Chương 302: Đồ lậu Hồng Hài Nhi
Chương 302: Đồ lậu Hồng Hài Nhi
- Ai...
Hồi lâu sau, nàng thở dài một hơi, nhìn lên bầu trời.
Bầu trời vạn dặm không mây, thời tiết cực kỳ tốt, nhưng Hồng Hài Nhi lại cảm giác cực kỳ nhàm chán, không biết vì sao, trong lòng cực kỳ bực bội.
Không biết bắt đầu từ khi nào, nàng không còn vô ưu vô lự giống như trước kia chiếm núi làm Đại vương, nàng cũng không còn là Thánh Anh Đại vương có thể không kiêng nể gì cả, muốn làm gì thì làm kia.
- Ừm?
Bỗng nhiên Hồng Hài Nhi giật mình nhìn phía trước:
- Khí tức thật tinh khiết, chẳng lẽ là Thần Anh giáng sinh?
Có chút do dự, Hồng Hài Nhi liền đằng không bay lên, nhanh chóng bay về phía đi.
...
Trên núi muôn hoa đua thắm khoe hồng, ánh nắng tươi sáng.
Đường Tăng dùng ý chí ôn dưỡng Cửu Hoàn Tích Trượng, ý đồ chữa trị nó, bây giờ còn có một cái vòng chưa chữa trị, chỉ cần chữa trị, uy lực của Cửu Hoàn Tích Trượng sẽ khôi phục.
Đến lúc đó, chỉ cần đẳng cấp không đạt tới cấp 49, hơn nữa trong địch nhân không có tồn tại vượt cấp chiến đấu, coi như đến một đám cũng không quan hệ, uy năng chấn nhiếp vừa ra, đến bao nhiêu đều phải nằm xuống.
- Ai nha...
- Ai nha...
Bỗng nhiên cách đó không xa truyền đến tiếng kêu sợ hãi của Trư Cửu Muội.
Đường Tăng nhìn lại, lập tức nhịn không được cười lên, chỉ thấy Trư Cửu Muội biến thành một tảng đá tròn vo, sau đó tảng đá kia liền lăn xuống sườn dốc.
Một mực lăn ra hơn hai mươi mét, tảng đá mới dừng lại, quang mang lóe lên, tảng đá biến thành Tiểu Cửu Muội, nàng ở đó xoay quanh, giống như uống say, hai mắt đầy sao, bị xoay choáng.
Đường Tăng lắc đầu cười cười, không để ý đến, chút sự tình này căn bản sẽ không để tiểu gia hỏa thụ thương.
Bất quá hắn lại sợ hãi thán phục thiên phú của tiểu gia hỏa, lúc này mới bao lâu, liền học xong hai loại biến hóa.
Xác thực mà nói, là một loại rưỡi, tiểu gia hỏa từ đầu đến cuối không cách nào toàn bộ thân thể biến thành một cái cây, chỉ có thể biến hóa cục bộ.
Ngược lại là đồ vật đơn giản như tảng đá, nàng rất nhanh liền học được, bất quá biến ra tảng đá đều tròn vo.
Bỗng nhiên Đường Tăng nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lên trời, điểm ý chí cao tới hai mươi, để cảm ứng của hắn cực kỳ kinh người, cách rất xa liền có thể cảm ứng được có người tới gần.
- Hồng Hài Nhi?
Hắn cảm ứng được Hồng Hài Nhi bay tới bên này, hơn nữa tựa hồ mục đích là nơi này, cũng không phải là đi ngang qua.
Có chút do dự, hắn lựa chọn giấu đi, ý chí khóa chặt khí tức trên người, không tiết lộ chút nào, hắn muốn nhìn Hồng Hài Nhi định làm gì.
Đường Tăng vừa nấp kỹ, Hồng Hài Nhi tựa như một đạo hồng quang từ trên trời giáng xuống, rơi xuống cách Trư Cửu Muội không xa.
Lúc này tiểu gia hỏa đã không còn choáng, cố gắng lắc lắc đầu, bất quá nàng vừa vặn đưa lưng về phía Hồng Hài Nhi, cho nên không biết có người đến.
Hồng Hài Nhi kinh ngạc nhìn tiểu gia hỏa này, cất bước đi qua.
Đường Tăng giấu ở cách đó không xa nhíu mày, mặt ngoài Cửu Hoàn Tích Trượng có Lôi Đình lấp lóe, một khi Hồng Hài Nhi dám làm tổn thương tiểu gia hỏa, hắn tuyệt đối sẽ xuất thủ.
- Thật là trời sinh Thần Anh, mặc dù kém ta một chút, nhưng cũng coi như khó lường.
Hồng Hài Nhi nỉ non nói, trong mắt có vui mừng.
Tiểu gia hỏa nghe được thanh âm, lập tức xoay người lại, nhìn thấy Hồng Hài Nhi, ánh mắt sáng lên:
- Sư gia gia, ta cũng muốn biến thành bộ dạng này...
Nói xong, nàng thật bắt đầu biến hóa, thân thể nho nhỏ bắt đầu tăng cao, quần áo trên người biến thành tiểu váy màu đỏ, dung mạo cũng biến hóa thành bộ dáng của Hồng Hài Nhi.
Đường Tăng giấu ở phía sau lập tức ngạc nhiên, tiểu gia hỏa nghĩ lầm Hồng Hài Nhi là hắn.
Hồng Hài Nhi cũng kinh ngạc nhìn tiểu gia hỏa, lúc này tiểu gia hỏa đã trở nên không sai biệt lắm, bất quá cái mũi của nàng vẫn là mũi heo, lỗ tai là tai lợn, ngoài ra địa phương khác đều giống như Hồng Hài Nhi.
Nếu không nhìn lỗ tai cùng mũi, thì giống Hồng Hài Nhi như đúc, chỉ là một cái Hồng Hài Nhi mọc ra mũi heo cùng tai lợn, nhìn qua cực kỳ buồn cười.
Thấy cảnh này, sắc mặt Hồng Hài Nhi lập tức đen lại.
- Phốc... Ha ha ha ha...
Đường Tăng nhịn không được, cười to lên, cảm giác một màn này quá buồn cười.
- Ai?
Hồng Hài Nhi biến sắc, vội vàng xoay người, nhìn thấy Đường Tăng từ sau một gốc đại thụ đi tới, khuôn mặt nhỏ lập tức khẽ biến.
- A, sư gia gia?
Hồng Hài Nhi mũi heo la lên, nàng nghi ngờ nhìn tiểu tỷ tỷ bên người một chút, lại nhìn Đường Tăng, hơi nghi hoặc, chẳng lẽ tỷ tỷ này không phải sư gia gia biến hóa sao?
- Bạch!
Thân hình Đường Tăng lóe lên, trực tiếp thuấn di đến bên người Tiểu Cửu Muội, bảo vệ nàng lại, sau đó cảnh giác nhìn Hồng Hài Nhi:
- Tiểu nha đầu, ngươi thật đúng là âm hồn bất tán a.
- Ngươi mới âm hồn bất tán.
Hồng Hài Nhi trừng Đường Tăng một chút:
-Lúc đầu ta liền tu luyện ở phụ cận, nơi này cách Nữ Nhi quốc mười vạn dặm, ngươi không đi lấy kinh, sao chạy tới nơi này? Hiện tại trên người của ta không có đồ vật của ngươi.
Hồng Hài Nhi cực kỳ hoài nghi, gia hỏa này đang theo dõi nàng.
- Ây...
Đường Tăng sững sờ, tựa hồ không sai a.
Lúc này Tiểu Cửu Muội đã biến về nguyên dạng, sau đó theo chân Đường Tăng trèo lên trên:
- Sư gia gia, ôm một cái...
Đường Tăng một tay ôm nàng, tiểu gia hỏa mới xuất sinh mười ngày, một tay của Đường Tăng cũng đủ nàng nằm.
- Ngươi từ nơi nào đạt được Thần Anh này?
Hồng Hài Nhi chăm chú nhìn Tiểu Cửu Muội.
- Danh hào của ngươi gọi Thánh Anh Đại vương, Thánh Anh cùng Thần Anh, có liên quan gì sao?
Đường Tăng hỏi một đằng, trả lời một nẻo.
Hồng Hài Nhi có chút bất mãn nhìn Đường Tăng, bất quá vẫn nói:
- Đương nhiên có liên quan, bản Đại vương là Thánh Anh, danh xưng không có bất luận bình cảnh gì, có thể trực tiếp tu luyện tới Thánh cảnh.
- Cái gì?
Đường Tăng chấn kinh:
- Ngươi nói là thật?
- Đó là đương nhiên.
Nói đến đây, Hồng Hài Nhi cực kỳ tự hào, mọi cử động lộ ra ngạo nghễ, kiêu ngạo phát ra từ trong thực chất.
- Trâu bò, không hổ là con của Thái Thượng Lão Quân.
Đường Tăng sợ hãi thán phục.
- Ngươi...
Hồng Hài Nhi tức giận đến cắn răng, nghĩ tới tên này ngày đó nói mấy câu liền để gia đình của mình chia rẽ, nàng liền phẫn nộ.
Thật không biết miệng của người này là lớn lên thế nào, vậy mà độc như vậy, người chết cũng có thể bị hắn nói sống.
- Ngươi thật sự cho rằng Ngưu Ma Vương có thể sinh ra Thánh Anh?
Đường Tăng hỏi.
- Ta... Hừ, không nói chuyện với loại người như ngươi!
Hồng Hài Nhi không còn cách nào khác, bất quá suy nghĩ kỹ một chút, càng nghĩ càng thấy Đường Tăng nói có đạo lý, chẳng lẽ Ngưu Ma Vương thật không phải là phụ vương của mình sao?
- Ngưu sư thúc? Sư gia gia, Cửu Muội nghe được ngươi nói Ngưu sư thúc.
Tiểu Cửu Muội mở to hai mắt thật to nói.
- Ngưu sư thúc?
Hồng Hài Nhi sững sờ, lập tức nhớ tới:
- Đường Tăng, Thần Anh này là ai?
- Tiểu nha đầu, bần tăng cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám đánh chủ ý tới Cửu Muội, bần tăng không tha cho ngươi.
Đường Tăng quát lạnh, hắn là biết rõ, Hồng Hài Nhi tuyệt đối ăn qua thịt người.
Lúc trước tiểu nha đầu này còn chuẩn bị ăn thịt Đường Tăng kia kìa.
Hồng Hài Nhi tức giận đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, rất muốn nổi giận, trước kia ai dám nói chuyện với mình như vậy?
- Ngươi hiểu lầm, ta hỏi nàng là hài tử của ai.
Hồng Hài Nhi thở phì phò mở miệng.
- Đồ tôn của bần tăng.
Đường Tăng nói.
- Hài tử của Trư Bát Giới?
Hồng Hài Nhi bừng tỉnh đại ngộ, nàng sớm nên nghĩ đến, bởi vì tiểu gia hỏa một mực gọi Đường Tăng là sư gia gia.
Mà tiểu gia hỏa lại có đặc thù của Trư Bát Giới, ngoại trừ Trư Bát Giới còn có thể là ai?
- Trước đó ngươi nói Thần Anh, cũng có nguyên do gì sao?
Đường Tăng hỏi.