Chương 897: Kinh chuyến

Hàn Lập hai mắt nhíu lại, đem Thông Bảo quyết tầng thứ nhất công pháp lưu động vận chuyển vào tiểu đỉnh.

Một tiếng long ngâm truyền ra, nắp đỉnh hóa thành lam quang Nhất Phi Trùng Thiên đón lấy vạn đạo ngũ sắc linh quang, thanh quang do Thiên Lan thánh nữ xuất ra giống như vạn sông quy về biển lớn, hóa thành một đoàn thanh hà (dòng sông xanh thơ mộng hehehe – Vịt), chợt lóe lên rồi bị bắt vào trong đỉnh.

Ngân bào nữ tử thất kinh, Hàn Lập cũng ngẩn người..

Ngay tại lúc này, cự đỉnh dưới chân Thiên Lan thánh nữ cũng phát ra tiếng kêu vù vù quái dị, đón lấy thanh quang rồi chợt biến thành một đạo thanh hồng, hướng phía dưới bắn nhanh đi.

Ngân bào nữ tử hoa dung thất sắc, vội vàng hai tay kết quyết muốn triệu hồi cự đỉnh, nhưng pháp quyết mất linh, thanh quang căn bản không thèm để ý tới trực tiếp phóng vào trong tiểu đỉnh phía dưới, không thấy bóng dáng đâu.

Thiên Lan thánh nữ trong lòng nảy ra kinh sợ, nhưng chuyện vẫn chưa chấm dứt.

Hư Thiên đỉnh trong tay Hàn Lập, đột nhiên tự động rời tay bay ra, quay tròn, miệng đỉnh tự động nhắm ngay sương trắng ở bên, ẩn ẩn có ánh sáng chớp động.

Trong sương trắng nhất thời truyền đến một tiếng thú rống sợ hãi, một bóng đen từ trong sương mù bắn nhanh ra, hướng trời cao bỏ chạy.

Đúng là con ngưu giao long Thiên Lan thánh thú.

Nhưng lam hà rực rỡ từ trong đỉnh phun ra, với tốc độ làm cho người ta khó có thể tin đuổi theo Thiên Lan thú, trong nháy mắt cuộn lại đem yêu thú bao vây ở trong.

Thiên Lan thú liều mạng điên cuồng hét lên, giãy dụa, nhưng lam hà tựa hồ chính là khắc tinh, căn bản không hiệu quả chút nào, ngược lại sau khi xoay quanh một chút, trong ánh sáng này hình thể con thú kịch liệt thu nhỏ lại, bị trực tiếp mang theo bay vào trong đỉnh.

Nắp đỉnh xoay quanh rồi từ không trung rơi xuống. Một lần nữa đắp lên miệng đỉnh, đem Thiên Lan thú nhốt tại trong đỉnh.

Chừng đó dị biến phát sinh cực nhanh, tất cả chỉ trong nháy mắt công phu mà thôi.

Ngân bào nữ tử ngọc dung chấn động một chút. Tái nhợt vô huyết.

Nàng thật sự khó có thể tiếp nhận. Rõ ràng mình đang đại chiếm thượng phong, thế nào chỉ chớp mắt công phu, cứ như rơi vào vực sâu. Thật không thể tin được.

Chẳng những đối phương phá vây mà ra, đến ngay cả thánh đỉnh cùng thánh thú phân thân lại đồng thời bị bắt đi.

Bất quá, nàng cũng không phải là người bình thường. Trong mắt lãnh quang vừa chuyển, nhất thời rơi vào trên kiện Hư Thiên bảo đỉnh của Hàn Lập.

Nàng rất rõ ràng, nguyên nhân tạo thành tất cả biến đổi này, chính là cùng thánh đỉnh không sai biệt lắm. Khiến cho thánh đỉnh mất đi khống chế, xem ra đỉnh này cùng thánh đỉnh rất có quan hệ sâu xa, nếu không sẽ không xuất hiện loại tình huống chuyển biến kinh người này.

Đỉnh này nhất định phải đoạt được!

Nàng trong phút chốc hạ quyết tâm trong lòng!

Hàn Lập tự nhiên tâm trạng ngạc nhiên vui mừng giao hòa lẫn nhau, nhưng thấy trong mắt nàng ta hàn quang chớp động, như thế nào lại không biết đối phương có cái chủ ý gì. Ngay lập tức cuồng tiếu một tiếng, sau lưng ngân sí nhẹ nhàng chớp động, người đã hóa thành một đạo ngân hình cung, xuất hiện ở tại địa phương cách đó mười trượng.

Không chút do dự hướng cự kiếm vẫy vẫy bắt lấy, mười ngón đón lấy như ảo ảnh rất nhanh lắc lư, kết xuất liên tiếp thủ ấn cổ quái, quanh thân thanh quang chớp động, một cỗ linh khí kinh người từ trên người toát ra.

Vừa há mồm, mấy đoàn máu huyết phun ra đón gió mà phân tán, hóa thành huyết vụ nhè nhẹ, linh quang trong nháy mắt biến thành thanh hồng đầy vẻ yêu dị.

Đồng thời lộ ra hai tay, khuôn mặt, bắt đầu trở nên đỏ sẫm dị thường, trong nháy mắt đỏ tươi như máu, dọa người cực kì!

Mà ở trong huyết vụ, Hàn Lập bóng dáng như có như không mơ hồ đứng lên.

“Không ổn!” Vừa thấy cử động này của Hàn Lập, ngân bào nữ tử ngay lập tức nhớ tới cái gì, tâm trạng khẩn trương quát to một tiếng, hai tay cùng giương lên, hai đám ngân quang bắn ra, biến thành vô số ngân tia rậm rạp, phô thiên cái địa hướng huyết lồng của Hàn Lập lao đến.

Phạm vi phương viên hơn mười trượng trong lúc nhất thời toàn bộ là quang hoa chớp lòe, rất kinh người.

Nhưng Hàn Lập vừa chờ cự kiếm bay vụt trở về, bóng dáng ngay trong huyết vụ lung lay vài cái, một đạo huyết ảnh bắn nhanh ra, tại không trung bỗng nhiên biến mất không thấy đâu.

Sau một khắc, nơi chân trời phảng phất có huyết quang chớp động hai cái, Hàn Lập lúc đó tung tích hoàn toàn không có.

Thiên Lan thánh nữ trong lòng trầm xuống, vội vàng đem thần thức thả ra, nhưng vừa mới tìm được mục tiêu đang ở ngoài trăm dặm. Hàn Lập lại một lần nữa sử dụng huyết ảnh độn, đã chạy ra khỏi cực hạn cảm ứng của thần thức.

Nàng sắc mặt xanh mét, trôi nổi tại không trung mà vẫn không nhúc nhích, vẻ mặt thẫn thờ

......

Cùng lúc đó, tại một địa phương khác ngoài nghìn dặm, trước người thanh tú thanh niên là chín đạo xa luân bích lục đang “ông.. ông...” bay múa rung động xoay quanh, nhìn trên mặt đất thảo nguyên mênh mông, trên mặt lộ ra một tia cổ quái.

“Mộc độn thuật sao? Đánh cho bị thương tới tình trạng này, còn có thể mượn cỏ cây chi lực ẩn núp bỏ chạy. Kiện ma khí nọ, uy lực cũng không nhỏ. Mới vừa rồi liều chết cắn trả, thật là có chút khó giải quyết. Bất quá, nó ngay cả đoạt xá chi lực cũng không có, chỉ là một cái nguyên anh, bị thương nặng vậy, chắc chỉ trong chốc lát công phu, nguyên anh thân thể cũng sẽ tiêu tán sụp đổ. Nhưng từ khi mới bắt đầu, đã có một loại cảm giác không yên, chẳng lẽ người khác xảy ra chuyện gì?” Thanh niên ánh mắt chớp động vài cái, thì thào nói nhỏ vài câu, ngước mặt hướng phía ngược lại liếc mắt xem xét một cái, hơi do dự một chút, bỗng nhiên cửu luân hợp nhất, hóa thành một đạo bích hồng thu trở lại rồi bỏ đi.

Mà ở bụi cây thấp bé gần đó, một thứ đen sẫm phát sáng chính là tiểu phiên đang cắm ở trên mặt đất, mặt phiên chớp động hắc quang, phía trên một lỗ hổng như ẩn như hiện chừng nửa thước, một hắc lục nguyên anh tầm một tấc, hôn mê bất tỉnh nằm ở trong đó, trên người hắc khí cuồn cuộn, đang lẳng lặng hấp dẫn tinh thuần ma khí ở trong phiên, tự động chữa thương.

......

Một phương hướng khác, tử y mỹ phụ sau một phen động tay chân, dùng một kiện cổ bảo ngọc khống chế vây khốn mấy ngàn phệ kim trùng, đỡ cho nàng phải tốn chút đại giới, rồi dễ dàng một kiếm xuyên thủng thân thể thanh niên đối diện. Nhưng kết quả, trên người đối phương quang mang chợt lóe, đột nhiên biến thành một nữ tử quyến rũ, bạch quang chớp động, thân thể biến thành quang điểm, vô ảnh vô tung biến mất.

Mỹ phụ không khỏi đứng sững tại chỗ.

......

Mấy canh giờ sau, thanh tú thanh niên, tử y mỹ phụ, còn có Thiên Lan thánh nữ, lần nữa tụ tập cùng nhau, đem tình hình riêng mỗi người thay nhau thuật lại một phen, tất cả đều không khỏi sững sờ hai mặt nhìn nhau.

“Nói như vậy, chúng ta lần này không chỉ không đoạt được từ tay đối phương công pháp bồi dưỡng phệ kim trùng, ngược lại còn bị đoạt mất thánh đỉnh cùng thánh thú.” Thanh niên nhướng mày, trầm ngâm nói.

“Thánh đỉnh cũng chưa tính, trong tộc vẫn một kiện dự bị, còn có thể triệu hoán thánh thú. Nhưng phân thân thánh thú bị người nọ thu lại, cái này sợ rằng sẽ chọc tới bản thể thánh thú ở thượng giới tức giận. Nhất định phải đoạt lại mới được.” Tử y mỹ nữ đồng dạng sắc mặt rất khó coi nói.

“Lúc nãy, là ta sơ suất quá. Không nghĩ tới người này còn có biện pháp khắc chế thánh đỉnh, mới phát sinh đến việc này. Vậy thì ta sẽ đi Đại Tấn một chuyến, đem thánh thú phân thân cứu trở về. Hơn nữa kiện tiểu đỉnh của đối phương cổ quái như thế, có thể khống chế thánh đỉnh của chúng ta, đây chính là một chuyện không phải đùa. Ta hoài nghi vật này đúng là thánh đỉnh bắt chước kiện thông linh chi bảo chính thể. Nếu không, không cách nào giải thích việc này.” Ngân bào nữ tử lại có vẻ trấn định dị thường, chậm rãi nói.

“Thông linh chi bảo! Rất không có khả năng đi. Bảo vật bậc này căn bản không phải vật nhân giới có thể xuất hiện, hẳn tất cả đều bị thượng cổ tu sĩ đưa tới thượng giới mới đúng. Thánh đỉnh cũng là do kỳ tài tuyệt thế của Đột Ngột tộc chúng ta Đại Năng tiên sư, sử dụng bí thuật giao tiếp thánh thú, mới từ trong miệng đối phương biết được phương pháp bắt chước. Như thế nào còn có thể làm chính thể thông linh chi bảo để lại ở nhân giới.” Tử y mỹ phụ mặt lộ vẻ không tin nổi.

“Cái này cũng có thể không biết chừng! Nếu ngay cả Cổ Ma cũng có thể xuất hiện ở nhân gian, Thông Linh chi bảo thỉnh thoảng có mấy kiện ở lại nhân giới, sự việc này cũng không phải không có khả năng.” Thanh tú thanh niên lại lắc đầu lạnh nhạt nói.

Vừa nghe hai chữ “Cổ Ma”, tử y mỹ phụ cùng Thiên Lan thánh nữ sắc mặt cùng đều biến đổi.

“Hừ! Mỗi người đều nói Cổ Ma đáng sợ. Đáng tiếc mấy người chúng ta không có cơ hội cùng đối phương giao thủ kiểm tra một chút. Nhưng ma độn thuật này thật là thần diệu cực kì, căn bản không dám cùng chúng ta đối mặt, thong dong đi ngang qua thảo nguyên, chạy tới Đại Tấn.” Tử y mỹ phụ có chút bộ dáng rất không chịu phục.

“Đó là bởi vì ma này đã thân chịu trọng thương, hơn nữa vừa vào thảo nguyên, đã bị chúng ta mấy người tình cờ bắt gặp. Một đường theo sát không tha, làm cho không có thời gian dừng lại để dưỡng thương. Nếu không còn không biết sẽ ở trên thảo nguyên gặp phải bao nhiêu nhiễu loạn nữa đây!” Thanh niên thở dài, lộ ra một tia cười khổ.

“Mặc kệ người nọ bảo vật có hay không thật sự là Thông Linh chi bảo. Hắn giết của chúng ta nhiều tiên sư như vậy, lại vừa lấy đi thánh thú, tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy được. Ta thân là bổn thánh nữ, đỉnh cũng là từ tay ta mà mất, ta nhất định phải tự mình tìm đem trở về mới được. Nếu không lần sau triệu hoán thánh thú, chúng ta cũng không thể đáp lại chất vấn của thánh thú.” Ngân bào nữ tử sắc mặt âm trầm nói ra.

Nghe xong lời này, thanh niên cùng mỹ phụ trao đổi một cái liếc mắt, tựa hồ trao đổi cách nhìn.

