Chương 26: Phế vật? Nói ai? [3]

Edit: Mặc Tử Liên

Giữa sơn cốc, cây cối mọc xanh um tùm, Lăng tiểu thiếu gia đứng ở chính giữa mọi người, vô cùng hưởng thụ cảm giác chúng tinh phủng nguyệt (众星捧月: đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng). Bỗng nhiên, ánh mắt hắn trông thấy Cố Nhược Vân đi đằng sau đám người, khuôn mặt thanh tú hiện lên nụ cười kiêu ngạo.

“ Cố Nhược Vân, chúng ta chờ đến cái ngày ước chiến ấy, ta sẽ khiến cho ngươi phải quỳ xuống kêu gia gia!”

Linh khí trong Thiên Linh trận đặc biệt dồi dào, số lượng gấp mấy lần bên ngoài. Nếu tu luyện ở đây, lại thêm lực lượng của Tụ khí đan, toàn bộ không tới một tháng có thể khiến cho Cố Nhược Vân đột phá đến tụ khí cấp bốn.

Vì vậy, sau khi tiến vào trong Thiên Linh trận, đầu tiên nàng để cho La Âm tới nơi khác để rèn luyện, còn bản thân thì tìm một sơn động để tu luyện.

Lúc này ở bên trong sơn động, Cố Nhược Vân ngồi khoanh chân, linh khí nhàn nhạt xung quanh từ từ ngưng tụ, hóa thành từng sợi bông rồi bị lỗ chân lông hút vào, ở chỗ chân lông ấy cứ tích tụ từng cái từng cái trong Linh Hải.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lúc này, nàng hoàn toàn núp ở trong sơn động để tu luyện, vậy nên mới khiến cho người người suy đoán nàng đã bị vùi thân dưới nanh vuốt của mãnh thú phía dưới.

Trong lúc mọi người cho rằng nàng đã bỏ mình, bên trong sơn động cách cửa vào Thiên Linh trận không xa, một âm thanh chấn động như ẩn như hiện truyền ra. Mặc dù chấn động không lớn, nhưng những người gần đấy vẫn có thể cảm nhận được.

“Cuối cùng cũng đột phá đến tụ khí cấp bốn!”

Cố Nhược Vân mở hai mắt, nói: “Không biết qua đã qua bao lâu rồi?”

Vừa dứt lời, một thanh âm tùy tiện bên không nhanh không chậm vang lên trong lòng: “ Khoảng hơn hai mươi ngày rồi!”

“Hơn hai mươi ngày?” Cố Nhược Vân ngẩn ra: “Lúc trước ta nghĩ là hơn một tháng, không ngờ rằng chỉ có hơn hai mươi ngày, mà ít nhiều cũng nhờ có hiệu quả của Tụ Khí đan, chứ nếu không có Tụ Khí đan, dù cho một tháng ta cũng không đột phá nổi!”

Phải biết rằng, mặc dù nàng ở đại lục Đông Nhạc, ban đầu cũng phải mất tới nửa tháng mới đột phá, mà như vậy cũng được coi là thiên tài tuyệt thế.

Nghĩ tới đây, cổ họng của Cố Nhược Vân căng lên, nàng có cảm giác kiếp này thành tựu tuyệt đối không hề nhỏ hơn kiếp trước.

“A?”

Bỗng nhiên, Cố Nhược Vân cảm nhận được chấn động khác thường truyền từ bên trong sơn động, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc: “ Linh khí thật sự rất cường đại! Đó là linh khí? Nhưng mà lúc ta tiến vào không có cảm giác được loại khí tức này, chẳng lẽ là lúc ta tu luyện không cẩn thận đụng phải cái gì?”

Một khắc kia, tim của nàng suýt nữa vọt bắn ra ngoài.

Đây chính là linh khí, không giống như vũ khí bình thường! Phải biết rằng linh khí có chứa linh lực, mà linh khí cao cấp còn có kiếm linh hỗ trợ chiến đấu. Nếu như đối thủ có thực lực chiến đấu ngang bằng, một tay cầm vũ khí, một tay giữ linh khí, vậy đương nhiên người sau sẽ thắng rồi.

Quan trọng nhất là, linh khí không phải là hiếm thấy như rau cải trắng mà phải nói là cực kì hi hữu, ngay cả Cố Nhược Vân ở kiếp trước cũng không thu được một chút linh khí nào.

Không nghĩ rằng mới xuyên không có vài ngày đã tìm được tuyệt thế trân bảo người người muốn tranh cướp.

“Đúng là chấn động do linh khí. Nha đầu, ngươi đi coi một chút đi, biết đâu lại thu hoạch không tưởng!”

“Được!”

Cố Nhược Vân khẽ gật đầu. Có điều khiến cho nàng không hiểu là chẳng lẽ người của Luyện khí tông lại không biết đó là linh khí? Nếu không vì sao lại không đem nó chiếm làm của riêng?

Không đúng!

Luyện khí ở đây là do Luyện khí tông làm chủ, tuyệt đối không thể không nhận ra linh khí. Như vậy vì sao đám linh khí ở chỗ này lâu như thế lại chưa bị người khác lấy đi?

