Chương 382: Tư lệnh, anh xưng bá thiên hạ
Hoắc Vi Vũ không rõ, nhìn chằm chằm Thừa Ân.
Sao bây giờ lại diễn biến thành như vậy.
Giống như bên trong chuyện nhập ngũ xuất hiện vòng xoáy, làm cho Cố Cảo Đình và Lâm Thừa Ân tranh đấu.
Vẫn là ở trước mặt người.
Có phải cô tuyển Cố Cảo Đình, mọi người bên cạnh Thừa Ân sẽ đoạn tuyệt với cô hay không?
Tại sao bọn họ phải bức cô như vậy.
"Hoắc Vi Vũ, không phải đã nói rồi sao, sau khi cơm nước xong sẽ cùng tôi dạo phố sao? Cô không thể vì bạn trai mà vứt bỏ chị em đi nha ha ha, có bạn trai không cần chị em sao?." Y Phương Phương lên tiếng.
"À, đúng rồi." Hoắc Vi Vũ đáp.
Cô muốn chạy khỏi nơi này, sửa sang lại tâm tình một chút.
Cố Cảo Đình nắm chặt cánh tay của cô, đôi mắt híp lại, vẻ mặt rất khó coi nhìn chằm chằm cô.
Hiển nhiên không muốn buông ra.
Ánh mắt Hoắc Vi Vũ đỏ bừng nhìn về phía anh.
Ánh mắt kia có rất nhiều lời muốn nói, đầm nước dịu dàng, trỏng veo sáng óng ánh.
Cuối cùng anh vẫn không có nhẫn tâm bức cô, buông lỏng tay ra.
Hoắc Vi Vũ không dám nhìn đám người Lâm Thừa Ân, đi về phía Y Phương Phương.
Mai Tướng quân bực bội, một màn kịch hay như vậy lại không xem được."Người phụ nữ kia là ai? Năm lần bảy lượt phá hư chuyện."
"Người phụ nữ đó là Y Phương Phương, hình như là em họ của Phó Thống." Cấp dưới của ông báo cáo.
Trong mắt Mai Tướng quân hiện lên chút lo lắng, đi về phía thư phòng.
Ánh mắt Cố Cảo Đình không chút kiêng kị nhìn về phía bóng lưng Mai Tướng quân, đáy mắt càng thêm thâm trầm, có chút nghiêng người.
Sĩ quan Ngô vội vàng bước lên, nghe Cố Cảo Đình phân phó.
*
Thư phòng
"Tổng thống, kế hoạch của chúng ta giống như có chút ngoài ý muốn." Mai Tướng quân lo lắng báo cáo.
Tổng thống ung dung uống trà xanh, "Ông nói chính là cấp dưới của ông? Vì ổn định thanh danh của ông, hăn nhất định phải bị trừng phạt nghiêm khắc."
"Không phải hắn, chúng ta vốn muốn mượn Hoắc Vi Vũ làm cho quan hệ của Cố Cảo Đình và Lâm Thừa Ân trở nên gay gắt hơn, nhưng mà, xuất hiện một người tên là Y Phương Phương, cô ta xuất hiện làm rối mọi chuyện, không chỉ có không thể làm cho mâu thuẫn trở nên gay gắt, quan trọng hơn là cô ta là em họ của Phó Thống."
"Cái gì!" Tổng thống đứng lên, đặt chén trà xuống.
Thật sự là ngàn tính vạn tính không có tính đến sẽ xuất hiện một Trình Giảo Kim.
"Bây giờ quan hệ rắc rối phức tạp, có nhiều chuyện tôi không rõ, xin tổng thống chỉ điểm." Mai Tướng quân cúi đầu nói.
Tổng thống trong thư phòng đi qua, đi lại.
Mai Tướng quân cũng trở nên nôn nóng bất an.
"Nếu để cho Cố Cảo Đình và Phó Thống liên thủ, thì nguy cơ của hoàng tử càng cao, nếu không, chúng ta diệt trừ Cố Cảo Đình đi." Mai Tướng quân đề nghị.
"Một cái xẻng nhỏ, không thể đổ sụp một tòa núi lớn." Tổng thống suy nghĩ sâu xa nói, "Hơn nữa, Cảo Đình tạm thời cũng không có khả năng liên thủ với Phó Thống, muốn liên thủ đã sớm liên thủ rồi."
"Vậy nếu hắn và Du Tiệp Ngạo liên thủ thì sao? Tôi đã bị bọn họ chặt đứt một cánh tay, phải làm cho quan hệ của hắn và Du Tiệp Ngạo trở nên gay gắt mới được." sắc mặt Mai Tướng quân tái nhợt nói.
Tổng thống nhíu mày, "Kiêng kị không phải Du Tiệp Ngạo, mà là binh quyền của Du Tiệp Ngạo, ông an tâm một chút chớ vội, hai tay chuẩn bị, bây giờ kéo Du Tiệp Ngạo đến bên người phó thủ trưởng, lấy hết toàn lực lôi kéo, dùng hết thủ đoạn lôi kéo."
"Được, tôi lập tức đi ngay." Mai Kính Sơn vội vàng đi làm.
Tổng thống như có điều suy nghĩ ngồi trở lại ghế, nghĩ một lát, nhìn về phía quản gia Tắng, "Chuyện này, ông thấy thế nào?"
"Nếu không phải tổng thống che chở, Mai Tướng quân đã sớm chết không biết bao nhiêu lần?" Quản gia Tắng cúi đầu cảm thán nói.
"Mai Kính Sơn không thể ngã, nếu ngã rồi, tổng thống kế tiếp không phải là Nghị nhi, cũng không phải là Phó Thống, mà là hắn, Cố Cảo Đình, hắn có năng lực có thể xưng bá thiên hạ." Tổng thống lo lắng nói.
"Nếu hoàng tử, hiểu chuyện một chút thì tốt rồi." Quản gia Tắng đau lòng tổng thống.
"Nếu như có thể, để cho Hoắc Vi Vũ trở thành Thái Tử Phi, có lẽ, sẽ có cơ hội xoay chuyển." Tổng thống như có điều suy nghĩ nói.