Chương 752: Tự Nhiên Chi Thành (2)
- Tân Hỏa, trên đời này có yêu ma quỷ quái gì, có thể cướp đoạt linh lực của sinh linh và vạn vật hay không?
Tân Hỏa lắc đầu, nói:
- Trước đây từng có loại sinh linh này, bất quá hiện tại đều đã diệt tuyệt. Tổ Tinh là địa phương Thiên Đế sinh ra, Đế lăng cũng ở nơi đây, tự nhiên không thể nào có loại sinh linh này xuất hiện. Nếu có, cũng sớm đã bị tiêu diệt hết rồi…
- Như vậy vì sao nơi này lại xuất hiện loại tình hình quái dị này?
Chung Nhạc hỏi. Tân Hỏa cũng là mờ mịt.
Đột nhiên, một tòa Thần Kim Khoáng Sơn chợt ầm ầm chấn động một cái. Chung Nhạc vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trong một cái hầm mỏ mơ hồ lóe lên một đạo quang mang.
- Đồ vật gì đó?
Chung Nhạc giơ tay lên, trong lòng bàn tay nhất thời bay ra vô số Giao Long, xông vào trong cái hầm mỏ kia. Thần thông của hắn vừa tiến vào hầm mỏ, lập tức cảm giác được uy năng thần thông của chính mình nhất thời tiêu tán. Bất luận uy lực gì cũng không thể phát huy ra. Sau đó, quáng sơn khôi phục lại bình tĩnh, không tiếp tục chấn động nữa.
Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng đã có thoái ý. Lòng đất nơi này thật sự quá mức quỷ dị. Nếu tiếp tục tiến lên, hắn cũng lo lắng bản thân có thể toàn thân trở lui hay không.
Đúng lúc này, Chung Nhạc chợt dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía trước. Chỉ thấy trước mặt hắn gần một dặm, trong lúc bất chợt xuất hiện một tòa thành trì. Lục đằng vờn quanh, rừng rậm trải rộng. Cửa thành là một cái đầu thật lớn, môn hộ là cái miệng, từng cái từng cái răng trên dưới thẳng tắp tạo thành cánh cửa trên dưới mở ra.
Cái đầu này tựa hồ là tượng đá, là đá điêu khắc thành. Bất quá, Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, nhìn thấy ở chỗ hai góc tường thành có hai cây cột thật lớn đứng vững, chống lên đại địa trầm trọng phía trên. Hai cây cột kia không ngờ lại là hình dạng cánh tay. Chỗ hai góc tường thành còn lại của tòa thành trì dưới lòng đất này cũng có hai cây cột thật lớn, lại là hình dáng cái chân.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, tầng nham thạch trên không trung mơ hồ có thể nhìn thấy hình dáng bộ ngực, xương sườn, xương hông… Tòa thành trì dưới lòng đất này có phương viên hơn ngàn dặm, không ngờ lại là do một pho tượng đá khổng lồ chống đỡ đại địa dày nặng phía trên thành trì. Toàn thể tòa thành chính là xây dựng bên dưới thân thể tôn cự nhân nham thạch này.
- Không! Không phải là bên dưới thân thể! Toàn thể thành trì này vậy mà xây dựng trong bụng của tôn cự nhân nham thạch này!
Chung Nhạc thoáng chần chừ một chút, có chút không quá muốn tiến vào tòa thành dưới lòng đất quỷ dị này. Tòa thành trì này đột ngột xuất hiện ở đây, hơn nữa còn là xây trong bụng cự nhân, thậm chí ngay cả ba khỏa Phục Hy Thần Nhãn của hắn cũng không thể nhìn thấu tòa thành này, mang tới cho hắn một loại liên tưởng không quá tốt.
- Nếu tôn cự nhân nham thạch này thật sự là từ đá điêu khắc thành, như vậy thật sự là công trình vĩ đại xảo đoạt thiên công. Bất quá, nếu không phải tảng đá chân chính…
Sắc mặt hắn có chút ngưng trọng. Trong thế giới Thần Ma, hết thảy đều có khả năng. Tôn cự nhân nham thạch này có khả năng thật sự là một tôn Cự Nhân Thần Ma. Trong bụng của hắn có một tòa thành trì. Có lẽ tiến vào trong thành chính là đi vào trong bụng của hắn. Nếu cự nhân này đột nhiên sống lại, chính mình chẳng phải là tự chui đầu vào lưới, trở thành thức ăn của hắn rồi sao?
Đột nhiên, thanh âm Tân Hỏa chợt vang lên, có chút kinh ngạc, nói:
- Chủng tộc thật kỳ lạ! Tựa hồ có được phân nửa huyết thống Tiên Thiên Thần Ma!
Cặp mày Chung Nhạc nhếch lên:
- Cự nhân này thật sự là một tôn Thần Ma?
- Là một tôn Tiên Thiên Thần Ma bán huyết! Hẳn là con cháu đời thứ nhất của Tiên Thiên Thần Ma, bất quá đã chết!
Tân Hỏa quan sát cự nhân và thành trì một hồi, sau đó nói:
- Tiên Thiên Thần Ma không có hạn chế thọ nguyên, nhưng con cháu bọn họ lại không có mệnh tốt như vậy rồi. Cho dù là con cháu đời thứ nhất, thọ nguyên cũng đồng dạng với những Thần Ma khác. Tôn con cháu đời thứ nhất Tiên Thiên Thần Ma này như thế nào lại chết ở chỗ này? Còn nữa, trên Tổ Tinh sao lại có con cháu của Tiên Thiên Thần Ma?
Chung Nhạc ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy trên cửa thành viết hai văn tự cổ lão, có chút tương tự Thần văn Ma văn, nhưng càng cổ lão, càng phức tạp hơn, hắn cũng không đọc được.
- Tự nhiên!
Tân Hỏa đọc lên hai chữ này. Chung Nhạc nghi hoặc hỏi:
- Là tòa thành này gọi là Tự Nhiên, hay là tôn cự nhân này gọi là Tự Nhiên?
- Ta cũng không biết! Phiến Đại lục này không có Luyện Khí Sĩ, tất cả sinh linh cũng đều không có linh lực, linh lực trong Thần Kim cũng bị đoạt lấy, có phải có quan hệ với tòa thành này hay không?
Tròng mắt Tân Hỏa loạn chuyển, thúc giục nói:
- Nhạc tiểu tử, chúng ta tiến vào thăm dò một chút đi! Con cháu Tiên Thiên Thần Ma, nhất định là lưu lại bảo bối phi thường cao cấp, nhất là khí Tiên Thiên! Loại vật này, cho dù là Thiên Đế cũng không có, chỉ có Tiên Thiên Thần Ma và đời thứ nhất mới có thể có được!
Chung Nhạc thoáng có chút chần chừ, nhìn về phía mặt đất, lại phát hiện ra dấu chân của Đại Chân Lão Mẫu. Hiển nhiên Đại Chân Lão Mẫu bởi vì tránh né sự truy sát của hắn, đã sớm tiến vào trong thành.
- Đại Chân Lão Mẫu đã tiến vào trong thành! Bất luận thế nào, ta đều nhất định phải giết chết tôn Mẫu Thần này. Bằng không, nếu để cho nó có thời gian hồi phục, kẻ chết chính là ta rồi! Hơn nữa, cho dù quỷ dị bạo phát, ta cũng có các loại bảo vật chống lại, cùng lắm thì trốn vào trong cây đèn đồng!
Chung Nhạc chủ ý đã định, cất bước đi về phía cửa thành Tự Nhiên Chi Thành. Tòa thành trì này cực kỳ cổ lão, nhưng vẫn còn bảo lưu lại năng lượng đáng sợ, ngăn cản Thần Nhãn của hắn nhìn trộm. Đứng ở ngoài thành căn bản không thể nhìn thấy trong thành rốt cuộc có cái gì.