Giữa sơn cốc, cây cối mọc xanh um tùm, Lăng tiểu thiếu gia đứng ở chính giữa mọi người, vô cùng hưởng thụ cảm giác chúng tinh phủng nguyệt (众星捧月: đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng). Bỗng nhiên, ánh mắt hắn trông thấy Cố Nhược Vân đi đằng sau đám người, khuôn mặt thanh tú hiện lên nụ cười kiêu ngạo.

“ Cố Nhược Vân, chúng ta chờ đến cái ngày ước chiến ấy, ta sẽ khiến cho ngươi phải quỳ xuống kêu gia gia!”

Linh khí trong Thiên Linh trận đặc biệt dồi dào, số lượng gấp mấy lần bên ngoài. Nếu tu luyện ở đây, lại thêm lực lượng của Tụ khí đan, toàn bộ không tới một tháng có thể khiến cho Cố Nhược Vân đột phá đến tụ khí cấp bốn.

Vì vậy, sau khi tiến vào trong Thiên Linh trận, đầu tiên nàng để cho La Âm tới nơi khác để rèn luyện, còn bản thân thì tìm một sơn động để tu luyện.

Lúc này ở bên trong sơn động, Cố Nhược Vân ngồi khoanh chân, linh khí nhàn nhạt xung quanh từ từ ngưng tụ, hóa thành từng sợi bông rồi bị lỗ chân lông hút vào, ở chỗ chân lông ấy cứ tích tụ từng cái từng cái trong Linh Hải.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lúc này, nàng hoàn toàn núp ở trong sơn động để tu luyện, vậy nên mới khiến cho người người suy đoán nàng đã bị vùi thân dưới nanh vuốt của mãnh thú phía dưới.

Trong lúc mọi người cho rằng nàng đã bỏ mình, bên trong sơn động cách cửa vào Thiên Linh trận không xa, một âm thanh chấn động như ẩn như hiện truyền ra. Mặc dù chấn động không lớn, nhưng những người gần đấy vẫn có thể cảm nhận được.

“Cuối cùng cũng đột phá đến tụ khí cấp bốn!”

Cố Nhược Vân mở hai mắt, nói: “Không biết qua đã qua bao lâu rồi?”

Vừa dứt lời, một thanh âm tùy tiện bên không nhanh không chậm vang lên trong lòng: “ Khoảng hơn hai mươi ngày rồi!”

“Hơn hai mươi ngày?” Cố Nhược Vân ngẩn ra: “Lúc trước ta nghĩ là hơn một tháng, không ngờ rằng chỉ có hơn hai mươi ngày, mà ít nhiều cũng nhờ có hiệu quả của Tụ Khí đan, chứ nếu không có Tụ Khí đan, dù cho một tháng ta cũng không đột phá nổi!”

Phải biết rằng, mặc dù nàng ở đại lục Đông Nhạc, ban đầu cũng phải mất tới nửa tháng mới đột phá, mà như vậy cũng được coi là thiên tài tuyệt thế.

Nghĩ tới đây, cổ họng của Cố Nhược Vân căng lên, nàng có cảm giác kiếp này thành tựu tuyệt đối không hề nhỏ hơn kiếp trước.

“A?”

Bỗng nhiên, Cố Nhược Vân cảm nhận được chấn động khác thường truyền từ bên trong sơn động, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc: “ Linh khí thật sự rất cường đại! Đó là linh khí? Nhưng mà lúc ta tiến vào không có cảm giác được loại khí tức này, chẳng lẽ là lúc ta tu luyện không cẩn thận đụng phải cái gì?”

Một khắc kia, tim của nàng suýt nữa vọt bắn ra ngoài.

Đây chính là linh khí, không giống như vũ khí bình thường! Phải biết rằng linh khí có chứa linh lực, mà linh khí cao cấp còn có kiếm linh hỗ trợ chiến đấu. Nếu như đối thủ có thực lực chiến đấu ngang bằng, một tay cầm vũ khí, một tay giữ linh khí, vậy đương nhiên người sau sẽ thắng rồi.

Quan trọng nhất là, linh khí không phải là hiếm thấy như rau cải trắng mà phải nói là cực kì hi hữu, ngay cả Cố Nhược Vân ở kiếp trước cũng không thu được một chút linh khí nào.

Không nghĩ rằng mới xuyên không có vài ngày đã tìm được tuyệt thế trân bảo người người muốn tranh cướp.

“Đúng là chấn động do linh khí. Nha đầu, ngươi đi coi một chút đi, biết đâu lại thu hoạch không tưởng!”

“Được!”

Cố Nhược Vân khẽ gật đầu. Có điều khiến cho nàng không hiểu là chẳng lẽ người của Luyện khí tông lại không biết đó là linh khí? Nếu không vì sao lại không đem nó chiếm làm của riêng?

Không đúng!

Luyện khí ở đây là do Luyện khí tông làm chủ, tuyệt đối không thể không nhận ra linh khí. Như vậy vì sao đám linh khí ở chỗ này lâu như thế lại chưa bị người khác lấy đi?

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện