Chương 12: Đương đường đối chất!

- Quỷ a, phụ thân nhanh cứu ta, hắn nhất định là tới tìm ta báo thù, hắn...

Tuy sắc mặt của Hoàng Lễ Nghiêm cũng trắng bệch, nhưng mà trong nội tâm triệt để trầm xuống, hắn nghe được Hoàng Thiên Hoa nói, cảm giác chuyện không xong, vội vàng một cái tát đánh qua.

- Ba!

Hoàng Thiên Hoa bị một tát này đánh quay mấy vòng, mới từ trong cảm xúc hoảng sợ khôi phục lại, nghe được Hoàng Lễ Nghiêm giải thích sự tình của Khương Tư Nam một phen, giờ mới hiểu được đứng trước mặt chính là người, mà không phải quỷ.

- Hoàng Lễ Nghiêm, nhi tử của ngươi quả nhiên có tật giật mình a! Tìm ngươi báo thù? Nếu như không phải ngươi hại chết Tư Nam, hắn vì sao phải tìm ngươi báo thù?

Khương lão gia tử nghe xong lập tức liền hiểu được, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào phụ tử Hoàng Lễ Nghiêm.

- Khương Viễn Sơn, tôn tử của ngươi đột nhiên xuất hiện, người chết phục sinh, mặc cho ai cũng bị dọa đến sợ vỡ mật, Thiên Hoa chẳng qua là kinh hãi quá độ mà thôi, ngươi cũng không nên chuyện bé xé ra to!

Hoàng Lễ Nghiêm ánh mắt lóe lên, lạnh nhạt nói.

Phía dưới còn đứng một lão giả dáng người khôi ngô, cẩm y hoa phục, khuôn mặt già nua, hai mắt đóng mở tầm đó, tinh quang lóng lánh, như là liệt nhật.

Đúng là Ninh Quốc Công phụng chỉ mà đến, Tần Hạo Nhiên.

- Ninh Quốc Công, tại sao nha đầu Như Tuyết kia không đến?

Đức Tông Hoàng Đế cũng đè xuống sợ hãi trong lòng, quay đầu nhìn Tần Hạo Nhiên hỏi.

- Khởi bẩm bệ hạ, hôm nay Như Tuyết xuất quan, đột phá đến Tiên Thiên Tông Sư cảnh, đã tiến về Càn Nguyên Tông rồi!

Tần Hạo Nhiên nói.

- Cái gì?

Tất cả mọi người trong nội tâm chấn động.

Đột phá Tiên Thiên cảnh còn thôi, nhưng mà Càn Nguyên Tông kia là địa phương nào? Tiên gia môn phái mà toàn bộ Càn Nguyên vực vô số người hướng tới, một khi trở thành đệ tử Càn Nguyên Tông, cái kia chính là một bước lên trời.

Mà ngay cả Đức Tông Hoàng Đế cũng nhịn không được lộ ra thần sắc hâm mộ.

- Đi Càn Nguyên Tông sao? Cái kia thật đúng là không khéo, Tần Như Tuyết, nếu ngươi biết ta không chết, sẽ như thế nào a?

Trong nội tâm Khương Tư Nam thầm suy nghĩ.

Không có gì bất ngờ xảy ra, sở dĩ Tần Như Tuyết có thể nhanh như vậy đột phá Tiên Thiên cảnh, nhất định là từ trong Túi Trữ Vật nhận được bảo vật gì đó.

Toàn bộ Càn Nguyên vực lãnh thổ mênh mông, dướng Tây Nam của Đại Càn Vương Triều là Đại Lý Vương Triều, mà Tây Bắc là Man tộc chi địa không có khai hóa, nhưng mà hùng cứ ở trên Tam đại quốc độ là Tam đại môn phái tu chân.

Càn Nguyên Tông, Ly Hỏa Cung, Tinh Thần điện.

Đây chính là Tiên gia môn phái truyền thừa mấy ngàn năm, xem tận vô số Vương Triều hưng suy, cao cao tại thượng, có được đại thần thông, một lời có thể cho Vương Triều thay đổi.

Mà bây giờ, Tần Như Tuyết đã thành đệ tử Càn Nguyên Tông, như vậy Khương Tư Nam muốn tìm nàng báo thù sẽ khó khăn rất nhiều.

- Cái kia thật đúng là không khéo!

Đức Tông Hoàng Đế tràn ngập thâm ý nhìn Tần Hạo Nhiên, sau đó đem chuyện Khương Tư Nam chết mà phục sinh nói một lần.

- Làm sao có thể? Lão Vương gia, Như Tuyết cùng Tư Nam thuở nhỏ định ra hôn ước, có thể nói là thanh mai trúc mã, nàng làm sao có thể thương tổn Tư Nam, đây là chuyện tuyệt đối không thể nào!

Tần Hạo Nhiên lắc đầu liên tục, nhìn về phía Khương Viễn Sơn một bộ không có khả năng.

Khương Viễn Sơn lạnh lùng cười cười.

- Không có khả năng? Hắc hắc, Tư Nam tìm được đường sống trong chỗ chết, hắn là người hiểu rõ chuyện này nhất, Tư Nam ngươi nói chuyện đã xảy ra ba ngày trước một lần, không cho phép có chút nói dối cùng khuyếch đại!

- Vâng, gia gia!

Khương Tư Nam lên tiếng đáp, quay người đi đến trong đại điện, hành lễ với Đức Tông Hoàng Đế.

- Khởi bẩm bệ hạ, ba ngày trước sự tình là như thế này, ta trong lúc vô tình nhận được một bộ Tàng Bảo đồ, liền tìm Hoàng Thiên Hoa cùng Tần Như Tuyết tiến đến thám hiểm, kết quả...

Khương Tư Nam đem sự tình hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói một lần, thần sắc bình tĩnh mà lạnh nhạt, không có chút phẫn nộ nào.

- Khương Tư Nam, bất kể như thế nào, Như Tuyết là vị hôn thê của ngươi, thật không ngờ ngươi lại vô sỉ vu oan nàng?

Khương Tư Nam vừa nói xong, Ninh Quốc Công Tần Hạo Nhiên liền không chịu nổi, ánh mắt như phun lửa, chân khí toàn thân cổ đãng, lạnh lùng theo dõi hắn.

- Tần Hạo Nhiên! Ngươi còn muốn ở Trùng Dương đại điện ra tay sao?

Khương Viễn Sơn cười lạnh một tiếng, đồng dạng không cam lòng yếu thế, ngăn Khương Tư Nam ở phía sau.

- Lão Vương gia, năm đó ngươi cứu ta một mạng, lão Tần ta vô cùng cảm kích, về sau hai chúng ta kết thành thân gia, ta càng cao hứng. Nhưng mà, hôm nay Khương Tư Nam vu oan Như Tuyết nhà của ta, hắn năm năm không thể đột phá Hậu Thiên Tứ Trọng, cả đời cũng chỉ là phế vật, ở đâu có thể xứng đôi Như Tuyết, hôn ước này không có cũng thế!

- Ha ha ha ha...

Khương Viễn Sơn cười to, mặt lộ vẻ khinh thường.

- Cái này chỉ sợ mới là lời trong lòng của ngươi a, muốn hối hôn? Tần Như Tuyết cấu kết ngoại nhân mưu hại vị hôn phu, người như vậy Khương gia ta cũng không dám muốn, sau khi trở về ta liền để cho Tư Nam ghi một tờ thư bỏ vợ cho ngươi, từ nay về sau, hai nhà chúng ta vĩnh viễn không thiếu nợ nhau!

- Khương lão đầu, ngươi dám?

Con mắt Tần Hạo Nhiên nộ trừng, nếu thật bị Khương Tư Nam viết một tờ thư bỏ vợ, đối với thanh danh của nữ nhi là một đả kích rất lớn.

Mắt thấy hai lão đầu muốn ở Trùng Dương Điện đánh nhau, Đức Tông Hoàng Đế đen mặt lại.

- Làm càn! Trong mắt các ngươi còn có trẫm hay không!

Tiếng gầm gừ của Đức Tông Hoàng Đế bỗng nhiên ở trong đại điện vang lên, Khương Viễn Sơn cùng Tần Hạo Nhiên lập tức yên tĩnh lại.

- Hoàng thúc, Ninh Quốc Công, các ngươi yêu thương vãn bối trẫm có thể hiểu được, nhưng mà cãi nhau như thế sao có thể phát hiện chân tướng sự tình?

Đức Tông Hoàng Đế cũng đau đầu, bốn người phía dưới có thể nói là Tứ đại trụ trời của Đại Càn Vương Triều, ngoại trừ Nam Cung Chính Hùng, ba cái khác đều bị cuốn vào sự tình lần này, để cho hắn cũng cảm giác rất khó giải quyết.

- Bệ hạ, vừa rồi ngài cũng làm chứng, chỉ cần Tư Nam đi ra chỉ chứng Hoàng Thiên Hoa, Hoàng Lễ Nghiêm liền giao Hoàng Thiên Hoa cho ta xử trí...

Không đợi Khương Viễn Sơn nói xong, Hoàng Lễ Nghiêm liền phịch một tiếng quỳ xuống, khóc lớn nói:

- Bệ hạ, Khương Viễn Sơn khinh người quá đáng, hắn biết rất rõ ràng Khương Tư Nam không có chết, còn chuyên môn đào hố cho ta, hắn đã sớm nghĩ kỹ muốn đối phó Thiên Hoa, trăm phương ngàn kế như vậy, lão thần không cam lòng... Hiện tại không có nhân chứng cũng không có vật chứng, chỉ dựa vào lời nói của Khương Tư Nam, muốn định con ta tội giết người, lão thần oan uổng...

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện