Chương 513: Quyết chiến Xi Vưu (phần 4)
Tại nhà giam dưới lòng đất Ma Giới có một lão nhân tóc bạc râu trắng, khuôn mặt khô gầy, cả người ốm đến mức gần như chỉ còn lại xương. Lúc này cảm nhận được khí tức của Xi Vưu, lão nhân bỗng nhiên mở mắt ra:
- Tà Chủ!
Lão nhân dưới lòng đất này chính là sư tôn của Phong Vân Vô Kỵ, Kiếm tiền bối. Y vốn sinh ra từ hỗn độn, đã trải qua rất nhiều sự kiện của Thái Cổ, bao gồm cả chuyện Xi Vưu tại Thái Cổ đã từng gây nên tai họa kinh thiên.
Bóng đen kia cả người tỏa ra khói đen cuồn cuộn, thân hình từ thực thể trở nên mỏng như tờ giấy, chính là tuyệt học “Vô Thượng Tà Chủ” mà năm đó Tà Chủ dùng để chấn nhiếp thiên hạ. Khi Xi Vưu hóa thân thành Tà Chủ, sẽ không bị bất kỳ binh khí nào và phần lớn công kích làm tổn thương.
Ngoài ra khi hóa thân thành Tà Chủ, Xi Vưu còn có thể khống chế khí tức âm tà của trời đất trong phạm vi mấy chục vạn dặm. Tại Thái Cổ, khả năng này có lẽ còn không rõ ràng, nhưng Ma Giới lại chính là nơi sinh ra loại khí tức âm tà của trời đất này.
Năm đó, Xi Vưu chính là dựa vào chiêu này đã khiến cho vô số cao thủ trong thiên hạ phải bó tay, ma uy bao trùm Thái Cổ, không ai có thể địch lại được.
Lão nhân lại quay mặt về hướng Phong Vân Vô Kỵ, trên gương mặt già nua thoáng hiện lên vẻ ưu tư, đôi môi khô quắt mấp máy thốt ra hai chữ:
- Vô Kỵ…
Phía trên tảng đá to lớn tại bầu Ma Giới, Xi Vưu hóa thân thành Tà Chủ, thân thể phình lên đến khoảng hơn mười trượng, quanh người khói đen cuồn cuộn. Những thanh trường kích bằng đồng xanh từ khắp nơi bay về phía y đều hóa thành những ngọn lửa dày đặc. Không chỉ như vậy, từ nơi hai người giao chiến hướng ra bên ngoài, mặt đất khắp nơi phụt lên những ngọn lửa không thể dập tắt. Tất cả những nơi có kim loại ẩn giấu bên dưới lòng đất đều có ánh lửa phun ra. Bên dưới mặt đất, đám yêu ma cấp thấp vốn đang tiếp nhận mệnh lệnh của vương triều Khải Tát tìm kiếm tung tích của chủ nhân Sát Lục cũng bị liên lụy, áo giáp đang yên lành trên người đột nhiên bốc cháy hừng hực.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên bốn phía. Đưa mắt nhìn xuống mặt đất mênh mông, chỉ thấy đám yêu ma đang lăn lộn kêu gào, không ngừng cố gắng dập tắt ngọn lửa trên người, nhưng ngọn lửa này đâu có thể dễ dàng dập tắt được như vậy. Chỉ một lát sau, trong những tiếng “bùng bùng”, thân thể của bọn chúng đã nổ tan thành từng đống tro tàn.
Mặt đất khắp nơi bốc lên khói đen, từng chùm khói đen hội tụ về phía Xi Vưu đang đứng trong ánh lửa.
Xi Vưu không hổ là đệ nhất đại ma đầu của Thái Cổ. Lúc y hóa thân thành Tà Chủ, khả năng khống chế đối với quy tắc tăng lên rất nhiều, đã đạt đến mức độ có thể ngăn cản lĩnh vực của đối phương khoách triển. “Kiếm chi lĩnh vực” do Phong Vân Vô Kỵ phát ra đến lúc này vẫn như cũ dừng ở trước người hơn năm mươi trượng, không hề tiến tới giống như bất động. Phía trước “'Kiếm chi lĩnh vực” ánh sáng bạc lưu chuyển, hư không từ trên xuống dưới xuất hiện một vết tích vặn vẹo không ngừng dao động, đó là một phiến không gian trùng điệp chồng chất lên nhau.
“Kiếm chi lĩnh vực” nhìn giống như ngừng mở rộng, nhưng trên thực tế phạm vi bao trùm của nó đã vượt qua mắt thường có thể nhìn thấy được.
“Loại bỏ tất cả hư ảo, nhìn vào bản nguyên”, đây chính là năng lực của “Phá Vọng ngân mâu”. Trong thế giới quy tắc đen trắng, vẻ mặt Phong Vân Vô Kỵ không vui không buồn, khả năng khống chế quy tắc của hắn tỏ ra không hề kém hơn Xi Vưu đã hóa thân thành Tà Chủ.
Phía trên tảng đá, hư không liên tục vặn vẹo biến hóa. Thân thể hai người không hề nhúc nhích, vẫn giữ nguyên cử động trước đó một khắc, nhưng khoảng cách giữa hai người thì không ngừng biến ảo, lúc gần lúc xa.
Lúc đến gần, Xi Vưu chỉ cách “Kiếm chi lĩnh vực” do Phong Vân Vô Kỵ phát ra có vài tấc. Còn lúc ở xa, thoạt nhìn hai người chỉ cách nhau một khoảng bằng với tảng đá to lớn dưới chân, nhưng tầng tầng không gian chồng chất giữa hai người đã tương đương với cả Ma Giới từ nam đến bắc.
Trong khi Phong Vân Vô Kỵ khống chế không gian quy tắc, Xi Vưu cũng đồng thời điều khiển không gian quy tắc. Có mấy lần hai người tranh giành không gian quy tắc tưởng chừng như đã kết thúc, chỉ còn cách xa nhau có mấy trượng.
Trong mắt những kẻ hữu tâm tại Ma Giới, dù là Xi Vưu hay Phong Vân Vô Kỵ thì lực khống chế mà bọn họ triển hiện ra đều cường đại đến mức vượt xa tưởng tượng của chúng ma. Thân thể hai người phía trên tảng đá liên tục biến ảo, không hề dừng lại một khắc nào. Loại giao đấu vô thanh vô tức này vượt xa cách giao đấu thông thường, chỉ cần hơi sơ sẩy thì sẽ vạn kiếp bất phục.
Càng kinh hãi hơn là vào giờ phút này, sự lý trí và lãnh khốc hiện lên trên người Phong Vân Vô Kỵ giống như không thuộc về hắn, cùng với khí tức cực kỳ âm tà trên người Xi Vưu, làm cho tất cả yêu ma cường đại của Ma Giới đang dùng ma thức quan sát đều hoảng sợ. Trông thấy khí tức phi nhân loại mà hai kẻ này triển hiện ra, đám yêu ma trong lòng đều thầm hỏi: “Đây thật sự là loài người sao?”
Cách hai người một khoảng xa, vô số yêu ma từng đợt kéo đến, tạo thành từng vòng chung quanh khu vực giao chiến của hai người, đến mức nước chảy cũng không lọt. Giữa những tầng mây trên trời còn có rất nhiều yêu ma nghịch thiên nấp ở bên trong lẳng lặng xem động tĩnh.
Ở các nơi, đám đại tướng bên trong vương triều không gian nhận được thông báo của thủ hạ liền chạy đến nơi này. Lúc đầu bọn chúng còn kích động muốn bắt giữ hai kẻ này, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng tại khu vực giao chiến, trong lòng liền hiểu rõ cảnh giới cấp bậc này mình vốn không đủ khả năng nhúng tay vào, sắc mặt liền trở nên tái xanh.
Trong ấn tượng của bọn chúng, nhân loại vốn hèn mọn và thấp kém, nhờ ký kết “Thái Cổ hiệp nghị” nên mới có thể kéo dài được chút hơi tàn. Từ khi nào bọn chúng lại trở nên cường đại đến mức này?
Đám yêu ma lập tức đánh giá thực lực của hai gã nhân loại không hề kiêng nể xông vào Ma Giới giao chiến này, sau đó báo cáo lên trên. Đẳng cấp thực lực trong báo cáo không ngừng tăng lên, cuối cùng từ các đại tướng giao đến tận tay cho các đại đế của vương triều xem qua.
“Xoẹt!”
Tay trái Phong Vân Vô Kỵ múa lên, từng đợt dao động rất nhỏ, người thường khó phát giác ra từ quanh người lan về bốn phía. Theo biến hóa của dao động khác thường kia, trong hư không đột nhiên xuất hiện một biển nước mênh mông, một phiến màu lam chọc trời liền đất lan ra trên lục địa. Phong Vân Vô Kỵ đã trực tiếp thay đổi quy tắc ở nơi này, làm cho những vi hạt của không khí biến thành nước.
Ngọn lửa hừng hực trong nháy mắt bị dập tắt, nhưng biên nước mênh mông kia cũng không duy trì được bao lâu, gần như ngay khi xuất hiện liền bị Xi Vưu biến trở lại thành không khí.
Với thời gian tồn tại và năng lực của Xi Vưu, sự lĩnh ngộ đối với đạo của quy tắc đương nhiên là có chỗ độc đáo. Nhưng nếu so sánh với Phá Vọng ngân mâu có thể trực tiếp nhìn vào bản nguyên của quy tắc, sự độc đáo này ngay từ đầu vốn đã kém hơn. Có điều trải qua thời gian dài đằng đẵng như vậy, đạo của quy tắc mà Xi Vưu lĩnh ngộ được cũng không chênh lệch bao nhiêu so với đạo của quy tắc mà Bổn Tôn dùng trăm vạn năm suy diễn ra, chưa đủ khiến cho người ta phát giác được rõ ràng sự chênh lệch này, càng không nói đến chuyện biến nó thành ưu thế trong chiến đấu.
- Gào!
Dường như hiểu được so sánh quy tắc giữa hai người không đủ để phân thắng bại, Xi Vưu đột nhiên há miệng phát ra một tiếng gầm như mãnh thú Hồng Hoang.
“Ầm ầm ầm!”
Trong hư không liên tiếp vang lên tiếng nổ, từng khối không gian bị sóng âm ẩn chứa lực lượng hủy diệt đánh thành phấn vụn. Từ xa nhìn lại, chỉ thấy phía trên tảng đá đen kịt kia có một khối hư vô tuyệt đối, từ chỗ Xi Vưu nhanh chóng lan về hướng Phong Vân Vô Kỵ.
Sóng âm một đường quét qua hư không, nơi đi qua không gian quy tắc lập tức rối loạn, từng tấc nứt ra. Sau khi hoàn toàn phá hủy quy tắc của phiến không gian ổn định này, hai tay Xi Vưu hợp lại trước ngực, trầm giọng quát một tiếng, sau đó hai tay nhanh như chớp đẩy ra. Một đoàn khí nóng hừng hực từ giữa hai tay bắn ra, một đường phá hủy toàn bộ mảnh vụn không gian dễ như bẻ cành khô, lướt qua khoảng chân không tuyệt đối ở đoạn giữa tảng đá treo lơ lửng trên trời, bay về phía Phong Vân Vô Kỵ.
“Xì xì!”
“Kiếm chi lĩnh vực” không ngừng lấp lóe, nghênh đón đoàn khí nóng do Xi Vưu phát ra như sao băng đang bay đến.
“Ầm!”
Một tiếng nổ mạnh như vũ trụ lúc sơ khai vang lên khắp nơi, dư âm của chấn động lan đến toàn bộ Ma Giới, ngay cả đám lĩnh chủ đang bận rộn công việc trong Quang Ám quốc độ cũng cảm nhận được luồng xung kích này.
“Rắc rắc!”
Dưới chân hai người, tảng đá to lớn kia là thứ đầu tiên không chịu nổi kình khí công kích, từ trên xuống dưới tầng tầng nứt ra. Những vết nứt khiến cho tảng đá hoàn chỉnh này bị chia ra thành ngàn vạn phần, bột đá rào rào không ngừng từ mặt ngoài rơi xuống. Lần này bất kể là Phong Vân Vô Kỵ hay Xi Vưu đều không dùng quy tắc khống chế để duy trì tảng đá này. Tảng đá dưới chân ầm ầm tan vỡ, hóa thành đất đá rơi xuống. Đồng thời giữa hai người, công kích do Xi Vưu phát ra và “Kiếm chi lĩnh vực” va chạm với nhau, hai cái kết hợp hình thành một quả cầu to lớn sáng chói, sau đó nổ tung ra.
“Ầm!”
Trong tiếng vang lớn, Phong Vân Vô Kỵ và Xi Vưu đều bị sóng khí mãnh liệt của vụ nổ cuốn bay đi.