Chương 3
Đêm đó, Cố Anh Kiệt vẫn không nhịn được mà gửi một tin nhắn cho Tần Vũ Phi: “Em còn thiếu anh một lời cảm ơn đấy!”
Anh giúp cô vậy mà cô còn dám trừng mắt nhìn anh.
Tin nhắn này vẫn theo lệ cũ, sau khi gửi đi thì hoàn toàn không có người đáp trả. Cố Anh Kiệt cũng không để tâm. Từ sau khi ở Mĩ trở về thì Tần Vũ Phi thực sự coi anh như là không khí trong suốt. Anh biết có lẽ là do trong lòng cô đối với chuyện đó vẫn có chút xấu hổ và không được tự nhiên bởi vì cả anh và Tần Vũ Phi đều giống nhau, đều không phải là loại người thích chơi trò tình một đêm. Nhưng trên đời này lại không có loại thuốc tên là hối hận để uống, chuyện cô muốn phủi sạch mọi quan hệ với anh, anh cũng có thể lí giải được. Nhưng Cố Anh Kiệt cảm thấy rất oan uổng, anh thật sự không tính toán muốn cùng cô dây dưa không rõ, đáng lẽ cô phải biết rõ điều đó mới đúng.
Cô càng coi anh giống như là một loại virut cần phải đề phòng thì anh lại càng không phục. Cô dựa vào cái gì chứ? Chuyện đó tuy rằng không hiểu vì sao lại phát sinh ra như vậy nhưng không thể phủ nhận là rất vui vẻ, tốt đẹp. Cô rõ ràng cũng rất hưởng thụ, thậm chí có thể khiến cho cô cảm thấy hưởng thụ như vậy hư vinh đàn ông của anh cực kỳ được thỏa mãn, còn âm thầm tự đắc ý mấy ngày. Huống hồ việc này đều là người tình ta nguyện, anh cũng không có ép buộc, dụ dỗ hoặc dùng thủ đoạn hạ lưu gì với cô. Lúc đó, khi ánh mắt cả hai vừa chạm vào nhau thì cả anh và cô đều như là trúng một loại ma chướng.
Mọi chuyện đều phát sinh một cách tự nhiên, cho dù là sau đó có chút hối hận cũng không cần phải làm như là anh đã phạm phải tội ác nào đó. Anh tuyệt không chấp nhận sự chỉ trích như thế.
Tần Vũ Phi nằm ở trên giường nhìn điện thoại di động
“Em còn thiếu anh một lời cảm ơn đấy!”.
Cô bĩu môi, cầm điện thoại ném qua một bên. Đúng là thiếu, nhưng Tần Vũ Phi không thèm lo lắng tới, cô còn muốn cách Cố Anh Kiệt càng xa càng tốt.
Cô tin tưởng Cố Anh Kiệt, còn thổ lộ bí mật của mình với anh ta, khi có chuyện phát sinh thì phản ứng đầu tiên là trốn ra phía sau lưng anh ta, loại trực giác như vậy thậm chí cô còn không buồn suy nghĩ qua. Như vậy là không tốt, Tần Vũ Phi hiểu rõ điều đó, rất nguy hiểm. Sau hơn ba năm bị người đàn ông kia phản bội thì sự tín nhiệm vào đàn ông của cô đã chỉ còn sót lại vài mảnh vụn nhỏ, cho nên Cố Anh Kiệt, đối với cô mà nói rất nguy hiểm.
Hôm nay Cố Anh Kiệt nói là cô để ý anh ta, anh ta cho rằng đó là trò đùa sao? Còn cô thì không có cách nào để đùa giỡn với Cố Anh Kiệt, quá nguy hiểm!
Có lẽ cô nên nhanh tay tìm chút biện pháp mới được.
Biện pháp tính toán của Tần Vũ Phi chính là cô nên thuận theo ý của cha mình, tìm một đối tượng.
….
Thứ hai, đúng 10h25 Tần Vũ Phi bước vào công ty, cô có một cuộc họp lúc 10h rưỡi. Tần Vũ Phi cảm thấy thời gian của mình tính toán rất vừa vặn nhưng vừa bước vào văn phòng liền thấy thư kí vẻ mặt lo lắng nói: “Tần tổng, cuộc họp hôm nay bắt đầu sớm hơn, Cừu tổng đã dời đến 10h.” Nói cách khác là Tần Vũ Phi đã đến trễ nửa tiếng rồi.
“Ừm!” Tần Vũ Phi lơ đễnh gật đầu. Cô cất túi xách, uống một ngụm nước rồi cầm notebook đi đến phòng họp. Trong phòng họp, tất cả mọi người đã đến đầy đủ, khi Tần Vũ Phi vừa bước vào thì mọi người trong phòng đều ngẩng đầu lên. Tần Vũ Phi cười cười, thản nhiên vô tư chào hỏi, sau đó ngồi vào vị trí chủ vị đang để trống.
Chủ trì cuộc họp là Phó tổng tập đoàn Cừu Chính Khanh, năm nay ba mươi ba, tuổi trẻ triển vọng. Anh ta là người mà cha Tần Vũ Phi, Tần Văn Dịch mới trọng dụng. Trước khi đầu quân cho tập đoàn Vĩnh Khải của Tần gia thì Cừu Chính Khanh đã làm CEO cho công ty văn hóa phẩm của Nhâm tổng được ba năm, thành tích sáng lạn, biểu hiện ưu tú. Hai tháng trước, Tần Văn Dịch đã điều anh ta đến đến Tổng công ty nhậm chức Phó tổng.
Tuy lúc nhỏ gia cảnh nghèo túng, nhưng Cừu Chính Khanh luôn rất chăm chỉ, chịu khó, thành tích lúc đi học luôn rất nổi trội xuất sắc, dựa vào học bổng mà hoàn thành việc học. Sau khi lên đại học thì Cừu Chính Khanh bắt đầu làm thêm các loại công việc, vừa tốt nghiệp liền lập tức nhận được lời mời làm việc từ một công ty lớn, sau đó thuận buồm xuôi gió từng bước thăng chức, chưa đến vài năm đã được các công ty khác săn đón. Ba năm trước, Cừu Chính Khanh được Tần Văn Dịch phát hiện rồi sau đó trở thành Tổng giám đốc chi nhánh trẻ nhất của tập đoàn Vĩnh Khải.
Cừu Chính Khanh là người nghiêm túc, chuyên chú, yêu công việc như mạng, thái độ đối với cấp dưới luôn nghiêm nghị không thay đổi, tính nguyên tắc rất mạnh. Chỉ có điều vẻ ngoài của anh ta nghiêm chỉnh, thuận mắt, cộng thêm khí độ sáng chói cho nên ở trong công ty cũng có không ít chị em phụ nữ âm thầm mến mộ. Nghe nói ở công ty chi nhánh còn có một nhân viên nữ dũng cảm theo đuổi anh ta nhưng mà đã bị anh ta cự tuyệt. Nhưng sau khi được điều đến Tổng công ty thì ngược lại không hề có ai có ý tứ dám theo đuổi vị Phó tổng này nữa, bởi vì theo như lời đồn đại thì dường như Chủ tịch đã chọn trúng vị Phó tổng trẻ tuổi, đầy hứa hẹn này làm rể hiền.
Cừu Chính Khanh nhìn thấy Tần Vũ Phi bước vào thì chỉ dừng lại một chút, sau đó không hề liếc nhìn cô thêm lần nào nữa mà tiếp tục nói nội dung của cuộc họp. Cừu Chính Khanh là Phó tổng phụ trách bộ phận Marketing mà Tần Vũ Phi lại là người phụ trách bộ phận nghiên cứu thị trường và quan hệ khách hàng nên công việc thường liên quan đến nhau.
Tần Vũ Phi cũng biết ý tứ của cha mình, những lời đồn đãi đó là sự thực. Tần Văn Dịch quả thật có ý để cho con gái và Cừu Chính Khanh thử tiếp xúc với nhau, xem xem có thể phát triển hay không. Tần Vũ Phi là con gái duy nhất của Tần Văn Dịch, ông cũng không hề có ý nghĩ trọng nam khinh nữ. Tập đoàn Vĩnh Khải là do một tay ông lập nên, tất nhiên là hy vọng có thể có người kế thừa, lựa chọn đầu tiên chính là con gái ông. Chỉ là tâm tư của Tần Vũ Phi rõ ràng không đặt ở đây, cô cũng cố gắng thuận theo con đường mà ông đã sắp đặt sẵn nhưng cá tính lười nhác, không ôm chí lớn thì không phải cứ cố gắng là có thể thay đổi được. Hơn nữa, chuyện kinh doanh cũng phải dựa vào thiên phú, con gái ông trong chuyện này đích thực vẫn còn kém cỏi.
Tần Vũ Phi cũng khá thông minh, cách xử sự làm người cũng có chút thủ đoạn nhỏ, nếu như cô nguyện ý thì luôn rất biết cách dỗ cho người ta vui vẻ. Về phương diện quan hệ giao tiếp cô luôn rất được lòng khách hàng, hoặc những việc như tổ chức sự kiện, giới thiệu sản phẩm cô cũng luôn hoàn thành rất tốt, hơn nữa cũng rất có hứng thú với công việc đó cho nên sau khi cô vào công ty làm không được bao lâu thì Tần Văn Dịch liền điều cô từ bộ phận marketing sang bên bộ phận thị trường.
Người nào có khả năng gì, Tần Văn Dịch đều rất rõ ràng, con gái ông cũng không là ngoại lệ. Ông khẳng định con gái mình không phải là người có thể lèo lái tập đoàn này, cho dù có bồi dưỡng thêm hai mươi năm nữa thì cũng như vậy mà thôi.Năm nay ông năm mươi lăm tuổi, sức khỏe vẫn cường tráng, có đảm nhiệm công việc thêm mười năm nữa cũng không thành vấn đề cho nên ông muốn thừa dịp trong khoảng thời gian này lo liệu chu đáo cho tương lai của tập đoàn Vĩnh Khải. Một là muốn tìm được một người có năng lực lại đáng tin cậy, hai là muốn lo liệu cho xong chuyện hôn nhân của con gái, Tần Văn Dịch cũng hy vọng chuyện tình yêu, hôn nhân của con gái có thể hòa hợp, tương trợ cho sự nghiệp của ông. Tần Văn Dịch cảm thấy như vậy cũng là vì tốt cho con gái.
Vỗn dĩ nhân tuyển đầu tiên cho vị trí con rể mà Tần Văn Dịch lựa chọn là Trần Ưng của tập đoàn Thái Tử. Trần Ưng là người đứng đắn, tướng mạo đường đường, luận về sự nghiệp hay tính cách cũng đều rất tốt, quan trọng là tài năng trong việc kinh thương của người này rất hợp ý Tần Văn Dịch. Môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, Tần văn Dịch cảm thấy tương đối không tồi. Nếu như Trần Ứng có thể trở thành con rể của ông thì sau này chắc chắn có thể giúp Tần Vũ Phi bảo vệ Vĩnh Khải.
Đáng tiếc, mặc dù người lớn hai bên bàn tính hết sức kĩ càng nhưng hai người trẻ tuổi bọn họ lại hoàn toàn chẳng có cảm giác gì với nhau. Tần Vũ Phi nói ấn tượng với Trần Ưng cũng không tệ, cũng có thể cùng hàn huyên, tán gẫu đôi chút, nhưng cuối cùng cũng chẳng đi đến đâu, Tần văn Dịch cũng hiểu ý tứ của con gái. Ông cũng không phải là nhất định phải chọn Trần Ưng, nhân tài còn nhiều, xem xét thêm vài người khác cũng chưa chắc đã là chuyện xấu.
Sau đó, ông liền nghĩ tới Cừu Chính Khanh.
Tần Văn Dịch tương đối tán thưởng cậu thanh niên Cừu Chính Khanh này, tính cách kiên định, nỗ lực, lại là người đam mê công việc, tướng mạo, nhân phẩm đều rất tốt, quan trọng nhất là rất có đầu óc làm ăn. Tần Văn Dịch đã quan sát cậu ta làm việc ở công ty con vài năm cũng cảm thấy cậu ta hoàn toàn có thể gánh vác chức vị và trách nhiệm lớn hơn, nếu như cậu ta và con gái ông có thể tình cảm hòa hợp thì sau này để cậu ta làm con rể cũng là một lựa chọn không tồi.
Về công hay tư cũng đều có lợi, Tần Văn Dịch liền bắt đầu cất nhắc Cừu Chính Khanh. Vì để tạo cơ hội cho hai người bọn họ, ông thường xuyên đem cả hai cùng đi ăn cơm, tham dự các buổi tiệc xã giao. Tần Văn Dịch không nói rõ , cũng không ra sức thúc đẩy, ông cảm thấy nên để cho thanh niên bọn họ có thêm nhiều không gian. Ông không phải là người cứng nhắc, bảo thủ, cũng không muốn tạo cho con gái hoặc Cừu Chính Khanh có tâm lý phản nghịch gì, dù sao thì địa thế cũng đã sắp xếp xong xuôi, cơ hội cũng đã tạo sẵn, còn việc có thể phát triển mối quan hệ này như thế nào thì vẫn phải dựa vào bản thân của hai người bọn họ.
Ý tứ của Tần Văn Dịch, đương nhiên Cừu Chính Khanh và Tần Vũ Phi đều biết, trong công ty cũng đã có lời đồn đại. Đối với chuyện này, Cừu Chính Khanh vẫn luôn tỏ thái độ ung dung, thản nhiên, Tần Vũ Phi thì lại càng không lưu tâm đến. Từ trước đến nay cô luôn hoàn toàn không hề để ý đến Cừu Chính Khanh, lại càng không có khả năng sẽ lựa chọn anh ta. Chuyện này, sau khi cô phát hiện ra ý tứ của cha mình thì liền lập tức nõi rõ ràng với Tần Văn Dịch.
Tần Văn Dịch nghe xong chỉ nhướng mày “Ừm” một tiếng. Tần Vũ Phi không thích, không lựa chọn Cừu Chính Khanh thì có quan hệ gì, ông cũng không có bức cô phải chọn, Công việc cần phối hợp thì phối hợp, nên làm cái gì thì làm cái đó, ông không cảm thấy có vấn đề gì, thời gian còn nhiều, ai biết được sau này có thể phát sinh những chuyện gì. Dù sao thì ông cũng chưa từng hứa hẹn gì, nếu như Tần Vũ Phi thực sự không ưng mà lại có người tốt hơn xuất hiện thì đương nhiên ông cũng sẽ vui vẻ mà xem xét.
Không khí cuộc họp công việc ngày hôm nay khá là căng thẳng, nguyên do là vì thành tích công việc tháng trước chỉ miễn cưỡng đạt được mức yêu cầu của Cừu Chính Khanh. Bây giờ mới là đầu tháng mà đã lập tức có báo cáo thành tích, có thể thấy được Cừu Chính Khanh quản lý công việc hết sức chặt chẽ. Cừu Chính Khanh luôn yêu cầu rất nghiêm khắc trong công việc nhưng đều căn cứ trên tình hình thực tế đã được chứng minh chỉ cần cố gắng gấp đôi thì vẫn có thể hoàn thành được chỉ tiêu.
Nhưng kỳ thật, tần Vũ Phi cũng không tán đồng cách làm như vậy, cô cho rằng nếu như chỉ cần nghiêm túc cố gắng mà có thể hoàn thành thì đó mới là yêu cầu hợp lý còn nếu như phải cố gắng liều mạng chăm chỉ gấp đôi mới có thể làm được thì đó chính là yêu cầu không hợp lý. Công việc cũng không phải là toàn bộ cuộc sống, chết vì công việc cũng không phải là chuyện hay ho gì. Đương nhiên cô cũng sẽ chẳng dại gì mà phát biểu như vậy, cũng sẽ không đem quan điểm cá nhân của mình ra để cản trở việc lãnh đạo, quản lý của Cừu Chính Khanh. Mỗi người đều có một cách sống riêng chỉ cần người ta biết mình đang làm gì là được. Chính bởi vì tính cách của Tần Vũ Phi quá tùy tiện cho nên cô hiểu bản thân không hợp vời việc làm kinh doanh.
Trong phòng họp, bộ phận Marketing bị Cừu Chính Khanh tra hỏi đến không ngóc đầu lên được. Phải mất hai tháng mới có đạt được chỉ tiêu công việc, vậy tháng sau thì thế nào? Cừu Chính Khanh yêu cầu bộ phận Marketing sau ba tháng đầu tiên phải đưa ra được kế hoạch nâng cao thành tích. Nếu như sau hai tháng mà thành tích vẫn có vấn đề thì sau tháng thứ ba phải đưa ra được biện pháp giải quyết.
Bộ phận Marketing bắt đầu báo cáo kế hoạch công việc sắp tới, trong đó đề cập đến một vài hoạt động cần bên bộ phận thị trường phối hợp giúp đỡ, đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Tần Vũ Phi phải tham gia cuộc họp này. Nội dung cuộc họp đã chuyển hướng về phía bộ phận thị trường, lúc này Cừu Chính Khanh mới đưa mắt nhìn về phía Tần Vũ Phi.
“Về hoạt động quà tặng thì bộ phận chúng tôi vẫn đang thực hiện theo đúng yêu cầu của bên Marketing, đến mùng 10 sẽ có bản mẫu của tặng phẩm, sau khi kiểm duyệt sẽ mất chừng 5 ngày để sản xuất, ngày 15 sẽ giao hàng, ngày 25 bắt đầu hoạt động, nếu như có vấn đề gì thì vẫn còn thời gian để điều chỉnh. Mặt khác sản phẩm mới dành cho buổi họp báo vào cuối tháng theo kế hoạch là mùng 6 sẽ giao hàng cho nên chúng ta còn chưa bắt đầu tiến hành.”Tần Vũ Phi chẳng có chút chột dạ, bất an nào về chuyện không hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn.
Quản lý bộ phận Marketing đổ mồ hôi đầy đầu, “còn chưa bắt đầu tiến hành” những lời như vậy đúng là chỉ có Tần Vũ Phi mới dám thản nhiên thốt ra.