Chương 62: Quán rượu Kẻ Thắng Lợi
Khi trở lại thị trấn Savis, đám Tần Nhược dưới sự dẫn dắt của Lục Tâm cùng bước vào nơi giám định.
Trừ Tần Nhược ra, ba lô của năm người còn lại đều bị chiến lợi phẩm nhét đầy hết, tất cả đều là trang bị chưa được giám định. Dù sao thì cũng không thể mang theo chúng đi tới đi lui được, cho nên nhất định phải xử lý cho nhanh, đổi thành tiền để bổ sung cho chi phí dược phẩm đã tổn thất.
Lại nói, vì số chiến lợi phẩm này, tổng mức tiêu hao dược phẩm của mọi người tuyệt đối phải là một con số kinh người!
Chỉ với cá nhân Tần Nhược, vì để duy trì Thập Nhị Băng Tường đại trận và hai phép thuật phòng ngự, đã uống mất mười tá thuốc ma lực cỡ trung; Hỏa Mân Côi thì đồng thời duy trì hai phép thuật phòng ngự bậc bốn cộng với một phép thuật tấn công quần thể bậc bốn, mức tiêu hao không hề kém hơn Tần Nhược, chỉ vì MP bản thân cao, nên dùng ít hơn Tần Nhược hai tá; sau cùng là mục sư ánh sáng Tử Lan, cô không lúc nào dừng tăng cường trạng thái và phục hồi sinh mạng cho mọi người, nên cũng tiêu mất bốn tá thuốc ma lực cỡ trung.
Ba người bọn Lục Tâm, Tiểu Thanh, Ngả Tiểu Tiễn, mỗi người cũng dùng trên bảy tá thuốc ma lực cỡ nhỏ...
Tổng cộng lại, giá trị ước chừng 25.000 đồng vàng!!!
Sau khi thống kê lại rồi, Tần Nhược bị con số ấy khiến cho chấn động nửa ngày trời không nói nên lời... Một mình mình, trong trận chiến này đã tiêu hao gần cả chục ngàn đồng vàng...
Là gần chục ngàn đồng vàng đó!!!
Tần Nhược rớt một trận mồ hôi lạnh, thầm mắng bản thân mình sao lại xa xỉ như thế... Trước kia lúc uống thuốc sao không lưu lại một chút chứ? Một bình là 120 RMB lận đó! Chết tiệt, hận quá!!!
Cũng may lần này chỉ riêng số đạo cụ có tính tiêu hao linh tinh như tơ nhện, túi độc cũng đã có gần trăm món rồi, cũng bù lại được hơn phân nửa số dược phí kia; nếu cộng thêm cả trăm món trang bị mà năm người trong đội thu hoạch được (hẳn toàn bộ đều là loại mà trước mắt thị trường đang thiếu thốn nhất, cũng là tiêu thụ tốt nhất - trang bị chữ tím), chắc chắn tổng giá trị sẽ nằm trên tổng chi phí. Bất kể như thế nào, hành trình đến căn phòng bí mật lần này cũng không thể coi là thất bại được, dù sao thì mọi người cũng đã thăng cấp rồi, còn lợi nhuận một số không nhỏ nữa...
Bên trong nơi giám định, bầu không khí rất chi kỳ quái...
Mấy chục tên người chơi lục tục tiến vào, xong lại lục tục bị một ông lão giám định và một tên người chơi đối diện với ông lão hấp dẫn. Chỉ thấy ông lão giám định đến giờ vẫn còn chưa dừng tay một giây một phút, trong tay luôn lóe lên ánh sáng giám định màu tím thẫm, cứ từng món từng món giám định... Ước chừng mấy phút sau, ông lão mới tạm dừng lại.
Vừa lau mồ hôi trên trán, Lục Tâm lại vừa lấy từ trong ba lô ra ba món trang bị chữ vàng.
“Còn nữa à?”
“Đệt...”
Bên trong nơi giám định, mấy tốp người chơi đứng ở nơi cách Lục Tâm không xa, cùng nhao nhao thảo luận:
“Tên này là ai, mà sao may mắn thế?”
“... Chắc chắn là gia tộc người ta PK, sau đó tên này canh nhặt rồi, nếu không sao có thể một lần nhặt được nhiều trang bị như vậy chứ? Mẹ, thật mẹ nó may quá mà!”
“Nhặt nhặt cái rắm! Trang bị các gia tộc PK rớt ra mà còn cần phải đưa đến nơi giám định à? Chú mày mới tới phỏng?” Một đám người chơi cùng ra vẻ khinh bỉ nhìn chằm chằm vào kẻ mới nói.
“...”
“Vậy là việc gì chứ? Lẽ nào tên này lại dốt đến mức lưu giữ trang bị đánh được trong một tháng rồi mới đem đi giám định à?”
“... Đệt, chú mày cho rằng người ta ngu tới vậy à?”
“Cái này... Cũng khó nói lắm...” Người nói vẫn là ‘tên mới tới’ kia.
Người chơi chung quanh nhao nhao tránh xa hắn ngay, ngay cả một tên nọ trông có vẻ như bạn cùng nhóm với hắn cũng tỏ vẻ chán ghét dời ra hai bước: “Mày ngớ ngẩn à? Không thấy huy chương chiến minh của người ta á? Cút ra, đừng đứng gần tao, để người ta nhìn thấy rồi nhớ mặt cả tao luôn thì chẳng oan à?”
“À, chẳng trách, mạnh thật đó.”
‘Tên mới tới’ lẩm bẩm cảm khái. Lúc này, ánh mắt của những người chơi trong nơi giám định nhìn về phía hắn mới ‘bình thường’ hơn một chút - rốt cục thì cũng sửa chữa được cái bộ não của thằng bé xui xẻo này một chút rồi.
* * * * * *
Sau khi rời khỏi nơi giám định, đám Tần Nhược bước vào quán rượu Kẻ Thắng Lợi.
Quán rượu Kẻ Thắng Lợi nằm ở khu giữa thị trấn Savis, là một trong những kiến trúc cao nhất ngoài tháp canh của thị trấn. Đứng trong này không những có thể xem được phong cảnh xinh đẹp của bình nguyên chung quanh, mà đồng thời còn có thể thưởng thức được loại rượu ngọt thuần nhất trong đại lục Thần - Ma nữa, cho nên nó là nơi mà những người chơi bậc cao thường đi nhất mỗi khi nhàn rỗi.
Sở dĩ nói nó là nơi mà những người chơi bậc cao thường đi đến, là bởi vì nơi đó phí dụng rất cao, số tiền ít ỏi của những người chơi thông thường khi bước vào nơi này sẽ rất dễ bị biến thành số âm...
Tần Nhược chưa đến đây bao giờ. Trước đây mỗi ngày hắn chỉ lui tới rừng Cain và cửa hàng cố định kia thôi, sau đó là công hội Phép Thuật Nguyên Tố và thị trường. Đừng nói là đến nơi này uống rượu, cả sự bố trí mặt ngoài ởnơi đây hắn cũng không biết nữa là.
Không có cách nào khác, lúc đó hắn thực sự là cần tiền quá rồi.
Số dược phí của Hân Vũ nếu chỉ dựa vào người mẹ đang làm công bên ngoài của cô thì hoàn toàn không đủ để chống đỡ, cho nên từ khi từ trong miệng của Vương Đạt biết tiền trong Vinh Quang có thể hối đoái thành RMB với các người chơi khác theo một tỷ lệ nhất định, Tần Nhược đã bắt đầu bước vào trong trò chơi, lấy việc kiếm tiền làm mục đích duy nhất, hơn nữa còn phấn đấu mỗi giây mỗi phút cho mục đích này nữa... Cho nên hắn cơ bản là không nhìn lấy nửa mắt tới những nơi tiêu phí xa xỉ như nơi này.
