Chương 343: Hoắc Tuấn Đạo Tổ bị tạc trứng
Chương 343: Hoắc Tuấn Đạo Tổ bị tạc trứng
Nếu tu luyện từng bước, Tiểu Bạch Long cùng Sa Tăng không có ngàn năm thời gian, là mơ tưởng đột phá đến Tiên Đế.
Nhưng được Đường Tăng chỉ điểm vài câu, lại trực tiếp đột phá.
Đây quả thực lật đổ thế giới quan của đám đồ đệ, cảm thấy như trong mộng.
Ở trong quá trình đám người Đường Tăng chú ý Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long đột phá, Lý Thiên Vương đã chậm rãi khôi phục, sau đó mang theo mặt mũi tràn đầy oán hận lặng lẽ rời đi.
Mặc dù Đường Tăng phát hiện, cũng không có ngăn cản, một cái Lý Thiên Vương, hắn còn không có để vào mắt, bây giờ tầm mắt của hắn trở nên cao hơn, tối thiểu phải là Tiên Đế hoặc là tồn tại cao hơn, mới có thể được hắn xem như đối thủ.
Nếu Lý Thiên Vương dám trả thù, hắn không ngại nó xử lý lấy điểm kinh nghiệm.
- Đi thôi.
Đường Tăng nói, thân hình đằng không mà lên, bay về nơi xa.
Hồng Hài Nhi cùng Tôn Ngộ Không vội vàng theo sau.
- Đi đâu vậy sư phụ?
Trư Bát Giới nghi ngờ nói.
- Không đi, các ngươi muốn bị sét đánh sao?
Lục Nhĩ Mi Hầu hỏi, sau đó vội vàng theo sau.
- A a, đi mau đi mau...
Trư Bát Giới giật nảy mình, vội vàng đuổi theo.
Dưới tình huống bình thường đột phá tới Tiên Đế cảnh, là không có lôi kiếp, nhưng Đường Tăng trực tiếp cải tạo thiên phú cho người ta, chính là hành sự nghịch thiên, Thâu Thiên Hoán Nhật, tương đương với khiêu khích Thiên Đạo, người được cải tạo thiên phú phải thừa nhận thiên kiếp kinh khủng tẩy lễ.
Vượt qua, sẽ chân chính sinh ra một thiên tài cường giả tiềm lực vô hạn, độ không qua, vậy xin lỗi, thân tử đạo tiêu, tất cả hóa thành tro tàn.
- Ngộ Không, ngươi lưu lại hộ pháp cho hai vị sư đệ.
Đường Tăng nói.
- Vâng, sư phụ.
Tôn Ngộ Không gật đầu.
- Những người còn lại đi theo ta!
Đường Tăng nói, thân hình tiếp tục bay lên không, bay lên trời cao.
Trư Bát Giới, Ngưu Ma Vương, còn có Lục Nhĩ Mi Hầu vội vàng đuổi theo, Hồng Hài Nhi cũng không do dự, nhanh chóng theo sau.
- Sư phụ, chúng ta là đi cứu Cửu Muội sao?
Trư Bát Giới vội vàng hỏi.
- Xem như thế đi.
Đường Tăng gật đầu.
- Xem như?
Trư Bát Giới nghi hoặc.
Đường Tăng cười cười, không có trả lời, bởi vì ở trong hắn cảm ứng, tiểu gia hỏa đang chơi rất vui a.
- Sư phụ, có người đến...
Bỗng nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu chỉ vào phía trước.
- Nơi đó có người?
Trư Bát Giới sững sờ.
Ngưu Ma Vương cũng ngẩn người, sắc mặt biến hóa.
- Là người Côn Luân tiên môn.
Hồng Hài Nhi cũng nhíu mày:
- Còn có người của Thiên Đình.
Lúc này Đường Tăng cùng Trư Bát Giới cũng thấy được, chỉ thấy trong tầng mây phía trước, xuất hiện rất nhiều điểm nhỏ, những điểm nhỏ kia càng ngày càng lớn.
Rốt cục, theo càng ngày càng gần, cuối cùng thấy rõ, kia là lít nha lít nhít người, có tối thiểu mười vạn thiên binh thiên tướng, ngoài ra còn có mấy trăm người mặc đạo y.
Mấy trăm người mặc đạo y kia, hẳn là người Côn Luân tiên môn, từng cái khí tức cường đại, tu vi yếu nhất cũng là Huyền Tiên, Tiên Đế có hai ba mươi vị, thanh niên dẫn đầu càng đạt đến Đạo Tổ cảnh.
Dựa theo đẳng cấp hệ thống phân chia, thanh niên kia đã là cấp 63, thực lực kinh khủng.
Nên biết, tu vi càng lên cao, mỗi một tiểu cấp chênh lệch sẽ càng lớn, thậm chí có thiên địa khác biệt.
Đạo Tổ trung kỳ, có thể tuỳ tiện đánh bại Đạo Tổ sơ kỳ.
Đạo Tổ hậu kỳ, có thể tuỳ tiện đánh giết Đạo Tổ trung kỳ.
Đây chính là chênh lệch.
Đương nhiên cũng có khả năng xuất hiện tồn tại sức chiến đấu cực kỳ nghịch thiên, người như vậy có năng lực vượt cấp khiêu chiến.
- Lý Thiên Vương cũng có mặt.
Bỗng nhiên Ngưu Ma Vương trừng mắt.
Quả nhiên, ở trước mười vạn thiên binh thiên tướng, Lý Thiên Vương tay nâng Linh Lung Bảo Tháp, lạnh lùng nhìn qua phương hướng này, trong mắt có phẫn nộ cùng vẻ oán độc, tựa hồ muốn thiên đao vạn quả Đường Tăng.
- Lão nhi kia muốn trả thù!
Lục Nhĩ Mi Hầu khinh thường nói.
- Muốn chết thì tới đi.
Đường Tăng cười lạnh, không sợ hãi chút nào.
- Đường Tam Tạng!
Lý Thiên Vương bỗng nhiên hét lớn:
- Dám tự mình vận chuyển Nhị Trang sơn của Côn Luân tiên môn, ngươi phải bị tội gì?
- Cái gì?
- Hỗn đản, gia hỏa này nói xấu chúng ta!
Đám người Lục Nhĩ Mi Hầu lập tức xù lông, tức giận nhìn Lý Thiên Vương, Nhị Trang sơn rõ ràng là Lý Thiên Vương dời đi, bây giờ lại trút lên đầu nhóm người mình.
Đây quả thực là đang tìm cái chết, Lục Nhĩ Mi Hầu cùng tức giận rồi.
Đường Tăng cười lạnh, ở trong lòng đã phán quyết tử hình Lý Thiên Vương, nguyên bản hắn còn có chút để ý, dưới tình huống không cần thiết, không nên đánh giết Thần Tiên thành danh của Thiên Đình.
Nhưng hiện tại Lý Thiên Vương chọc lên người hắn, vậy liền không thể trách hắn.
- Ngươi chính là Đường Tam Tạng?
Trong đám người Côn Luân tiên môn, thanh niên Đạo Tổ cảnh ở phía trước nhất mở miệng, lạnh lùng nhìn Đường Tăng:
- Nhìn thấy bản tọa, còn không quỳ?
- Móa...
- Ngươi tính là đồ vật gì?
- Bằng ngươi cũng xứng để sư phụ ta quỳ?
Trư Bát Giới, Ngưu Ma Vương, còn có Lục Nhĩ Mi Hầu nhảy bật lên, giận chỉ thanh niên kia.
- Hắn là trưởng tử của Nhị trưởng lão Côn Luân tiên môn, Hoắc Tuấn.
Lý Thiên Vương nói, thanh âm cuồn cuộn, ở trong tầng mây truyền vang.
- Tới quỳ xuống cầu xin tha thứ, bản tọa có thể tha mạng chó của ngươi.
Hoắc Tuấn Đạo Tổ nói, thanh âm bình thản, tựa hồ nói một chuyện rất bình thường.
Thần sắc của Hoắc Tuấn cao ngạo, lỗ mũi hướng lên trời, từ nhỏ thân cư vị trí cao, tạo thành tính cách ngạo mạn cuồng ngạo của hắn, bởi vì phàm là người nhìn thấy hắn đều khúm núm, cho nên đối mặt Đường Tăng, hắn trực tiếp quát lớn, để đối phương quỳ thỉnh tội, cho rằng này là đương nhiên.
- Quỳ con mẹ ngươi!
Đường Tăng chụp qua một chưởng.
Nhìn thấy Đường Tăng xuất chưởng, sắc mặt của Lý Thiên Vương đại biến, xoay người bỏ chạy, chỉ chớp mắt liền không có hình bóng.
- Thiên Vương?
Một đám thiên binh thiên tướng trợn mắt hốc mồm, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì.
Bất quá rất nhanh bọn hắn liền biết, chỉ nghe bành một tiếng, Côn Luân tiên môn Hoắc Tuấn Đạo Tổ kêu thảm, giữa hai chân hắn có đồ vật gì đó nổ tung, máu tươi nhuộm đỏ quần.
Một giây trước Hoắc Tuấn còn vẻ mặt lãnh đạm, mặt không biểu tình, biểu lộ nhìn xuống thiên hạ, không để bất cứ chuyện gì vào mắt, một giây sau sắc mặt đỏ lên, đau khổ kịch liệt để hắn kêu thảm, sau đó từ trong đám mây rớt xuống.
- Ta quỳ con mẹ ngươi!
Đường Tăng vung Cửu Hoàn Tích Trượng đuổi theo, thuấn di xuất hiện ở trên Hoắc Tuấn Đạo Tổ, một trượng rơi xuống.
- Bang!
Trong thanh âm điếc tai, Hoắc Tuấn Đạo Tổ bị nện đến đầu váng mắt hoa.
- Oanh...
Mặt đất bị nện ra một cái hố sâu, sóng xung kích kinh khủng quét sạch tứ phương.
- Dừng tay...
- Hỗn đản, dám vô lễ với Đạo Tổ!
Đám người Côn Luân tiên môn kia rốt cục kịp phản ứng, từng cái sắc mặt đại biến, cuồng nộ bay xuống tầng mây, muốn công kích Đường Tăng.
- Muốn thương tổn sư phụ của lão Ngưu, hỏi qua lão Ngưu ta chưa?
Ngưu Ma Vương tức giận hừ lạnh, trong nháy mắt lao qua, một quyền đánh bay một cường giả Huyền Tiên.
Người kia như sao bay ra, không biết rớt xuống địa phương nào rồi.
- Muốn thương tổn sư phụ, hỏi qua lão Trư ta chưa?
Trư Bát Giới cũng dẫn theo Cửu Xỉ Đinh Ba giết qua, đinh ba quét ngang, trực tiếp cắt đứt ba bốn Huyền Tiên.
- Mẹ nó, đây chính là đội ngũ thỉnh kinh sao?
Lục Nhĩ Mi Hầu trợn mắt hốc mồm, ngay cả Côn Luân tiên môn cũng dám đánh, ngay cả Thiên Đình cũng không để vào mắt.
- Bất quá, ta thích!
Lục Nhĩ Mi Hầu cũng là phần tử hiếu chiến, thấy thế liền xách thần thiết giết qua.