“Nếu thánh nữ cố chấp như thế, đi Đại Tấn một chuyến cũng không sao. Nhưng ở Đại Tấn có không ít môn phái đối với Đột Ngột tộc tiên sư chúng ta có chút thành kiến. Thánh nữ tốt nhất vẫn là không nên bại lộ thân phận. Dù sao người nọ thần thông như vậy, tại Đại Tấn thế lực hẳn là không nhỏ mới đúng. Trước tiên có thể đi Âm La tông thăm dò một chút, xem xem đối phương có thật sự là Âm La tông trưởng lão hay không. Thăm dò rõ ràng thân phận, rồi trở về thảo nguyên cho ta và mọi người biết cụ thể. Mấy người chúng ta đều có thể trợ giúp ngươi giúp một tay.” Thanh niên gật đầu nói.

“Ta biết rồi. Người nọ thần thông cũng không dưới ta. Ta sẽ không mạo muội hành động đâu!” Ngân bào nữ tử mặt mang vẻ ngưng trọng nói.

Do đó, ba người ngay lập tức trở về. Thiên Lan thánh nữ chuẩn bị xử lý xong một ít chuyện, sau đó lập tức động thân đi Đại Tấn tìm kiếm Hàn Lập.

......

Đại Tấn Liêu Châu, là một trong một trăm lẻ tám châu của Đại Tấn, diện tích có thể sắp xếp tiến vào thập đại châu đứng đầu, nhưng đáng tiếc đại bộ phận khu vực ở vào khu cực lạnh, hàng năm tuyết đọng bao phủ, cho nên dân cư thưa thớt. Trình độ giàu có tại tất cả châu quận chỉ có thể bài danh trung hạ mà thôi.

Mà Liêu Châu cảnh nội Thuấn Giang thì bài danh đệ nhị đại giang, cũng là một trong các số ít sông vào mùa đông không đóng băng, cho nên hàng năm tới lúc này, vô luận là thương nhân buôn bán hàng hóa, hay là người qua đường có việc gấp, đều sẽ ngồi thuyền xuôi dòng. Cái này so với kỵ mã ngồi xe, còn có phần nhẹ nhàng thoải mái hơn.

Mà thường cách một đoạn thủy đạo, trên sông đều sẽ có quan thuyền Đại Tấn dò xét ven sông.

Bất quá cho dù quan thuyền có dò xét nhưng khách thuyền nhiều như thế, sông này lại dài như thế, tự nhiên có đông đảo kẻ tuyệt vọng liều mạng, không sợ cái hiểm mất đầu diệt gia, mà bí quá làm liều đánh cướp đội thuyền qua lại.

Cho nên trên đội thuyền lớn nhỏ, không thể thiếu một ít tay chân nhanh nhẹn, tiêu sư hiểu chút võ nghệ để bảo vệ.

Vương Thiết Thương chính là một tiêu sư hộ thuyền như vậy, từ cái tên tự nhiên có thể nhìn ra, hắn ở trên thương pháp cũng có chút công phu.

Nhưng chừng đó chỉ là thứ yếu, chủ yếu chính là, hắn làm tiêu sư hộ thuyền kinh nghiệm thật sự rất phong phú, từ lúc tuổi còn trẻ bắt đầu cho tới nay, đã là hơn hai mươi năm, từ một thanh niên khoẻ mạnh, biến thành một người hỉ nộ không hiện trên mặt, giang hồ lão luyện.

Hiện giờ hắn vững vàng đứng ở trên mũi thuyền, nắm tay ấn lên lan can gỗ bên thành thuyền, đánh giá các đội thuyền qua lại phụ cận, trên mặt không nhìn ra tâm trạng gì.

Lần này tùy theo thuyền mà đi, đối với hắn mà nói chỉ là một loại hộ tống rất đỗi bình thường. Duy có chút đặc thù, chính là nghe nói chủ nhân thuyền là gia quyến của một vị quan viên, bộ dáng cũng có chút lai lịch.

Nói đại khái, như vậy đội thuyền mang nửa tính chất là quan thuyền, cho nên phỉ cũng không nguyện trêu chọc, xem như một loại hộ tống tương đối ung dung.

Mà chuyến đi này cũng giống như đã được dự đoán, thuyền lớn đi hơn phân nửa lộ trình, đều thuận buồm xuôi gió, không hề gợn sóng.

Hiện tại hắn đang cân nhắc, lần này chủ nhân thuyền cũng ra tay hào phóng vô cùng, cấp bạc đủ có thể đưa cho thê nhi trong nhà mua hơn vài xấp vải tốt, làm thêm vài món quần áo đẹp. nghĩ đến cảnh này, Vương Thiết Thương trong đầu không khỏi hiện ra hình ảnh đại ấu tử chừng bảy tám tuổi, khóe miệng hơi lộ ra vẻ tươi cười.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một bên truyền đến tiếng kêu kinh ngạc của nữ tử.

“Mau đến xem, nơi này có một khối băng thật lớn, bên trong...... Bên trong hình như còn có người.”

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện