khắc cười rộ lên, nói; “Được rồi, đừng khóc! Mắt sưng lên rồi, Chu tiên sinh nhìn kìa ! !”

Anh nói cho hết lời, nắm chặt vai Đường Khả Hinh một chút, lúc này mới xoay người, trên mặt lập tức khắc tươi cười sáng lạn, bước nhanh tới chỗ Chu Trường Dũng, vươn tay lấy ra, thập phần tôn trọng cùng lễ phép gọi: “Chu tiên sinh! Khỏe mạnh! Tôi đã tới chậm!”

Chu Trường Dũng cùng mọi người trong thôn thúc ngơ ngác nhìn Trang Hạo Nhiên, còn đang suy nghĩ anh là ai?

Tiểu Nhu vào lúc này cũng ngây người, hài lòng thay Khả Hinh, kích động đến nói không nên lời, lại đang nhìn thấy tổng giám đốc đi đến chỗ của cha mình, cô nhanh chóng đến trước mặt ba ba, giải thích nói: “Ba! ! Vị này chính là... Là... Tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Cầu, Trang tổng!”

“Nga! !” Chu Trường Dũng vừa nghe, lập tức ánh mắt sáng ngời, vươn tay bắt tay cùng Trang Hạo Nhiên, cười to nói: “Trang tổng! Hân hạnh được gặp cậu! Trước tôi khai hữu cơ nông trường, nghe nói người của các cậu qua đây muốn đầu tư! ! Về sau các cậu độc làm, cũng sinh động a!”

Trang Hạo Nhiên tức khắc cười, nắm chặt tay của Chu Trường Dũng, kích động nói: “Chu tiên sinh ngài khách khí rồi! ! Phụ trách hữu cơ nông trường là một vị tổng giám đốc khác của Hoàn Cầu chúng tôi! ! Tưởng tổng mấy năm nay, tận sức đầu tư vào nông sản nghiệp, hi vọng đi qua một loạt hạng mục cùng đầu tư, có thể đề cao lợi ích của bà con nông thôn, càng làm cho khách mua hàng của chúng ta yên tâm hơn! !”

“Đúng đúng đúng! ! Lời này nói đúng! ! Tổng giám đốc của Hoàn Cầu đúng là biết nhìn xa trông rộng! !” Chu Trường Dũng cười tươi bắt tay ông! !

“Không có gì! !” Trang Hạo Nhiên lại cười nói; “So với Chu tiên sinh đại nghiệp nông nghiệp, chúng tôi trẻ tuổi chỉ là học tập học tập, tương lai còn thỉnh Chu tiên sinh chỉ điểm nhiều hơn! Khó có được hôm Chu tiên sinh chiêu đãi người của tôi, ngày khác mời ngài đến khách sạn Á Châu, tôi nhất định sẽ tiếp đã thật chu đáo!”

“Được! !” Chu Trường Dũng lại cao hứng cười rộ lên nói: “Trang tổng hôm nay đại giá quang lâm, Chu gia tôi thật vinh hạnh!”

“Không nói nhiều nữa! ! Trước uống ba chén, coi như tỏ lòng thành! Bình thường tửu lượng của tôi cũng hơn người của tôi chút xíu! Tôi thay bọn họ uống!” Trang Hạo Nhiên tay vừa cầm tay Chu Trường Dũng, vỗ vai ông, hai người cùng nhau xoay người, đầu tiên là nhìn thấy tượng vàng tháp rượu nhân sâm, anh đảo ánh mắt sáng ngời, thập phần kinh hỉ nói: “Vàng ngọc cả sảnh đường?”

“Cậu biết?” Chu Trường Dũng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, kinh ngạc hỏi.

“Đương nhiên! !” Trang Hạo Nhiên quay mặt sang, nhìn về phía Chu Trường Dũng cười rộ lên, nói: “Chu gia “Vàng ngọc cả sảnh đường”, theo thời kì dân - quốc, cũng đã vang danh một thời ! Hai loại nhân sâm rượu thuốc, còn được xuất ra hải ngoại! Trong đó rất có một đoạn giai thoại đáng để tán dương! Ở thời kỳ kháng Nhật, Chu gia lão gia vì bảo hộ các sinh viên đại học kháng Nhật, chính là lợi dụng “Vàng ngọc cả sảnh đường”, làm cho lính Nhật say bảy ngày bảy đêm, bảo hộ học sinh chạy nạn đến Tây Bắc, cũng bởi vì như vậy, Chu gia lão gia một thân chính khí, cảm thấy “Vàng ngọc cả sảnh đường” từng chiêu đãi người Nhật Bản, mà thẹn với tổ tông. Trong cơn tức giận, liền kết thúc nghiệp rượu kia! Tôi lúc đó nghe nói, cảm thấy một trận đáng tiếc! Chu lão gia là người dân anh minh, vô luận ông ấy làm thế nào, chúng ta hẳn là nên sùng bái mà tôn kính!”

Chu Trường Dũng nghe lời này, thực sự hai mắt sáng ngời, cảm thấy hả lòng hả dạ cười kêu lên, nói: “Ô kìa, Trang tổng thật là nhân trung chi long! ! Lịch sử như vậy, đại nhân ngài như vậy cũng viết đến?”

“Ngài đừng nói nhân trung chi long!” Trang Hạo Nhiên tiếp tục cười rộ lên nói: “Chúng ta đều là hậu bối trẻ tuổi! So với Chu gia quang vinh cùng lịch sử, chính khí cùng tình cảm, chúng tôi thực sự chưa là gì! Tôi lúc đó nhìn đến đoạn giai thoại đó, chỉ hận không thể xuyên việt đến thời kỳ dân - quốc thời kì cùng Chu lão gia hét lớn ba chén!”

“Ha ha ha ——————” Chu Trường Dũng cười to lên, mạnh tay vỗ vai Trang Hạo Nhiên, lý tưởng hào hùng nói; “Hiện tại uống cũng vẫn kịp! !”

“Tài năng ở lĩnh vực sản xuất vàng ngọc cả sảnh đường, thực sự là một tác phẩm mà nhân loại phải ngưỡng mộ!” Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, liền tức khắc tiêu sái xắn tay áo, chuẩn bị cùng Chu Trường Dũng uống sảng khoái, lúc anh xắn ống tay áo còn không quên liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh một cái.

Đường Khả Hinh cả người đứng ở một bên, trên mặt tràn đầy kích động cùng ngọt ngào, tựa ở trong lòng Nhã Tuệ, thật vui vẻ...

Nhã Tuệ cũng đưa tay ra, ôm lấy mặt tiểu nha đầu này cái, thấp giọng cười nói: “Tiểu nha đầu! ! Hài lòng sao! Trông cô cười kìa?” ...

Đường Khả Hinh càng ngọt ngọt như mật tựa vào lòng Nhã Tuệ, cúi đầu, khẽ cắn môi dưới.

“Đến!” Khánh Hạo Nhiên xắn ống tay áo xong, trực tiếp tiêu sái cất bước đi tới chỗ “Kim tự tháp” trước mặt, nhìn hơn một trăm chén rượu, không nói hai lời, liền ngay trước mặt Chu Trường Dũng, thoáng cái cầm lên một chén rượu ở đỉnh tháp, chút nào hoài nghi, liền ngửa đầu uống sảng khoái, Lâm Sở Nhai, Tô Lạc Hoành cùng mọi người khẩn trương nhìn anh, anh lại nắm cái chén, nặng nề nuốt xuống rượu cay trong miệng, hết sức kích động cười rộ lên nói; “Rượu ngon! ! Ít nhất đã ủ được 10 năm! Ba cây nhân sâm ngàn năm ! Chu tiên sinh thật coi trong Hạo Nhiên và cả người của tôi! ! Cám ơn nhiều!”

“Ô kìa, cứ thoải mái thoải mái! !” Chu Trường Dũng hài lòng, vỗ bàn một cái, mình cũng cầm một chén rượu, muốn cùng Trang Hạo Nhiên đối ẩm! !

Trang Hạo Nhiên lại tiêu sái cùng đẹp trai xoay người, lấy thêm một chén rượu, cùng Chu Trường Dũng hào sảng chạm cốc, lại uống một hơi cạn sạch, mới cười nói: “Hôm nay rượu này, chính là tôi cùng Chu tiên sinh ! ! Đêm nay không say không về! Say tôi cũng tin Chu tiên sinh, có thể khoản đãi Hạo Nhiên một ngày hai ngày! !”

“Được! ! Không chỉ ngày một ngày hai mà một năm hay mười năm đều được! ! Chỉ sợ rượu chén ít! ! Đến! ! ! !” Chu Trường Dũng không nói hai lời, lấy thêm một chén rượu, cùng Trang Hạo Nhiên ở trước mắt bao người, kích động đối ẩm, mọi người xung quanh nhao nhao ủng hộ, vô số nhân sĩ trong thôn, cảm thán từ người già đến trẻ nhỏ hay thiếu nữ cũng không khỏi rung động trước vẻ đẹp của Trang Hạo Nhiên ! !

Đường Khả Hinh cảm nhận được Trang Hạo Nhiên ở bên cạnh, lòng của cô lại tràn ra từng trận ngọt ngào...

Lúc Trang Hạo Nhiên đang cùng Chu Trường Dũng chè chén, hai tròng mắt giao nhau, nhìn Đường Khả Hinh ôn ôn nhu nhu đứng ở trong đám người, cũng kích động thâm tình cười! !

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện