Chương 699: Ký sinh trùng (1)
Chung Nhạc vừa nói những lời này, đầu lĩnh các tộc cực kỳ phẫn nộ, nhưng cũng không dám lập tức trở mặt. Ai biết cái tên điên này có thể nào đột nhiên phát điên, thật sự hạ lệnh thôi động các Thần binh, Ma Thần binh của Nhân Tộc hay không?
Lần này bọn họ tới đây chính là hưng sư vấn tội, vốn cho rằng dựa vào áp lực của các tộc, đủ khiến cho Kiếm Môn giao Chung Nhạc ra mặc cho bọn họ xử tử. Cho nên bọn họ chỉ dẫn theo một đám binh mã tới đây, cũng chỉ mang theo một đám Thần binh, Ma Thần binh bình thường, cũng không mang tới các loại bảo vật Thánh khí trấn tộc. Tới hiện tại, bọn họ mới biết được chính mình đã mắc phải sai lầm lớn tới mức nào.
Nhân Tộc hiện tại có được hơn bốn mươi kiện Thần binh, Ma Thần binh, cộng thêm hai mươi mấy gã Cự bá Côn Tộc, dưới tình huống toàn bộ Nhân Tộc Đại Hoang cùng với đám Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn tế tự, muốn một lưới bắt hết những đầu lĩnh các tộc bọn họ sợ rằng cũng không phải là chuyện quá mức khó khăn, mà là có tới chín thành khả năng một hơi toàn diệt tất cả bọn họ.
Rõ ràng là tới đây hưng sư vấn tội, hiện tại lại bị tên Chung Sơn thị này nắm cổ uy hiếp, hỏi ngươi có sợ không? Cái này chỉ sợ chính là sự tình có thể khiến cho bọn họ thẹn quá thành giận. Nhưng khiến cho người ta phẫn nộ nhất chính là, bọn họ hết lần này tới lần khác lại không thể lập tức trở mặt. Trở mặt liền thật sự bị bóp chết rồi. Đám đầu lĩnh các tộc hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng lại có một loại cảm giác vô lực sâu sắc, không thể làm gì.
- Nếu Chung Sơn thị thật sự làm ra loại sự tình này, chỉ sợ so với tên điên Phong Hiếu Trung kia còn muốn điên cuồng hơn!
Thủy Tử An đột nhiên bật cười, nói:
- Các vị… hắc hắc… các vị… Quyền Môn chủ chỉ là nói đùa mà thôi. Các vị sư huynh không nên để trong lòng. Sao không cùng tiến vào Thánh điện tộc ta uống trà, bàn luận một chút chuyện phong nguyệt chứ?
Lúc này hắn nhảy ra làm người tốt, cấp cho đầu lĩnh các tộc một bậc thang để leo xuống. Bởi vì hiện tại xé rách mặt chính là kế sách hạ hạ. Cho dù có thể một lưới bắt hết, tiêu diệt hết thảy đầu lĩnh các tộc ở đây, thì Nhân Tộc cũng không có khả năng nhất thống thiên hạ. Trái ngược, Đại Hoang và Kiếm Môn sẽ bởi vì vậy mà gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, bị tất cả các tộc trên Tổ Tinh cùng nhau tấn công. Cộng thêm trên Tổ Tinh vẫn còn có các Thần Ma tại thế. Bởi vậy, nếu có thể đem lần vấn tội này chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, khiến cho đầu lĩnh các tộc uống trà xong rồi cụp đuôi cút đi, đó mới là kết quả tốt nhất.
Chung Nhạc cũng nở nụ cười ôn hòa, nói:
- Các vị sư huynh, Thủy Đại Trưởng lão có ân với ta. Hắn nói đó chỉ là chuyện đùa, vậy đó chính là một chuyện đùa. Bất quá, chuyện đùa này xuất hiện một lần có thể cho qua, xuất hiện hai lần chuyện đùa đồng dạng, vậy thì không phải là chuyện đùa nữa! Chung mỗ cũng biết sát sinh! Cả đời Chung mỗ đã sát sinh vô số, chẳng quan tâm có thêm mấy trăm mấy ngàn sinh linh nữa!
Biểu tình của hắn mặc dù ôn hòa, nhưng lời nói lại khiến cho người ta cảm thấy càng dữ tợn, cảm thấy càng hung tàn, giống như một con Cự thú đang đói khát vậy.
Lúc này, Tông chủ Ngao thị đột nhiên mở miệng hỏi:
- Chung Sơn thị, ngươi có đầu nhập vào Côn Tộc không?
Chung Nhạc lắc đầu, ngữ khí thản nhiên:
- Không có! Côn Tinh đã bị ta hủy diệt. Nhưng Côn Thần, Mẫu Thần có lẽ còn chưa chết. Nếu bọn chúng chưa chết, đợi tới lúc bọn chúng đi tới Tổ Tinh ta, các ngươi liền sẽ biết ta nói không sai!
Tông chủ Ngao thị và mấy vị Tông chủ Long Tộc bọn Bà thị, Ngọc thị, Giao thị liếc mắt nhìn nhau một cái, tinh thần lực ba động, trao đổi lẫn nhau, sau đó khách khí nói:
- Nếu đã như thế, vậy chúng ta lựa chọn tin tưởng Chung Trưởng lão! Trà, cái này thì thôi đi. Chúng ta còn có việc khác, cáo từ! Cáo từ!
Chung Nhạc khách khí nói:
- Chung mỗ còn có tân khách ở đây, khó có thể đích thân đưa tiễn, thứ tội!
- Khách khí!
Những đầu lĩnh các tộc còn lại thấy năm vị Tông chủ Long Tộc rời khỏi, trong lòng biết lần này khó có thể bức bách Kiếm Môn, mỗi người cũng đều xuất hiện ý muốn rời khỏi. Đột nhiên chợt nghe một đạo thanh âm chấn động, tựa hồ từ trên trời truyền xuống:
- Chung Sơn thị, Thần binh, Ma Thần binh của Kiếm Môn các ngươi có thể uy hiếp được bọn họ, lại uy hiếp được ta sao?
Đạo thanh âm này vừa dứt, chỉ thấy trên thiên không gió cuốn mây vần, ma khí vô biên vọt tới, hóa thành một khuôn mặt khổng lồ. Tiếp theo, uy năng Ma Thần rợp trời ngập đất vọt tới, trấn áp từng kiện từng kiện Thần binh, Ma Thần binh trên dưới Kiếm Môn, khiến cho toàn bộ Kiếm Môn Sơn nghiêng ngã bấp bênh. Thân hình vô số Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn bất ổn, căng căng thẳng thẳng.
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy khuôn mặt khổng lồ kia từ từ dâng lên. Một tôn Ma Thần vĩ ngạn vô biên đứng sừng sững giữa không trung, đỉnh đầu cắm vào trong lôi tầng trên thiên không, chân đạp trên Kiếm Môn Sơn, chính là một tôn Ma Thần của Ma Tộc, Diêm Ma Ha hàng lâm!
Chân thân Diêm Ma Ha khổng lồ, hoàn toàn trấn áp hết thảy. Đám Thần binh, Ma Thần binh trên dưới Kiếm Môn đều là nhờ các Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn tế tự, lúc này mới có thể thôi động ra uy năng, bản thân không phát huy được bao nhiêu uy lực của Thần binh, Ma Thần binh. Mà chân thân Diêm Ma Ha hàng lâm, Ma uy cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống. Trong đầu tất cả các Luyện Khí Sĩ trên dưới Kiếm Môn một mảnh ầm vang, Ma âm đinh tai nhức óc vang vọng, khiến cho bọn họ cơ hồ không thể tiếp tục tế tự.
Uy lực của từng kiện từng kiện Thần binh, Ma Thần binh bao phủ Kiếm Môn kia nhất thời giảm nhiều, khí tức không còn kinh thiên động địa giống như lúc trước nữa, lực uy hiếp tự nhiên là giảm xuống rất nhiều. Chung Nhạc và Thủy Tử An đều khẽ nhíu mày, mà đầu lĩnh các tộc thì không khỏi đại hỉ.
- Diêm Ma Tôn Ma đích thân chạy tới vấn tội!
Thánh Tộc trưởng của Diêm Ma Thánh Tộc bật cười ha hả:
- Hiện tại, Chung Sơn thị ngươi còn có thể càn rỡ nữa không?
Phong Vô Kỵ khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Chung Sơn thị, hiện tại ta hỏi ngươi có sợ hãi không?
Sắc mặt Sư Bất Dịch cũng tràn ngập tươi cười, vuốt vuốt chòm râu, nhàn nhạt nói:
- Đây chính là lột da hổ làm đại kỳ, hiện tại mãnh hổ đã tới vấn tội a. Vừa rồi Chung tiểu hữu thật biết dọa người, hiện tại lại dọa một chút cho Sư mỗ mở rộng tầm mắt a?
Mấy vị Thánh Tộc trưởng của Bát Bộ Thánh Tộc cảm thấy tâm thần vô cùng thư sướng. Diêm Ma Ha là Ma Thần của Diêm Ma Thánh Tộc, nhưng cũng là Ma Thần của Ma Tộc, càng là một trong hai vị Thần Ma lần này từ trên Côn Tinh còn sống trốn về được.
Chung Nhạc vừa rồi còn kiêu ngạo nói muốn giết cái này giết cái kia, bây giờ Diêm Ma Ha đã xuất hiện, còn chưa xuất thủ đã khiến cho khí thế của Kiếm Môn Sơn tan rã không còn một mảnh, quả thật đã khiến cho bọn họ cảm thấy mở mày mở mặt.
Côn Đại tiên sinh lạnh lùng nói:
- Muốn đánh mặt Vạn Tộc chúng ta, hiện tại lại bị đánh mặt, báo ứng trước mắt a!
Bằng Đại tiên sinh tiếp lời, nói:
- Hiện tại ta ngược lại muốn nhìn một chút, Chung Sơn thị nhanh mồm nhanh miệng còn có thể nói cái gì, làm những gì?
Sắc mặt Thủy Tử An kịch biến. Tôn Ma Thần Diêm Ma Ha này đích thân hàng lâm, khiến cho hắn cũng có chút tâm loạn. Trận hình hiện tại của Kiếm Môn, đối phó đám Cự bá Thông Thần Cảnh đầu lĩnh các tộc kia vẫn còn có thể, nhưng muốn đối phó một tôn Ma Thần, vậy thì ngàn vạn lần không được.