Có điều hôm nay thì khác, đội trưởng đã bảo là sẽ trả thầu rồi, cho nên không đến là uổng mất. Cũng vừa lúc để cho Tần Nhược được trông thấy phong cảnh đẹp đẽ của bình nguyên Savis, đồng thời nhấm nháp được vị ngon của rượu trong trò chơi là như thế nào.
“Mấy cô gái các cô muốn uống gì thì tự chọn nhé. Tần Nhược, chúng ta gọi chút đồ uống của đàn ông chứ?”
Lục Tâm hiển nhiên là khách quen ở nơi này, hắn như xe nhẹ chạy đường quen chọn một vị trí gần cửa sổ, sau đó gọi một thiếu nữ tinh linh ăn mặc như một phục vụ viên lại.
Theo ngữ khí của Lục Tâm, có thể thấy tâm tình hắn đang rất là tốt, cho nên Tần Nhược gật đầu đáp ứng ngay...
Tốc độ phục vụ trong trò chơi quả thật là siêu đẳng, mỗi khi mọi người chọn xong món gì, thiếu nữ tinh linh kia đều như làm ảo thuật lấy nó ra ngay, đặt lên trên bàn. Sau khi mọi thứ đã xong xuôi rồi, cô cất giọng nói vừa trong vừa ngọt của mình mời mọi người thưởng thức, rồi phấp phới làn váy bước đi sang nơi khác.
Có điều mức tiêu phí nơi đây thật khiến cho Tần Nhược phải giật mình không nhẹ...
Đồ uống của các cô gái tới 500 đồng vàng, đồ uống của hai tên mày râu là 800. Cũng còn may trước đó Tần Nhược đã phát hiện ra hoàn cảnh nơi này không tệ, mà hương vị của rượu cũng vô cùng ngon, chứ nếu không hắn đã cắn lưỡi của mình mất rồi.
Có điều, cũng chính nhờ tiệc rượu xa xỉ này mà Tần Nhược càng cảm nhận được rằng giá trị của số chiến lợi phẩm họ mang ra khỏi căn phòng bí mật kia... Trừ đi dược phí rồi, hẳn sẽ còn dư một con số không nhỏ!
Quả nhiên!
Sau khi nâng cốc rồi, vốn tính tình thẳng ruột ngựa, Lục Tâm nói ra ngay vấn đề mà nãy giờ Tần Nhược để tâm ngay.
“Thực ra trước khi xuất phát, tôi không chắc chắn lắm có thể giúp mọi người bình an trở về, thật sự, tôi nghĩ nếu chuyến đi lần này mà có thể triệt để tra xét được tình hình cụ thể trong căn phòng ấy đã là không tệ lắm rồi. Nhưng không ngờ thân thủ của Tần Nhược lại lợi hại như vậy, không những giúp chúng ta đối phó được với tử vong ma chu, mà còn có thể ngăn chặn đợt tấn công thứ nhất nữa, giúp chúng ta thành công lấy được một trăm mười bảy món trang bị chữ tím, ba món trang bị chữ vàng. A...”
Nói đến đây, hắn đột nhiên rất là sảng khoái bật cười:
“Trừ số trang bị chữ vàng và các trang bị chữ tím cực phẩm ra, còn lại tôi đều đã chuyển hết cho người thu hàng rồi. Các cô cậu biết người ta ra giá bao nhiêu không?”
Tinh thần của năm người còn lại đều bị hắn hấp dẫn, cuối cùng ngưng tụ ở một ngón tay mà hắn đang chìa ra.
“...” Mười ngàn đồng vàng đương nhiên không có khả năng khiến Lục Tâm hưng phấn đến như vậy rồi. Vậy tức là... Hơi thở của Tần Nhược khựng lại, trái tim mãnh liệt đập nhanh hơn!